Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 17-2: Thương Lan thành (2)




Thì ra điện chủ tổng điện cũng là xuất thân trong năm đại gia tộc, xem ra năm đại gia tộc này thuộc vào hàng ngũ cao nhất ở Hạo Nguyệt điện, có thể nói là có quyền điều khiển hết mọi thứ ở Hạo Nguyệt điện, địa vị của năm đại gia tộc xem ra cũng không kém là mấy.

“Hạo Nguyệt điện, phía dưới điện chủ chính là Điện Tiền hộ pháp, ban đầu Điện Tiền hộ pháp có bốn người, được chọn ra từ bốn đại gia tộc trừ điện chủ ra, bây giờ lại tăng thêm một vị hộ pháp, xem ra điện chủ tổng điện đối với bốn đại hộ pháp này cũng rất bất mãn.”

“Hiện tại gia tộc đứng thứ hai cũng tham dự, nếu gia tộc đứng thứ hai lấy được vị trí này, thì điện chủ tổng điện lại có thêm một cái trợ lực, xem ra điện chủ tổng điện cảm thấy quyền lợi mình đang nắm vẫn cảm thấy chưa đủ.” trong mắt Diêm Minh hiện lên một tia sáng, phân tích của hắn rất có đạo lý, thiếu niên này đã sớm nhìn thấu hết mọi chuyện, đúng là người không đơn giản.

“Thay cách khác mà nói, nếu ai chiếm được vị trí Điện Tiền hộ pháp tổng điện, thì gia tộc cũng sẽ tự động lên thêm một tầng lưu mới.” Khúc Lam Y đạo tầm mắt, nhìn về phía Diêm Minh.

Diêm Minh cười lớn, gật đầu, khóe miệng gợi lên nụ cười ẩn ý,“Tấn chức lên thành gia tộc đứng đầu cũng đại biểu cho việc có thể cạnh tranh giành vị trí điện chủ.”

Viêm Triệt nghe vậy vẻ mặt kinh ngạc,“Điện, vị trí điện chủ! Ngươi, dã tâm của ngươi thật không nhỏ nha!”

Vẻ mặt Diêm Minh sung sướng,“Tất nhiên là nói giỡn, không có Vân Phong, Diêm gia cũng không có thực lực dám đi cạnh tranh vị trí điện chủ, có thể đạt được vị trí Điện Tiền hộ pháp đã xem như là tốt rồi.”


Viêm Triệt chợt hiểu ra, tuy nhiên Vân Phong và Khúc Lam Y thì lại không cho là như vậy, trong lòng hai người đều biết rằng, chỉ cần cho nam nhân này đủ thời gian, chỉ cần hắn đã chuẩn bị xong mọi thứ, thì thứ hắn muốn còn cao hơn cả vị trí Điện Tiền hộ pháp này, dã tâm của nam nhân này còn cao hơn Diêm Thiên Hạo nhiều!

“Nói lại thì, lần này gia tộc đứng đầu phái người ra cạnh tranh, thực lực hẳn là rất cường hãn, theo như tin tình báo, trong gia tộc đứng đầu có tồn tại người có thực lực không kém Triệu hồi sư chút nào.” Diêm Minh thản nhiên mở miệng, Hạo Nguyệt điện có được Triệu hồi sư đại bộ phận đều ở tổng điện, cũng tự phân bố trong năm đại gia tộc mà ra, vì vậy thực lực của năm đại gia tộc không thể khinh thường được.

“Có Triệu hồi sư thì càng tốt, ta cũng muốn hoạt động gân cốt một chút.” Vân Phong cười nhạt, Triệu hồi sư có thực lực cường đại Vân Phong rất mong được nhìn thấy, có thể gặp phải đối thủ có thực lực ngang nhau đối với Vân Phong mà nói là chuyện tốt, chỉ khi chiến đấu với người có thực lực bằng nhau, mới đạt được nhiều lợi.

“Nếu như vậy thì ta an tâm, ta cũng có thể mong đợi một chút.” Diêm Minh cười, Vân Phong cũng cười nhẹ, nếu nói đều mong đợi, nàng cũng bắt đầu có chút chờ mong vào trận đấu này rồi.

Thương Lan thành nằm ở chỗ tổng điện Hạo Nguyệt, thành này cũng là khu vực trung tâm của Hạo Nguyệt điện, trong Thương Lan thành cũng có rất nhiều cao thủ thâm tàng bất lộ, nếu nói đến an toàn, nơi này hẳn là khu vực an toàn nhất ở Hạo Nguyệt điện, không có người nào dám sinh sự ở đây, một khi chọn phạm sai lầm thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Từ sau khi tổng điện Hạo Nguyệt điện tuyên bố sẽ cạnh tranh giành chức Điện Tiền hộ pháp, Thương Lan thành liền náo nhiệt hơn bình thường, lần này không chỉ có gia tộc đứng đầu cạnh tranh, mà gia tộc đứng thứ hai cũng sẽ tham dự, cho nên Thương Lan thành trở nên náo nhiệt hẳn, cũng là bởi vì do gia tộc đứng thứ hai dũng mãnh đi vào, đa số mọi người đều là tới xem náo nhiệt, mà tới làm thân cũng có, mà những người tham gia cạnh tranh cũng chỉ có ít thôi.

Xe ngựa của mấy người Vân Phong vừa mới tiến vào cửa lớn Thương Lan thành đã bị chặn lại, Diêm Minh đưa ra thứ gì đó để chứng minh thân phận, thủ vệ cẩn thận kiểm tra xong mới kêu đám người Diêm Minh chờ một chút, chỉ chốc lát sau có một người đi tới.


“Là thiếu gia Diêm gia Diêm Minh đúng không? Mời đi bên này.”

Đi theo sau người nọ, đám người Diêm Minh được đưa đến một biệt viện, đợi bọn Diêm Minh xuống xe ngựa xong, người nọ khách khí dặn dò,“Cách ngày tỷ thí còn hơn nửa tháng, Diêm thiếu gia có thể ở trong này đi dạo, tại hạ xin phép cáo lui trước.” Người nọ nói xong liền lưu loát xoay người rời đi.

Vân Phong thoáng đánh giá qua cái sân trước mặt, diện tích coi như ổn, chắc là chuẩn bị cho gia tộc đứng thứ hai đến tham gia cạnh tranh, cũng không biết mấy người dự thi của gia tộc khác được an bài ở đâu.

“Chúng ta đi vào thôi.” Diêm Minh nói một câu, rồi đi vào, đám người Vân Phong cũng đi vào theo, Tiểu Hỏa, Lam Dực với Nhục Cầu thì vẫn đang ngốc ở bên ngoài, ba bọn họ ưa thích cuộc sống tự do tự tại, Vân Phong cũng hiểu được điều đó, nên mới để nó đi ra ngoài.

Vân Phong cũng không nghĩ sẽ đi dạo Thương Lan thành, lần này đến đây nàng chỉ là phụ trách lên sân khấu tỷ thí, về phần mấy chuyện giao tiếp quan hệ này nọ, cứ để cho mình Diêm Minh đi làm. Nhưng cũng không nghĩ tới rằng, không đợi Diêm Minh có động thái gì mà đã có người tìm tới cửa.

Vừa mới tới Thương Lan thành ngày thứ hai, ngay sân đã có khách tới chơi, người tới chơi cũng không phải ai khác, là người mà Diêm Minh từng nhắc qua, hai nhà trong gia tộc đứng thứ hai có thể so sánh với gia tộc đứng đầu, Thủy gia và Hồng gia.


Ý cười trong suốt từ mắt Diêm Minh nhìn mấy người không mời mà tới, Vân Phong ngồi bên cạnh cùng Diêm Minh nói chuyện, những người này từ trước tới nay đều không mời qua lại, đi tới đây tổng cộng có sáu người, ba người đều mặc quần áo một màu lam nhạt thuần sắc, là Thủy gia, mà ba người còn lại mặc màu đỏ, tất nhiên là Hồng gia.

“Ngươi chính là Diêm Minh?” Nữ tử xinh đẹp cầm đầu lạnh giọng mở miệng, thời điểm nhìn về phía Diêm Minh đáy mắt có bao nhiêu hèn mọn, toàn thân quần áo đều là màu đỏ làm cho người ta thực chói mắt,“Là cái tên con riêng kia?”

Diêm Minh đứng lên, cũng không vì đối phương nói chuyện không có lễ phép mà giận,“Tại hạ là Diêm Minh, ngươi là......?”

“Hừ! Ngay cả ta cũng không biết, đồ thiếu hiểu biết! Ta là Hồng Ngọc Loan.” nữ tử xinh đẹp hừ lạnh nói tên mình ra, Diêm Minh cười,“Hồng tiểu thư, xin chào.”

Nam tử gầy ốm mặc một thân màu lam nhạt nãy giờ đứng một bên không mở miệng, từ lúc bước vào đã quan sát Vân Phong,“Ngươi là Triệu hồi sư- vị hôn thê của hắn?”

Mắt Vân Phong quét tới, quả nhiên nhất định phải xem hết tư liệu của mấy người tới tham gia tranh cử lần này.

“Nàng là vị hôn thê của tại hạ, có thắc mắc gì sao?” Diêm Minh nói, nam nhân mặc đồ màu lam nhạt cũng không để ý tới lời nói của Diêm Minh,“ Ta không có nói chuyện với ngươi.” Những lời này làm cho thần sắc Diêm Minh lãnh đi.


Hai mắt nam nhân mặc đồ màu lam nhạt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Phong, bộ dạng cảm thấy rất hứng thú,“Ta là thiếu chủ Thủy gia, Thủy Tứ Hạnh, nếu đứa con riêng này thật sự là vị hôn phu của ngươi, ta nghĩ ngươi nên để ý một chút tới ta.”

Thủy Tứ Hạnh vừa nói xong những lời này, Hồng Ngọc Loan rõ ràng mở to miệng lộ ra vẻ kinh ngạc không thể tin được,“Thủy Tứ Hạnh! Ngươi đang nói cái gì!”

Thủy Tứ Hạnh cũng không để ý tới Hồng Ngọc Lan, chỉ là nhìn chằm chằm Vân Phong,“Thế nào? Hắn là con riêng, vĩnh viễn không cho được thứ ngươi muốn, nhưng ta thì khác, Thủy gia có thể tương xứng với gia tộc đứng đầu, chỉ cần ngươi là vị hôn thê của ta, tất nhiên ta sẽ cho ngươi thứ ngươi muốn.”

Vẻ mặt Hồng Ngọc Loan lập tức lạnh đi, Diêm Minh đột nhiên cất một bước chắn trước mặt Vân Phong, ngăn lại tầm mắt của Thủy Tứ Hạnh,“Thủy Tứ Hạnh, Thủy gia thiếu gia, ngươi đối với vị hôn thê của ta hữu ý thật đó?”

Thủy Tứ Hạnh cười lớn,“Diêm Minh, đừng tưởng rằng ngươi có nàng trợ giúp liền thoát khỏi thân phận là con riêng, không có nàng, thì cái gì ngươi cũng không có. Ngươi có thể cho nàng cái gì? Ngươi có tư cách gì để cho nàng là vị hôn thê của ngươi?”

Vân Phong nở nụ cười, nam nhân này có phải cảm giác thấy mình rất tốt lắm phải không, Diêm Minh không có tư cách, thì hắn cũng không có tư cách!”Thủy Tứ Hạnh nói thật không?” Vân Phong đẩy Diêm Minh ra, nhìn Thủy Tứ Hạnh mỉm cười, Vân Phong cảm thấy hắn có hứng thú như vậy, Vân Phong đánh giá hắn một chút, khóe môi ẩn chứa một chút châm chọc.

“Nếu nói Diêm Minh không có tư cách, ngươi lại càng không có tư cách, Thủy gia hiện cũng chỉ là nằm trong gia tộc đứng thứ hai, chờ tới thời điểm Thủy gia đổi lên vị trí thứ nhất đi, rồi ngươi mới nói lại mấy lời vừa rồi, đề nghị của ngươi ta có thể xem thử một chút.”

Sắc mặt Thủy Tứ Hạnh đột nhiên khó coi, cơ hồ đen hết một nửa, Hồng Ngọc Loan đứng một bên cười lớn, châm chọc nhìn Thủy Tứ Hạnh, nếu Thủy gia thật sự có thể cướp được vị Triệu hồi sư này, chẳng phải Hồng gia sẽ thiệt lớn sao! Nếu so với Thủy gia, chẳng phải để cho đứa con riêng này chiếm tiện nghi sao.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.