Hắn khi đó, cư nhiên lại rườm rà như một lão mụ tử, cứ như đó là bản tính của hắn.
Mỗi khi Nửa Cuộc Đời Phong Vân hồi lại, luôn luôn cảm thấy chuyện này phi thường mất mặt.
“Quái vật công thành không giống người chơi công thành, chúng ta ngàn vạn lần không thể để quái vật tới gần tường thành.” Thao thao bất tuyệt.
“Quái vật công thành không có hạn chế thời gian, thẳng đến giết sạch con quái cuối cùng mới thôi… Còn có…” Thao thao bất tuyệt.
“Nửa Cuộc Đời đại ca.” Thiên Xứng tính tình tốt cười cười, “Nếu như ngươi lo lắng, có thể theo ta cùng dẫn dắt quân thủ thành.”
“Vậy quyết định như thế!” Sao hắn lại không nghĩ tới a.
Nửa Cuộc Đời thực sự cảm thấy rất hoang mang.
Hắn thế nào lại lo lắng cho tên tiểu tử Thiên Xứng này như vậy chứ? Bởi vì y là do cái tên Nhất Kiếm cà lơ phất phơ kia tìm tới? Hay bởi vì trên mặt y luôn lộ ra nụ cười ôn hòa?
Thiên Xứng cười rất chất phát, hơn nữa tướng mạo bình thường, làm cho Nửa Cuộc Đời nghĩ, y thoạt nhìn rất giống… tiểu cẩu. Hơn nữa còn là loại Beagle loại nhỏ.
Nửa Cuộc Đời cũng không biết vì sao mình lại nghĩ như vậy.
Beagle dẫn dắt vài trăm người trong đội quân thủ thành, so với tiểu tử Nhất Kiếm còn làm cho người ta lo lắng hơn. Vì vậy Nửa Cuộc Đời điều nhóm tế ti phụ trợ Thiên Xứng đi nơi khác, bổ sung bằng nhân mã của mình.
Thứ hắn lo lắng, rốt cuộc là Vô Hạn thành, hay là cái Beagle kia a…
Nửa Cuộc Đời Phong Vân khôn khéo như hồ ly, lần đầu tiên cảm thấy không giải thích được.
Trận hình cơ bản đối phó quái vật công thành chính là, do chức nghiệp hệ cận chiến phòng cao công cao trụ ở tiền phương, ở giữa trộn lẫn tế ti, thi nhân chức nghiệp hệ phụ trợ, đội ngũ hệ nguyên tố đặt ở hậu phương, cung tiến thủ hệ viễn chiến hoặc ám sát giả bố trị trên tiễn tháp tường thành công kích xuống.
Nhưng lần này, nguyên lai lĩnh quân Húc Chi Vô Cực và Nguyệt Phi Ly đến Xích Thổ đại lục giải nhiệm vụ, bởi vậy Nửa Cuộc Đời ngoại trừ cố định phái mấy đội cung tiễn thủ đóng tại tiễn tháp, hắn đem những chiến lực khác điều ra ngoài tường thành, tính toán một hơi tiêu diệt sạch đám quái vật không dài mắt này.
Tiếng quái vật chạy loạn từ phương xa truyền đến, trước mắt đầy cát bụi đầy trời. Oanh lung oanh lung, oanh lung oanh lung, một đoàn quái vật cuồn cuộn chạy như điên về phía Vô Hạn thành, thanh thế kinh người.
Nửa Cuộc Đời giương lên nụ cười không có mấy hảo ý, nói với Thiên Xứng rõ ràng co rúm lại một chút: “Bị dọa rồi?”
“Có một chút.” Thiên Xứng ngượng ngùng cười cười.”Lần đầu tiên ta thấy nhiều quái vật như vậy.”
“Ta dạy cho ngươi một phương pháp sẽ không sợ nữa.” Nửa Cuộc Đời nói.
Thiên Xứng lập tức hỏi: “Phương pháp gì?” Thiên Xứng biết, sợ hãi chính là kẻ địch lớn nhất, cho nên hắn không thể sợ hãi.
Nửa Cuộc Đời chỉ vào hàng kỵ sĩ vẻ mặt chờ mong, nói rằng: “Ngươi nhìn phía trước.” Quay đầu, chỉ vào các pháp sư đang cười đùa tự nhiên ở phía sau. “Lại nhìn phía sau. Sau đó…”
Nửa Cuộc Đời cười, “Nhìn bên cạnh ngươi.”
Bốn phía, đều là các chiến sĩ, tế ti, đạo tặc, kết giới sư… thần tình kiên nghị.
Nguồn gốc của dũng khí, nguyên lai chính là…
“Đồng đội của ta.” Thiên Xứng cũng cười.
Tốt, Nửa Cuộc Đời nghĩ. Nhóc Chihuahua này đã hiểu.
“Các bạn thân mến!” Nhất Phương dẫn đầu rống lên, “Sát a!”
Thiên Lý xen lẫn trong trong đám người cũng hưng phấn mà kêu lên: “Sát a… Chúng nó đến tặng cho chúng ta kinh nghiệm và trang bị!”
Thiên Xứng theo đi theo các đội hữu cố gắng chém giết cùng quái vật, Nửa Cuộc Đời một mặt giúp bọn hắn buff máu, một mặt chỉ huy mọi người.
” Boss Băng Tuyết nữ vương hệ thủy-phong ra!”
“Hoàng!” Nửa Cuộc Đời phân phó Hoàng: “Phóng ma pháp!”
“Tiểu Diệp! Mau phái người đi chắn…”
“Đội trưởng đi vắng…” Đội viên của Sa Lợi Diệp mày mày như đưa đám.
“Đáng ghét, tiểu quỷ chết tiệt kia lại chạy đi đâu nữa rồi!” Nửa Cuộc Đời nổi giận.
“Để ta tới!” Tàng Đao nói xong, lập tức vọt tới trước mặt Băng Tuyết nữ vương, huy đao dẫn đi lực chú ý của nàng.
“Thiên Lý, mau phóng kết giới a!”
“Ta đang niệm chú.” Thiên Lý rất ủy khuất trả lời.
“Có mấy quái vật phá tan phòng tuyết, đội cung tiễn! Chuẩn bị…”
Khi hắn đang bộn về chỉ huy thì phía trước đột nhiên xôn xao lên. Nửa Cuộc Đời tập trung nhìn vào, nguyên lai là có một con Hỏa Báo đang xông về phía hắn.
“Nửa Cuộc Đời đại ca! Cẩn thận.” Nửa Cuộc Đời còn chưa kịp phản ứng, Thiên Xứng đã lao tới huých hắn qua một bên.
Thiên Xứng vung song đao, cùng Hỏa Báo chém giết, Nửa Cuộc Đời cũng lập tức giúp y buff ma pháp phụ trợ.
Vấn đề là, quái vật công thành lần này đại bộ phận đều là thủy hệ hoặc phong hệ, quái vật hỏa hệ phi thường ít ( do xuất hiện đích BOSS hệ thủy-phong, băng hệ đích Băng Tuyết nữ vương nên nhìn ra được, quái vậy có thuộc tính tương khắc rất ít khi hội tụ cùng một chỗ ), Hỏa báo đẳng cấp hựu không cao ( cấp 80 ), làm sao nó có thể phá tan phòng tuyến tiền phương công kích đến chỗ này?
Trừ phi… Là có người cố ý đưa tới…
Chức nghiệp dẫn quái tốt nhất, đương nhiên là đạo tặc mẫn cao lại có thể dùng tiềm hành, mà nói đến đạo tặc…
“Nửa Cuộc Đời đại ca ngươi không sao chứ?” Thiên Xứng có gương mặt thật thà chất phác, cười rộ lên đặc biệt đẹp.
Lúc này Nửa Cuộc Đời mới nhớ tới… Beagle, kỳ thực cũng là chó săn.
Hắn có răng nanh, có móng vuốt, cũng có sức mạnh, là một chú chó săn nhỏ vừa trung thành vừa đáng yêu.
Nhưng… rốt cuộc là ai dẫn quái đến đây ni?
Lúc này đầu sỏ tội ác của chúng ta đang thảnh thơi ngồi ở trên tường thành, lắc lắc đôi tai mèo, vẫy vẫy cái đuôi mèo, còn cầm kính viễn vọng nhìn trộm rồi cười phá lên.
“Hắc hắc hắc… Thật tốt quá thật tốt quá.” Nàng cười đến cực kì ái muội. “Có trò hay để xem rồi… Thế nhưng…” Đôi tai mèo phấn chấn đến phát run, đạo tạc hủ nữ nào đó nghiêng đầu suy nghĩ. “Rốt cuộc ai công ai thụ a?”
Thật ra cũng không có gì đáng kể. Chỉ là… Tiểu thư nàng không chạy đi phụ thủ thành, như vậy không tốt lắm đâu!