- Hoan nghênh gia nhập, về sau Vô Biên Hoang Thành còn cần các ngươi xuất lực nhiều hơn.
Công Tôn Duy Ngã cùng Tả Thiên Huệ ở trong Vô Biên Hoang Thành đã có duyên phận hợp thể song tu, hai người tu vị tăng nhiều, cũng đã đạt tới Huyền Đế, có thực lực ngang với Đoan Mộc Thanh Vân.
Ý Thiên phân phó Đoan Mộc Thanh Vân mang theo Công Tôn Duy Ngã cùng Tả Thiên Huệ đi xuống trước nghỉ ngơi, sau đó tiếp tục thương nghị.
- Hiện tại chúng ta nên thỏa luận một chút chuyện lựa chọn người ngày mai đi Phật Châu. Trước mắt bởi vì quan hệ tới Huyền Binh Đạo, ta ý định cho bọn họ nghĩ cách chữa trị Vô Biên Hoang Thành, bởi vậy tỷ tỷ nên lưu lại, phụ trách công việc cụ thể của Vô Biên Hoang Thành.
Nam Cung Uyển Nghi nói:
- Được, không thành vấn đề.
Ý Thiên nói:
- Mặt khác, trước khi là Khổng Tước phu nhân cùng Họa Mi bị ta bắt...
Không đợi Ý Thiên nói rõ, Cổ Nhược Vân đứng lên nói:
- Ý Thiên, có thể xem mặt mũi của ta tha các nàng một mạng không? Khổng Tước phu nhân cùng Họa Mi cũng không phải người xấu, chỉ là tính tình của Khổng Tước phu nhâncao ngạo, bao nhiêu cũng có tự phụ, bởi vậy...
Ý Thiên cười nói:
- Ngươi đừng nóng lòng, trước nghe ta nói hết. Ta hiện tại đã thu phục hai nàng rồi, ý định đưa các nàng vào Âm Dương Hòa Hợp Phái, mọi người có gì dị nghị không?
Lúc này đây Ý Thiên chơi thông minh nhỏ, thời điểm mọi người thoải mái nói ra chuyện này, mặc dù mọi người ở đây có người cũng mất hứng, cũng không thể ở trước mặt mọi người làm mất mặt chưởng môn Ý Thiên được.
Cổ Nhược Vân nhất định là người đáp ứng đầu tiên, nhưng đại bộ phận nữ nhân thì im lặng, bao nhiêu cũng có u oán.
Đặc biệt là nữ nhân đã có duyên song tu với Ý Thiên, tự nhiên hiểu ý tứ của hai chữ thu phục là thế nào...
Trên người Ý Thiên đầy mị lực nam tính, mạnh tới mức người ta không thể kháng cự, nữ nhân gặp gỡ hắn xem như không có năng lực miễn dịch nào cả.
Nạp Lan Tú Quyên trừng mị nhãn với Ý Thiên, giải vây cho hắn, nói:
- Thu phục cao thủ của Bát Cực Thần Điện, sau đó lại đi đối phó Bát Cực Thần Điện, đây là thủ pháp cao minh, có thể khiến địch nhân tức chết.
Nạp Lan Tú Quyên cho Ý Thiên một cái cớ, mọi người suy nghĩ cũng phải, không phản đối chuyện này.
Giải quyết xong chuyện Khổng Tước phu nhân cùng Họa Mi, Ý Thiên lúc này mới chính thức thương nghị lựa chọn người đi tới Phật Châu.
Kiếm Vô Địch là ngươi xung phân đầu tiên, hắn thập phần thông minh, biết rõ đi theo Ý Thiên mới có lợi, ánh mắt tràn đầy chờ đợi.
Liên Thiết Phong không có mở miệng, hắn phải lưu lại giải quyết chuyện Vô Biên Hoang Thành, hiệp trợ Nam Cung Uyển Nghi, đốc xúc cao thủ Huyền Binh Đạo nghĩ cách chữa trị Vô Biên Hoang Thành.
Mặc dù không cách nào hoàn toàn chữa trị, nhưng chữa trị một ít vẫn tốt.
Mã Chí Viễn cùng Dịch Thiên Quân thấy thế cũng song song đứng dậy, tỏ vẻ nguyện ý theo đi.
Ý Thiên không nói, mang quá nhiều người đi khẳng định không được, bởi vậy không bằng bỏ bớt.
Hoang Đường đạo nhân nhìn ra khó xử của Ý Thiên, cười hắc hắc nói:
- Chuyến đi Phật Châu là coi trọng duyên phận. Không thích hợp mỗi người đi.
Lý Nhược Nhiên cười nói:
- Ngươi có đề nghị gì không?
Hoang Đường đạo nhân nhìn qua Mã Chí Viễn cùng Dịch Thiên Quân, cười nói:
- Hai người không thích hợp đi, ngược lại có Chư Cát Đằng Huy cùng Kiếm Vô Địch có thể đi.
Ý Thiên tiếp thu ý kiến của Hoang Đường đạo nhân, cười nói:
- Như thế sẽ cho Vô Địch cùng Chư Cát huynh đồng hành.
Kiếm Vô Địch vẻ mặt cao hứng, Chư Cát Đằng Huy thì gật đầu, biểu lộ tương đối bình tĩnh.
Ánh mắt của chúng nữ đầy ẩn tình, mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn qua Ý Thiên, đang chờ hắn gọi.
Ý Thiên nhìn qua chúng nữ, trầm ngâm nói:
- Vì dễ dàng khống chế Nam Cung thế gia, việc này ta sẽ dẫn theo Nam Cung Tú Vân cùng Tiểu Tuyết. Mặt khác cân nhắc đến Hiên Viên thế gia thực lực hùng hậu, Tuyết tỷ tỷ nên tiếp tục đi theo.
Nam Cung Uyển Nghi hỏi:
- Những người khác thì sao. Ngươi còn muốn mang người nào đây?
Ý Thiên đảo qua ánh mắt khát vọng của các nàng, nói khẽ:
- Ta ý định mang Nhã Ngọc, Như Nguyệt, Băng Oánh, Ngoc Kiều, Nhược Hoa, Minh Nguyệt đi theo.
Những người được gọi vô cùng cao hứng, những người còn lại bực bội không thôi.
Đột nhiên Triệu Phi Loan đứng dậy, nghiêm mặt nói:
- Ta từng đi qua Phật Châu, vô cùng quen thuộc bên kia.
Ngô Nhã Cầm cũng đứng lên nói:
- Ta cũng đi qua Phật Châu mấy lần, có thể giúp ngươi nhiều việc.
Ý Thiên không nói, nhìn qua phản ứng của những người khác, muốn hỏi thăm ý của mọi người.
Triệu Phi Loan cùng Ngô Nhã Cầm dụng tâm mọi người đều biết. Ở trong đại điện, chân chính người có quyền nói chuyện cũng chỉ có mấy người.
Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên không có mở miệng, Ý Thiên ngày mai đi nhân số đã không ít, hơn nữa Triệu Phi Loan cùng Ngô Nhã Cầm đã chiếm cảm giác của mọi người.
Nạp Lan Tú Quyên cười nói:
- Muốn đi thì đi, dù sao bên người Ý Thiên cũng không quan tâm thêm một hai người. Chỉ cần có thể giúp đỡ một chút, việc này xem như có thu hoạch.
Bởi vì Nạp Lan Tú Quyên mở miệng, Ý Thiên đồng ý cho Triệu Phi Loan cùng Ngô Nhã Cầm đi theo. Hai nữ vui mừng quá đỗi, rốt cục có cơ hội ở gần với Ý Thiên.
Kể từ đó Ý Thiên ngày mai đi Phật Châu, người đi cùng có Trương Tuyết, Tô Nhã Ngọc, Liễu Như Nguyệt, Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều, Từ Nhược Hoa, Tiêu Minh Nguyệt, Nam Cung Tú Vân, Tiểu Tuyết, Triệu Phi Loan, Ngô Nhã Cầm, Kiếm Vô Địch cùng Chư Cát Đằng Huy, tổng cộng mười bốn người.
Quyết định nhân viên xong. Mọi người bắt đầu thỏa luận chuyện khác.
Nạp Lan Tú Quyên đề nghị cho Hoang Đường đạo nhân xuất mã, đạt được mọi người nhất trí đồng ý.
Hoang Đường đạo nhân cười hắc hắc nói:
- Từ xưa phật đạo bất lưỡng lập. Các ngươi bảo ta đi Phật Châu quấy rối, thế nhưng mà thật tâm muốn gây sự với ta ah.
Nam Cung Uyển Nghi cười nói:
- Ngươi cũng không thể nhìn Ý Thiên chạy đi ăn thiệt thòi a, dù sao cũng phải ra thêm chút sức.
Hoang Đường đạo nhân lải nhải vài câu, cũng không phản đối. Đến tận đây, hội nghị chấm dứt, Ý Thiên bắt đầu tăng tu vị của mọi người lên.
Bởi vì chỉ có một đêm, cho nên Ý Thiên phải nắm chặt.
Ý Thiên nhìn qua mọi người, đầu tiên thu Lý Nhược Nhiên, Chu Tuyết Cầm, Cổ Nhược Vân ba người đưa vào Vô Cực Đan Đỉnh, chuẩn bị tận khả năng giúp ba nàng tấn chức Ảnh Đế.
Ý Thiên trực tiếp đầu nhập ba Huyễn Đế đi vào, cung cấp năng lượng sung túc cho ba nàng.
Dàn xếp ba người trọng yếu nhất, Ý Thiên đưa ánh mắt nhìn qua Tô Nhã Ngọc, Liễu Như Nguyệt, Uyển Nhi ba nữ, các nàng trước mắt có tu vị nguyên Đế, có hi vọng tấn thăng làm Huyễn Đế.
Ý Thiên thu ba nàng vào trong không gian thứ hai của Vô Cực Đan Đỉnh, đầu nhập ba cao thủ Nguyên Đế đi vào.
Lan Hinh cũng là Nguyên Đế, nhưng Ý Thiên ý định chọn dùng phương thức âm dương song tu, như vậy có thể tiết kiệm tài nguyên.
Sau Nguyên Đế chính là Thánh Đế, Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều, Ngô Nhã Cầm, Triệu Phi Loan bốn nữ đều là Thánh Đế, mà Mã Chí Viễn, Chư Cát Đằng Huy, Trường Không Vô Kỵ ba người cũng là Thánh Đế, Ý Thiên trực tiếp đưa ba người vào không gian thứ ba của Vô Cực Đan Đỉnh.
Dưới Thánh Đế chính là Huyền Đế, trước mắt Âm Dương Hòa Hợp Phái có ca thủ Huyền Đế không ít, nhưng thích hợp đưa vào Vô Cực Đan Đỉnh lại không nhiều.
Ý Thiên cẩn thận tính toán một chút, ném Dịch Thiên Quân, Liên Thiết Phong, Kiếm Vô Địch, Công Tôn Duy Ngã, cùng với Tiểu Tuyết, Huyền Nguyệt sáu người đưa vào không gian thứ tư của Vô Cực Đan Đỉnh.
Về phần Bích Vân La, Tử Hồng Ảnh, Hạ Hầu Hàm Yên, Đoan Mộc Thanh Vân, Tả Thiên Huệ năm nữ, không thích hợp tiến vào Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên chỉ có thể luyện hóa năm cao thủ Huyền Đế phân cho năm nữ mỗi người một viên Tinh Nguyên Đan, dùng loại phương thức này tăng tu vị thực lực của các nàng.
Ý Thiên đối với đệ tử Âm Dương Hòa Hợp Phái không có keo kiệt, cơ hồ là đối xử như nhau.
Nhìn qua Ý Thiên thu người vào Vô Cực Đan Đỉnh, Nạp Lan Tú Quyên cười mắng:
- Trúc nhi của ta sao ngươi không đưa vào trong?
Ý Thiên cười nói:
- Trúc nhi ta ý định dùng phương thức khác.
Nạp Lan Tú Quyên cười quyến rũ nói:
- Thì ra ngươi đã đánh chủ ý xấu rồi.
Ý Thiên cười mà không nói, người còn lại cũng rời đi.
Mộ Dung Tiểu Dạ, Từ Nhược Hoa đều là cao thủ Huyễn Đế, Ý Thiên ý định cho các nàng lĩnh ngộ pháp quyết và cảnh giới thêm, mà thời gian chỉ có một đêm, Ý Thiên tạm thời cũng không kịp tăng tu vị của các nàng, cho nên tối nay không có đến phiên các nàng.
Ý Thiên lưu lại Lan Hinh cùng Trúc nhi, mang hai nữ vào tẩm cung, chọn dùng phương thức âm dương song tu và Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật tăng tu vị lên.
Ý Thiên hiện tại đã cảm giác được Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật không ngừng tăng cao, Vô Cực Đan Đỉnh phẩm chất càng ngày càng cao, hiệu quả rèn luyện cũng rất tốt, tăng tu vị thực lực cũng càng nhanh.
Đây là phản ứng dây chuyền, hoàn hoàn đan xen, từng bước hoàn thành.
Lúc này đi Nam Dương, tuy Ý Thiên thu hoạch cực lớn, nhưng hắn cũng nhìn ra vấn đề, chính là cao thủ tu vị càng cao, càng thưa thớt.
Dùng Vũ Đế mà nói, Huyền Đế thì nắm một bó to, thế nhưng mà cao thủ Ảnh Đế vô cùng hiếm thấy, bất kể là Huyền Dương Cung, Nam Cung thế gia hay là Tà Bất Tử Phái, cao thủ Ảnh Đế số lượng có hạn.
Ý Thiên hôm nay đã là Ảnh Đế, nhưng muốn tấn chức Vũ Thánh là chuyện khó khăn.
Nếu như dùng phương thức luyện hóa thôn phệ cao thủ Ảnh Đế tăng tu vị của mình, vậy hắn phải thôn phệ ít nhất hai mươi Ảnh Đế, hắn đi đâu bắt nhiều địch nhân như vậy?
Phương pháp kia độ khó thật lớn, Ý Thiên nghĩ tới phương thức khác, chính là Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật, thông qua âm dương song tu tăng tu vị của Ý Thiên lên diện rộng.
Ý Thiên hiện tại bên người nữ nhân đông đảo, ở phương diện này mà nói, trừ tình cảm trụ cột của nhau cả, phần đông nữ nhân cũng là lô đỉnh tu luyện, là phương thức tốt nhất giúp hắn tăng tu vị lên.
Đây là phương thức chính thống của Âm Dương Hòa Hợp Phái, nhưng không được đa số người tu luyện tán thành mà thôi.
Lan Hinh cùng Ý Thiên tách ra đã lâu, vô cùng nhớ hắn, vì tương tư trong lòng, tạm thời cho Trúc nhi lảng tránh.
Ý Thiên cũng động tình, được Lan Hinh phục thị nhanh chóng cởi sạch quần áo.
Lan Hinh cũng thả đệ nhất phó nguyên thần Huyễn Điệp Tiên Tử ra, cùng một chỗ âu yếu công tử.
Lan Hinh hiểu rõ yêu thích của Ý Thiên, biết rõ hắn thích cảm giác một mũi tên bắn hai con nhạn, cho nên mỗi lần đều thả Huyễn Điệp Tiên Tử ra, làm cho Ý Thiên dục tiên dục tử.
- Công tử, có nhớ ta không. Hinh Nhi nhớ ngươi muốn chết.
Ý Thiên dùng sức xoa bóp hạt đậu hồng hồng trên ngực Lan Hinh, càng hưởng thụ đôi môi đỏ mọng của Huyễn Điệp Tiên Tử, ánh mát say mê nói:
- Tự nhiên rất nhớ ngươi, tối nay ngươi nên tận hứng đi.
Lan Hinh vũ mị cười cười, yêu kiều rên rỉ:
- Chỉ cần công tử ưa thích, Hinh Nhi nguyện ý làm bất cứ chuyện gì.
Lan Hinh trước mắt là cao thủ Nguyên Đế, tăng thực lực cho Ý Thiên không rõ ràng.
Nhưng mà Ý Thiên cũng hưởng thự tu vị của nàng, âm thầm luyện hóa trấn áp một cao thủ Ảnh Đế trong người.
Đó là Ảnh Đế của Huyền Dương Cung, tu vị cũng không yếu, đại khái có thể tăng lên 4% thực lực của Ý Thiên.
Trong người Ý Thiên còn trấn áp một Ảnh Đế của Huyền Dương Cung là Tà Diễm Sát, tạm thời chưa có hấp thu.
Một đêm có năm sáu canh giờ (1 canh giờ = 2 giờ bình thường), đối với người tu luyện thì nó trôi qua tức thì.
Nhưng mà trên người Ý Thiên đó là thời gian sáng tạo kỳ tích, đủ để rung động thế nhân.
Trong tẩm cung của Ý Thiên, Lan Hinh cùng Huyễn Điệp Tiên Tử cao thấp giáp công, làm cho Ý Thiên vô cùng sảng khoái.
Một màn kia tiếp tục một giờ, Lan Hinh cuối cùng cũng tấn chức Huyễn Đế, Huyễn Điệp Tiên Tử cũng tấn chức theo, hai người song vị nhất thể.
Từ Nguyên Đế tấn thăng làm Huyễn Đế, đây là đột phá lớn
Nhưng muốn tăng tu vị lên trên diện rộng, vậy không quá sự thật.
Bởi vì nguyên nhân này, Ý Thiên tiễn Lan Hinh, gọi Trúc nhi tới.
Lúc trước Trúc nhi bị Ý Thiên đề thăng làm Huyễn Đế, lúc này mới trôi qua hai ba ngày, tạm thời còn ở giai đoạn Huyễn Đế sơ cấp, thực lực trong Huyễn Đế xem như yếu kém.
Chư Cát Đằng Huy nghi vấn nói:
- Ngươi đã nhìn không thấu hắn vì sao tín nhiệm hắn như vậy?
Lý Nhược Nhiên nhìn qua Chư Cát Đằng Huy, mỉm cười nói:
- Sư huynh ghen?
Sắc mặt Chư Cát Đằng Huy đỏ lên, nhưng không có phủ nhận.
- Ta xác thực có chút ghen ghét Nam Cung Phi Vũ, hắn và ngươi quen nhau mấy tháng, lại được ngươi ưu ái như vậy, ta và người ở chung ba năm...
Lý Nhược Nhiên nói:
- Đây là số mệnh, nói ra cũng không rõ, cũng không cách nào thoát khỏi, sư huynh cũng chớ quá câu chấp, nhân duyên thuộc về ngươi còn chưa có tới, ngươi không cần quá nóng vội.
Chư Cát Đằng Huy cười khổ nói:
- Mặc cho khát nước ba ngày, ta cũng muốn uống một hồ lô nước.
Lý Nhược Nhiên nghe vậy thở dài, an ủi nói:
- Sư huynh không cần như thế, ta từng suy tính nhân duyên của ngươi rồi, đó là một đoạn nhân duyên tốt, sẽ mang hạnh phúc cho ngươi. Hiện tại Hoa Vô Khuyết cùng Ứng Thải Liên sắp đi ra, chúng ta nên tránh một chút.
Bàn tay trắng nõn vung lên,, Lý Nhược Nhiên cùng Chư Cát Đằng Huy liền đột nhiên biến mất, khí tức lưu lại cũng được thanh trừ.
Một lát sau lối ra Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên, Hoa Vô Khuyết cùng Ứng Thải Liên tám người lần lượt hiện thân, nhìn thần sắc của bọn họ xông qua Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên cũng hơi vất vả.
Sửa sang lại quần áo, Ứng Thải Liên nhìn qua sa mạc bảy màu trước mặt, ánh mắt lập lòe, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Hoa Vô Khuyết vẻ mặt ngạc nhiên, khóe miệng tươi cười. Hoa Cửu Công và Phương Hoành Dực một trái một phải bảo hộ Hoa Vô Khuyết cùng Ứng Thải Liên, cảm giác hai Vũ Đế có ngăn cách rõ ràng, dường như đang đề phòng lẫn nhau.
- Không thể ngờ địa đồ của xích vân sa mạc là như thế này, thật sự là không nhìn không biết, nhìn là giật mình.
Ứng Thải Liên cười nói:
- Vô Khuyết công tử ngươi lúc nào trở nên nhát gan như vậy?