Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 11-1: Thu hồn! (1)




Edit: senna_lam

"Hách đại nhân, xin đợi một chút!" điện chủ Phân Điện nhìn bóng dáng người vừa tới chuẩn bị rời đi, lập tức hô to một câu, vừa rồi thân mình đã không tự chủ được toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Người vừa tới sau khi nghe tiếng mới chậm rãi xoay người lại,"La Húc, ngươi còn muốn nói gì nữa sao? Tự mình gây ra họa thì đừng mong là ta sẽ giải quyết giúp ngươi!"

Điện chủ Phân Điện La Húc nở nụ cười,"Hách đại nhân, ngài cho La Húc mấy trăm lá gan ta cũng không dám làm ra chuyện gì lừa gạt tiểu thư. Tình huống của người này ta thật sự không biết sao lại thế này, nhưng có khả năng có một người có liên quan đến chuyện này."

Sắc mặt Hách đại nhân âm trầm quay trở lại, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm La Húc,"Người nào? Ở trên địa bàn Phân Điện ngươi mà còn bị hù thành ra như vậy, xem ra người này ngay cả điện chủ Phân Điện cũng có thể làm được rồi."

Vẻ mặt La Húc nhất thời cứng ngắc, trong lòng lại nghĩ đến Vân Phong. Người là do nàng giao lên, cũng rất có thể Minh Tuyên là bị nàng giết chết. La Húc nghĩ đến đây trong lòng liền tức giận, cũng ý thức được sự tình nên thêm mắm dặm muối đem mọi chuyện nói hết ra.

"Sau khi Tổng điện phát treo giải thưởng ra, ta làm Phân Điện nên không dám chậm trễ. Lập tức đem việc treo thưởng mời người tài giỏi tới, tổ chức cho người ra ngoài tìm kiếm, người này là một người trong đó nộp lên."


"Hả?" Hách đại nhân nhích lông mi,"Người nọ là ai?"

"Tên là Vân Phong, nhìn thì bộ dạng cũng chỉ hơn mười tuổi, tên giả hóa* này cũng chính là do nàng tìm được mang về đây. Hơn nữa những người cùng đội với nàng ở chỗ khu vực gặp được Ngu Hưu, toàn bộ đều đã chết."

*giả hóa có thể hiểu là người giả đó

Nghe đến đó dưới đáy mắt Hách đại nhân xẹt qua một tia kinh ngạc,"Đụng phải Ngu Hưu mà nàng vẫn có thể sống trở về, xem ra Vân Phong người này cũng có vài phần thực lực."

"Hách đại nhân nói rất đúng, nàng xác thực có vài phần thực lực, lại là Triệu hồi sư! Hơn nữa thực lực cùng với ta cũng không cao không thấp." Thời điểm nói những lời này nội tâm La Húc có vài phần khó chịu. Hách đại nhân nghe được liền sửng sốt, sau đó lớn tiếng cười ha ha.

"La Húc! Bị một đứa nhỏ chỉ hơn mười tuổi so sánh với nhau, trong lòng ngươi thực không có tư vị gì sao?

La Húc xấu hổ đứng đó, nhếch khóe môi không nói gì, chờ Hách đại nhân cười xong mới mở miệng nói:"Như Đại nhân nói, trong lòng thuộc hạ xác thực có vài phần hổ thẹn. Về việc gặp phải Ngu Hưu còn có rất nhiều điều kỳ quái, thuộc hạ hoài nghi tất cả những việc này đều là do Vân Phong gây nên, ý đồ của nàng là có ý định sát hại Phân Điện hộ pháp của ta.

Hách đại nhân nhíu mày lại,"Nàng và ngươi có thù hận sao? Dù sao tên Vân Phong này nghe qua cũng hoàn toàn xa lạ, nàng không phải người của Hạo Nguyệt điện."

"Nàng đúng là không phải người của Hạo Nguyệt điện, thuộc hạ đã cùng những Phân Điện chủ khác liên lạc, cũng không biết Vân Phong này là người như thế nào. Nàng cùng thuộc hạ tuy rằng không thù, nhưng lại có chút ân oán với hộ pháp đã chết đi kia. Ở trên địa bàn Phân Điện, nàng làm việc đúng là rất ẩu. Cho dù giao ra hàng giả, cũng chẳng có gì lạ.


Hách đại nhân đứng nơi đó lẳng lặng nghe, ngón tay không ngừng mà di chuyển tới lui, giống nhau cách không  tấu nhạc khí vậy,"Người này xuất hiện ở chỗ Hạo Nguyệt điện, nhất định là có mục đích, thân thế của nàng cùng với bối cảnh nhất định cần phải điều tra rõ ràng! Một Triệu hồi sư đạt quân chủ cấp bậc lại đi du ngoạn ở bên ngoài, đối chúng ta cũng không phải việc tốt gì!"

"Vâng, xin tuân theo sự phân phó của đại nhân Đại nhân, còn tên giả hóa này......" La Húc nhìn thoáng qua tên giả hóa nằm ở nơi đó. Hách đại nhân cười lạnh một tiếng,"Ai cho ngươi giao người này lên, ngươi tìm ai đi!"

La Húc vội vàng cúi đầu, không dám lên tiếng nữa. Hách đại nhân đứng đó không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng lại nở nụ cười nhẹ,"Vân Phong kia còn đến lại lần nữa chứ?"

"Vâng, nàng còn chưa có đến nhận thù lao nữa."

Hai mắt Hách đại nhân hơi nheo lại, hiện lên một tia hứng thú,"Ta thật muốn gặp mặt vị Triệu hồi sư này."

La Húc đứng bên cạnh Hách đại nhân, vừa nghe thấy câu này không hiểu sao toàn thân lại nổi lên một tầng da gà. Hách đại nhân sau khi nói xong tươi cười quỷ dị đi ra ngoài. Sắc mặt La Húc âm trầm nhìn tên giả hóa, trong lòng có một cỗ oán niệm dâng lên. Vân Phong, chuyện này cho dù không phải ngươi làm, thì ngươi cũng đã bị định sẵn rồi!

Vân Phong ở nhà trò nghỉ ngơi mấy ngày, mấy ngày nay đều cùng Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm trò chuyện, Vân Cảnh cũng từ Xuân Phong trấn chạy tới Mộc Thành, dù sao chuyện Mộc Tiểu Cẩm mang thai là một việc lớn của Vân gia, còn có cái gì có thể quan trọng huyết mạch thừa kế chứ?


Vân Phong tính sơ ngày, Mộc Tiểu Cẩm vừa mới mang thai, mang thai phải 10 tháng, qua một năm là Mộc Tiểu Cẩm có thể sinh đứa nhỏ rồi. Đến lúc đó cho dù mình có đang làm cái gì cũng phải trở về Đông Đại Lục. Tiểu sinh mệnh đời thứ ba của Vân gia, chuyện này nàng làm sao có thể bỏ qua!

Nói chuyện với người nhà làm cho Vân Phong rất vui vẻ, đợi sau khi thân thể khôi phục như lúc ban đầu, nói chuyện với nhau qua lại cũng như xong. Mọi người trong nhà đều dặn Vân Phong phải cẩn thận một chút, Vân Phong cười đáp ứng. Từ hồi đến Tây Đại Lục đến nay, người trong Vân gia cũng không dám quấy rầy Vân Phong, trong lòng người của Vân gia, con đường của Vân Phong sẽ vạn phần không giống người thường.

Mới đây một tháng đã qua đi, nàng cũng nên đi nhận thưởng thù lao thôi. Tuy rằng thù lao này một chút nàng cũng không có hứng thú, nhưng nếu như không đi nhận thì có vẻ có chút kì lạ.

Mấy ngày qua Khúc Lam Y có chút trầm mặc, giống như đang có chuyện gì vậy. Hắn thường hay theo bản năng nhìn về phía cổ Vân Phong, Khúc Lam Y cũng có hỏi qua Vân Phong ngọc bội màu đen kia rốt cuộc từ đâu mà có, Vân Phong trả lời làm cho Khúc Lam Y rất là bất đắc dĩ. Ta cũng không biết, xuất xứ của thứ này ta cũng rất muốn điều tra cho rõ.

Cứ nghĩ rằng ngọc bội màu đen này là đồ của Vân gia, nhưng hiện tại xem ra căn bản không phải như vậy. Khúc Lam Y nhíu mày suy tư rất lâu cũng không nói gì rõ ràng, phía sau lưng ngọc bội màu đen này rốt cuộc cất dấu cái gì, hiện tại hắn kho không thể biết được. Chỉ cần ngọc bội màu đen này đối với Vân Phong không có hại, Khúc Lam Y cũng yên tâm hơn. Nhưng nếu Quang nguyên tố bên trong pháp trận sinh mệnh một khi tiêu hao hết thì sẽ xảy ra tình trạng như thế nào, không thể biết được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.