Thiên Thần Băng Giá! Em Là Của Tôi!

Chương 46: Tôi không phải con ngốc! ~



~

Nó vỗ vỗ vai cô rồi mới từ tốn nói:

– Bình tĩnh đi, rồi tao sẽ nói rõ cho chúng mày nghe!!!

Anh ngồi bên cạnh hắn giờ này đang nhìn thằng bạn mình mà kiểu như muốn nói: mày có đúng là thằng bạn thân tao không thế? Mày muốn cướp Hoàng Gia làm gì???

Hắn cũng ngạc nhiên không kém, khuôn mặt bình thường lạnh lùng không thấy đâu nữa mà là vẻ mặt lo sợ tột cùng. Nếu như đúng là nó đã biết được chuyện cướp Hoàng Gia thì chắc chắn kế hoạch sẽ vỡ lỡ, thật tức tối muốn chết mà!!!

Nó nhìn khuôn mặt của hắn thì có chút lo lắng rồi hỏi:

– Tuấn Anh, cậu đang lo lắng cho mama kế của cậu sao????

– Sao cậu biết??? -khuôn mặt của hắn lại trở nên trắng bệch hơn nhiều.

Nó nhíu mày nhìn hắn rồi chậm rãi nói:

– Sau khi nói chuyện với bác Tiến xong thì tôi biết rằng hình như cậu có vẻ không thích papa và hơn nữa còn rất thương mama kế!!! Chuyện này là sao? Thật hiếm có một chàng trai ngang ngạnh như cậu lại có thể yêu thương mama kế!!!

Cô nhìn nó rồi cũng nói ra vài câu:

– Thật ra rằng Nhiên nó cũng có một người mama kế nhưng mà vốn đã “được” nó đuổi ra khỏi nhà cũng bởi vì bà ta dám ra tay đánh Thiên và An. Tuy như vậy nhưng mà bà ta cũng vốn có một dứa con gái kém chúng ta 10 tuổi nên vì vậy hàng tháng vẫn được nó chu cấp cho chu đáo!!!Anh lúc này tuy có giận hắn nhưng mà vẫn quay sang giải thích cho nó và cô hiểu:

– Tuấn Anh không chỉ có một người mama kế đâu mà có đến cả chục người ý! Nhưng khi lên 8 thì papa nó lại rước một người phụ nữ về nhưng nhưng mà người này lại chính là em gái mama nó! Vậy nên người mama kế hiện vừa là dì vừa là mama! Nó luôn nói rằng sẽ phải bảo vệ thật tốt dì ấy, như vậy đấy!

Cả nó và cô đều không ngờ rằng papa hắn lại có thể cưới em vợ mình, thật hết sức là…!!! Nhưng nó vẫn muốn hỏi rõ hắn tất cả mọi chuyện, tại sao lại có thể trơ trẽn dùng con trai duy nhất của mình làm công cụ để cướp một tập đoàn khác mà lí do là gì? Nó rất muốn biết chuyện này, nhất định phải hỏi cho ra lẽ:

– Tuy như vậy nhưng Tuấn Anh tôi vẫn muốn nghe cậu nói rõ mọi chuyện!

Hắn nghe vậy thì quay ra nhìn nó rồi nói:

– Trước hết tôi muốn hỏi là tại sao cậu lại biết được kế hoạch này vậy??

– Cậu nhớ ngày chúng ta về nước mà tôi bị ngất phải vào viện không??? Tối hôm đó tôi đã nhớ lại được định đi ra tìm cậu nhưng ai ngờ được lại có thể nghe cậu nói chuyện với papa cậu!!!

Hắn ồ lên một tiếng rồi cúi gằm mặt mà thở dài một cái rồi mới giải thích:

– Mục đích của kế hoạch thì ông ta (papa hắn) nói rằng muốn lấy đi một bản văn tự nào đó của Hoàng Gia, ông ta ban đầu lấy dì tôi ra rồi bảo tôi rằng nếu không giúp ông ta thực hiện kế hoạch thì e rằng đường sống của dì tôi không được an toàn. Vậy là tôi miễn cưỡng phải thực hiện kế hoạch đó! Ban đầu ông ta bảo với tôi rằng tôi nên tiếp cận với cậu đấy Nhiên mà hơn nữa đúng lúc đấy cậu lại mất trí nhớ nên mọi việc càng vô cùng dễ dàng….mà nếu cậu không mất trí nhớ thì tôi cũng tự nguyện. Sau đó thì nhất định sẽ dùng tôi để làm con rể cả Hoàng Gia với lại tôi còn là sát thủ bậc cao trong thế giới ngầm việc tìm ra bản văn tự không có gì là khó hết!!! Nhưng tôi lại hoàn toàn không hiểu công dụng của bản văn tự đó!!! Tôi chỉ muốn bảo vệ cho dì thôi….bảo vệ cả người tôi yêu nữa….

Lúc này thì hai người quản gia mới bước ra, bác Dũng nói:

– Nếu có được bản văn tự đó thì quyền điều hành tập đoàn Hoàng Gia sẽ thuộc về Vương Chủ tịch, mỗi tập đoàn lớn nhỏ đều có các bản văn tự này!!! Tùy từng độ lớn mạnh mà các bản văn tự được in trên hình thức khác nhau!!!

Bác Tiến nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn nó rồi nói:

– Tiểu thư, chuyện này không thể trách thiếu gia Tuấn Anh được! DÙ sao thì cậu ấy cũng chỉ là nạn nhân với lại dù có lấy được hay không thì ông ấy cũng sẽ tước đoạt đi mạng sống của dì thiếu gia!!!

Hắn nghe xong thật tức giận, đập bàn cái “rầm” rồi nói:

– Bác Tiến, bác mau kể rõ cho tôi nghe!

Bác Tiến khuôn mặt trở nên vô cùng lo sợ khi nhớ đến những lời nói hôm qua của Vương Chủ tịch, bác ấy chậm rãi nói:

– Lúc tôi mang trà lên thì thấy cửa phòng của ông ấy hé mở, khi định gõ cửa thì nghe thấy ông ấy nói chuyện điện thoại với một ai đấy và nói rằng: “Ông cứ cho người chuẩn bị công việc đi nhé, sau khi đã hoàn thành xong kế hoạch cướp bản văn tự của Hoàng Gia thì tôi sẽ giao con vợ hiện tại của mình cho ông. Tùy ông xử lí và hơn nữa bây giờ ông mau chuẩn bị cho việc làm giấy tờ giả của việc đăng kí kết hôn đi trước nhé!”. Vậy đấy tôi thấy thật tội nghiệp cho Phu nhân với Thiếu gia!!!

Khi vừa nghe nói xong thì hắn vô cùng tức giận, ông ta nghĩ hắn là cái gì vậy…còn cả gan dám giết người dì yêu quý của hắn….

Nó lúc này mới mở miệng hỏi hắn:

– Tuấn Anh, tôi có chuyện muốn hỏi cậu!

– Chỉ cần cậu muốn biết thì tôi sẽ trả lời! -hắn nhìn nó nói.

Nó nhìn qua cô và anh cùng hai bác quản gia rồi mới đảo mắt qua nhìn lại hắn. Rất muốn hỏi câu hỏi này nhưng chỉ sợ rằng câu trả lời không như ý mình, nhưng rốt cuộc cũng lại mở miệng ra hỏi:

– Cậu thực sự thích tôi hay chỉ đơn thuần muốn lợi dụng tôi???

– Tôi……

————–

Mình đã có sửa một số chi tiết ở các chương trước và phần giới thiệu nhân vật nhé!!!

Cho phù hợp với tình tiết tiếp theo ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.