Thiên Tung Xinh Đẹp

Chương 112: Cảnh giới đại thành



Chỉ thấy đối diện với mười lão giả áo đen kia, Tề Thiên Sách cầm trong tay búa Chiến Thiên, Nguyệt Tiêu Nhiên cầm trong tay quạt Tùy Phong, Tiểu Hồ cầm trong tay Ẩm Huyết tiên, Phi Dạ cầm trong tay quạt Thiên Xà, Diệp Tử Long cầm trong tay chùy Phá Phong, Bạch Ngân cầm trong tay Cửu Trảm Roi, U Minh cầm trong tay lưỡi hái Huyết Nguyệt. Sau khi bảy người này cho gọi ra kiếm khí của mình thì lập tức theo vị trí của Cửu Cung Bát Quái nhanh chóng tạo thành một vòng tròn. Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Quang, Bóng tối bảy loại nguyên tố năng lượng trong nháy mắt bộc phát trên người bảy người.

Tức khắc, đám người Tề Thiên Sách hợp nhất thành một thể, hào quang bảy màu lưu chuyển giữa bọn họ, năng lượng gần như căn nguyên của trời đất khiến thực lực của bảy người hỗ trợ lẫn nhau, uy lực của nó so với trận pháp của Cửu Trọng Cung kia còn muốn mạnh hơn nhiều.

Đại trận thất nguyên này chính là một trong những trận pháp trong cuốn Cửu Thiên Tinh mà Thiên Tung tìm được trong bí động ở Thánh môn lúc trước. Đúng như lời Thiên Tung nói, nàng làm sao có thể hai lần thua bởi cùng một chỗ. Lần đại chiến Thánh môn đó mang đến đau đớn vô cùng cho trái tim nàng, nàng làm sao lại có thể khiến cho mình rơi vào tình cảnh đó một lần nữa?! Trước khi đại chiến, nàng luôn luôn tìm kiếm phương pháp khắc chế đại trận Ngũ Hành đó. Rốt cuộc, nàng tìm được kỳ trận đã tuyệt tích này trong Cửu Thiên Tinh. Uy lực của nó dường như gấp đôi đại trận Ngũ Hành!

Kỳ thực, theo thần thái vừa rồi của lão giả áo đen kia, nàng cũng biết người của Cửu Trọng Cung cũng biết trận pháp này. Nhưng biết được trận pháp này thì thế nào? Còn không phải là có thể nhìn mà ăn không được ư! Bởi vì đại trận thất nguyên này nhất định phải có kiếm tu giả cấp Kiếm Thần nguyên tố ánh sáng và kiếm tu giả Kiếm Thần nguyên tố bóng tối tham gia. Trước tiên đừng nói người bình thường dường như không kẻ nào có được nguyên tố bóng tối, mà bên cạnh đó nguyên tố ánh sáng cũng hiếm như lông phượng. Muốn cùng lúc có hai người kia quả thật chính là khó khăn như lên trời!

Đây cũng chính là nguyên nhân Cửu Trọng Cung kiêng kỵ Ám Ma Tộc. Người của Ám Ma Tộc trời sinh đã có được thiên phú siêu phàm thoát tục cùng với năng lượng nguyên tố bóng tối. Nếu mặc kệ họ phát triển, Cửu Trọng Cung làm sao ngang sức được đây?

Lúc này, sau khi thoát khỏi sự ngây ngốc, những lão giả áo đen rốt cuộc khôi phục trấn định, "Diệp Thiên Tung, cho dù các ngươi có thất nguyên trận thì sao? Chúng ta có hai đại trận Ngũ Hành, chưa chắc sợ ngươi!"

"Ta biết chứ!", Thiên Tung không thèm để ý chút nào cười cười, "Ta biết rõ lực lượng của thất nguyên trận này còn chưa đủ để uy hiếp các ông, nhưng thế này thì sao?!" Thiên Tung nói xong, cũng nhảy vào trung tâm thất nguyên trận.

Sau khi Thiên Tung gia nhập, hào quang bảy sắc của thất nguyên trận càng thêm tỏa sáng. Thiên Tung như một tiên nữ bị hào quang vây quanh, quanh người lưu chuyển ánh sáng bảy màu, như điệu múa nghê thường của người trời, khiến người ta mắt hoa thần mê.

"Trận. . . . . . Trận nhãn [1]?!!" Lão giả áo đen khó có thể tin kêu lên. Lúc này, ông chân chính cảm nhận được sợ hãi từ trong lòng mình.

[1]: mắt trận

Thất nguyên đại trận cùng Ngũ Hành đại trận kỳ thực đều có trận nhãn. Chỉ bất quá, trận nhãn cần người có thể điều khiển năng lượng ngũ nguyên và thất nguyên mới có thể điều khiển đại trận. Trên thế giới này, trừ quái thai như Thiên Tung, còn ai có thể làm trận nhãn của thất nguyên trận chứ?

"Lão già kia, ông thật đúng là kiến thức rộng rãi. Hôm nay, ông có thể chết trong thất nguyên trận hoàn chỉnh, cũng coi như ba đời có phước rồi!" Sau khi Thiên Tung gia nhập, thất nguyên đại trận chính thức thành hình, hiện giờ, trong mắt của nàng không che dấu được sát ý.

"Thất nguyên bắt đầu, vạn vật hợp nhất! Giết!"

Theo giọng nói sát phạt của Thiên Tung phát ra, đám người Tề Thiên Sách và Bạch Ngân cùng nhau quơ múa Kiếm Khí. Tức khắc, từng cột sáng tràn đầy năng lượng thất nguyên từ trận nhãn thất nguyên trận bùng phát, bắn thẳng vào hai đại trận ngũ hành của Cửu Trọng Cung.

"Mau chắn!!" Lão giả áo đen cuống quít hét lớn một tiếng. Hai đại trận đồng thời bùng phát. Cùng nhau chống đỡ tấn công của đám người Thiên Tung.

Trong chốc lát, Thiên Tung và Cửu Trọng Cung bắt đầu một loại đối chiến gần như dã man. Cột sáng bảy màu và cột sáng năm màu không ngừng va chạm nhau trên không trung. Bầu trời màu xanh dường như bị nhuộm thành bảy loại màu sắc. Trông như rặng mây hồng bảy màu, hùng hồn tráng lệ.

Nhưng theo thời gian trôi qua, đám lão giả áo đen của Cửu Trọng Cung dần dần cảm thấy lực bất tòng tâm. Màu vàng kim và màu đen từ từ chiếm lĩnh cả phía chân trời.

"Ngũ nguyên đồng nhất, Ngũ Hành phối hợp!"

Mắt thấy hào quang của Ngũ Hành trận dần dần trở nên yếu đi, lão giả áo đen đột nhiên quát to một tiếng, mấy người lập tức biến đổi trận hình. Thế trận mới này khiến cho Ngũ Hành đại trận không hiện ra xu hướng suy tàn. Nhưng chỉ cần người sáng suốt vừa nhìn, là có thể biết, ngũ hành đại trận này đã là nỏ mạnh hết đà rồi!

Không ai chú ý tới, đúng lúc này, hai người Tần Mộ Ngôn và Mục Nhạc Ca vẫn bị mọi người sơ sót quên mất đã lặng lẽ đi tới phía sau những lão giả áo đen.

"Lôi Địa, hoàng sa lôi động!"

"Phá Thiên, Phiên Giang Đảo Hải!"

Không ai nghĩ đến, Mục Nhạc Ca và Tần Mộ Ngôn lại nhằm vào lúc này tiến hành đánh lén! Kỳ thực, nếu là lúc trước, Mục Nhạc Ca và Tần Mộ Ngôn tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện mất phong độ cao thủ này. Nhưng theo lời nói của Thiên Tung, cái gì mà phong độ cao thủ, dễ nghe một chút thì là cổ hủ cố chấp, khó nghe chính là thiếu thông minh. Chỉ cần có thể giành thắng lợi, nàng không thèm quản cái thủ đoạn khỉ gió gì. Vì vậy, tuân theo lý tưởng nhân sinh: lấy vợ theo vợ, bọn họ hoàn toàn bị Thiên Tung tẩy não rồi.

"Đánh lén! A! . . . . . ." Một câu của lão giả áo đen còn chưa nói hết, hai ngũ hành đại trận đã hoàn toàn bị đánh cho thất linh bát lạc.

"Lão tạp chủng! Giờ chết của các ngươi đến rồi!"

Nếu Ngũ Hành đại trận đã biến mất, thất nguyên đại trận của bọn họ cũng không còn cần duy trì nữa. Đám người Thiên Tung trực tiếp giải trừ trận pháp, sử dụng chiêu thức mạnh nhất cùa từng người, tiêu diệt từng bộ phận.

"Chiến Thiên, Phá Kim Quyết!"

"Tùy Phong, Trục Phong Lược Lãng!"

"Ẩm Huyết, Huyết Hải Sinh Ba!"

"Thiên Xà, Kiền Xà Diễm!"

"Phá Phong, Phong Tập Đại Địa!"

"Cửu Trảm, Thánh Quang Trảm!"

"Huyết Nguyệt, Tỏa Hồn Trảm!"

Chiêu thức cao nhất của bảy loại nguyên tố đồng thời bùng phát, ùn ùn phóng mạnh về phía đám lão giả áo đen, cho dù không cần nhìn, kết cục của bọn họ cũng nhất định là bỏ mình.

Thiên Tung xa xa đứng dưới màn trời, quan sát tất cả, trong mắt không có chút thương xót nào. Đây là bọn họ gieo gió gặt bão, không oán được người khác.

Nhưng đúng lúc này, Cửu Trọng bảo tháp đột nhiên bùng phát ra một luồng kiếm khí bén nhọn. Đó là một loại ánh sáng bạch kim ấm áp đến buồn phiền. Tia sáng kia không nhìn ra loại nguyên tố năng lượng trong đó, nhưng cảm giác được nó rất tinh khiết như thất nguyên đại trận của đám người Thiên Tung. Luồng tia sáng này như ngàn vạn sợi dây kết thành một tấm lưới che phủ trước người đám người Cửu Trọng Cung.

Cảnh này vừa phát sinh đã khiến người ta cảm thấy kinh ngạc. Những chiêu thức vô cùng bén nhọn khi đụng phải tấm bình phong che chở kia lập tức không thể tiến lên trước nữa. Đồng thời, ánh sáng màu bạch kim không ngừng lóe lên kia không ngờ từng bước từng bước làm tiêu giảm năng lượng của chiêu thức!

Loại ánh sáng này có thể đồng hóa thậm chí làm tiêu giảm năng lượng nguyên tố, so với lỗ đen trên người Thiên Tung trong lúc tu luyện không khác nhau lắm. Có thể chuyển hóa nguyên tố năng lượng, đạt tới trình độ triệt tiêu lẫn nhau. Chỉ bất quá, năng lượng của tia sáng này dường như so với loại chuyển hóa năng lượng trên người Thiên Tung mạnh hơn mấy phần.

"Cuối cùng ra tay rồi sao? Đây mới là con át chủ bài của Cửu Trọng Cung ư!" Thiên Tung lạnh như băng nói.

Lúc này, bọn người Tề Thiên Sách, Bạch Ngân, Tần Mộ Ngôn cũng tụ tập đến sau lưng Thiên Tung, như gặp phải đại địch.

Rốt cuộc, sau khi ánh sáng tiêu tán, một lão giả áo trắng tóc bạc mặt hồng hào xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Lão giả áo trắng kia râu tóc bạc trắng, đặc biệt là đôi lông mày không ngờ dài như mái tóc. Nhưng lão giả đầu đầy tóc bạc này lại hiện ra một khuôn mặt chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi. Nếu bỏ qua loại cao ngạo và và thần sắc oán độc trên mặt ông ta, lão giả áo trắng này có thể coi là một lão thần tiên.

"Dị thú? Kiếm Thần? Dư nghiệt của Ám Ma Tộc thật đúng là không đơn giản, lại có thể chiêu dụ nhiều cao thủ như vậy ở bên người?" Lão giả áo trắng kia bày ra một tư thái cao cao tại thượng.

"Không cần ông nói ta cũng biết rõ mình còn mạnh hơn so với ông, chỉ cần nhìn theo bên cạnh thì biết!" Thiên Tung không chút khách sáo châm chọc đáp trả.

"Miệng lưỡi bén nhọn! Yêu nữ ngươi có biết lão phu bây giờ là loại cảnh giới nào hay không? Ngươi cho rằng ngươi có thất nguyên đồng tu cũng đã rất giỏi sao?" Lão giả áo trắng cực kỳ khinh miệt nói, ánh mắt ông nhìn mấy người Thiên Tung như đang nhìn con kiến hôi. Điều này khiến đám người Bạch Ngân cao ngạo cực độ khó chịu.

"Ông không phải đang muốn khoe khoang mình là cảnh giới đại thành chứ?" Thiên Tung vừa nói vừa càng thêm giễu cợt tươi cười.

"A? Ngươi biết cảnh giới đại thành? Xem ra lão phu thật đúng đã xem thường ngươi." Lão giả áo trắng gặp biến không sợ hãi nói.

"Không phải là ông xem thường ta, mà là ông quá coi trọng bản thân mình!" Ý giễu cợt của Thiên Tung càng tỏ ra dày đặc, "Ông cho rằng hiện giờ ông đã là cảnh giới đại thành rồi sao? Quả thật là chuyện nực cười. Trong thân thể ông vốn không có năng lượng nguyên tố bóng tối, thất nguyên thiếu một, làm sao đạt tới đại thành? Ông bất quá là dung hợp sáu loại nguyên tố năng lượng mà thôi. Không ngờ chó chê mèo lắm lông. Ông so với ta cũng không khác nhau mấy!"

“Được! Được! Ha ha ha. . . . . ." Lão giả áo trắng giận quá hóa cười, "Quả nhiên là nghé con không sợ cọp! Cho dù ngươi là thất nguyên đồng thể thì thế nào, còn chưa luyện tới cảnh giới cao nhất cũng dám kêu gào với lão phu? Thật là không biết tự lượng sức mình! Nếu ngươi ẩn nhẫn hai ba năm nữa có lẽ sẽ có thực lực tương đương ta, nhưng hiện giờ ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"

"Hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Ta thấy chưa chắc! Trong mắt Diệp Thiên Tung ta cho tới bây giờ cũng không có chuyện nhất định. Theo ta thấy, hôm nay không phải là ông giết chết ta, mà là, ông sẽ trở thành đá kê chân của ta! Để cho ta bước lên đến đỉnh núi!"

"Khẩu xuất cuồng ngôn!" Lão giả áo trắng vừa nghe Thiên Tung không ngờ coi mình như đá kê chân trực tiếp giận đến tức sùi bọt mép. Vung tay lên, một luồng kiếm khí đại thành màu bạch kim đánh úp về phía Thiên Tung.

Sau khi nguyên tố năng lượng dung hợp, tất cả kiếm khí đều sẽ biến mất rồi lần nữa dung hợp thành kiếm khí. Lúc này, mỗi một luồng Kiếm Khí đều có thể thắng được bất kỳ loại chiêu thức nào.

Đối mặt với lão yêu quái đã tiến vào đại thành, Thiên Tung cũng không dám khinh thường, Chư Thần cánh, Đoạn Hồn tiên, Lam Băng liên, Xích Viêm Kiếm, Thành Nhật cung, khiên Thị Phách toàn bộ đều xuất hiện ở bên ngoài cơ thể, võ trang đầy đủ.

"Chư Thần, Ám Vũ Vạn Nhận!"

Thiên Tung khởi đầu bằng một tấn công kiếm khí bóng tối mạnh mẽ. Những nguyên tố năng lượng khác khó tránh khỏi bị ánh sáng trắng của lão yêu quái đó đồng hóa, chỉ có nguyên tố bóng tối mới có thể chống chọi lại. Nhưng khi kiếm khí màu đen và ánh sáng trắng lần lượt đan xen chung một chỗ, ánh sáng màu đen kia lập tức ảm đạm mấy phần.

Lão giả áo trắng thấy thế thật sự khinh thường, hai tay ông cùng vung lên, lại liên tục phát ra hơn mười luồng ánh sáng trắng. Tức khắc, hơn mười luồng ánh sáng trắng kia giống như tấm lưới bao quanh thên thể Thiên Tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.