Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 436: Thân Phận Chân Chính Của Nguyên Tôn



Nguyên Tôn phóng thích triệt để khí tức cường đại của Chân Thần. Hắn muốn khiến thiên địa rung động khuất phục, khiến mọi người đều phải lạnh mình vì hắn.

Hắn muốn Long Kình Thiên ngã sấp xuống đất, thè lưỡi liếm chân hắn như chó con.

Khí tức của Nguyên Tôn phóng thích triệt để, cuốn sạch thiên địa. Thái thượng trưởng lão của Băng Phách Thần Giáo đều tái mét mặt màu, nhịn không được mà quỳ xuống. Ngay cả Âu Tu Văn cũng không phải là ngoại lệ.

Về phần những đệ tử của Băng Phách Thần Giáo thì càng phủ phục xuống đất, há miệng hô hấp từng hơi lớn, giống như cá trên bờ sắp tắt thở vậy.

Khí tức của Nguyên Tôn tiếp tục khuếch tán ra, bao trùm toàn bộ Băng Phách Vị Diện. Tất cả cường giả trong Băng Phách Vị Diện đều hoảng sợ. Nhưng chuyện này cũng chưa là gì. Khi khí tức của Nguyên Tôn bao phủ toàn bộ Băng Phách Vị Diện, nó tiếp tục tràn ra, khiến một số vị diện quanh Băng Phách Vị Diện cũng cảm nhận được sự kinh khủng của nó.

Từ xa nhìn lại, khí tức của Nguyên Tôn hóa thành long hổ, long đằng hổ dược, long ngâm hổ khiếu, phá vỡ tầng khí của Băng Phách Vị Diện, bay thẳng, nhập vào tinh không mênh mông.

Tất cả mọi người tại Băng Phách Vị Diện đều rung động phục trên mặt đất, chẳng qua lại có một người ngoại lệ, Long Kình Thiên!

Dù khí tức của Nguyên Tôn có kinh thiên động địa thế nào, có cuốn sạch cổ kim thì Long Kình Thiên vẫn giống như một tòa thần sơn thái cổ đứng sừng sững bất động, giống như thế gian không ai có thể rung chuyển được hắn vậy.

Nguyên Tôn nhìn đám người Âu Tu Văn phủ phục rung động bốn phía, vẻ mặt thỏa mãn nhưng khi thấy Long Kình Thiên vẫn đứng lăng không, không chút sứt mẻ thì lại lắp bắp kinh hãi, hai mắt trợn to, không thể tin nổi.

- Ngươi, tại sao ngươi có thể thừa nhận uy áp của ta?!

Nguyên Tôn thét to nghẹn ngào.

- Đây là thực lực hiện tại của ngươi sao?

Long Kình Thiên lạnh lùng cười cười: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Chân Thần? Chẳng có gì ghê gớm!

Giọng của Long Kình Thiên xuyên thấu thời không, truyền vào trong tai tất cả mọi người tại Băng Phách Vị Diện. Tất cả mọi người đều không khỏi ngẩn ngơ. Đám người Âu Tu Văn vốn đang khuất phục rung động không khỏi ngẩng đầu, khi thấy Long Kình Thiên đứng song song với Nguyên Tôn, không chút sứt mẻ, hai mắt bọn họ đều khó dấu nổi vẻ kinh ngạc trong nội tâm.

Nguyên Tôn là cường giả Chân Thần đo. Mà Long Kình Thiên này lại có thể chịu đựng được uy áp của Nguyên Tôn? Thế chẳng phải là?!

Đám người Âu Tu Văn hít sâu một hơi khí lạnh, yết hầu run rẩy không thôi.

Lời nói của Long Kình Thiên giống như tia băng ngàn năm, đâm thật sâu vào trong trái tim Nguyên Tôn, khiến sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.

- Long Kình Thiên, ta cũng không tin một Cổ Thần thất trọng đỉnh phong nho nhỏ như ngươi lại mạnh tới mức có thể thắng nổi Chân Thần ta.

Nguyên Tôn khàn giọng quát, đột nhiên đánh ra một chưởng.

- Vạn Thi Đoạn Hồn Chân Khí!

Chỉ thấy sóng vàng thi thể như biển vô tận, lăng không đánh tới, cuồn cuộn ập vào Long Kình Thiên, ngập tràn thiên địa, xuyên qua thượng cổ, nghiền nát vạn giới.

Đúng lúc này, hai tay Long Kình Thiên vung lên. Trong ánh mắt khiếp sợ của đám người Nguyên Tôn, từ trong hư không bỗng nhiên nổi lên mưa phùn màu xanh đen! Những tia mưa phùn này vừa rơi xuống liền đánh nát Vạn Thi Đoạn Hồn Chân Khí của Nguyên Tôn.

- Nghiệt Thần Vũ!

- Thế nào lại là Nghiệt Thần Vũ? Sao có thế chứ!

Đám người Âu Tu Văn kinh hãi kêu lên, toàn bộ đứng dậy, vẻ mặt thất thố. Đệ tử của Băng Phách Thần Giáo thậm chí còn không khống chế nổi đại tiểu tiện nữa.

Mọi người sinh hoạt bên trong Thái Hư Thần phủ đều biết sự khủng bố của Nghiệt Thần Vũ. Tất cả Thiên Thần gặp phải nói đều phải chết. Đến cả nửa bước Chân Thần cũng không thoát. Nhưng hiện tại Long Kình Thiên lại có thể khống chế Nghiệt Thần Vũ!

Ngay cả hai mắt Nguyên Tôn cũng ngẩn ra, thì thào nhìn mưa phùn đang bay trong không trung. Những hạt mưa này quay quanh Long Kình Thiên, hắn lại chẳng hề gì. Nhìn Long Kình Thiên bên trong Nghiệt Thần Vũ, Nguyên Tôn đột nhiên nổi lên cảm giác sợ hãi kinh hoàng.

Đúng vậy, là kinh hoàng, khủng bố.

Cho dù Long Kình Thiên hiện giờ có thực lực thế nào thì có thể khống chế Nghiệt Thần Vũ, hắn đã không thể làm gì được. Ít nhất là vừa đột phá Chân Thần như hắn không thể giết nổi Long Kình Thiên. Hắn không khỏi nảy sinh ý rút lui.

Long Kình Thiên nhìn thấy thần sắc của Nguyên Tôn trong đáy mắt, lạnh lùng cười cười, điểm một chỉ vào hư không. Chỉ thấy trên đầu Nguyên Tôn có vô số Nghiệt Thần Vũ bạo liệt đột nhiên trút xuống, lại không phải bay bổng nhu nhược.

Nguyên Tôn cảm thấy trên đỉnh đầu có chuyện khác thường, ngẩng đầu nhìn lên, vừa nhìn một cái liền bị dọa giật nảy, trái tim thiếu chút nữa là nhảy lên tới cổ.

- Không!

Nguyên Tôn kinh hãi rống lên, hai tay đưa lên chống trời. Vô số thần lực tản ra, hình thành ngàn vạn tơ vàng, muốn ngăn cản Nghiệt Thần Vũ lại.

Ầm ầm một tiếng. Thiên địa nổ mạnh. Toàn bộ mọi người trong Băng Phách Vị Diện bị chấn động đinh tai.

Chỉ thấy ngàn vạn tơ vàng trong nháy mắt bị Nghiệt Thần Vũ cuồng bạo xé rách, tiếp tục trút xuống.

Nguyên Tôn phi thân tránh nét, toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh. Cho dù hắn là thân thể Chân Thần nhưng nếu bị Nghiệt Thần Vũ cuồng bạo này đánh trúng thì cũng sẽ bị trọng thương ngay!

Nhưng hắn vừa mới né trắng thì lại thấy trên đỉnh đầu có vô số Nghiệt Thần Vũ cuồng bạo đánh tiếp tới.

Hắn cực kỳ hoảng sợ, lại né tránh nhưng cứ né được một lần thì Nghiệt Thần Vũ lại trút từ trên đầu xuống. Đám người Âu Tu Văn thấy hắn giống như một con khỉ nhảy nhót khắp nơi, trong đầu trống rỗng.

Đây chính là Nguyên Tôn không ai bì nổi, vô địch khủng bố vừa rồi sao?

Nếu không tận mắt nhìn thấy thì bọn họ thật sự khó có thể tin nổi một cường giả Chân Thần lại bị đánh tới thảm như vậy!

Trái lại, Long Kình Thiên đứng đó, hai tay chỉ phất nhẹ, mỗi lần phất lên là Nguyên Tôn đều phải chạy thục mạng, giống như đang trêu khỉ vậy.

Sau đó càng khiến bọn họ hoảng sợ hơn chính là mặt đất nổ tung tóe. Vô số ngọn lửa phóng lên từ lòng đất, cuốn về phía Nguyên Tôn.

- Địa Tâm Nham Tương!

Âu Tu Văn thét lên.

Địa Tâm Nham Tương là thứ còn kinh khủng hơn cả Nghiệt Thần Vũ, Long Kình Thiên lại cũng điều khiển được!

Địa Tâm Nham Tương giáp công cao thấp với Nghiệt Thần Vũ, khiến Nguyên Tôn vừa chạy thục mạng vừa la thét thảm thiết không thôi. Nguyên Tôn thỉnh thoảng bị Địa Tâm Nham Tương cuốn vào bên trong, kêu thảm thiết không ngừng, tiếng kêu vang vọng trong tai đám người Âu Tu Văn.

Nhìn Nguyên Tôn bị Địa Tâm Nham Tương cuốn vào, hoàn toàn thay đổi, thậm chí tỏa ra mùi khét, ánh mắt khiếp sợ của đám người Âu Tu Văn dần dần biến thành thương cảm.

Một cường giả Chân Thần vốn tung hoành vô địch, không ngờ lại bị chơi thành dáng vẻ thế này?!

Long Kình Thiên đứng đó, cũng không muốn giết Nguyên Tôn ngay mà điều khiển Nghiệt Thần Vũ và Địa Tâm Nham Tương không ngừng công kích, chậm rãi chơi đùa đối phương.

Hắn đã luyện hóa được hạch tâm đại trận, khống chế Thái Hư Thần phủ. Trong Thái Hư Thần phủ này, đừng nói là Chân Thần mới thăng cấp sơ kỳ như Nguyên Tôn, dù là Chân Thần sơ kỳ đỉnh phong thì Long Kình Thiên cũng nắm chắc có thể đánh chết đối phương.

- Long Kình Thiên, có gan thì ngươi giết ta đi!

Rốt cục Nguyên Tôn không chịu nổi đau khổ nữa, gầm rút lên. Mỗi lần bị cuốn vào bên trong Địa Tâm Nham Tương, nhiệt khí lại rót vào trong cơ thể hắn, khiến linh hồn hắn như bị thiêu đốt, đau đớn dị thường.

Sắc mặt Long Kình Thiên lạnh nhạt, tiếp tục khống chế Địa Tâm Nham Tương và Nghiệt Thần Vũ công kích. Hơn một giờ sau, Nguyên Tôn đã hấp hối, bị dày vò tới thê thảm thì Long Kình Thiên mới ngừng lại.

Nguyên Tôn thở dốc, ánh mắt nhìn Long Kình Thiên, lộ vẻ sợ hãi thật sâu.

- Long Kình Thiên, ta là Cửu Thiên Huyền Tiên của Tiên Giới chuyển thế. Ngươi không thể giết ta. Ngươi thả ta đi, ta có thể truyền thụ công pháp vô thượng cho ngươi!

Nguyên Tôn cầu xin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.