Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 154: 154: Chỉ Một Chiêu Thôi Đã Thua Rồi





“Nó có quan hệ gì với em?”
“Hoàng Dương, anh làm cái gì vậy? Anh Tiêu Sách có quan hệ gì với tôi, cần anh quan tâm sao!”
Trong mắt Hoàng Dương hiện lên vẻ tức giận, cắn răng cắn lợi nói: “Hạ Mân! Tất cả mọi người có mặt ở đây, đều biết tình cảm mà tôi dành cho em, bây giờ em lại ở trước mặt tôi, cùng với thằng nhóc này ôm ôm ấp ấp, cùng nhau nhảy, em đang đánh vào mặt Hoàng Dương tôi sao? Đang sỉ nhục Hoàng Dương tôi sao?”
“Hừ! Tình cảm của anh dành cho tôi thì liên quan gì đến tôi? Tôi ôm ôm ấp ấp ai cũng có liên quan gì đến anh đâu? Tôi không thích anh! Còn nữa, anh Tiêu Sách chính là bạn trai của tôi, bây giờ anh cũng gặp rồi, anh ấy đẹp trai hơn anh nhiều, sau này anh đừng có quấn lấy tôi nữa!”
Nói xong, Mân Nhi ôm cánh tay của Tiêu Sách: “Anh Tiêu Sách, chúng ta đi!”
“Được, được, được! Hạ Mân, đây là cho em mặt mũi nhưng em không muốn! Anh ta là bạn trai em phải không? Tôi muốn xem xem, rốt cuộc anh ta mạnh hơn tôi ở chỗ nào!”
Hoàng Dương hung dữ nói xong, cắn răng nói với người trung niên đứng sau: “Anh Trung, giúp tôi dạy cho anh ta một bài học!”
Vừa dứt lời, người trung niên đó không nói lời nào, ánh mắt đột nhiên trở nên cực kỳ sắc bén, trực tiếp ra tay, đấm thẳng vào ngực của Tiêu Sách.

“Anh Tiêu Sách cẩn thận!” Mân Nhi nhất thời kinh ngạc.


Lúc này Tiêu Sách bất đắc dĩ, đưa Mẫn Nhi chắn ra sau lưng, đối mặt với một đấm của
người đàn ông trung niên.

Đột nhiên anh cảm thấy bản thân bị oan, anh còn chưa nói lời nào, tại sao Hoàng Dương cậu Hoàng này lại phát hỏa trên người của anh? Không vừa ý đã để vệ sĩ ra tay với anh!
Anh trêu ai chọc ai?
Nhưng khi bị người khác đánh tới, Tiêu Sách không cam chịu.

“Mẫn Nhi, em tránh xa một chút.”
Nói xong Tiếu Sách đẩy nhẹ Mân Nhi ra, để cô ấy tránh xa rồi mới bắt đầu cuộc chiến với người đàn ông trung niên, anh nhẹ nhàng vươn tay ra, cùng lúc đón nhận nắm đấm của đối phương.

Anh không hề phát hiện ra rằng khi Mân Nhi ở đằng sau lưng anh, nhìn thấy tình huống như vậy, trong mắt chợt lóe lên tia phấn khích.

Cô nghĩ thầm trong lòng: “Hoàng Dương quả nhiên là diễn viên chuyên nghiệp, kỹ năng diễn xuất khỏi bàn đến, diễn đến nỗi mình còn tưởng là thật, khẳng định anh Tiêu Sách không thể phát hiện ra!”
“Người đàn ông trung niên này là cao thủ mà Bằng Hoa tìm được, có lẽ ông ta có thể thăm dò được thực lực của anh Tiêu Sách đến đâu...!nhưng mà nếu như ông ta dám làm anh Tiêu Sách bị thương, mình nhất định phải xử lý ông ta!”
Mẫn Nhi nghĩ trong lòng, nhìn thấy Tiêu Sách và người đàn ông trung niên đã bắt đầu đánh.

Theo như Mân Nhi nghĩ, Băng Hoa tìm được cao thủ này, nhất định sức mạnh rất lợi hại, dù sao ở thành phố Giang Lăng rất khó tìm được đối thủ.


Có ông ta ra tay, khẳng định có thể khống chế tốt, không những không làm thương anh Tiêu Sách, lại còn có thể thăm dò thực lực của Tiêu Sách.

Ông ta, nhất định có thể ép Tiêu Sách dùng toàn bộ sức mạnh.

Nhưng một giây sau đó, Mân Nhi đột nhiên chết sững.

Tiêu Sách từ từ đánh ra một đấm, tiếp xúc với nắm đấm của người đàn ông trung niên, như thể anh không dùng chút sức lực nào.

Những khoảnh khắc đó, khuôn mặt người đàn ông trung niên đột nhiên thay đổi, trên mặt lộ ra một tia nhợt nhạt, tiếng xương gãy phát ra từ nơi xương tay tiếp xúc.

Một giây sau đó, người đàn ông trung niên hét lên thảm thiết, ôm theo cánh tay gãy của mình bay ra ngoài.

Cánh tay giống như đã đấm vào một tấm sắt, sau đó lại bị một chiếc xe tải lớn đâm trúng, tiếng hét thê lương khiến cho Mân Nhi cảm thấy có chút ngây dại.


Chỉ một chiêu thôi đã thua rồi?
Kịch bản này có gì đó không đúng...!
Kịch bản không phải là, Băng Hoa tìm cao thủ đến, sau khi hoàn toàn áp chế Tiêu Sách, Mân Nhi nhảy ra, dùng thân thể nhỏ bé của mình để chắn trước mặt Tiêu Sách, để cho cao thủ đó cố tình làm thương bản thân, để làm Tiêu Sách cảm động sao?
Hiện tại, người đàn ông trung niên đỏ bị Tiêu Sách đánh bại chỉ với một nắm đấm...!
Cô ấy còn chưa biết được mức độ sức mạnh của Tiêu Sách? Điều quan trọng nhất là, cô còn chưa bay ra làm mỹ nhân cứu anh hùng?
Khoảnh khắc đó, ánh mắt Mân Nhi trở nên đờ đẫn, không còn điểm tiêu cực...!
Hoàng Dương cũng ngây người, tựa hồ không biết nên phản ứng thế nào với tình huống không theo kịch bản này, anh ta ngơ ngác nhìn Tiêu Sách,
Tiêu Sách vỗ tay, bình thản nói: “Theo đuổi con gái thì phải tự dựa vào bản lĩnh của bản thân, cậu đừng có đến đây tự làm mất mặt mình nữa!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.