Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 1 - Chương 53: Cự tuyệt Vũ học viện




Vân Cảnh đứng lên, Vân Phong cũng đứng lên, lúc này lời tổ tiên vẫn quanh quẩn trong đầu Vân Phong, “Tiểu tử, con có nhận ra…”

Tổ tiên khiến Vân Phong có chút ngờ vực, nhận ra chuyện gì? Chẳng lẽ tổ tiên phát hiện ra cái gì? “Tổ tiên phát hiện ra gì ạ?”

Vân Phong theo bản năng giương mắt nhìn về phía bức họa tổ tiên ở giữa từ đường, dáng vẻ tự tin mỉm cười kia lại có vẻ giống Vân Phong.

“Con có nhận ra không, ta rất suất đấy.”

Vân Phong sửng sốt, thần sắc có chút xấu hổ, nhìn bức họa thêm vài lần, nói thật tổ tiên rất tuấn tú, nhưng mèo khen mèo dài đuôi thì thật là……

“Tổ tiên nói đúng……” Vân Phong trả lời một câu trong lòng, tổ tiên rất vui vẻ cười ha ha một tiếng, “Ta đã nói tóc ngắn mới đẹp, mấy lão già đó lúc trước còn phản đối, may mà ta vẫn kiên trì…”

Nghe tổ tiên nói liên miên, Vân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, lão ngoan đồng, từ này rất hợp với tổ tiên, đã một đống tuổi rồi, ít nhất cùng vài trăm tuổi… lại còn để ý chuyện đấy… tâm tình nặng nề cũng bị tổ tiên làm nhẹ bớt, đi theo phụ thân rời khỏi từ đường, Vân Phong nhìn lão giả xuất hiện trước mặt, cảm thấy có chút bất ngờ.


Vân Cảnh cũng sửng sốt, lại thấy lão giả cười ha ha, có chút xin lỗi chắp tay với Vân Cảnh, “Gia chủ Vân Gia, mạo muội tới chơi, không làm phiền chứ.”

Vân Cảnh cũng chắp tay, nhìn lão giả trước mặt lại nhìn thoáng qua Vân Phong, “Hiệu trưởng đại nhân tới, đương nhiên không phiền, hiệu trưởng đại nhân mời.”

Lão giả lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, cười hớ hớ hỏi, “Tiểu gia hỏa, ngươi cũng nên về Vũ học viện thôi, chuyện Lâm Gia đã xong cả rồi.”

Vân Thăng vừa nghe có chút nóng nảy, muội muội bảo bối của hắn là Triệu hồi sư, về Vũ học viện làm gì, tất nhiên làm chiến sĩ không tệ, nhưng cũng không thể bằng Triệu hồi sư!

Vân Cảnh đưa mắt bảo Vân Thăng an tâm, hai phụ tử không nói gì, chuyện này để Vân Phong tự mình giải quyết cho thỏa đáng, dù sao hiệu trưởng Vũ học viện là đến tìm Vân Phong.

Vân Phong nghe xong mỉm cười, tổ tiên lúc này cũng than thở, “Về Vũ học viện á, tiểu gia hỏa con đừng dao động, thứ to con ngu xuẩn đó so thế nào được với Triệu hồi sư!”

Vân Phong hiểu rõ, tất nhiên phần lớn người Đông Đại Lục tu luyện chiến sĩ, nhưng đó là do thể chế, nếu như có thể, mỗi người đều mơ trở thành Triệu hồi sư! Triệu hồi sư không thể tu luyện chiến sĩ? Đầu óc cũng không phải bị hóa đá. Huống hồ khí mạch Vân Phong bị phế bỏ thật, đã vô duyên với chiến sĩ rồi.

“Đa tạ hiệu trưởng đại nhân, xin thứ cho Vân Phong vô lễ, Vũ học viện con không thể về.”

“Không về Vũ học viện?” Hiệu trưởng kinh ngạc lập lại một câu, khi hiểu được ý Vân Phong, có chút nóng nảy, năm nay còn chờ Vân Phong làm hãnh diện Vũ học viện Xuân Phong Trấn, tiểu gia hỏa này lại không đến! Danh sách kia cũng không cần?

“Vân Phong, Vũ học viện đã cho con vào danh sách, chẳng lẽ con định bỏ cơ hội đến Võ Thần học viện?” Hiệu trưởng cao giọng, thậm chí mang theo điểm bức bách.

Khóe miệng Vân Phong giật nhẹ, Võ Thần học viện? Thiên tài đều muốn tiến vào nơi đó học tập, nếu thật lòng muốn tu luyện, nàng cũng sẽ chọn trường học ma pháp, dù sao Triệu hồi sư vẫn ma pháp sư, tu luyện ma pháp cũng không lạ, Võ Thần học viện? Miễn đi.


“Hiệu trưởng đại nhân, Vũ học viện không phải còn có Mai Băng sao? Thực lực của hắn cũng rất cao.”

Hiệu trưởng lập tức muốn mở miệng phản bác, Mai Băng căn bản không thể so với Vân Phong! Nhưng lời này thật sự không ổn, cố gắng nuốt trở vào, “Tiểu gia hỏa, tiến vào Võ Thần học viện là cơ hội hiếm có, con sẽ có thành tựu, đến lúc đó Vân Gia cũng một bước thăng thiên!”

Hiệu trưởng vẫn chưa từ bỏ ý định, một yêu nghiệt như vậy vô duyên vô cớ chạy mất đúng là không cam lòng, nhưng đệ tử phải tự nguyện, nàng không muốn, ngươi cũng không thể cứng rắn ép buộc.

“Hiệu trưởng đại nhân, cả Vân Gia sao có thể đặt lên người một nữ tử?” Vân Cảnh thản nhiên nói ra một câu, hiệu trưởng lúng ta lúng túng trả lời, “Gia chủ Vân Gia nói cũng đúng, nhưng……” Nhưng bỏ lỡ tiểu gia hỏa này, đúng là rất đáng tiếc.

“Cảm ơn ý tốt của hiệu trưởng đại nhân, nếu Phong Nhi không muốn, tự nhiên ta cũng sẽ không phản đối, hiệu trưởng đại nhân lần này vất vả rồi.” Vân Cảnh chắp tay với hiệu trưởng, tuy trên thực tế Vân Phong đã gánh cả Vân Gia, nhưng trong lòng Vân Cảnh, ông sẽ không để Vân Phong gánh tất cả, ông không chỉ là Gia chủ Vân Gia, ông còn là phụ thân của Vân Phong!

Huống hồ Vân Phong còn có một ca ca, có ông, có Vân Thăng, Vân Phong làm sao phải gánh vác tất cả, dù đôi vai nhỏ bé của nàng có thể, phụ thân của nàng, đại ca của nàng cũng sẽ không đồng ý.

Hiệu trưởng thấy vậy cũng tự nhiên hiểu được, Vân Phong sẽ không đến Vũ học viện, tuy còn có một Mai Băng, tuổi đó đã đến tứ cấp giai đoạn trước cũng hơn người rồi, nhưng so sánh với Vân Phong, đúng là……

Hiệu trưởng chưa từ bỏ ý định nhìn Vân Phong vài lần, Vân Phong cũng chỉ có thể cười xấu hổ, “Ai, tiểu gia hỏa hy vọng có một ngày, con sẽ không hối hận…… Ai……” Hiệu trưởng thở dài rời khỏi Vân Gia, sau khi hiệu trưởng đi, Vân Thăng kéo tay Vân Phong, nhấc người nàng lên cao, ôm vào trong ngực như ôm tiểu hài tử, động tác này khiến Vân Phong khẽ đỏ mặt.


“Đại ca, muội không phải tiểu hài tử, huynh mau buông ra!” Vân Phong bất an giật giật người, Vân Thăng vẫn ôm chặt không buông tay, ánh mắt đầy yêu thương, vừa rồi Vân Phong đi vào từ đường, hắn sao lại không biết phụ thân nói gì, nghĩ đến trọng trách nặng nề đều đặt trên đôi vai nhỏ bé này, Vân Thăng có vài phần xấu hổ, cũng càng kiên định cố gắng quyết tâm, giúp muội muội chia sẻ một phần!

“Phong Nhi nếu không đến Võ Thần học viện, vậy cùng đại ca đến trường học ma pháp đi!” Vân Thăng khiến Vân Phong sửng sốt, Vân Cảnh có chút đăm chiêu nhìn Vân Phong, ý bảo Vân Thăng buông Vân Phong.

“Phong Nhi, đường sau này nên đi thế nào, con đã nghĩ chưa?”

Vân Phong gật đầu, con đường kế tiếp nàng đã nghĩ thông, nếu đã giải quyết xong Lâm Gia, Vân Gia đã đòi lại được tất cả, nàng có thể yên tâm rời đi, tôi luyện mới nhanh chóng trưởng thành! Chuyện vào trường học với Vân Phong mà nói không thành vấn đề, dù sao trường học cũng không giúp ích cho việc trở thành Triệu hồi sư, đã có tổ tiên chỉ dạy rồi, nhưng đại ca là ma pháp sư, mình cũng cần tu luyện ma pháp, đến trường học ma pháp đối với việc tu luyện ma pháp cũng có ích.

Vân Cảnh gật đầu, “Nếu như vậy thì tốt, mấy ngày nữa là ngày học viện ma pháp của đế quốc chiêu sinh, con hãy đi xem cùng Vân Thăng đi.”

Vân Thăng vừa nghe lập tức vẻ mặt vui sướng, Vân Phong nhìn dáng vẻ đại ca vui vẻ cũng gật đầu, trường học đế quốc gì đó nàng chẳng có hứng thú, nàng chỉ đi cùng đại ca, chỉ cần Vân Thăng vui vẻ, có gì mà nàng không thể làm?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.