Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 172: Vô Lôi Phong



U Viễn thấy hai con Đằng Xà vẫn đuổi sát phía sau thì sắc mặt trắng bệch. Hắn bỗng nghiến răng, toàn thân có hắc hoả diệm cháy phừng phừng.

Lập tức tốc độ nhanh thêm không ít.

Đây là bí pháp chạy tháo mạng của U Linh Tông hắn, tiêu hao sinh mệnh lực để kích phát toàn bộ sức mạnh tiềm ẩn.

Nhưng trạng thái này của hắn không thể duy trì được lâu, mười phút sau tốc độ lại chậm đi, sắc mặt càng thêm tái nhợt, hai con Đằng Xà lại đuổi tới gần.

- Tiểu tử, ngươi chết đi!

Con Đằng Xà phía trước nhìn U Viễn cười khảy, hai mắt loé sáng, rồi lao tới tấn công hắn.

Không gian lập tức sụp đổ.

Thân thể U Viễn chịu đòn oanh kích mạnh mẽ, người bắn về phía trước, máu tươi tuôn trào.

Hai con Đằng Xà truy kích.

Ánh mắt U Viễn lúc này đầy tuyệt vọng và khủng hoảng.

Nhưng khi hai con Đằng Xà tới gần, đột nhiên ánh sáng loé lên, bình nguyên biến mất, hắn ngã ra mặt đất, ngẩng lên nhìn thì chỉ thấy một ngọn núi khổng lồ phía trước.

Dưới chân núi là Long Kình Thiên và bọn Kim Nhật Thần Giáo.

U Viễn khựng người, rồi vẻ mặt mừng rỡ.

- Ta vượt qua được Đằng Xà bình nguyên rồi?

- Cuối cùng ta cũng vượt qua được rồi!

Ngọn núi khổng lồ trước mặt chính là Vô Lôi Phong!

Hắn đã vượt qua Đằng Xà bình nguyên!

Nghĩ lại cảnh tượng kinh hoàng bị Đằng Xà truy sát vừa rồi, lưng hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Hắn run rẩy bước tới phía sau mấy người Long Kình Thiên.

- Các ngươi….

U Viễn phẫn nộ định quát mắng bọn Long Kình Thiên. Đã nói là mỗi bên trấn thủ một hướng nhưng Long Kình Thiên và bọn Kim Nhật Thần Giáo lại chạy trước.

Nhưng vừa định lên tiếng thì thấy ánh mắt lạnh băng của bọn Long Kình Thiên, hắn lập tức ngậm mồm lại. Lúc này hắn mới nhớ U Linh Tông chỉ còn lại một mình hắn.

Mấy người Long Kình Thiên bất cứ ai muốn giết hắn cũng dễ như trở bàn tay.

U Viễn ngậm mồm lại, vẻ mặt ngượng ngùng rồi nhìn theo ánh mắt của bọn Lâm Tiêu nhìn lên ngọn núi.

Ngọn núi này cao sừng sững, đỉnh chạm đến tận tầng mây. Tuy so với Tam Tà Phong thì thể tích nhỏ hơn một chút nhưng cũng phải đến vài nghìn dặm bán kính. Hơn nữa kỳ lạ là ngọn núi này lại có hình tam giác.

Tà Chính không xuất hiện nữa.

Ở Đằng Xà bình nguyên hắn đã nói trước có hai con Đằng Xà Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong. Thế còn Vô Lôi Phong thì sao? Nghe tên thì là… đỉnh núi không có sét?

Không có sét, thế ngoài sét ra?

Tất cả yên lặng không một ai nói gì, cũng không ai tiến về phía trước.

Lúc này Tử Thiên Long Hoàng đã trở lại hình người, nhưng Long Kình Thiên vẫn hợp thể với Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng. Long Kình Thiên nói với Tử Thiên Long Hoàng: Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.xyz

- Chúng ta đi thôi.

Thời gian hợp thể của hắn không được lâu, chần chừ thêm một phút là linh khí tiêu hao sẽ nhiều hơn. Vì thế hắn phải nhanh chóng đến Tà Thần Các trước khi dùng hết linh khí trong linh mạch.

Có điều, lần này hắn không bảo Tử Thiên Long Hoàng biến thành bản thể, hai người một trước một sau bay lên đỉnh núi.

Vô Lôi Phong có hình tam giác, muốn sang mặt kia của đỉnh núi thì phải vượt qua đỉnh thôi.

Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng đi trước, mấy người Lý Phong cũng bay theo sau.

Giờ Long Kình Thiên là Thần Cấp thất trùng, tốc độ bay rất nhanh, chỉ một lát đã tới lưng chừng núi.

Nhưng ngay khi ấy, đột nhiên phía trên bầu trời bỗng đánh xuống một cột sét khổng lồ, bán ính đến vài dặm, bên trên quấn quanh những tia lôi điện màu đỏ tím.

Một thứ năng lượng huỷ diệt lan toả.

- Tịch Diệt Thần Lôi!

Nhìn thấy cột sét khổng lồ ấy, Lý Phong của Liễu Nghiên, Vu Càn của Man Hoang Thần MIếu, hắc y nhân và cả U Viễn đều đồng thanh, kinh hoàng kêu lên.

Tịch Diệt Thần Lôi!

Cường giả từ Thánh Cấp trở lên muốn đột phá cảnh giới thì thiên địa sẽ giáng kiếp lôi. Còn cường giả Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong muốn đột phá Thiên Thần Cảnh thì sẽ giáng Tịch Diệt Thần Lôi!

- Trời ạ, là Tịch Diệt Thần Lôi, đến cường giả Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong còn khó lòng chống đỡ nổi.

Sắc mặt vừa hồi phục một chút của U Viễn lại xám ngoét.

Cường giả Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong độ kiếp thất bại, trước Tịch Diệt Thần Lôi cũng sẽ bị huỷ diệt cả thân thể lẫn tinh thần.

Thần lôi đánh xuống, bọn Lý Phong kinh hoàng tránh né.

Tịch Diệt Thần Lôi nhằm vào Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng.

- Chủ nhân!

Tử Thiên Long Hoàng thấy thế kinh hãi.

Vẻ mặt Long Kình Thiên vẫn bình tĩnh, đặt tay lên vai Tử Thiên Long Hoàng, ánh sáng loé lên rồi biến mất.

Tịch Diệt Thần Lôi đánh vào không trung.

Uỳnh!

Cả ngọn núi rung chuyển dữ dội.

Một lát sau, khi chấn động giảm bớt, mấy người Lý Phong nhìn thì thấy chỗ Tịch Diệt Thần Lôi vừa đánh xuống đã xuất hiện một cái hố nông bán kính vài nghìn dặm.

Tịch Diệt Thần Lôi đủ giết chết một Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong lại chỉ để lại trên bề mặt Vô Lôi Phong một cái hố nông?

Rốt cuộc ngọn Vô Lôi Phong này làm từ gì mà cứng vậy?

- Tiểu tử kia chết rồi à?

Vu Càn của Man Hoang Thần Miếu nhìn nơi đó trống rỗng, khí tức của Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng cũng biến mất, không kìm được hỏi.

Một lúc sau vẫn không thấy Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng xuất hiện.

- Lẽ nào bị Tịch Diệt Thần Lôi oanh kích chết hẳn rồi?

Lý Phong dùng thần thức quét quanh nghi hoặc nói.

U Viễn không kìm được cười khảy.

Nhưng đúng lúc hắn nở nụ cười thì không gian phía trước đột nhiên có dao động, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng hiện ra.

Nụ cười của U Viễn cứng đờ lại.

Long Kình Thiên xuất hiện, quét mắt nhìn mọi người, vẻ mặt lạnh lùng, nói với Tử Thiên Long Hoàng:

- Chúng ta đi!

Nói rồi cũng Tử Thiên Long Hoàng tiếp tục bay lên đỉnh núi.

Mọi người sực tỉnh rồi cũng bay đi, mỗi người một sắc mặt khác nhau.

- Chủ nhân, không ngờ Vô Lôi Phong lại sinh ra Tịch Diệt Thần Lôi.

Tử Thiên Long Hoàng nghĩ lại cảnh vừa rồi trong lòng vẫn thấy chút sợ hãi. Nếu không có Long Kình Thiên thì e là hắn cũng khó tránh nổi.

Không tránh nổi thì hậu quả sẽ là? Nghĩ đến đó mà tim Tử Thiên Long Hoàng run lên.

- Chúng ta phải vượt qua Vô Lôi Phong nhanh nhất có thể.

Sắc mặt của Long Kình Thiên cũng ngưng trọng, vừa rồi hắn thi triển Tiên Độn Thuật, tuy tránh được Tịch Diệt Thần Lôi nhưng tiêu hao rất nhiều nguyên khí. Nếu cứ như thế, chỉ e chưa vượt qua được Vô Lôi Phong thì linh khí hết, hắn sẽ không thể hợp thể với Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng nữa.

Như thế sẽ càng nguy hiểm.

Tát cả cùng bay lên đỉnh núi, đúng lúc đó, Tịch Diệt Thần Lôi lại đánh xuống, nhưng không phải một, mà là hai cột!

Một trước một sau, nhằm tới Long Kình Thiên và mấy người Lý Phong mà đánh xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.