Vừa mới dùng thủ đoạn tàn nhẫn đánh chế Khẳng Phổ Tư xong, hiển nhiên là Nguyễn không kiềm chế được cảm xúc, sau khi nghe trọng tài nói liền nhìn xuống võ đài như một con rắn độc, trọng tài còn phải sợ đến mức phải lùi lại phía sau mấy bước.
Trước kia đã có chuyện quyền thủ không khống chế được sau khi đánh chết đối thủ thì xử lý luôn cả trọng tài và tất nhiên sau đó quyền thủ ấy cũng bị đánh chết.
- Trận đấu đã chấm dứt, quay về phòng nghỉ đi!
Hai cảnh vệ vác súng đạn đã lên nòng gan to hơn cả trọng tài.
Sau đó hai cảnh vệ cầm súng trong tay, nếu Nguyễn không tuân lệnh bọn họ có quyền đánh gục anh ta trên võ đài, phải biết rằng trong võ đài này còn có những người đáng giá hơn cái mạng của NguyễnTương Căn.
Tiếng súng làm cho Nguyễn Tương Căn tỉnh lại, nhìn Khẳng Phổ Tư đã hoàn toàn tắc thở, ánh mắt anh ta nói không nên lời, xoay người làm theo lời trọng tài, cảnh vệ áp giải quyền thủ về nhà nghỉ.
- Trận thi đấu này mất 3 phút 28 giây, Khẳng Phổ Tư Chết, Nguyễn Tương Căn thắng!
Sau khi Nguyễn Tương Căn đi, trọng tài mới dám lên võ đài, không chịu trách nhiệm lật xem mí mắt dưới đã tuyên bố Khẳng Phổ Tư chết, thực ra nhiều khi quyền thủ vẫn chưa chết hoàn toàn nhưng ngã không dậy giữa võ đài đã đồng nghĩa với cái chết rồi.
- Bá chủ đấu vật của thế giới cuối cũng không ngờ lại vô dụng như vậy? thực sự là đã nhìn lầm hắn ta rồi.
- Đúng, to lớn như vậy đè ép cả 500 ngàn đôla của tôi.
- Đàn ông vô dụng, không phải các ngươi cũng giống nhau ư, làm mất của bà cô ta 300 ngàn.
Lúc mấy nhân viên khiêng Khẳng Phổ Tư xuống, trong võ đài họ nhục mạ vì đã đặt cược cho hắn ta, lúc này bọn họ không chỉ tức giận mà còn không một chút thương hại đối với người chết.
- Mẹ kiếp, lão Đổng nói với Khắc Lai Môn, lúc trận đầu của tôi cho toàn bộ người xem kí vào giấy sinh tử nếu bọn họ dám mở miệng nhục mạ, tôi sẽ giết hết.
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Diệp Thiên xám đi, ánh mắt lộ ra sát ý, cảm giác lạnh lùng làm cho Đổng Thăng Hải và Chúc Duy Phong ở bên cạnh cũng phải hoảng hồn.
Tình hình lúc đối chiến làm cho nhiệt huyết của Diệp Thiên sôi trào nhưng những lời lạnh lùng của những người này khiến cho Diệp Thiên tức giận, Diệp Thiên tôn trọng những cuộc khiêu chiến tìm ra hạng nhất nhưng hắn không thể chịu đựng được sự sỉ nhục này đối với quyền thủ.
- Diệp gia, những người này không thể giết được, nếu không chỉ e sẽ có chiến tranh.
Đổng Thăng Hải đã lăn lộn trong hắc quyền nhiều năm, dường như nhìn rõ thế giới của các siêu phú hào biết rõ sức mạnh khổng lồ của họ.
- Trên trái đất này thiếu gì người như thế, mạng của bọn họ không phải là mạng sao?
Diệp Thiên có thể chịu đựng được khi Khẳng Phổ Tư bị khiêng xuống nhưng nếu là mình xuất chiến thì hắn nhất định không cho phép chuyện này sảy ra.
- Diệp gia, đến giờ không còn loại quy củ này đâu.
Vẻ mặt Đổng Thăng Hải khổ sở, ông ta chỉ là một người trong hắc quyền mà thôi không có khả năng đắt tội với Khắc Lai Môn và các siêu phú hào kia.
- Ông nói với Khắc Lai Môn, chúng ta sẽ tiến hành thi đấu khiêu chiến, trên khế ước có ghi tên, địa điểm trận đấu.
Diệp Thiên cười lạnh lùng, nói tiếp:
- Nếu ông ta không đồng ý, chúng ta sẽ đổi quyền lợi địa điểm thi đấu đi chỗ khác, tôi đánh quyền không phải để làm giải trí cho người khác.
3 khế ước kia của Diệp Thiên chính là do Chúc Duy Phong kí tên, có ghi thời gian quy định trận đấu nhưng cũng không viết địa điểm do ai xuất chiến, Diệp Thiên có thể dựa vào điều này mà thành lập được.
- Được rồi, tôi đi thử xem sao!
Đổng Thăng Hải phải bất đắc dĩ, thực ra hi vọng đều đặt hết và Diệp Thiên nếu Diệp Thiên không ra quyết chiến với An Đông Ni như đã nói thì mấy chục năm vất vả của ông ta sẽ trôi theo dòng nước.
Sau cuộc chiến tàn khốc là cần một cảm xúc dịu đi, để tiến hành trận đấu tiếp theo trong nửa tiếng nữa, màn hình lớn dưới võ đài đã bắt đầu giới thiệu cuộc tranh tài của các quyền thủ.
ở võ đài của hắc quyền không chỉ có riêng hai đối chiến mà còn có cả 3 đối chiến, nhưng lãnh khí quyết đấu dẫn bị loại đi bởi loại đánh nhau này quá tàn nhẫn, máu lạnh.
5 năm trước ở nữ vương hào còn tổ chức một cuộc đối chiến bằng lãnh khí, đầu một quyền thủ bị rơi xuống khiến cho một siêu phú hào sợ hãi đến mức tái phát bệnh tim cho nên 5 năm trở lại đây đã không xuất hiện loại giao chiến bằng lãnh khí này nữa.
Trận thi đấu tiếp theo là 2 người theo thứ tự là Bảo huynh đệ đến từ Bảo Gia Lợi Á, đối chiến là Sao Sai Tạp Thác đến từ Thái Lan.
Căn cứ vào tư liệu hiện lên trên màn ảnh thì Soa Sai Tạp Thác và Lợi Phỉ Ba Nam là 2 quyền thủ đệ nhất thế giới, chiến tích của bọn họ là toàn thắng 158 trận, chỉ cần sau cuộc tranh tài có thể vượt qua 2 người Thái Lan.
Một lần đại hội hắc quyền trên thế giới, Soa Sai Tạp Thác và Lợi Phỉ Ba Nam đã hạ gục đối thủ tại trận, sau khi bọn họ hiện lên trên màn hình trong võ đài liền dậy lên tiếng hoan hô.
Một người phục vụ da trắng đứng ngoài hoan hô rồi đến bền cạnh nói nhỏ với Diệp Thiên: Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Diệp tiên sinh, Khắc Lai Môn tiên sinh mời ngài qua đó một chút!
- Được, dẫn đường đi!
Diệp Thiên gật đầu, đứng dậy đi theo sau người phục vụ, đi vào văn phòng của võ đài.
- Diệp gia, cậu đặt ra cho tôi vấn đề khó khăn rồi, tôi không thể khống chế được cảm xúc của những người đó….
Diệp Thiên vừa mới bước vào cửa, Khắc Lai Môn đã kêu khổ, ông ta muốn người thanh niên này thôi ngay cái ý định buồn cười đó lại, quyền thủ trong hắc quyền sinh ra vốn là để giải trí cho những nhân vật này, đừng nói là mắng thậm chí họ còn có quyền quyết định đến sự sống chết của quyền thủ.
Trước kia trong các trân đấu của hắc quyền thua thì các phú hào đỏ mắt, các phú hào mua quyền thủ thắng người chết dưới tay các quyền thủ đó ít nhất cũng phải hơn 10 người.
Như Đường Long người có tiếng tăm trong lịch sử, đã sớm là quyền thủ của hắc quyền, cha của ông ta chính là một vị phú hào bị ám sát, Đường Long tức giận đã giết chết 6 người sau đó phải trốn từ Đài Loan sang Mỹ bắt đầu thời kì thống trị hắc quyền.
Đương nhiên sau những năm 90 nhất là những năm gần đây, chuyện sát hại các quyền thủ rất ít nhưng không có nghĩa là các quyền thủ này có địa vị ngang với phú hào, chẳng qua quyền thủ chỉ là công cụ đánh bạc của họ mà thôi.
Sau khi nghe Khắc Lai Môn giải thích, Diệp Thiên cười một tiếng lạnh lùng, nói:
- Khắc Lai Môn tiên sinh, có làm được hay không là chuyện của ông, nếu không tôi cũng không đổi nơi thi đấu, dù so cũng chỉ có quan hệ tiền đặt cược những người này còn lâu mới quản được tôi.
- Người thanh niên, cậu đang uy hiếp tôi đấy à?
Mắt Khắc Lai Môn lim dim, từ khi có chiến thuyền này đã 80 năm ông ta quản lý mọi chuyện ở đây, nhiều năm trôi quan như vậy mà còn chưa có ai dám nói với ông ta như thế.
- Ông có khả năng, Khắc Lai Môn tiên sinh quy tắc trên thế giới không phải đều do con người định ra sao?
Ánh mắt Diệp Thiên sáng láng:
- Đối với các ông mà nói, có thể nắm trong tay vận mệnh của các quyền thủ nhưng Khắc Lai Môn tiên sinh ông có tin tôi nắm trong tay vận mệnh của ông hay không?
Lúc nói chuyện, ngón tay Diệp Thiên bắt quyết, sát khí trong phòng tụ lại, Khắc Lai Môn đứng trước Diệp Thiên cảm giác trên người có một âm khí rất lạnh, thở dồn dập, đã nhìn quen cảnh chết chóc Khắc Lai Môn cũng dựng cả lông tóc.
Lúc này Khắc Lai Môn mới nhớ lại, Diệp Thiên không chỉ là khách tham gia đại hội hắc quyền mà cũng là một quyền thủ thi đấu, năng lực của hắn chỉ trong nháy mắt có thể dồn mình vào chỗ chết.
- Diệp gia, đừng manh động, có chuyện gì từ từ thương lượng, đề nghị của ngài không phải là không thực hiện được.
Mồ hôi lạnh nhỏ xuống từ trán Khắc Lai Môn, tục ngữ nói: hảo hắn không khóc. Tại đây, trong văn phòng này không có bất kì mộ cảnh vệ nào.
Thật ra là dù có cảnh vệ thì Khắc Lai Môn cũng không dám làm gì Diệp Thiên, sau nữa dù là Tống Hạo Nhiên ở Trung Quốc, Tống Vi Lan ở Mỹ cũng không phải là người mà ông ta có thể trêu chọc đến, nếu ông ta dùng thủ đoạn giết chết Diệp Thiên thì các thế lực phía sau nhất định sẽ bắt ông ta.
- Có thể thương lượng là được rồi, tôi tin là Khắc Lai Môn tiên sinh sẽ làm thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ này của tôi!
Diệp Thiên tươi cười lãnh khí trong phòng cũng biến mất, làm cho Khắc Lai Môn cứ tưởng mình là đã sinh ra ảo giác.
- Để tôi suy nghĩ…
Khắc Lai Môn chau mày, suy nghĩ một lúc, rồi mắt sáng lên, nói:
- Đề nghị của Diệp tiên sinh không khác gì là tăng thêm sự phiêu lưu cho những người đó, tôi tin những người khách to gan sẽ thích cách này.
Tại đây trên chiến thuyền nữ vương hào, sự an toàn của khách phải được bảo đảm 100%, bọn họ không cần lo lắng sự an nguy của mình, chẳng qua nếu như bị một nhân tôa kích thích thì Khắc Lai Môn tin rằng cũng không có mấy người để ý.
- Diệp, tôi đồng ý với yêu cầu của ngài, cứ làm như thế đi, trong cuộc thi đấu của ngài toàn bộ khách tham gia sẽ phải kí vào giấy sinh tử.
Khắc Lai Môn lo lắng đã đáp ứng yêu cầu của Diệp Thiên.