Thiên Vu

Chương 98: Hội triển lãm



Tiết Thường Uyển càng nghĩ càng cảm thấy người Trần Lạc đầy bí ẩn, trong thiên hạ làm gì có học đồ như vậy? Bảy, tám năm qua Trần Lạc đi đâu? Tại sao về sau Trần Lạc xâm nhiễm hắc ám? Rất nhiều thắc mắc khiến Tiết Thường Uyển mờ mịt.

Lúc giữa trưa Lạc Anh đến tìm Tiết Thường Uyển, nói muốn tham gia đại hội triển lãm đấu giá của Thiên Khải các. Tâm tình Tiết Thường Uyển đang buồn bực, nàng không định đi. Bất đắc dĩ người đến tìm là Lạc Anh, dù Tiết Thường Uyển không muốn cũng phải đi.

Hôm nay mặt trời rực rỡ, thường trong thời tiết nóng bức thế này mọi người sẽ ở lì trong nhà hưởng thụ trứ tiểu thanh lương trận, tiểu thanh phong trận mang đến cảm giác thoải mái. Nhưng hôm nay ngoại lệ, lý do rất đơn giản, thủ lĩnh cao nhất Kim Thủy Vực hôm nay mở đại hội triển lãm đấu giá. Dĩ nhiên nếu là hội triển lãm bình thường thì bọn họ sẽ không đến, nhưng nghe nói lần này triển lãm linh bảo Huyền Cổ đại sư, Mộ đại sư luyện chế ra, cái này thì phải đến xem.

Đại hội triển lãm đấu giá tổ chức trong Thiên Khải trang viên xa hoa, sang trọng. Lúc chiều ngoài cửa đậu đầy tọa kỵ, kiệu lớn xa xỉ, chúng nó xa xỉ vì thứ nhất là tọa kỵ kéo xe có uyết thống cao quý, trong đó có mấy con linh thú cấp bậc cao. Những cái kiệu thì bày đầy đủ loại trận pháp thoải mái. Hội triển lãm lần này mở công khai nhưng thật ra không phải, chỉ có phú thương, đại gia tộc mới có tư cách vào. Nói một câu, quý khách vào đại hội triển lãm đấu giá không giàu cũng quyền.

Đại hội triển lãm đấu giá chưa chính thức bắt đầu, các khách quý nói cười trong dại sảnh. Người có thể đến hội triển lãm hôm nay đều có thân phận, địa vị phi phàm, quan hệ giao tiếp cực kỳ quan trọng. Có mấy bàn phía bắc đại sảnh ngồi một đám thiếu niên hơn hai mươi tuổi, nhìn kỹ đều là học đồ nổi tiếng của các học viện, cũng là học đồ ngôi sao biểu hiện nổi bật trong thi đấu. Đám người Vũ Hóa Phi, Triển Phi, Mộ Hạo, Diệp Thanh, Bạch Kiếm đều có mặt, bọn họ nhận được thiệp mời của Thiên Khải các nên mới đến tham gia.

Phải nói Thiên Khải các kinh doanh lớn được như vậy mấu chốt là ánh mắt lão bản rất đặc biệt, nhân dịp hội thi Kim Thủy Vực náo nhiệt tổ chức hội triển lãm, còn mời các học đồ ngôi sao. Thiên Khải các nói thẳng người thắng hội thi Kim Thủy Vực sẽ được bọn họ tài trợ nhiều tài nguyên tu hành, chơi chiêu nhân mạch phải bắt đầu từ thiếu niên. Đám học đồ ngôi sao này có lẽ sẽ có người sau này thi đậu Trung Ương học phủ, tương lai nổi trội.

Có khá nhiều học đồ ngôi sao tham gia đại hội triển lãm đấu giá, Đinh Tử Hiên cũng đến. Bình thường Đinh Tử Hiên luôn cười tủm tỉm nhưng hôm nay sắc mặt âm trầm. Từ xảy ra sự kiện ngày hôm qua Đinh Tử Hiên vội vàng chạy về nhà kể lại đầu đuôi câu chuyện. Phụ thân của Đinh Tử Hiên vội chạy đi Thiên Khải các tặng quà xin lỗi, cuối cùng không mất chức quản lý Thiên Khải tửu lâu. Suốt đêm qua gia tộc Đinh Tử Hiên điều tra thân phận của Trần Lạc, nhưng tra tới tra lui không thể tra ra Trần Lạc và Thiên Khải các có liên quan gì. Đinh Tử Hiên đang nhờ Vũ Hóa Phi giúp đỡ, toàn Kim Thủy Vực nếu nói có ai điều tra ra thân phận của Trần Lạc thì gã là một trong số đó.

Vũ Hóa Phi nhíu mày nói:

- Thật không dám giấu diếm, ngày hôm qua về nhà ta có điều tra một phen.

Vũ Hóa Phi lắc đầu, nói:

- Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết Trần Lạc không liên quan gì đến bất cứ các lão nào của Thiên Khải các.

- A? Nói vậy là Diệp Thanh chỉ nịnh bợ được Lâm đại chấp sự?

Vũ Hóa Phi không đáp, gã suy tư về vấn đề này.

Diệp Thanh đứng bên cạnh phụ họa:

- Ta biết rõ về Trần Lạc nhất, hắn chỉ là một cô nhi, không có thân nhân gì trong Trường Tín thành, càng đừng nói đến bối cảnh. Ta nghĩ Trần Lạc dùng thủ đoạn gì đó nịnh nọt Lâm chấp sự kia.

- Tuy Trần Lạc không liên quan gì đến các lão Thiên Khải các, dù chỉ nịnh bợ Lâm chấp sự cũng đủ cho Đinh gia các ngươi ăn bồ hòn.

Thiên Khải các chuẩn bị nhiều linh quả món ngon cho đại hội triển lãm đấu giá, đây là thứ tốt, Bạch Kiếm tranh thủ ăn ngấu nghiến.

- Bạch Kiếm, tâm tình của ta không tốt, nếu ngươi còn dám lắm miệng thì coi chừng ta không khách sáo.

Đối diện Đinh Tử Hiên uy hiếp Bạch Kiếm chỉ nhún vai.

- Sư huynh đừng tức giận, khi thi đấu võ đấu ta sẽ dạy hắn bài học nhớ đời, trút giận cho sư huynh.

Từ khi xem Thiên Ngộ Bia trong Tiểu Phật linh Giới, lại được mưa vân linh ôn dưỡng khiến Diệp Thanh rất tự kỷ càng tự tin hơn bao giờ hết.

Bạch Kiếm khinh thường nói:

- Diệp Thanh, đến lúc này rồi ngươi còn dám nói ra câu đó? Ta phục ngươi quá. Ngày hôm qua không phải ngươi không nhìn thấy Vạn Tường bị Trần Lạc đánh không có sức đánh trả, hạng hung tàn như Trịnh Khải Trạch gặp hắn chỉ có nước nén giận. Ngươi dám nói sẽ dạy Trần Lạc bài học?

- Thứ rác rươir Trịnh Khải Trạch đó sao có thể đánh đồng với chúng ta? Còn Trịnh Khải Trạch, ta vốn tưởng hắn nổi tiếng hung dữ ai ngờ là đồn hát gan, thấy Trần Lạc ra tay tàn nhẫn thì bị hù. Uổng công Trịnh Khải Trạch có linh lực tam chuyển, quá mất mặt.

Diệp Thanh đắc ý nói:

- Trần Lạc giống như ngươi đều là bảy linh mạch biến dị, tuy hắn tu luyện Bôn Lôi Thủ đến đại viên mãn nhưng chỉ có thế. Dù Trần Lạc biến dị thêm nữa làm sao đấu lại linh lực tam chuyển của ta? Ngươi còn không được thì Trần Lạc cũng vậy.

Bạch Kiếm trề môi không cãi lại, vì Diệp Thanh nói thật. Linh lực bảy mạch biến dị của Bạch Kiếm không đấu lại linh lực tam chuyển của Diệp Thanh.

- Huống chi người khác không biết nhưng chẳng lẽ ngươi không rõ thực lực thật sự của ta sao?

Vũ Hóa Phi nghi hoặc hỏi:

- A? Ta nhớ Diệp Thanh cô nương tu luyện linh quyết hạ phẩm huyền cấp Lưu Tinh Trụy giai đoạn đỉnh, linh quyết trung phẩm huyền cấp Bạo Vũ Lê Hoa Châm giai đoạn đại thành, không lẽ đây không phải thực lực thật sự của nàng?

Diệp Thanh phát hiện Vũ Hóa Phi hiểu biết rõ về mình thì mừng thầm, cười bí hiểm nói:

- Vũ Hóa công tử cứ đoán đi, ta lén nói cho công tử biết, không chỉ mình ta, sư huynh của ta, Mộ học trưởng đều...

Mộ Hạo cắt đứt lời của Diệp Thanh. Thấy Mộ Hạo giận dữ trừng mình, Mộ Hạo chợt nhận ra mình nói lỡ lời, cười bẻn lẽn.

Vũ Hóa Phi dường như biết được điều gì, nhìn Mộ Hạo lại ngó Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh.

Vũ Hóa Phi cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Phật linh Giới đúng là thần kỳ, thật khiến người hâm mộ.

Vũ Hóa Phi phát hiện Tiết Thường Uyển trong đám người, vẻ mặt mừng rỡ vội huơ tay. Mấy người khác thấy nữ thần đến thì mời Tiết Thường Uyển nogòi cùng. Tiết Thường Uyển không muốn ngồi chung với bọn họ, định từ chối. Lạc Anh kéo Tiết Thường Uyển ngồi xuống cạnh Vũ Hóa Phi, không phải nàng muốn ngồi ở đây, chỗ khác cũng có ghế trống nhưng toàn là nam nhân già. Ngồi chung với các lão nhân còn không bằng miễn cưỡng ngồi bên Vũ Hóa Phi.

Thấy Tiết Thường Uyển ngồi xuống, mặt Diệp Thanh sa sầm nhưng không tiện lộ rõ trước mắt mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.