Sau khi nhắn tin cho bọn nó xong thì Phương đến quán cafe Sunshine – nơi hẹn trước. Quán cafe Sunshine là một quán cafe gần căn hộ của Phương và Thiên đang ở, đến đây nhiều nên Phương cũng trở thành khách quen. Phương thích cách trang trí và đồ ăn ở đây, màu chủ đạo của quán là nâu và trắng. Bên trong quán luôn có một mùi cà phê thơm phức khiến Phương luôn yêu thích nơi này. Chọn một bàn 6 người ngồi xuống, Phương lấy ra một quyển tiểu thuyết có tựa đề “Em và Anh và Anh” ra đọc.
– Phương em uống gì??? -chị phục vụ nở một nụ cười.
– Cho em Bourbon Coffee nha chị!!! -Phương bỏ quyển sách nói.
Chị phục vụ ghi ghi vào sổ tay rồi hỏi:
– Hôm nay em đi với bạn à???
Phương gấp quyển sách lại rồi mỉm cười thân thiện nói:
– Vâng!!!
Đúng lúc này thì nó, hắn, anh, cậu cùng Thiên bước vào cửa. Nhìn xung quanh một lúc, Thiên thấy Phương đang ngồi ở một chiếc bàn 6 người và nói chuyện với người phục vụ thì quay lại nói:
– Ở kia!
Sau đó thì mọi người ngồi vào bàn gọi đồ ăn rồi cùng nhau hướng mồm về phía Phương hỏi:
– Có chuyện gì mà lại phải hẹn ở ngoài??? -nó hỏi.
– Em muốn mọi người giúp em một chuyện! -Phương nghiêm túc nói.
– Chuyện gì??? -hắn hỏi.
Phương đảo mắt một lượt rồi nói:
– Mọi người giúp em thuê trọn với trang trí công viên RP nha!!!
– KHÔNG RẢNH!!! -nó, hắn, cậu và Thiên đồng thanh.
– Đi mà!!! -Phương năn nỉ.
Anh từ lúc đến đây hoàn toàn không để ý đến chuyện của phương mà chỉ tập trung suy nghĩ về chuyện của anh và cô. Lúc này chị phục vụ bê cà phê ra nói:
– Cà phê của mọi người đây. Chúc mọi người ngon miệng!
– Cảm ơn. -nó lịch sự.
Mọi người đưa cà phê lên miệng uống rồi Thiên hỏi sau đó lại tiếp tục uống cà phê:
– Rốt cuộc là chuyện gì???
Hít một hơi thật sau rồi Phương nói:
– Em muốn giúp anh Dực tỏ tình với An!!!
“Phụt”. Toàn bộ cà phê trong miệng của nó, hắn, anh, cậu và Thiên được an tọa sưới sàn nhà. Cậu vỗ ngực hỏi:
– Em mới nói cái gì cơ???
– Em muốn giúp anh tỏ tình với An. -Phương ngây thơ.
Cậu bình tĩnh lại nói:
– Nhưng người An thích không phải là anh! -trong nói thể hiện sự chua chát.
– Hahahahahahaha……. -Phương cười như một con điên.
Bọn nó nhìn Phương như kiểu: Chúng ta không quen biết nhau!!!. Còn mấy người trong quán thì nhìn Phương như sinh vật lạ.– Phương, em bình tĩnh lại rồi giải thích đi! -Thiên nhỏ giọng nói.
Phương thôi cười rồi nói:
– Thật ra là lúc nãy An nó nói với em là nó thích anh Dực rồi nhờ em tư vấn. Em nói với nó là chỉ cần chọn địa điểm rồi hẹn anh ra đấy thôi, không cần quá cầu kì. Nhưng! Em muốn con An là đứa bất ngờ nên đã hẹn mọi người đến đây để giúp.
– Chẳng phải là An thích thằng Hoàng sao??? -cậu ngạc nhiên.
Còn anh lúc này thì trố mắt rồi lấy tay chỉ vào mình như kiểu: Là tôi sao???
– Nó nhầm lẫn thôi. Vậy bây giờ mọi người có chịu giúp em không???
– ĐƯỢC!!! -bọn nó đồng thanh.
Phương cười hài lòng. Nó hỏi:
– Vậy bây giờ kế hoạch tác chiến là gì???
– Chưa nghĩ ra! -Phương phán một câu xanh rờn khiến bọn nó té ghế.
Hắn nhìn Phương rồi nói:
– Em rảnh quá ha! Cho anh hỏi: Mấy giờ kế hoạch bắt đầu???
– 9h tối.
– Vậy bây giờ là mấy giờ??? -hắn lại hỏi.
– 12h trưa.
Lúc này hắn mới bắt đầu bùng nổ:
– Vui quá nhỉ? Còn mỗi 9 tiếng để cho các công việc: lên kế hoạch, mua đồ và trang trí công viện RP. Em nghĩ có đủ không???
Lúc này Phương mới gãi đầu rồi nói lí nhí:
– Dạ không…
Lúc này nó với anh mới chữa cháy:
– Thôi mà. Dù gì thì cũng có 6 người cùng chuẩn bị mà, không cần phải cuống lên thế đâu!!! -nó nói.
– Đúng thế với lại nhất định sẽ hoàn thành mà. Chẳng lẽ 6 cái đầu thiên tài mà không làm được???
Hắn cũng đã nguôi giận lúc này cậu mới nói:
– Hay là bây giờ mọi người làm theo kế hoạch này đi……………………………………………..
Bọn nó cũng gật đầu rồi nó nói:
– Như thế rất hay. Vậy bây giờ: Phương sẽ giữ chân An không cho An đi đến công viện RP đến 9h tối còn bọn chị sẽ đi mua đồ và cử người đi trang trí nhé!!!
– Vâng, được ạ!!! -Phương đồng ý.
Sau đó thì cả bọn lấy sổ tay ra rồi hí hoáy viết những thứ mà phần việc của mình cẩn làm. Sau một hồi đấu đá nhau thì: nó và Thiên đến cửa hàng hoa, hắn đến cửa hàng đồ handmade còn cậu và anh thì đi mua những món đồ trang trí lặt vặt. Sau khi phân công xong thì cả bọn tiến hành ngay và lập tức.