Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 27-3: Không nói nên lời (3)




Edit: senna_lam

"Tam điện rất rộng lớn, thân phận của điện chủ tam điện tất nhiên đều như nhau, nhưng mà tính tình hai người kia có chút quái dị. Nếu Vân Phong tiểu hữu muốn đi Ngàn Tuyết điện, ít ra ta còn có thể nói dùm được một chút, điện chủ Ngàn Tuyết điện còn cho ta vài phần mặt mũi, nhưng Tông Lâm điện thì không giống như vậy." khi nói tới đây giọng diệu của Hạo Nguyệt điện chủ đã có vài phần u oán. Vân Phong và Khúc Lam Y nghe ra được, xem ra điện chủ Tông Lâm điện này cũng không cho Hạo Nguyệt điện chủ mấy phần mặt mũi.

"Tông lâm điện chủ trời sinh tính tình cổ quái, không thính cùng người khác giao tiếp, hơn nữa cá tính cực kỳ cổ hủ! Còn rất keo kiệt! Nếu ta mà nhờ chiếu cố Vân Phong tiểu hữu hơn một chút, tên kia nhất định sẽ làm ngược lại, vì không muốn gây thêm phiền phức cho Vân Phong tiểu hữu, cho nên ta không nên nói gì mới tốt." Hạo Nguyệt điện chủ nói xong, Vân Phong cười khẽ,"Điện chủ lo lắng quá rồi, lần này đi tới Tông Lâm điện cũng không tính làm phiền tới điện chủ, mọi việc Vân Phong đều tự làm."

Hạo Nguyệt điện cười vài cái, nói như vậy hắn giống như tên vô năng vậy, tốt xấu gì hắn cũng là ngườu đứng đầu của một điện vậy mà có chút chuyện đó chũng không làm được, bất quá cũng không còn biện pháp, chỉ cần nghĩ tới cái tên điện chủ Tông Lâm kia, trong lòng Hạo Nguyệt điện chủ liền cảm thấy không thoải mái, giao tiếp với ai chứ hắn cũng không muốn giao tiếp với tên đó!

"Vân Phong tiểu hữu, dân cư ở Tông Lâm điện phức tạp nhất trong tam điện, có thể nói Tông Lâm điện là nơi chất chứa người ở khắp nơi, người nào cũng có, quái nhân gì cũng đều có! Vân Phong tiểu hữu nên cẩn thận hơn một chút mới tốt. Trong khu vực ở Tông Lâm điện, mọi nơi đều có thể thấy được cảnh chém giết tranh đấu nhau, Tông Lâm điện chủ là một người hiếu chiến, tình hình không tốt đẹp của tam điện cũng là do hắn khơi mào." Hạo Nguyệt điện chủ nói xong tỏ vẻ rất đau đầu, Vân Phong hơi nhíu mày lại, xem ra Tông Lâm điện là một nơi thị phi, chém giết và tranh đấu xảy ra thường xuyên, vậy chết, hay giết người cũng không phải việc gì hiếm lạ.

"Nếu Vân Phong tiểu hữu cần gì, cứ việc mở miệng!" cuối cùng Hạo Nguyệt điện chủ phóng khoáng nói một câu, Vân Phong nở nụ cười,"Cái này thì không cần! Điện chủ báo cho ta biết một số tình hình là đã đủ rồi, giúp Vân Phong lấy được không ít tin!"

Hạo Nguyệt điện chủ thở phào,"Vân Phong tiểu hữu định khi nào đi? Để cho ta tiễn."


Ban đầu là không muốn để cho Hạo Nguyệt điện chủ tiễn, quan hệ giữa Vân Phong và Hạo Nguyệt điện cũng không có thân thiết gì:" Chuyện này không cần đâu, điện chủ chắc còn rất nhiều chuyện quan trọng cần phải làm, bề bộn nhiều việc."

Hạo Nguyệt điện chủ lập tức cười ha ha,"Vân Phong tiểu hữu đừng khách khí! Tiễn là điều cần thiết, còn hy vọng có thể ở trước mặt Triển Ly nói tốt vài câu."

Lúc này Vân Phong mới hiểu ra, thì ra Hạo Nguyệt điện chủ ân cần như thế là vì Triển đại thúc? Vân Phong cười ha ha, gật đầu, nàng có thể nhìn thấy Triển Ly hay không còn để xem, nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Hạo Nguyệt điện chủ, vị Triển đại thúc kia chắc không phải là một nhân vật nhỏ.

"Ha ha, vậy không còn gì nữa, Vân Phong tiểu hữu nghỉ ngơi trước." Hạo Nguyệt điện chủ xoay người rời đi, vẻ mặt nhìn qua có chút vui sướng, trong lúc vô tình Vân Phong đã giúp cho Hạo Nguyệt điện chủ phải cởi bỏ cái gai trong lòng, giải quyết Âu Dương gia hắn không cần phải xuống tay, việc này chẳng phải rất mĩ mãn! Lại còn có Diêm gia, tên Diêm Minh kia là người tâm tư kín đáo, mọi chuyện xảy ra Hạo Nguyệt điện chủ đều không thể đoán trước được lại phát triển theo hướng tốt như thế, tôn đại phật Vân Phong bây giờ muốn rời đi, chẳng phải quá tốt hay sao!

Vẻ mặt Hạo Nguyệt điện chủ vui vẻ trở về, tiểu tử Diêm Minh...... Có lẽ để cho hắn làm con rể của mình cũng tốt...... nha đầu điêu ngoa bốc đồng nhà mình cũng chỉ có nhân tài như hắn mới có thể áp chế được. Ừ, chủ ý này không tồi, vì vậy nếu Diêm gia muốn đi lên, cũng không phải không có khả năng!

Đợi Hạo Nguyệt điện chủ đi rồi, Khúc Lam Y thấp giọng hỏi:"Cha nuôi của nàng, rốt cuộc là đến từ đâu?"

"Ta cũng không biết đại thúc kia đến từ đâu? Ta chỉ biết hắn là một nhân vật nằm trong cấp cao trong Công hội lính đánh thuê ở Đông đại lục, thật không ngờ ở Tây đại lục hắn cũng có liên hệ, hơn nữa làm cho điện chủ tam điện kiêng kị như vậy."


Hai người im lặng suy nghĩ trong chốc lát,"Thôi quên đi, nghĩ nhiều cũng không biết được chuyện gì." Vân Phong mở miệng nói. Yêu Yêu trong lòng dường như đang ngủ, hai mắt nhắm lại hô hấp trầm ổn, bàn tay Vân Phong chậm rãi truyền ra thủy nguyên tố, đem bao trụ khắp người Yêu Yêu, tiểu cô nương thích ý nhẹ nhếch khóe miệng, thân mình giật nhẹ, bộ dạng rất hưởng thụ.

"Yêu Yêu có thể mở miệng nói chuyện, nó đã bắt đầu trưởng thành." Khúc Lam Y nhìn Yêu Yêu trong lòng Vân Phong, thản nhiên mở miệng.

Vân Phong gật đầu, tuy hình thể biên hóa thành hình người của Yêu Yêu vẫn không thay đổi, nhưng mà Hải yêu đã bắt đầu trưởng thành, không biết thực lực lúc trưởng thành lên sẽ thuộc loại thong thả hay là thuộc loại một bước lên trời nữa, hoặc cũng có thể là cần phải có cơ hội nào đó.

"Nàng đợi tới khi nào mới khế ước nó?"

Vân Phong nhìn cô gái đang ngủ say trong lòng,"Không gấp, chờ nàng trưởng thành thêm một thời gian nữa đã, hiện giờ đối với nó vẫn còn quá sớm."

"Nếu ở Tây đại lục đúng như lời Hạo Nguyệt điện chủ nói, tỷ lệ Yêu Yêu bị người khác nhìn ngó sẽ càng lớn hơn, một khi hiện ra bản thể của Hải yêu sẽ khiến sóng to gió lớn! Nếu bây giờ không khế ước, đến khu vực Tông Lâm điện khu vực, lỡ xảy ra gì."


Vân Phong nhếch môi lên, tay nhẹ nhàng vướt qua mái tóc của cô gái đang ngủ say trong lòng, khóe miệng Yêu Yêu nhẹ nhàng giương lên, cười tươi ngọt ngào."Lam Y, bây giờ ta mà khế ước Yêu Yêu sẽ tạo thành thương tổn cho nó, nó còn nhỏ, ta có thể chờ, bất luận có ai muốn đem nó cướp khỏi ta, thì điều đó sẽ không có khả năng." Vân Phong ngẩng đầu lên, con ngươi đen trong suốt lóe lên ánh sáng. Khúc Lam Y nhẹ giọng cười,"Được, mọi chuyện tùy nàng. Yêu Yêu dính nàng như vậy, người khác muốn giành cũng không có cơ hội. Bản tính Hải yêu rất hung tàn, Yêu Yêu cũng chỉ có lúc ở bên nàng mới ngoan như vậy, đối với người khác, nó đúng là rất dữ."

Vân Phong cười ha ha, ôm cô gái trong lòng chặt hơn, Tông Lâm điện à...... Nếu nơi đó là một nơi thị phi thật sự, vậy mọi rắc rối nàng sẽ gặp cũng vừa mới bắt đầu thôi!

Thời điểm Vân Phong rời khỏi Thương Lan thành, Diêm Minh tới tiễn, Hạo Nguyệt điện chủ đến tiễn, nhưng làm Vân Phong không nghĩ tới chính là mấy vị gia chủ gia tộc đứng đầu cũng đến tiễn."Vân Phong tiểu hữu, sao lại đi nhanh như vậy?"

"Đúng vậy đó Vân Phong tiểu hữu, nên ở lại Hạo Nguyệt điện thêm một khoảng thời gian nữa mới đúng, để có thể liên lạc cảm tình!

Ba lão gia kia đối với Vân Phong nhiệt tình không được bình thường, tới lúc Hạo Nguyệt điện chủ hừ lạnh một tiếng, ba người mới chịu im miệng. Hạo Nguyệt điện chủ đi tới giao cho Vân Phong một cái gì đó, Vân Phong cầm ở trong tay, là một cái hộp dài khéo léo, còn có một cái ống cuộn.

"Đây là bản đồ phân bố khu vực ở Tông Lâm điện, cũng sẽ giúp ít cho ngươi hơn một chút."

Vân Phong mở ống cuộn ra, hiện ra phần lớn nơi phân bố khu vực của Tông lâm điện, tấm bản đồ này đối với mình rất hữu dụng. Vân Phong cất bản đồ cẩn thận vào, nói một tiếng cảm ơn với Hạo Nguyệt điện chủ, còn có một cái hộp dài khéo léo Vân Phong không biết bên trong đó là cái gì.


"Hộp này là đựng linh mẫn ngọc, một khi thu vào hơi thở của ai đó, nó có thể chiếu sáng lên chỗ và khoảng cách của người đó." Hạo Nguyệt điện chủ vừa nói xong, ba vị gia chủ đứng đầu không khỏi kinh hô lên một tiếng,"Linh mẫn ngọc?! Đó là đồ của Lăng gia, cho dù là Lăng gia thì cũng chỉ có ba cái, điện chủ người đem vật quý trọng như vậy......!"

"Lăng gia......?" Vân Phong bỗng nhiên cảm thấy dòng họ này có chút quen thuộc, Lăng...... hình như đã nghe qua ở nơi nào rồi!

Ánh mắt Hạo Nguyệt điện chủ mang theo tia tìm tòi, đưa cho Vân Phong thứ này cũng giống như cắt một lớp thịt, bất quá luyến tiếc thì cũng phải đưa!"Ầm ỹ gì chứ! Đồ quý trọng nếu đưa cho Vân Phong tiểu hữu cũng coi như vật đúng người dùng! Thứ này đối với ta không có tác dụng lớn, vẫn nên đưa cho Vân Phong tiểu hữu giữ đi! Về phần Lăng gia, đó là một gia tộc nổi tiếng về chế tạo không gian vật lọ ở Tây đại lục, Vân Phong tiểu hữu không biết sao?"

Không gian lọ...... Lăng gia...... Đợi một chút! Trong đầu Vân Phong thoáng hiện lên một khuôn mặt lôi thôi, Khúc Lam Y cũng a một tiếng,"Thì ra là hắn!"

Hai người liếc mắt nhín nhau, Lăng gia, tên thanh niên lôi thôi ở Ma Tang trường học từng gặp qua, tên thanh niên chỉ một lòng lo cho việc tăng thực lực lên mà không lo mọi chuyện xảy ra bên ngoài, họ Lăng!

"Lăng Khiếu Vân." Vân Phong cúi đầu nói ra tên này. Hạo Nguyệt điện chủ nghe được sắc mặt không khỏi trầm xuống,"Vân Phong tiểu hữu quen biết Lăng gia Lăng Khiếu Vân?"

Vân Phong có chút kinh ngạc ngẩng đầu, chẳng lẽ Lăng Khiếu Vân là một nhân vật không bình thường? Chẳng lẽ là tinh anh đồng lứa ở Lăng gia? Như vậy cũng không khó để giải thích vì sao trên người Lăng Khiếu Vân lại có không gian lọ, hơn nữa số lượng cũng không ít! Nhưng vì sao có người nhà Lăng gia ở Tây đại lục, lại chạy tới Đông đại lục, chạy tời trường học Ma Tang để làm học viên bình thường?

"Không biết, ta chỉ nghe nói qua tên này thôi. Chúng ta cũng rất ngạc nhiên hắn là loại người nào, chẳng lẽ là thiên tài đồng lứa?" Khúc Lam Y ở một bên nói một câu, Hạo Nguyệt điện chủ không khỏi thở phào một hơi, mấy vị gia chủ đứng đầu cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy dáng vẻ như thế của bọn họ trong lòng Vân Phong càng nghi hoặc hơn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.