Thiên Trường Chi Cửu

Chương 132: Đừng càng lún càng sâu nữa



Người cảm thấy bất ngờ nhất là Trần Tử Nhiễm, người khác thì cô không biết nhưng cô rất quen thuộc với Lâm Vân, ông ấy cũng có thể coi là một trong những thành viên cốt cán khi bố cô còn giữ chức, ở Tập đoàn Trừng Phong, Lâm Vân cũng là người rất có địa vị.

Nhân lúc Thẩm Thiên Trường nói chuyện với những người còn lại, Trần Tử Nhiễm lặng lẽ kéo Trần Tử Mặc sang một bên: “Trần Tử Mặc, rốt cuộc anh đã dùng cách gì để mời nhân vật tôn đại thần như chú Lâm đến đây vậy?”

“Anh tự có cách của anh.” Rõ ràng là Trần Tử Mặc không muốn nói cho cô biết.

“Anh không nói cũng được, tối về em hỏi bố.”

Lần này thật sự Trần Tử Nhiễm đã nắm được điểm yếu của Trần Tử Mặc rồi, chuyện điều động Lâm Vân anh tạm thời chưa có ý định muốn nói cho bố mình biết: “Anh hứa cho chú Lâm 5% cổ phần ban đầu.”

“Của Tài chính Thiên Nhiên sao? Hiện giờ còn chưa gọi vốn xong, em không tin 5% này có thể thuyết phục được chú Lâm.”

Trần Tử Mặc liếc nhìn Trần Tử Nhiễm, quả nhiên người ta đều nói gần mực thì đen gần đèn thì rạng, ở cạnh Thẩm Thiên Trường lâu ngày, IQ của em gái anh cũng tăng lên rồi.

“Còn có 1% cổ phần của Trừng Phong nữa…”

“Em ngất đây, mấy lão già cố chấp trong tập đoàn có thể đồng ý sao?”

Tuy rằng nhà họ Trần nắm nhiều cổ phần nhất ở Trừng Phong nhưng những cổ đông khác cũng rất khó dây.

“Anh cho chú Lâm cổ phần trong tay anh.”

Trần Tử Nhiễm im lặng nhìn Trần Tử Mặc với vẻ mặt phức tạp, mãi mới lên tiếng: “Trần Tử Mặc, anh đừng càng lún càng sâu nữa.” Nếu như tất cả chuyện này đều là làm vì Thiên Trường thì cô thật sự hơi lo lắng cho Trần Tử Mặc rồi đấy, chủ yếu là cô cảm thấy khó có thể nhổ hoa trong chậu của Lục Chi Cửu.

Trần Tử Mặc đưa tay cốc vào đầu Trần Tử Nhiễm: “Anh tự có chừng mực, anh cũng có lòng tin với các em.”

Thẩm Thiên Trường nói chuyện với mấy người bên chỗ Lâm Vân xong thì đề nghị mọi người cùng nhau đi ăn cơm trưa.

Trần Tử Nhiễm tìm một nhà hàng thuộc sở hữu của nhà mình, đoàn người vừa mới ngồi xuống, điện thoại của Thẩm Thiên Trường đã đổ chuông, cô cầm điện thoại lên xem, là một số lạ gọi tới.

Thẩm Thiên Trường nghe máy, chỉ nói chuyện vài câu, đã nhận được bất ngờ ngoài dự liệu.

Hãy vào ngontinhhay.com.com để đọc truyện nhanh hơn!

Sau khi cúp máy, ý cười trên mặt cô đã không thể nào che giấu được nữa, cô quay sang nói với Trần Tử Mặc: “Hà Tịch vừa gọi điện thoại tới, anh ta nói anh ta đồng ý gia nhập Tài chính Thiên Nhiên.”

Sau đó cô lại nhìn sang Trần Tử Nhiễm: “Anh ta có một điều kiện phụ là đưa cả Triệu Duệ đi cùng.”

Trần Tử Nhiễm cực kỳ kích động, nếu không phải có bao nhiêu người ở đây thì cô đã nhảy cẫng lên rồi: “Chỉ cần anh ta có thể tới, đừng nói là một Triệu Duệ, mười Triệu Duệ cũng được!”

“Ừ, nên tớ đã đồng ý rồi.”

Tống Ngưng Y ngồi cạnh Thẩm Thiên Trường nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, trước đây lúc cô thực tập ở Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân cũng đã có tìm hiểu về các nhân vật quan trọng trong các công ty, huống hồ Tập đoàn Thương mại Thụy Thành lại là công ty đầu ngành, chắc chắn cô không thể không biết Hà Tịch. Vậy nên, ý của Thẩm Thiên Trường chính là Hà Tịch sẽ đến làm việc ở Tài chính Thiên Nhiên sao?

Dù kinh nghiệm làm việc trong ngành của Tống Ngưng Y có ít thế nào đi chăng nữa thì cô cũng hiểu, một công ty mới như Tài chính Thiên Nhiên có thể lôi kéo được giám đốc của một tập đoàn đầu ngành là chuyện khó khăn đến mức nào. Cô vừa khâm phục vừa nói ra mối nghi hoặc trong lòng mình: “Tổng Giám đốc Thẩm, Hà Tịch không có ràng buộc hợp đồng phải hai năm sau khi từ chức mới có thể tiếp tục làm công việc trong cùng ngành sao?”

Nhưng chỉ thấy Thẩm Thiên Trường mỉm cười: “Vậy nên Hà Tịch không từ chức theo cách thông thường.”

Hà Tịch đã bám chắc gốc rễ ở Tập đoàn Thụy Thành, rất giỏi trong việc đấu tranh về lợi ích giữa các bên trong nội bộ, vị trí của Hà Tịch bị người khác nhòm ngó đã không phải là chuyện một sớm một chiều nữa, chỉ cần lặng lẽ đổ thêm dầu vào lửa, để người ta đuổi việc Hà Tịch là chuyện dễ như trở bàn tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.