Ý Thiên cũng không phải là thánh nhân, Ứng Thải Liên vẻ đẹp không phải người bình thường có thể so sánh, nhưng Ý Thiên cũng không phải đồ háo sắc, tuyệt đối không vì ham sắc đẹp của Ứng Thải Liên mà đưa mình vào tình cảnh bất lợi.
Thế nhưng mà tình huống trước mắt quá quỷ dị, nếu muốn tìm cách ra Huyết Dục Linh Giới thì phải hợp thể với Ứng Thải Liên, dẫn đạo Âm Dương nhị khí trong Huyết Dục Linh Giới, phản bản quy nguyên, diễn biến thái cực.
Vô cực sinh thái cực, thái cực phân lưỡng nghi.
Lưỡng nghi của người chính là âm dương.
Đây là quá trình thiên địa vạn vật hình thành, đối với người tu chân thì ngược lại.
Dung hợp Âm Dương chi khí hóa thành thái cực chi lực.
Ý Thiên vừa rồi nói thái cực mới sinh, Thái Sơ hiện hình, chính là phương thức Âm Dương giao hợp dẫn đạo Âm Dương nhị khí trong Huyết Dục Linh Giới sinh ra thái cực chi lực.
Đến lúc đó thái cực mới sinh, Thái Sơ chi môn sẽ hiện ra, chính là lối ra của Huyết Dục Linh Giới.
Muốn rời khỏi Huyết Dục Linh Giới, nhất định phải thông qua Thái Sơ chi môn.
Muốn Thái Sơ chi môn hiện hình nhất định phải làm cho bên trong Huyết Dục Linh Giới diễn sinh ra thái cực chi lực.
Đây là điều kiện hoàn hoàn đan xen, thiếu cái nào cũng không được.
- Điều đó không có khả năng, ngươi cố ý gạt ta, muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi. Nếu ngươi dám đụng tới ta, ta sẽ không tha thứ cho ngươi.
Trừng mắt Ý Thiên, Ứng Thải Liên ngữ khí lăng lệ, mặc kệ Ý Thiên nói có thật hay không, đứng trên lập trường của Hồng Vân thánh nữ thì nàng phải duy trì tôn nghiêm và địa vị của mình, tuyệt không cho phép Ý Thiên mạo phạm chính mình.
Ý Thiên tâm tình không xong, hắn và Ứng Thải Liên đều là người lý trí tỉnh táo, đối mặt tình huống như vậy tự nhiên là có nhiều lo lắng, lần nữa suy nghĩ sâu xa, đáng tiếc không có lựa chọn.
Nếu đổi lại là nam nhân khác thì thà chết dưới hoa mẫu đơn cũng sẽ không làm khó xử mình như vậy.
Thầm than một tiếng, Ý Thiên thu hồi suy nghĩ lộn xộn, ánh mắt tập trung hai mắt Ứng Thải Liên, khiêu khích nói:
- Như thế nào, ngươi sợ hãi?
Ứng Thải Liên nhíu mày, phản bác nói:
- Ai nói ta sợ hãi? Loại chuyện này nam nữ ngang hàng, ai nói có hại chịu thiệt nhất định là nữ nhân chứ?
Ứng Thải Liên lớn mật khiến cho Ý Thiên giật mình, không thể ngờ nàng còn thân nguyên âm còn nói được như vậy.
- Nếu ngươi không sợ thì chúng ta nên thử một lần.
Ứng Thải Liên đôi môi khẽ nhúc nhích, dường như đang định phản bác, lại bị ánh mắt Ý Thiên xuyên thấu phòng tuyến tâm linh, làm cho tâm tình của nàng chấn động.
- Không cho chạm vào ta, bằng không thì ta sẽ không tha cho ngươi, ta... Ah/...
Biểu hiện Ứng Thải Liên rụt rè khó được, dường như nàng đang dùng ngữ khí cường ngạnh che dấu khó xử và ngượng ngùng trong lòng.
Ý Thiên không rảnh quan tâm tới, tay phải của nàng lại đặt lên bờ mông mê người của Ứng Thải Liên, năm ngón tay dùng sức bóp lấy và cảm ứng được co giãn mỹ diệu trong đó.
Ứng Thải Liên khó thở, hai tay ôm đầu Ý Thiên, biểu hiện giãy dụa và kháng cự.
Hai mắt Ý Thiên nhắm lại, sau một khắc mở ra, ánh mắt lúc trước bất định, bây giờ trở nên tà mị quỷ dị, tràn ngập ma lực.
Tay phả Ý Thiên lại bóp mông của Ứng Thải Liên vài lần, thừa dịp nàng kinh ngạc thì ôm ót của nàng, lại hôi đôi môi thẩm của nàng.
Một khắc này thân thể Ứng Thải Liên chấn động, ý thức xuất hiện chỗ trống ngắn ngủi, đợi đến lúc nàng tỉnh táo lại, Ý Thiên đã công thành đoạt đất, gạt mở hàm răng của nàng sau đó quấn lấy lưỡi thơm của nàng, rất có kỹ xảo câu dẫn tình dục của nàng.
Cùng thời khắc đó tay trái của Ý Thiên đưa lên trên, lại bóp một bên vú cao ngất của Ứng Thải Liên, cảm giác đầy đặn to lớn cộng thêm mềm mại và co giãn, xúc cảm mê người đến cực điểm.
Thân thể Ứng Thải Liên run rẩy, thân thể vặn vẹo, lại không thoát khỏi Ý Thiên xâm lấn.
Giãy dụa một lát, Ứng Thải Liên thở gấp hồng hộc, đột nhiên cắn lưỡi của Ý Thiên, làm cho Ý Thiên chủ động thu hồi đôi môi.
- Nam Cung Phi Vũ, ta tuyệt sẽ không tha thứ cho ngươi.
Giọng nói tức giận mang theo vài phần không rõ, Ứng Thải Liên mắng xong lại hai tay ôm cổ Ý Thiên, chủ động hôn môi Ý Thiên dù không lưu loát.
Nàng phản ứng như vậy khiến Ý Thiên sững sờ, lập tức vui vẻ, hắn làm thế nào cũng không nghĩ ra Ứng Thải Liên lại khẩu thị tâm phi, ngoài miệng thi không buông tha người, trên thực tế lại nghênh tiếp mình thân mật.
Ôm chặt giai nhân trong ngực, Ý Thiên tạm thời quên hết mọi thứ, thỏa thích nhấm nháp tư vị Hồng Vân thánh nữ, hai tay tại dùng sức bóp nắn ngực và mông của nàng, cảm giác cực kỳ sảng khoái.
Thân thể Ứng Thải Liên run rẩy, trong miệng thở hổn hển, nhiệt tình đáp lại Ý Thiên, trong miệng thỉnh thoảng chửi rủa, điển hình khẩu thị tâm phi.
Ý Thiên cũng ưa thích cảm giác này, đối với Lan Hinh tuyệt đối thuận theo là hai loại hình khác nhau.
Ứng Thải Liên giống như con mèo nhỏ cuồng dã, lửa nóng, vũ mị, hấp dẫn tâm thần Ý Thiên thật sâu.
Bốn phía của hai người là hình ảnh dâm nam loạn nữ trần truồng, loay hoay lấy đủ loại tư thế, cung cấp cho hai người tham khảo.
Loại hoàn cảnh dâm dục này với Ý Thiên mà nói ảnh hưởng không lớn, nhưng đối với Hồng Vân thánh nữ vẫn còn nguyên âm mà nói lại có trợ giúp không nhỏ.
Ít nhất Hồng Vân thánh nữ có thể từ những hình ảnh nam nữ làm tình kia học được kinh nghiệm hoan ái, không đến mức hoàn toàn không biết gì cả.
Tiếp tục hôn môi vuốt ve, làm cho Ý Thiên cùng Ứng Thải Liên động tình.
Đối với hai người đề phòng lẫn nhau, rồi lại hấp dẫn nhau trong hoàn cảnh đặc thù này, trình diễn một màn xuân sắc mê người.
Hai tay di động, Ý Thiên cởi bỏ quần áo trên người Hồng Vân thánh nữ, lộ ra da thịt trắng như ngọc, quang cảnh mê người, xúc cảm cực điểm.
Hồng Vân thánh nữ xấu hổ như lửa, tay phải vuốt ve tiểu đệ giữa hai chân Ý Thiên, trong đáy mắt có hưng phấn và ngượng ngùng.
Vẻ mặt Ý Thiên sảng khoái, Ứng Thải Liên dùng bàn tay nhỏ bé như ngọc trêu chọc dục vọng trong lòng Ý Thiên, làm cho hắn hưng phấn tới cực điểm.
Ánh mắt đảo qua, Ứng Thải Liên vụng trộm nhìn qua tràng cảnh nam nữ trần truồng bên cạnh, tim đập rộn lên, sắc mặt đầy ngượng ngùng.
Ý Thiên cảm ứng được nàng biến hóa, nhẹ nhàng ngậm tai của nàng, nói khẽ:
- Sau đó chúng ta nên thử tư thế chung quanh đi.
Ứng Thải Liên ân một tiếng, trong ngượng ngùng mang theo chờ đợi, nhưng mà xuất phát từ rụt rè nên không buông thả được.
Giờ phút này Ý Thiên cởi quần áo Ứng Thải Liên, cái yếm đỏ đang che chắn bộ ngực cao ngất của nàng, hấp dẫn Ý Thiên thật sâu.
Eo nhỏ nhắn như lá liễu, bờ mông mượt mà.
Dáng người của Ứng Thải Liên vô cùng mê người, cho dù da thịt trắng bóng tới đường cong mê người đều đúng chuẩn.
Chỉ có bộ ngực cao vút không phải nữ nhân bình thường có thể so sánh được.
Ý Thiên mang theo tâm tình kích động vuốt ve bộ ngực to lớn của nàng sau cái yếm, cảm giác mềm mại như bông, tràn ngập co dãn, thật sự là cực phẩm hiếm thấy..
Ứng Thải Liên thẹn thùng nhưng lại hiện ra nét tự tin.
Thấy Ý Thiên si mê hai vú của mình như vậy, nàng cười khẽ một tiếng.
Ngón tay ngọc di động, Ứng Thải Liên cởi quần áo Ý Thiên, thân hình nam tính cân đối đang đỏ ửng vì dục vọng hiện ra, tỏa ra khí chất hấp dẫn nữ nhân.
Ý Thiên cũng không chậm trễ cỏi bỏ quần áo còn lại của Ứng Thải Liên, thân thể tráng nõn mềm mại hiện ra.
Nhìn qua Ứng Thải Liên, trong mắt Ý Thiên tràn ngập tán thưởng, nhưng thấy bộ ngực cao ngất của nàng, vừa trắng vừa to, hai hạt ngọc màu hồng phấn nằm trên đỉnh núi, cho dù màu sắc hay lớn nhỏ đều hoàn mỹ.
Dưới hai vú là bụng dưới phẳng mịn trắng bóng, bờ mông cong vút hoàn mỹ, vừa tròn lại trắng, cũng không dư thừa, hình thể vô cùng hoàn mỹ.
Đùi ngọc của Ứng Thải Liên trắng noãn bóng loáng, giữa hai chân là một cánh rừng xanh ngát, nơi thần bí của nữ nhân khép lại thành một đường và hồng hồng.
Ánh mắt Ý Thiên nhìn qua bắp chân nhỏ nhắn của nàng, chân ngọc thanh tú có linh vân hoàn mỹ, cho người ta cảm giác thán phục tạo hóa thần kỳ.
Ứng Thải Liên lúc này cũng đang đánh giá thân hình Ý Thiên, nhưng thấy thân hình của hắn thon dài, cân đối, lại tràn ngập sức mạnh liền hấp dẫn ánh mắt Ứng Thải Liên, mà hấp dẫn nàng nhất chính là tiểu đệ của Ý Thiên, chỗ này giống như tỏa ra ma lực làm cho Ứng Thải Liên có cảm giác động tâm.
Hưng phấn cười cười, tay phải Ý Thiên bóp bộ ngực cao ngất của Ứng Thải Liên, tay trái mò xuống, đầu ngón tay xẹt qua da thịt bóng loáng của nàng, tiến thẳng bãi cỏ xanh của nàng.
Ứng Thải Liên cũng không yếu thế, hai tay bóp lấy biểu tượng dục vọng của Ý Thiên, hết sức hấp dẫn trêu đùa nó, cũng hôn môi với Ý Thiên.
Hưởng thụ ngón tay ngọc thon dài của mỹ nữ, Ý Thiên thăm dò cửa vào thần bí của nàng, ngón tay di động lên xuống, khuấy động tiếng lòng của Ứng Thải Liên, làm cho nàng kêu rên mê người, thân thể không ngừng run rẩy kịch liệt, hai chân khép chặt ngón tay của Ý Thiên.
Tron Huyết Dục Linh Giới cảnh sắc dục vọng mê người.
Ý Thiên thỏa thích hưởng thụ dáng người ngạo nhân của Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên, đang vuốt ve thân thể mềm mại của nàng, thưởng thức phong tình xử nữ.
Vuốt ve tùy tâm sở dục.
Ý Thiên xoa bóp hai ngọn núi cao mê người của nàng, thăm dò u cốc hồng phấn, vuốt ve mông ngọc mềm mại, nhấm nháp bờ môi đỏ mộng của nàng.
Ứng Thải Liên thập phần nhiệt tình, tuy vẫn còn nguyên âm nhưng không chút câu thúc, chỉ vì nàng nguyện ý làm chuyện thân mật này với Ý Thiên.
Vẻ đẹp của tình dục quý ở tại tâm.
Nếu như sinh lòng bài xích, liền không cách nào đạt tới cảnh giới cực hạn.
Ý Thiên giờ phút này hôn toàn thân của Ứng Thải Liên, đôi môi ngậm ngọc châu trước ngực của nàng, đầu lưỡi không ngừng liếm láp, nhấm nháp tư vị tuyệt mỹ của nó.
Ứng Thải Liên ôm lấy đầu của Ý Thiên, tùy ý cho hắn tận hứng thỏa thích, trong mắt đầy nhu tình.
Giờ này khắc này lý trí của nàng đã buông tất cả, triển lộ cảm xúc chân thật trong lòng của nàng.
Xoa bóp hai hạt châu nhu nhuyễn của nàng, Ý Thiên vô cùng hưng phấn, hai tay chậm rãi dời xuống, lại vuốt ve bờ mông mượt mà của Ứng Thải Liên, ngón tay xuyên qua khe hở rừng rậm tiến vào u cốc của nàng.
Thân thể Ứng Thải Liên run rẩy, lúc Ý Thiên trêu đùa thì không nhịn được phải rên rỉ, thần sắc rất thoải mái.
Đôi môi dời xuống, Ý Thiên rất nhanh công thành đoạt đất, đi vào thảm cỏ xanh của nàng, hai tay tách đùi ngọc trắng bóng ra, ánh mắt nhionf vào nụ hoa xinh đẹp nhất của Ứng Thải Liên.
Có hoa cỏ vờn quanh, hoa hồng đứng ngạo nghễ, nhụy hoa khẽ nhúc nhích khiến người ta cảm thấy mê người.
Ứng Thải Liên thẹn thùng, nói:
- Không nên nhìn, thật khó xử, ah...
Nàng hô to duyên dáng, hai chân của Ứng Thải Liên khép lại, kẹp lấy đầu của Ý Thiên, không ngăn được đầu lưỡi như linh xà xâm lấn.
Nhắm nháp thánh tuyền của thánh nữ, Ý Thiên vô cùng hưng phấn, đây chính là Hồng Vân thánh nữ đứng đầu mỹ nữ của Nam Dương, là thánh nữ mà Liệt Dương Thần Điện chọn kỹ càng, chưa từng có nam nhân nào nhấm nháp qua nàng, hôm nay lại tùy ý Ý Thiên thưởng thức.
Đầu lưỡi nhúc nhích, Ý Thiên mút lấy u tuyền của thánh nữ, hai tay vuốt ve mông của nàng, thỉnh thoảng thăm dò hoa cốc của nàng, kích thích dục vọng của nàng tăng cao.
Sau khi Ý Thiên trêu đùa, Ứng Thải Liên dù vẫn còn nguyên âm nhưng nhanh chóng hòa tan, thân thể run rẩy kịch liệt, một loại cảm giác khó nói nên lời bao phủ lấy nàng, làm cho nàng lập tức leo lên đỉnh phong dục vọng.
Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, không thể ngờ thân thể Ứng Thải Liên mẫn cảm như vậy, đây quả thật là vưu vật a.
Tiếp tục run rẩy một lát sau đó bình tĩnh, Ứng Thải Liên lần đầu tiên thấy được vẻ đẹp của tình dục, trong ánh mắt mang theo nét thâm tình.
Ý Thiên tiếp tục trêu đùa thân thể Ứng Thải Liên, cũng chỉ điểm nàng nên làm sao phục thị nam nhân.
Có lẽ Ý Thiên làm cho nàng cảm nhận được tư vị tuyệt mỹ, Ứng Thải Liên càng không cự tuyệt Ý Thiên yêu cầu, được Ý Thiên chỉ điểm thì nàng hôn hít toàn thân của Ý Thiên, trêu đùa hắn.
Lúc này Ứng Thải Liên ngồi xổm trước người Ý Thiên, há môi ngậm lấy tiểu đệ Ý Thiên, đầu lưỡi không ngừng mút lấy, cảm giác chinh phục này càng làm Ý Thiên thỏa mãn.
Một khắc này trong mắt Ý Thiên mang theo nhu tình khó tin.
Có lẽ vào thời khắc này Ý Thiên đã quên mình và Ứng Thải Liên thân phận đối lập, quên lập trường của nhau, trong tâm hồn sinh ra cảm tình không rõ với nàng.
Vuốt ve mái tóc Ứng Thải Liên, Ý Thiên cẩn thận thưởng thức tư vị của nàng.
Nhìn qua hai mắt của nàng, trong mắt Ý Thiên không có lãnh ý, chỉ có nhu tình..
Ứng Thải Liên cảm ứng được tình cảm trong mắt Ý Thiên, chủ động hôn môi hắn.
- Đến đây đi, chiếm hữu thân thể của ta, còn xâm chiếm linh hồn của ta đi.
Ứng Thải Liên nói lời này mang theo kích thích, lập tức nhen nhóm dục hỏa của Ý Thiên, ôm người ngọc vào trong lòng.
Trải qua một phen khiêu khích như vậy, thân thể Ứng Thải Liên đã sớm chuẩn bị sẵng sàng, cùng chờ thời khắc này tiến tới.
Ý Thiên vô cùng phấn chấn, mang tâm tình kích động, dùng phương thức nguyên thủy nhất xâm chiếm cửa thành của Ứng Thải Liên, chiếm cứ bảo địa xử nữ.
Một khắc này Ứng Thải Liên run rẩy kịch liệt, mang theo đau đớn bao phủ tâm hồn.
Ý Thiên dùng sức ôm người ngọc vào trong ngực, cảm thụ run rẩy của nàng, một cảm giác mỹ diệu tới cực điểm xuất hiện trong lòng của hắn.
Chờ Ứng Thải Liên thích ứng thì Ý Thiên bắt đầu tung hoành ngang dọc, khai khẩn bảo địa.
Ứng Thải Liên lớn tiếng rên rỉ, vô cùng sảng khoái và nàng quên đi mọi thứ, trong đầu trừ Ý Thiên ra thì không suy nghĩ bất cứ chuyện gì.
Lại qua hai giờ, Ý Thiên cùng Ứng Thải Liên thỏa thích tận hứng, chơi tất cả tư thế, hai người cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Vuốt mông đẹp của Ứng Thải Liên, tiểu đệ của Ý Thiên vẫn nằm sâu trong u cốc của Ứng Thải Liên, làm linh hồn Ứng Thải Liên run động.
Đây là lần đầu tiên Ý Thiên cảm nhận được tư vị trong u cốc của nàng, hơn nữa còn là u cốc của mỹ nhân đẹp nhất Nam Dương, chuyện này khiến hắn vô cùng hưng phấn, cực kỳ đắc ý.