Cách đây từ rất lâu, cuộc chiến của giữa con người và sinh vật chuyên đi hút máu người được gọi là Ma-cà-rồng diễn ra qua nhiều thập kỉ, thế nhưng con người vốn không thể nào chống lại thứ sinh vật thèm khát máu người này, họ dần trở thành những chiếc bình máu phục vụ nhu cầu sống tất yếu của Ma-cà-rồng.Cho đến một ngày....
- Lion...chạy đi
Tiếng một người đàn ông hét lên khi đang đối đầu với một Ma-cà-rồng cấp E- thứ sinh vật bị nguyền rủa, bị biến thành hình dạng gớm ghiếc, luôn thèm khát máu người..
"Grrà..aaaooooo" sinh vật có đôi mắt đỏ ghê rợn, chiếc răng nanh sắc bén, có đôi tai dơi đang chực nhảy xổ vào người đàn ông kia..
Trước tình thế nguy cấp người đàn ông giơ súng lên nhắm vào con quái vật nhưng... "Cạch"...hết đạn rồi! Mà cho dù còn thì cũng không thể làm gì được, thứ sinh vật này căn bản không có điểm yếu, con người không có cách nào tiêu diệt chúng.
3m...2m.....1m....con quái vậy nhảy xổ vào ông....
- Khô..oo.ngggg! Thầy Alan....không!
Cậu bé Lion 10t núp sau gốc cây cách đó 6m hét lên trong vô vọng, con quái vật kia sẽ xé xác thầy Alan mất.
"Phậppp" trong lúc vật lộn người đàn ông rút một con dao bằng bạc ra và đâm vào tim con quái vật, một mùi tanh nồng đậm bay ra sộc thẳng vào mũi ông...
" Ưaaa...aaaaaaaaaa, kyy..aa..aaaaaaaaaa" con quái vật gào rú quằn quại, đau đớn và chỗ con dao ông đâm vào nó đang bốc cháy....sau cùng cả người nó bốc cháy rừng rực đỏ cả một vùng...nó đã chết, chỉ còn lại tro bụi.
- Thầy Alan! Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Lion chạy ra từ gốc cây đỡ người đàn ông đứng dậy, trong giọng nói vẻ lo sợ đã giảm nhưng điều quan trọng là làm sao con quái vật đó lại bị bốc cháy?
Tầm mắt Alan quét tới con dao bằng bạc kia, trong một thoáng ông đã hiểu....khắc tinh của Ma-cà-rồng chính là bạc!
Và từ đó con người đã biết cách tiêu diệt loài sinh vật hút máu người kia, họ sản xuất ra các loại vũ khí làm bằng bạc, thay thế các loại đạn bình thường bằng đạn bạc..v.v.
Họ luyện tập, đánh úp vào các hang ổ và giết chúng...những người này được gọi là thợ săn Ma-cà-rồng.
Chính những điều đó! Vua của Ma-cà-rồng- Joy Miller I- đã buộc kí một hiệp ước với con người. Đó là không đi hút máu người nữa mà thay vào đó là máu động vật. Ông buộc phải làm vậy nếu không muốn giống loài của mình bị tiêu diệt hoàn toàn.
Cũng sau khi kí hiệp ước xong ông giao lại ngôi vị cho đứa con duy nhất của mình là Louis Miller II, ông cùng người vợ của mình vào hầm mộ chuẩn bị cho một giấc ngủ say không biết đến bao giờ mới có thể tỉnh lại, ông tin rằng....ngày ông thức dậy sẽ khiến cho loài người phải qùy gối dưới chân ông.
Sau khi kế vị, Louis Miller II đã bắt toàn bộ lũ Ma-cà-rồng cấp E lại nhốt trong ngục sâu, phong toả kết giới để chúng không thể nào thoát ra. Thực chất Ma-cà-rồng cấp E vốn là những Ma-cà-rồng qúy tộc cho đến khi chúng luôn muốn có sức mạnh để có thể thống trị con người, chúng đã làm một phép thuật bị cấm...kết quả, chúng có sức mạnh như lại bị nguyền rủa, bị biến thành hình dáng gớm ghiếc, lúc nào cũng thèm khát máu người, thèm khát máu của các Ma-cà-rồng qúy tộc, chúng không sợ một ai, kể cả vua của loài Ma-cà-rồng. Hay nói cách khác: chúng là kẻ thù chung của con người và Ma-cà-rồng thuần chủng hay qúy tộc.
Cuộc sống yên bình kéo dài như vậy khoảng 15 năm sau..
Lũ sinh vật cấp E trải qua một thời gian dài tích lũy được sức mạnh đã phá hủy kết giới và ồ ạt kéo vào nơi ở của con người. Chúng giết chóc, hút máu người, đâu đâu cũng thấy xác người chết! Khung cảnh tràn đầy máu tươi tang thương...
Alan đang chiến đấu với 2 con quái vật...một trong số chúng đã cắn chúng tay ông, nọc độc theo vết thương chạy vào khắp các mạch máu, ông đau nhức co giật. Trong giây phút vẫn còn ý thức ông đã thấy Louis Miller II đang đến gần, lũ cấp E nhận thấy có một luồng sức mạnh đáng sợ cho nên bỏ Alan lại và chạy mất....chỉ còn mình ông với Louis.
- Cha! Cha đang ở đâu?
Giọng một cô gái vang lên, hốt hoảng tìm kiếm cha mình và....đôi mắt màu tím giãn ra.
Trước mắt cô...một người con trai đang vùi đầu mình vào cổ cha cô hút máu. Đôi mắt đỏ, mái tóc bạch kim, chiếc răng nanh đang cắn phập vào mạch máu dưới cổ cha cô.
Trong giây phút đó...cô đứng hình không nhúc nhích, máu trong người cô như đông lại, đôi mắt tràn ra những giọt nước mắt to như hạt đậu lăn xuống đôi gò má trắng trẻo, cha của cô..đã chết, vì người con trai kia.
Nhận thấy có ánh mắt đang nhìn mình, Louis ngước mặt lên, chạm vào đôi mắt tím như thạch anh của người con gái kia, đôi mắt màu đỏ dần dần biến mất, thay vao đó là đôi mắt màu xanh biếc. Louis nhìn cô...
- Viola! Mau chạy đi, lũ cấp E đang tràn vào quá nhiều.
Lion chạy tới kéo cô đi nhưng cô đứng yên không nhúc nhích, cô đang bị sốc......Lion theo tầm mắt nhìn phía trước...và anh chợt nhận ra...xác thầy Alan đang nằm dưới chân của một người con trai, trên cổ có vết cắn, mà khoé miệng của người con trai kia có dính máu.
Mọi chuyện quá rõ để anh hiểu ra vấn đề...Viola non nớt sao có thể chứng kiến cảnh tượng như vậy. Ôm cô rời đi, trước đó để lại một câu cảnh cáo:
- Nhớ đấy, sau này cô gái này sẽ tới tìm ngươi!
.....
Sau đó....chuyện gì diễn ra thì mọi người đều biết! Hiệp ước giữa Ma-cà-rồng và con người bị phá bỏ, cuộc chiến...lại tiếp tục.