Chân Khả Nhân mở hai chân ra, ngồi ở trên người của Phương Dật Thiên, tiến hành một trong những vận động kịch liệt nhất của loài người từ xưa tới nay. Hai tay của nàng khoác lên bờ vai Phương Dật Thiên, ánh mắt rất trong suốt, trong suốt như một tấm gương vậy, cũng không hề có cái loại quyến rũ mê luyến của phụ nữ khi làm chuyện ấy, mà trong sự trong suốt đó lại mang theo vẻ lạnh nhạt nhè nhẹ. Xem ra, nàng giờ phút này điên loan đảo phong cùng với Phương Dật Thiên cũng không phải là xuất phát từ trong lòng, mà phần nhiều là thực hiện việc đánh cuộc của nàng. Từ góc độ đó có thể thấy nàng đích thật là một phụ nữ bướng bính, một khi nhận định chuyện gì là sẽ làm chuyện đó, thua cuộc, nàng cũng có dũng khí thừa nhận, hơn nữa còn thực hiện cả câu nói đùa mà Phương Dật Thiên thuận miệng nói ra. Mà bởi vì câu nói đùa này của Phương Dật Thiên, nàng lại phải nỗ lực làm ra đại giới cho lần đầu tiên của mình, không khỏi có chút quá lớn rồi! Chân Khả Nhân tuy nói không phải là đang hưởng thụ trong giờ khắc này, nhưng trên thực tế, trong tâm lý nàng hẳn là đang tận lực ẩn nhẫn cùng Phương Dật Thiên điên loan đảo phong, điểm ấy có thể nhìn từ việc nàng cắn chặt môi mà ra. Nàng mím chặt môi, khắc chế không cho bản thân mình phát ra tiếng thở gấp cùng rên rỉ, nhưng thật sự là khắc chế không được phải nhẹ nhàng rên vài tiếng. Dù sao, dưới sự vận động từ từ, cái loại kích thích đó tuyệt đối là như thủy triều đánh sâu vào trong trái tim nàng vậy. Nàng cảm giác được rõ ràng, cái giải đất thần thánh chưa bao giờ bị xâm phạm trước đây sớm đã tràn đầy nước, chảy dọc tứ phía, trở thành chất bôi trơn tốt nhất trên đời. Kỳ thật, cái cảm giác đau đớn khi bị đâm vào lúc mới đầu đã biến mất, thay thế vào đó chính là một loại cảm giác kích thích càng ngày càng mạnh, cái loại cảm giác này giống như một cơn sóng kéo tới vậy, đem nàng hung hăng vứt lên trước mũi sóng nhọn rồi sau đó vội vàng đè xuống, tiếp theo, lại có khi bắt đầu dâng lên một cổ sóng cao ngất, rồi cứ như thế tuần hoàn liên tục. Khoái cảm mãnh liệt từ cơn sóng giống như không thể ngăn cản bao phủ hết tất cả thân thể lẫn con tim của nàng. Bất quá, nàng vẫn tận lực né tránh, khắc chế, bởi vì nếu nàng nguyện ý thừa nhận kích thích khoái cảm đó tồn tại thật sự thì lại khiến cho chính bản thân nàng cảm giác mình rất thua kém, có một loại cảm giác nhụt chí. Vừa rồi đua xe đã bại dưới tay Phương Dật Thiên, trong chuyện ấy nàng cũng không muốn tiếp tục bại bởi hắn. Bởi vậy, nàng không muốn để cho Phương Dật Thiên chinh phục nàng trong chuyện này. Cảm giác vừa tuyệt vời mà vừa mang lại kích thích đã đem phòng tuyến tâm lý của Phương Dật Thiên đánh sâu thành từng mảnh nhỏ. Cho đến giờ phút này, hắn không thể không thừa nhận, cái khe suối rậm rạp thần thánh của mỹ nữ lãnh ngạo Chân Khả Nhân thật sự có thể đem một người đàn ông đẩy mạnh đến mức dục tiên dục tử, thậm chí là mê luyến trầm luân vào mị lực của nó. Chỉ là, đối mặt với ánh mắt trong suốt của Chân Khả Nhân, hắn có chút không thoải mái, hắn nhìn ra được cô nàng này trong lòng không tình nguyện chịu phục, từ trong vô hình đã khơi dậy ham muốn chinh phục cực kỳ mãnh liệt của hắn ------- Đã tới đây rồi mà còn rụt rè nữa sao, lão tử không tin là không thể chế phục được mi! Nghĩ xong, Phương Dật Thiên trầm thấp nói: "Anh là người thích chủ động, đặc biệt là ở những chuyện này!" Vừa nói, hắn vừa đột nhiên ôm Chân Khả Nhân đứng lên, sau đó đem Chân Khả Nhân xoay người sang chỗ khác, Chân Khả Nhân lúc này khom người xuống, cái mông đầy đặn tròn trịa cực kỳ nhếch cao lên, hai tay của nàng đặt ở tay lái. Rồi sau đó, Phương Dật Thiên giống như là đã có dự mưu từ trước ở phía sau lưng Chân Khả Nhân bắt đầu xông pha ầm ầm. Đang thương cho thân thể mềm mại đơn bạc của Chân Khả Nhân, cứ yên lặng mà thừa nhận từng đợt sóng công kích liên tiếp của Phương Dật Thiên, công kích mãnh liệt giống như cuồng phong cuốn trôi những đám mây trên trời cao một cách thoải mái mà lại đầm đìa vô cùng. Tiếng rên của Chân Khả Nhân bắt đầu dồn dập lên, bất quá nàng vẫn cắn chặt môi, quật cường không phát ra tiếng kêu nào cả, nàng chính là dùng phương thức không phát tiếng động để đối mặt với Phương Dật Thiên, phải đấu tranh, tuyệt đối không khuất phục dưới dâm uy của hắn. Mỗi một lần đánh sâu vào, Phương Dật Thiên đều nặng nề vỗ lên cái mông mềm mại mà co dãn cùng cực của Chân Khả Nhân, cái loại cảm giác này, so sánh với bình thường, quả nhiên càng cảm nhận được thêm nhiều khoái cảm kích thích mất hồn! "A..." Rốt cuộc, Chân Khả Nhân cũng nhẫn nại không được mà rên lên, vừa mê ly mà lại vừa triền miên, công kích như thủy triều đã phá tan phòng tuyến tâm lý của nàng, chậm rãi mà bao phủ hết lý trí của Chân Khả Nhân. Trong cuộc tranh đấu giữa khoái cảm và lý trí này, dưới sự xông pha ầm ầm liên tục của Phương Dật Thiên đã bao phủ lấy khiến cho lý trí của nàng dần dần bị đánh mất, bờ môi vốn đang mím chặt cũng không nhịn được phát ra tiếng rên. Đã có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, rất nhanh, Chân Khả Nhân liền duy trì liên tục những tiếng thở gấp không ngừng cùng tiếng rên rỉ yêu kiều vang vọng khắp trong xe, hợp thành một khúc nhạc tuyệt vời dao động lòng người, êm đềm vĩnh cửu. Khuôn mặt xinh đẹp của Chân Khả Nhân lộ vẻ ửng hồng, hai mắt đã gắt gao nhắm lại, tựa hồ như là đag hưởng thụ giờ khắc đó, cái giờ khắc tuyệt vời mà lại run rẩy cả tinh thần lẫn thể xác, hai tay nắm lấy tay lái bởi vì dùng sức mà hiện ra những mạch máu bên trong, thân thể mềm mại hệt như con bướm biển phiêu lãng giữa đại dương bao la bát ngát. Có đôi khi, nàng thậm chí còn tự giác cố gắng chuyển thắt lưng, tựa hồ như là vì để nghênh hợp cùng Phương Dật Thiên thật tốt, đủ loại cử động bên ngoài, trái tim cùng thân thể của nàng đã tan ra, từ từ bị Phương Dật Thiên chinh phục mất rồi. Kết quả này tuy rằng khiến nàng khó có thể tiếp nhaận, nhưng sự thật chính là sự thật, dù trong lòng nàng không muốn thừa nhận đi nữa, thì cái cảm giác tuyệt vời mà thân thể nàng cảm thụ qua đã bán đứng nàng rồi. Duy trì đỉnh cao liên tục không ngừng đã đem nàng vứt tới chín tầng mây, cảm giác phiêu phiêu dục tiên như vậy, nàng vẫn là lần đầu tiên được thể nghiệm. Cũng không biết trải qua bao lâu, miệng của Chân Khả Nhân đột nhiên phát ra tiếng rên phấn khởi mà kịch liệt hơn, rồi sau đó, thân thể mềm mại của nàng xụi lơ xuống, phảng phất như tất cả khí lực của thân thể đã theo tiếng kêu đó mà chạy mất ra ngoài. Cùng lúc đó, nàng cũng đạt được đến đỉnh điểm cao nhất của dục vọng, lần đầu tiên trong đời thể nghiệm qua cái cảm giác cao trào mà vô số người phụ nữ mơ tưởng có được nhưng vẫn chưa từng chính thức xuất hiện. Mà Phương Dật Thiên cũng rống lên một tiếng, tận tình phóng thích hết thảy tất cả! Chậm rãi, trong xe dần khôi phục yên tĩnh, chỉ còn lại mỗi tiếng thở dốc cùng hương vị dư thừa của hai người. Phương Dật Thiên nhẹ thở một hơi. tình trạng có chút kiệt sức ngã ra phía sau, mà thân thể của Chân Khả Nhân cũng xụi lơ ngã vào trong lòng hắn.