Truy cứu nguyên nhân đây là do Mộ Dung Tiểu Dạ bố trí Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp, đem Hấp Tinh Hóa
Hồn Đại Pháp dung nhập vào trong đó.
Kể từ đó kết giới này có phòng ngừ đặc thù và năng lực hấp thu, tùy ý
Dực Song Long đối phó cách nào cũng không cách nào hiểu lao ra nòoài được.
Sau khi hoàn thành tất cả, đột nhiên tâm thần của Mộ Dung Tiểu Dạ lâm vào cảnh giới huyền diệu, Thiên Ảnh trận pháp trong đại điện biến hóa và Thiên Ảnh Hóa Hồn Đại Pháp vận hành đồng bộ, chẳng những có hiệu chống cự Dực Song Long tinh thần công kích, còn vây khốn hắn vào trong.
Hơn nữa trọng yếu nhất là, Mộ Dung Tiểu Dạ vào thời khắc này tiến vào cảnh giới huyền diệu, Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp đang dẫn dắt nàng, làm cho thân thể của nàng rất mẫn cảm, càng tiến thêm một bước hiểu thất cấp tiên khí trong người.
Dực Song Long phát giác được không đúng, lập tức chuyển biến sách lược, tế ra ba mươi sáu cái đầu người đã bị luyện chế thành qua não, triển khai phản kích điên cuồng.
Qua não chính là tà vật, hung hiểm quỷ dị, hắn công thủ nhiều mặt, đem ba mươi sáu nguyên thần của cao thủ Vũ Hoàng kết nối với nhau.
Ý niệm công kích cường độ cao như vậy vượt xa phạm vi thừa nhận của nhiều người, do đó tạo thành đả thương trí mạng.
Vệ Thiên Minh sắc mặt âm trầm, hắn đã nhìn ra Mộ Dung Tiểu Dạ bố trí
Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp cực kỳ thâm ảo, có cách làm khác với Tàn
Thức U Hồn Tông Huyền Minh nhiếp hồn đại pháp nhưng kết quả giống tới kỳ diệu.
Ý Thiên tươi cười đầy mặt, đối với Mộ Dung Tiểu Dạ biểu hiện hết sức hài lòng, nàng có thể lĩnh ngộ tới mức này nói rõ nàng xác thực lan tâm huệ chất, có mệnh cách không giống người thường, cuộc đời này chắc chắn không phải vật trong ao.
Qua não chợt hiện, chúng kêu lên chói tai, mặc dù là bị phong ấn trong
Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp, người bên ngoài trận pháp vẫn có thể cảm nhận được khí tức điên cuồng, oán độc, tàn nhẫn, khủng bố của chúng.
Trong kết giới qua não tập hợp lại với nhau, hóa thành ba mươi sáu đầu người chảy máu đầm đìa, há to miệng lao vào kết giới, ý đồ phá tan trận pháp.
Thân thể Mộ Dung Tiểu Dạ hơi chấn động, qua não trùng kích cường độ cao khiến nàng không ngừng cung cấp nguyên lực duy trì Thiên Ảnh Hóa Hồn
Trận Pháp, nếu không sẽ không chịu được công kích cường độ cao.
Vì đối phó tình thế này, Mộ Dung Tiểu Dạ tiếp tục triển khai thủ đoạn công kích, thân thể xuất hiện trong hào quang, lập tức cảm nhận được ý niệm chấn động trong đó, cả hư không giống như bị nghiền nát.
Những sóng ý niệm này kích thích tinh thàn của Mộ Dung Tiểu Dạ, tìm kiếm cách chui vào óc của nàng, xé nát nguyên thần, hủy diệt linh hồn của nàng.
Cũng may Mộ Dung Tiểu Dạ trong đầu có Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp, đại lượng ý niệm tiến vào đầu của nàng mặc dù có thể cấu thành uy hiếp, nhưng mà trước mặt Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp thì chúng không có cửa vào.
Loại tình huống này duy trì không được bao lâu, Mộ Dung Tiểu Dạ nhanh chóng thúc dục tiên khí, tiên bút dưới sự khống chế của nàng thì đầu bút lông vô cùng lợi hại, tới mức thời không nghiền nát, không làm gì được nàng.
Ánh mắt tập trung qua não, Mộ Dung Tiểu Dạ triển khai công kích, song phương tốc độ cực nhanh, xuyên thẳng qua kết giới công kích lẫn nhau.
Thất cấp tiên khí vào lúc này mang theo tiên khí đậm đặc, nhưng không thấy tiên linh hiện thân, đây là bởi vì Mộ Dung Tiểu Dạ còn chưa được tiên linh tán thành, song phương chưa chính thức dung làm một thể.
Vì đánh chết qua não giải trừ nguy hiểm, Mộ Dung Tiểu Dạ bắt đầu khống chế Thiên Ảnh Hóa Hồn Trận Pháp bên ngoài, cho kết giới co rút lại, dùng áp súc không gian, giảm nhỏ phạm vi hoạt động của qua não.
Đồng thời Mộ Dung Tiểu Dạ còn triển khai công kích bản thể của Dực Song Long, hắn phải trốn tránh bốn phía, vô cùng chật vật.
Cũng may qua não công kích là tự động vận hành, Dực Song Long không cần nhất tâm nhị dụng, nếu không sớm bị thương trong tay của Mộ Dung Tiểu Dạ rồi.
Nội ứng ngoại hợp, Mộ Dung Tiểu Dạvận chuyển trận pháp và tiên khí xảo diệu, rốt cục tiên bút đánh trúng một đầu lâu, lập tức dẫn phát nổ tung, thân thể của Mộ Dung Tiểu Dạ lay động.
Phá huỷ một đầu lâu thì Mộ Dung Tiểu Dạ cảm nhận được sóng công kích ý niệm yếu bớt, tần suất chấn động giảm đi rõ ràng.
Dực Song Long khó thở, qua não của hắn luyện chế không dễ, không thể ngờ lại bị tiên bút của Mộ Dung Tiểu Dạ làm tổn hại.
Dực Song Long há mồm phun ra một đạo máu tươi, hóa thành một huyết vụ bao phủ ba mươi lăm đầu lâu còn lại, khiến cho huyết khí tăng vọt, uy lực đại tăng, trở nên điên cuồng mà dữ dằn.
Mộ Dung Tiểu Dạ bị hắn ảnh hưởng, thân thể xuất hiện lay động rõ ràng, khóe miệng có một vết máu chảy ra.
Tuy Mộ Dung Tiểu Dạ có chỗ dựa vào, nhưng mà đối mặt qua não và khí tức âm tà của Tàn Thức U Hồn Tông thì nàng vẫn thừa nhận áp lực lớn lao.
Cắn răng kiên trì, Mộ Dung Tiểu Dạ buông lỏng thân thể, bắt đầu toàn lực dùng tiên khí công kích đối thủ, phát hiện dưới ngòi bút của tiên khí có một đạo phong ấn không mở ra, phong ấn này phong ấn tiên linh, cho nên không cách nào dung làm một thể với Mộ Dung Tiểu Dạ.
Phát giác được tình huống này, Mộ Dung Tiểu Dạ tập trung tinh thần, kiên định tâm chí, dùng nghị lực cảm ứng tiên linh trong đó, cứ thế triệu hoán tiên linh, cũng không ngừng rót nguyên lực tinh thuần vào hiệp trợ tiên linh phá tan phong ấn.
Đây là một quá trình, nói thì rất chậm nhưng hoàn thành trong nháy mắt.
Sau khi máu tươi của Dực Song Long kích phát qua não, Mộ Dung Tiểu Dạ cũng đánh thức tiên linh trong tiên bút.
Một khắc này tiên bút trong tay Mộ Dung Tiểu Dạ sinh ra dị biến, một đám hào quang trên đầu bút di động nhanh chóng, bày ra đồ văn phong cách cổ xưa, cứng cáp và thần bí.
Trong đầu của Mộ Dung Tiểu Dạ xuất hiện quang văn lập lòe, chuyển hóa làm vô số kiểu chữ, hoặc xếp thành cân đối cao thấp, diễn biến ra một quyển sách trong đầu của Mộ Dung Tiểu Dạ.
Cùng thời khắc đó tiên bút trong tay Mộ Dung Tiểu Dạ bắn ra vạn đạo hào quang, sau đó toàn thân có hào quang sáng ngời, lập tức hóa thành một ngũ sắc thần long , há mồm phun ra một đạo quang diễm năm màu, dễ dàng phá hủy một đầu lâu.
Sau đó ngũ sắc thần long vây quanh Mộ Dung Tiểu Dạ, khi thì nâng lên khi thì vận chuyển thật nhanh, mang theo nàng cùng tiến công.
Như vậy trong nháy mắt tiêu diệt mười lăm đầu lâu, tức giận đến mức Dực
Song Long vừa sợ vừa giận, trong mắt Vệ Thiên Minh cũng lộ ra chấn động rõ ràng.
Trên mặt Mộ Dung Tiểu Dạ tràn ngập nụ cười quái dị, nàng giờ phút này đang chìm đắm trong cảm nhận đặc thù, tâm thần sớm tiến vào trong tiên bút, cùng tiến hành dung hợp với tiên linh.
Đổi cách nói thì tất cả công kích thì tiên bút tự hành công kích, hoặc là nói là tiên bút có truyền thừa tiên lực, lúc này hoàn thành quá trình dung hợp với Mộ Dung Tiểu Dạ.
Thấy một màn này, rất nhiều người đều cảm thấy khiếp sợ.
Lan Hinh đứng bên cạnh Ý Thiên, nhẹ giọng hỏi:
- Thiếu gia, xảy ra chuyện gì?
Ý Thiên cười nói:
- Đây là quá trình phản ứng dung hợp tiên khí, nàng đã chính thức nắm giữ tiên khí này.
Ý Thiên nói ra lời này truyền vào trong tai của mọi người, không ít người tràn ngập đố kỵ, dù sao dung hợp một kiện tiên khí cũng không phải chuyện dễ dàng.
Sắc mặt Vệ Thiên Minh âm trầm, hắn đang suy nghĩ có nên xuất thủ hiệp trợ Dực Song Long thu thập Mộ Dung Tiểu Dạ hay không.
Giờ này khắc này Vệ Thiên Minh đang là bia cho người ta nhắm, hắn không động thì thôi, vừa động là bị người khác công kích.
Cho nên Vệ Thiên Minh cũng thập phần do dự.
Trong khi Vệ Thiên Minh do dự, Dực Song Long gào thét, Mộ Dung Tiểu Dạ đã hoàn thành quá trình dung hợp với tiên bút, khí thế toàn thân kéo lên, vào thời khắc này đưa tới Thánh Hoàng thiên kiếp.
Hào quang vạn đạo, tóc dài bồng bềnh.
Mộ Dung Tiểu Dạ lúc này trên dung mạo khuynh thành cũng tràn ngập khí tức thánh khiết, trong công tác chuẩn bị thiên kiếp, tay phải lăng không vung lên, tiên bút phá hủy tất cả đầu lâu trong kết giới, cũng xuyên thủng thân thể Dực Song Long.
Đến lúc đó Dực Song Long kêu thảm một tiếng, thân thể bị Mộ Dung Tiểu Dạ thu hút vào trong tay, một thân tu vị lập tức tiến vào người của Mộ
Dung Tiểu Dạ, nguyên thần cũng bị phong ấn.
Đột nhiên một đạo thiểm điện phá không tới, vừa vặn bổ vào vào người của Mộ Dung Tiểu Dạ và Dực Song Long, lúc này đánh thân thể của Dực Song
Long nát bấy, nguyên thần hóa thành hào quang bị Mộ Dung Tiểu Dạ thôn phệ.
Lập tức sấm sét năm màu giáng xuống, đây là ngũ sắc thần lôi trong truyền thuyết, uy lực không gì sánh kịp.
Thân thể Mộ Dung Tiểu Dạ run rẩy, tiên bút trong tay không ngừng run động, nàng không ngừng lay động, tiên bút lúc này viết ra hai chữ "Xuân thu" trên đỉnh đầu của nàng.
Một khắc này Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên hoảng sợ nói:
- Đây là thượng cổ tiên khí Xuân Thu Bút, không thể ngờ lại nằm trong tay của nàng.
Hoa Vô Khuyết khẽ nói:
- Nhưng cũng chỉ là thất cấp tiên khí, cũng không có gì đáng nói.
Vũ Đế Nam Cung Tuấn Trì lạnh lùng nói:
- Đây cũng không phải thất cấp tiên khí bình thường, mà là thượng cổ tiên khí, có thể tự động tấn chức. Chỉ cần thỏa mãn điều kiện thì Xuân
Thu Bút sẽ tấn chức bát cấp tiên khí, thậm chí là cửu cấp tiên khí.
Lời này làm cho người khiếp sợ, Hoa Vô Khuyết vô cùng ghen ghét, đám người Ý Thiên thì cao hứng.
Vệ Thiên Minh tức giận muốn chết, nhưng hắn vẫn không rõ, Mộ Dung Tiểu
Dạ vì cái gì có thể miễn dịch công kích tinh thần, đây là chuyện không hợp thói thường.
Thiên kiếp rất đáng, lập tức dần dần biến mất.
Mộ Dung Tiểu Dạ căn cơ thâm hậu, trước khi tấn chức tiêu diệt Dực Song
Long, thôn phệ tu vị cả đời của hắn, có trợ giúp vượt qua thiên kiếp rất lớn.
Nhưng mà đã như thế, độ kiếp xong Mộ Dung Tiểu Dạ cũng vô cùng mệt mỏi, nhưng mà trên mặt khó che dấu được vui sướng trong lòng.
Lóe lên, Mộ Dung Tiểu Dạ nhìn qua Ý Thiên bên cạnh, hai mắt nhìn con mắt Ý Thiên, trên mặt vui vẻ và vô cùng kích động.
Mỉm cười gật đầu, Ý Thiên hiểu tâm tình của nàng, lúc này ôm nàng vuốt ve, nhiều nam nhân ganh ghét nhìn qua.
Thân thể Mộ Dung Tiểu Dạ chấn động, bị Ý Thiên ôm vào trong ngực trước mặt nhiều người như vậy, làm cho nàng vừa thẹn vừa mừng.
Đẩy Ý Thiên ra, Mộ Dung Tiểu Dạ tránh ánh mắt của hắn, sắc mặt đỏ ửng tiếp nhận mọi người chung quanh chúc mừng.
- Chớ đắc ý, sớm muộn gì ta cũng đích thân làm thịt ngươi.
Ý Thiên khiêu khích nói:
- Giờ phút này chính là cơ hội tốt nhất, nếu không ta thử một lần, xem ai giết ai nhé?
Vệ Thiên Minh tức giận nói:
- Đừng hung hăng càn quấy, về sau sẽ có cơ hội, hôm nay bổn thiếu gia quan tâm là Vi Tinh Nghi.
Ý Thiên cười to nói:
- Trong Phi Vân thành ngươi không phải cấu kết với phủ nguyên soái sao?
Tại sao hiện tại không đứng bên cạnh Phi Phàm công tử đi? Chẳng lẽ ngươi sợ hắn ám toán ngươi?
Phi Phàm công tử Cao Tuấn Đức trừng mắt Ý Thiên, quát:
- Câm miệng, ngươi không nên làm nhục danh dự của bổn công tử, nếu không ta sẽ không khách khí với ngươi.
Ý Thiên cười tà nói:
- Không có sao, Tử Vong Chi Thành chính là nơi táng thân tốt nhất. Dù sao ở đây đa số người sẽ không tìm thấy đường ra, sao không kết thúc ở đây chứ?
Phi Phàm công tử tức giận nói:
- Nam Cung Phi Vũ, ngươi thực đem làm ta chả lẽ lại sợ ngươi?"
Ý Thiên phản bác nói:
- Nếu ngươi sợ thì đừng có sấm to mưa nhỏ chứ? Ngươi trăm phương ngàn kế bố trí tất cả, đơn giản là muốn mượn đao giết người, suy yếu thực lực của Nam Cung thế gia cùng Huyền Dương Cung, để Liệt Hỏa Đế Quốc có thể thoát khỏi khống chế của hai đại cự đầu. Điểm này ta tin tưởng bất kể là Nam Cung thế gia hay là Huyền Dương Cung đều hiểu rõ ràng. Ngươi nói bọn họ sẽ tha thứ ngươi sao?
Dương Mục quát:
- Nói bậy nói bạ, ngươi hoàn toàn là suy đoán. Trước đó ngươi giết Thánh Hoàng Tần An Thái dưới trướng của ta, ta còn không có tìm ngươi tính sổ, hiện tại ngươi lại đổ thâm dầu vào lửa, ngươi cho rằng bổn Đế không làm gì được ngươi sao?
Nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, sát ý của hắn hiện ra, lúc chạm vào người của Ý Thiên thì hóa thành tro tàn.
Ánh mắt Dương Mục cả kinh, không rõ xảy ra chuyện gì, những người còn lại cảm thấy ngoài ý muốn, phần lớn suy đoán là Lý Nhược Nhiên bảo hộ Ý
Thiên, bởi vì hai người đứng rất gần.
Ý Thiên nhíu mày, cười lạnh nói:
- Từ tình huống trước mắt, có thể có không ít người ước gì ngươi ra tay giáo huấn ta, nếu không thì ngươi thỏa mãn tâm nguyện của bọn họ đi, thế nào?
Ý Thiên khẩu khí tràn ngập khinh miệt, lúc này Dương Mục lập tức giận dữ, nhưng không có hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì Ý Thiên nói tuy chói tai, nhưng đó là sự thật.
Từ tình thế trước mắt mà nói, một khi Dương Mục ra tay chắc chắn sẽ sinh ra hỗn chiến, đến lúc đó vi tranh đoạt Vi Tinh Nghi, tình huống nằm ngoài khống chế.
Tuy Dương Mục có sáu người thì hai người là Vũ Đế, nhưng trong đại điện này có tám Vũ Đế, chỉ dựa vào thực lực của bọn họ không đủ đối kháng mọi người ở đây.
Nghĩ vậy Dương Mục khẽ nói:
- Kế khích tướng thô thiển như vậy, ngươi cho rằng ta sẽ mắc lừa hay sao?
Ý Thiên cười khẩy nói:
- Dương nguyên soái thật sự quá anh minh, nói chuyện rất đúng. Không biết Vũ Đế bên người Dương nguyên soái lai lịch thế nào?
Lời này vừa ra, Ý Thiên mang đầu mâu chỉ vào bóng đen thần bí.
Hoa Vô Khuyết mỉa mai nói:
- Ngay cả một trong ba Vũ Đế của Liệt Hỏa đế quốc Hắc Vân Sát Thần cũng không nhận ra, ngươi thật sự là cô lậu quả văn.
Ý Thiên nghi vấn nói:
- Hắc Vân Sát Thần Nghiêm Tu Vũ?
Danh tự Ý Thiên chưa từng nghe qua, nhưng hắn thôn phệ rất nhiều cao thủ, tự nhiên sẽ nghe qua danh tiếng của tên Vũ Đế này.
- Đúng vậy, chính là Nghiêm Tu Vũ!
Giọng nói trầm thấp là từ trong miệng Nam Cung Tuấn Trì nói ra, đều là Vũ Đế, hắn tự nhiên nhận ra thân phận của đối phương.
Hắc Vân Sát Thần Nghiêm Tu Vũ không nói lời nào, lẳng lặng đứng ở nơi đó, làm cho người ta không rõ hắn định làm gì.