Thiên Trường Chi Cửu

Chương 99: Người ăn bánh đầu tiên



“Ừm… chuyện đó, Tiểu Nhiễm, lúc chúng ta ký hợp đồng với đàn anh có phải cũng phụ trách cả chuyện nhà ở cho anh ấy không, hay là để căn chung cư đó cho đàn anh ở đi.”

Trần Tử Nhiễm phát hiện ra sự bất thường của Thẩm Thiên Trường, cho rằng người nhà họ Thẩm lại giở trò thì bất giác lớn tiếng: “Ngày mai tớ sẽ giúp cậu chuyển nhà, tớ không tin chẳng lẽ bọn họ có thể nhốt cậu lại chắc!”

Thẩm Thiên Trường thấy những người xung quanh đều nhìn về phía họ thì vội vàng nói nhỏ với Trần Tử Nhiễm: “Tối hôm kia tớ đã chuyển đi rồi.”

“Chuyện gì thế?” Trần Tử Nhiễm giật mình.

Thẩm Thiên Trường cắn môi: “Lục Chi Cửu bảo tớ chuyển đến sống chung với anh ấy…”

“Đậu má!” Trần Tử Nhiễm suýt chút nữa thì nhảy dựng lên, bị Thẩm Thiên Trường giữ chặt cô mới đè thấp giọng xuống: “Chưa cưới đã sống chung, cậu nghiêm túc đó hả?” Cô cực kỳ nghi ngờ là Thẩm Thiên Trường ép buộc Lục Chi Cửu.

“Cậu thấy tớ có chỗ nào không nghiêm túc hay sao?”

“Vậy hai người đã định cưới chưa?”

Thẩm Thiên Trường bị hỏi đến sững người, cô chưa từng nghĩ đến chuyện cưới xin, trước đây cô luôn cảm thấy đó là chuyện quá xa vời đối với mình, nhưng hiện giờ thật sự có một người đang đứng trước mặt thì đột nhiên cô cảm thấy có lẽ chuyện cưới xin cũng không xa vời như thế.

Trần Tử Nhiễm nhìn vẻ mặt rạng rỡ của Thẩm Thiên Trường thì bất giác đấm ngực giậm chân: “Haizzz, màn cua cực gắt này của cậu thật khiến người ta trở tay không kịp.”

Cua gắt… sao lại cảm thấy từ này xấu xa thế nhỉ?

“Thẩm Thiên Trường, cho dù thế nào cậu cũng phải chịu trách nhiệm đến cùng với Lục Chi Cửu đấy!”

“…”

Cuối cùng cũng đến giờ ăn tiệc, mọi người di chuyển đến phòng tiệc ở tầng hai, Thẩm Thiên Trường đứng trong đoàn người, trái tim đã sớm bay đến chỗ Hà Tịch rồi.

Cô và Trần Tử Nhiễm ăn qua loa chút đồ ăn, cuối cùng cũng tìm được lúc không có ai bên cạnh Hà Tịch. Cô bước nhanh về phía anh ta.

“Trưởng phòng Hà, tôi là Thẩm Thiên Trường của Tài chính Thiên Nhiên, chúng ta đã từng gặp nhau vào lễ kỷ niệm của Cố Thị.” Thẩm Thiên Trường vừa nói vừa đưa danh thiếp của mình ra.

Hà Tịch nhận danh thiếp của Thẩm Thiên Trường, đột nhiên nhớ đến hai cô gái bên cạnh Trần Tử Mặc vào tối ngày hôm đó. Anh ta cũng có chút ấn tượng với Thẩm Thiên Trường này, tuy là lính mới nhưng lại có rất nhiều quan điểm đúng ý anh ta.

“Hóa ra là cô Thẩm.”

Thẩm Thiên Trường thấy anh ta vẫn có ấn tượng với mình bèn đi thẳng vào vấn đề: “Lần trước trong lễ kỷ niệm của Cố Thị, tôi rất hứng thú với việc kinh doanh chênh lệch giá từ hợp đồng tương lai và hợp đồng giao ngay mà trưởng phòng Hà nhắc đến. Tôi luôn không có cơ hội nói chuyện với anh, hôm nay vừa hay có thể gặp được anh ở đây, không biết anh có thể dành cho tôi chút thời gian hay không?”

Vừa nghe thấy Thẩm Thiên Trường nói là có hứng thú với kinh doanh chênh lệch giá từ hợp đồng tương lai và hợp đồng giao ngay, ánh mắt của Hà Tịch không khỏi sáng lên: “Không giấu gì cô Thẩm, tôi đã có suy nghĩ này từ rất lâu rồi, nhưng thị trường trong nước lúc này vẫn còn quá non trẻ, rất nhiều người không chấp nhận hành vi này.”

“Tôi vô cùng tán đồng với suy nghĩ của trưởng phòng Hà, tuy rằng thị trường trong nước còn non trẻ nhưng thị trường nước ngoài đã phát triển rất mạnh rồi, tuy rằng hiện giờ không có ai có thể chấp nhận hành vi này nhưng theo sự phát triển của các ngành nghề, chắc chắn nó sẽ trở thành một loại xu thế tất yếu. Nếu đã là xu thế tất yếu, vậy tại sao trưởng phòng Hà không làm người ăn chiếc bánh đầu tiên ấy đi?” 

Hà Tịch nhìn Thẩm Thiên Trường bằng ánh mắt kỳ lạ, đúng là người mới có khác, suy nghĩ táo bạo nhưng cũng không kém phần non nớt: “Tuy lời nói cô Thẩm nhẹ tênh nhưng trong ngành này của chúng ta, nếu như không có lượng vốn đầu tư lớn và được người khác ủng hộ thì tôi nghĩ những thứ mới mẻ thật sự rất khó thực hiện.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.