Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 454: Người Áo Vàng Thần Bí



Ngay lúc hai người chủ trì nghị luận, Long Kình Thiên đã cùng những người dự thí khác lách mình tiến vào cửa vào.

Sau khi tiến vào, Long Kình Thiên liền triển khai thần thức, sau đó hướng về phía nam lao đi.

Trong lệnh bài thí luyện cũng không có chỉ ra vị trí lối ra chính xác, chỉ vạch ra phương hướng. Bất quá, ngay tại lúc Long Kình Thiên vừa tiến nhập không có bao lâu thì đột nhiên có một tiếng quát truyền tới.

- Một Thiên Tiên trung kỳ nho nhỏ mà cũng dám tới hoang đảo thí luyện? Mộng hão trở thành đệ tử Diệt Tinh tiên môn? Lưu lại cho ta!

Tiếp đó, một cái quyền kình phá không mà tới, hướng Long Kình Thiên đánh tới. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Hiển nhiên, một gã dự thí nhìn thấy Long Kình Thiên chỉ là Thiên Tiên trung kỳ, nhịn không được ngứa tay muốn đem Long Kình Thiên giải quyết.

Hàng năm, người dự thí tiến vào hoang đảo đại bộ phận táng thân trong bụng tiên thú, mà một bộ phận khác chính là chết trong tay những người khác.

Kẻ xuất thủ với Long Kình Thiên chính là một Thiên Tiên hậu kỳ đỉnh phong, quyền kình đánh ra uy lực không kém.

Long Kình Thiên hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đánh ra một quyền.

Một tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy tên Thiên Tiên hậu kỳ kia như lá rách bắn ngược trở lại, máu tươi bắn lên trời, cổ mộc bốn phía bị chặt ngang.

- Ngươi!

Gã Thiên Tiên hậu kỳ đỉnh phong kia vẻ mặt hoảng sợ nhìn Long Kình Thiên, rối rít bò dậy nhưng lại tiếp tục té xuống.

Long Kình Thiên ngay cả nhìn đối phương cũng không, lại trực tiếp lách mình hướng phía nam đi tới, hắn biết rõ một quyền vừa rồi của mình, đối phương hẳn phải chết!

Bất quá, hiện tại quan trọng nhất là đi tới lối ra, cho nên Long Kình Thiên không có thời gian mà đi lấy Tiên phù của đối phương.

Toà hoang đảo này cũng không lớn, dùng tốc độ của Long Kình Thiên tối đa năm ngày là có thể đi tới lối ra.

Tại lúc Long Kình Thiên không ngừng chạy tới lối ra, tất cả người dự thí cũng đều toàn lực chạy về phía lối ra. Ngay tại phương hướng cách Long Kình Thiên không xa, một thân ảnh như sao băng không ngừng lách mình xuyên qua cổ mộc, tốc độ vậy mà không kém Long Kình Thiên bao nhiên, đúng là Âu Dương Thành kia.

Ngoại trừ Âu Dương Thành ra, còn có một người tốc độ không kém, thậm chí so với Âu Dương Thành còn muốn nhanh hơn một chút, là một người trẻ tuổi mặc hoàng bào.

Người trẻ tuổi này mỗi lần lách mình khí lưu sau lưng đều ngưng tụ ra một cặp cánh hư ảnh màu đen nhàn nhạt, phía trên cái cánh này lưu động các loại thượng cổ tiên văn, hào quang lập loè không thôi.

Thời điểm người trẻ tuổi lách mình, cái cánh hư ảnh quạt nhè nhẹ một cái cả người phảng phất trở nên trong suốt, công kích của tiên thú bốn phía theo đó đều thất bại.

Tốc độ người trẻ tuổi vẫn không giảm.

Rất nhanh, một ngày trôi qua, màn đêm buông xuống.

Ban đêm Tiên giới không khác Nhân gian là bao, một màu đen bao phủ, chỉ là hào quang tinh tú trên bầu trời lại sáng sủa hơn không ít.

Tiên giới về đêm là lúc tiên thú hoạt động nhiều nhất, so với ban ngày, ban đêm tiên thú qua lại nhiều hơn vài lần.

Hoang đảo yên tĩnh, thanh âm tiên thú gào rú vang lên liên tiếp.

Đêm xuống, tất cả người dự thí không có dừng lại nghỉ ngơi, tại lúc trước khi tiến vào hoang đảo, nhũng người này đều mang theo đủ tiên đan, linh mạch, đủ để chèo chống một đường không ngừng chân.

Bất quá, Long Kình Thiên cũng không có cần tới tiên đan, Hỗn Độn Ngũ Lôi thụ tại đan điền của hắn không lúc nào không hút vào Thiên địa lôi khí. Những Thiên địa lôi khí này không ngừng rèn luyện thân thể cùng chuyển hoá thành Tiên linh khí, do đó hắn không cần lo lắng cơ thể thiếu thốn Tiên linh khí.

Hơn nữa, Tiên phù trong linh hồn chi hải của hắn mỗi lần vận chuyển, Hỗn độn chi khí sâu trong hư không không ngừng rót xuống, Long Kình Thiên cơ hồ mỗi ngày đều mạnh mẽ hơn một chút.

So sánh với lúc mới ngưng tụ Tiên phù, lúc này tốc độ thu nạp Hỗn độn chi khí đề cao gấp đôi!

- Rống!

Ngay tại lúc Long Kình Thiên không ngừng đuổi theo thời gian, phía trước chợt xuất hiện một đầu yêu thú cực lớn. Đầu yêu thú này có mười cánh tay dài, hai đầu, hình thể như khỉ, bất quá gương mặt lại cực kỳ xấu xí, đúng là một trong những loại yêu thú cực kỳ hung tàn tại Tiên giới, Quỷ Hầu.

Quỷ Hầu trời sinh thần lực, phòng ngự rất mạnh.

Quỷ Hầu nửa bước Kim Tiên gào lên một tiếng, hai mắt lập tức bộc phát hung mang phệ huyết, hơn mười cánh tay dài đột nhiên hướng Long Kình Thiên vỗ tới.

Long Kình Thiên thân hình không ngừng, nhoáng một cái thân biến thành một thanh cự đạo xuyên qua thân thể Quỷ Hầu, sau đó lại tiếp tục bước nhanh về phía trước.

Mấy lần hít thở sau, Long Kình Thiên khi đã đi được mấy trăm dặm thì đầu Quỷ Hầu kia đột nhiên vỡ vụn ra, hoá thành vô số khối huyết nhục.

Ngay tại lúc Long Kình Thiên ly khai không bao lâu, đột nhiên có một đạo thân ảnh rơi xuống bên cạnh tàn thi của Quỷ Hầu, đúng là người trẻ tuổi mặc hoàng bào kia.

- Công kích thật lợi hại! Quỷ Hầu nửa bước Kim Tiên một chiêu mất mạng!

Người trẻ tuổi nhìn thi thể Quỷ Hầu mà khiếp sợ không thôi.

Nửa bước Kim Tiên Quỷ Hầu coi như là hắn thì cũng thể nào dễ dàng một chiêu miểu sát như vậy, nhưng mà bây giờ lại có người một chiêu miểu sát!

- Chẳng lẽ lần ứng thí này có Kim Tiên cao thủ?

Hắn thầm giật mình, cũng chỉ có Kim Tiên cao thủ thì mới có thể làm được như vậy, hơn nữa đối phương không phải là Kim Tiên sơ kỳ bình thường.

Sau đó, hắn lắc lắc đầu, nếu là Kim Tiên cao thủ thì căn bản không cần tốn sức tham gia hoang đảo thí luyện, lúc báo danh, Kim Tiên sẽ nhận được khảo hạch khác, chỉ cần thiên phú đạt tới yêu cầu của Diệt Tinh tiên môn là có thể trở thành đệ tử Diệt Tinh tiên môn.

- Xem ra, lần hoang đảo thí luyện này, rất thú vị.

Người trẻ tuổi hai mắt lập loè.

- Ta chính là thượng cổ Tiên Đế chuyển thế, không có khả năng thua! Một cái hoang đảo thí luyện nho nhỏ chẳng lẽ còn làm khó được ta? Đệ nhất nhân nhất định là ta!

Dứt lời, hắc sắc quang mang không ngừng sôi trào quanh thân, lăng không mà đứng, sau lưng hắn đôi cánh màu đen lần nữa duỗi dài ra, sau đó gập đôi lại rồi đột nhiên vung lên, cả người theo đó hoá thành một đạo hắc sắc quang mang phá không bay đi.

Đêm rất nhanh qua đi, sắc trời dần sáng, ánh mặt trời lần nữa chiếu rọi.

Trên đường đi, Long Kình Thiên không biết đã chém giết bao nhiêu yêu thú, đại bộ phận yêu thú đều là nửa bước Kim Tiên, về phần những người dự thí kia sớm đã bị hắn bỏ xa sau lưng, cũng chỉ còn có người trẻ tuổi kia là còn có thể theo kịp, mà ngay cả Âu Dương Thành kia cũng rớt lại phía sau rất xa.

Ba ngày trôi qua.

Long Kình Thiên không ngừng tiến tới gần lối ra.

Bất quá, càng gần đến lối ra, yêu thú hắn gặp phải thực lực càng mạnh.

Tại một nơi nào đó trên hoang đảo, một tiếng gào thảm thiết vang lên, một cự thú hình thể giống hồ (chồn) ầm ầm ngã xuống mặt đất, máu tươi tung toé, thân hình Long Kình Thiên hiển hiện ra.

Đây là đầu yêu thú Kim Tiên đầu tiên Long Kình Thiên chém giết, Long Vĩ Hắc Hồ.

Sau khi giết chết đầu Long Vĩ Hắc Hồ này xong thân hình Long Kình Thiên không ngừng, tiếp tục tiến về phía lối ra.

Không bao lâu sau khi Long Kình Thiên rời đi, người trẻ tuổi kia liền đuổi tới, nhìn thi thể Long Vĩ Hắc Hồ đồng tử hắn co rụt lại.

- Thực lực thật mạnh! Bốn phía không có dấu vết đánh nhau, nói rõ đầu Long Vĩ Hắc Hồ này căn bản không có phản kháng liền bị giết chết!

Hắn liếm đầu lưỡi, hai mắt loé hào quang hưng phấn, khát máu.

- Tốt, thực lực càng mạnh ta càng thích!

- Hắc Ám Chi Dực, duyên thân! (kéo dài)

Hắc sắc quang mang toàn thân cuồn cuộn, cánh đen sau lưng không ngừng kéo dài ra, thượng cổ tiên văn phía trên hợp thành một cái Thời không chi trận. Thời không chi trận hào quang phun ra nuốt vào, vừa vận chuyển cả người liền biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện là đã ngoài xa mười dặm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.