Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 285: 285: “thằng Khốn Lại Muốn Hại Tạo Sao!”



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Quản Trạch Nguyên, ông đây giết chết mày!” Cố Minh đột nhiên đứng lên, muốn xông lên đánh người.

Trong mắt cậu đều là lửa giận, Quản Trạch Nguyên cố ý khiêu khích, làm nhục cậu, tính tình Cố Minh vốn nóng nảy, sao có thể chịu đựng được chứ.

Tiêu Sách tay mắt lanh lẹ, lần nữa giữ Cố Minh lại.

“Anh Sách, anh đừng cản tôi, tôi phải đập chết tên khốn này!” Cố Minh phẫn nộ giãy dụa, nhưng với sức lực của cậu sao có thể tránh thoát Tiêu Sách được chứ.

“Mẹ nó, anh Sách, chúng ta làm chết chúng đi!”
Lúc này, ngay cả Phương Sách cũng cảm thấy Tiêu Sách không nên ngăn Cố Minh lại, tức giận mở lời.


Đối phương làm nhục Cố Minh như vậy, nếu không dạy cho chúng một bài học, chẳng lẽ lại để chúng tiếp tục khiêu khích nữa hay sao?
Phương Bác có chút nghi hoặc, cảm thấy với cá tính của Tiêu sách, không nên ngăn cản Cố Minh mới đúng chứ.

Lẽ ra anh phải xông lên đá bay tên kia, ra mặt cho Cố Minh chứ.

Tiêu Sách nghe thấy vậy, thản nhiên lắc đầu nói: “Trước tiên đăng kích động, bọn chúng cố ý chọc giận Cố Minh, các cậu nhìn đồng bọn phía sau anh ta đi, vẫn luôn dùng điện thoại quay lén đấy, nếu như Minh đánh anh ta, đoán chừng sẽ bị bọn chúng bắt chẹt, còn phải vào nhà giam ngồi mấy ngày, không đáng đâu!”
Tiêu Sách nói xong, Phương Bác và Cố Minh nhất thời sững người, nhìn một nam một nữ phía sau Quản Trạch Nguyên.

Rất nhanh, ánh mắt của Cố Minh co rút lại, trở nên rất khó coi, một nam một nữ kia đang lén dùng điện thoại chụp ảnh, trên mặt lộ ra vẻ trêu tức.

Nếu Tiêu Sách không giữ Cố Minh lại, thực sự đảnh Quản Trạch Nguyên, phỏng chừng bọn chúng sẽ lập tức đi báo cảnh sát, sau đó lừa Cổ Minh một khoản tiền khiến cuộc sống vốn chẳng ra gì của Cố Minh trở nên thê thảm hơn.

“Thằng khốn, lại muốn hại tạo sao!”
Sau khi phát hiện được mục đích của Quản Trạch Nguyên, Cố Minh cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ là vẫn rất tức giận, cậu giận đến mức muốn giết chết Quản Trạch Nguyên.

Còn có người phụ nữ bên cạnh Quản Trạch Nguyên nữa, Đống YY.

“Lẽ nào cứ để bọn chúng sỉ nhục như vậy sao? Thật sự là mẹ nó khó chịu mà!” Phương Bác cũng khó chịu nói, cho tới bây giờ Phương Bác luôn thích dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề, tình huống như vậy quả thực khiến cậu vô cùng bứt rứt.

Tiêu Sách thản nhiên cười, bây giờ Cố Minh cũng được xem là anh em của anh, sao anh có thể giương mắt nhìn đám người này làm nhục Cổ Minh mà không làm gì được chứ.


Anh nói: “Đừng kích động, nhìn tôi đây, có lẽ...!rất nhanh thôi, tiền hàng của chúng ta sẽ được giải quyết.”
Nói xong, Tiêu Sách nở nụ cười lạnh đi qua đó, dẫn theo Cố Minh đi về phía Quản Trạch Nguyên và Đông YY đang diễn trò, khiêu khích bọn họ.

Quản Trạch Nguyên dùng sức xoa nắn Đổng YY, khiến Đổng YY hưng phấn thét chói tai trước mặt Cố Minh.

Vốn dĩ mọi chuyện đúng như anh ta nghĩ, Cố Minh căn bản không chịu nổi cảnh tưởng như vậy, đứng lên muốn ra tay đánh anh ta nhưng cuối cùng lại bị Tiêu Sách giữ lại.

Điều này khiến Quản Trạch Nguyên có chút khó chịu nhưng cũng không quá để ý.

Động tác trên tay anh ta vẫn không ngừng lại, khẽ cười nhìn Tiêu Sách và Cố Minh đang đi qua đây, nói: “Minh, mày có muốn qua đây là một chút không? Đã lâu chưa chạm vào rồi nhỉ? Ha ha.”
“Quản Trạch Nguyên, mày mẹ nó tự tìm cái chết!” Cố Minh siết chặt nắm đấm nghiến răng nghiến lợi, biết rõ Quản Trạch Nguyên đang cố ý khiêu khích cậu nhưng vẫn không nên được cơn giận.

“Sao thế? Muốn đánh tao sao? Ha ha, tạo đứng đây này, mày đến đánh tao cái xem nào? Không dám sao? Cố Minh mày là một tên nhát gan, trước kia cũng vậy, bây giờ và cả sau này cũng vậy, cho nên YY mới ghê tởm mày, tên nhát gan mày biết không? Ha ha.” Quản Trạch Nguyên cười lớn nói.


Đổng YY cũng phối hợp cười ha ha, ánh mắt thích thú nhìn Cố Minh, khiến cho Cố Minh cảm thấy vô cùng bực bội, vô cùng phẫn nộ.

Đây từng là người phụ nữ cậu yêu nhất, cũng là người phụ nữ duy nhất cậu yêu.

Làm một cậu chủ nhưng Cố Minh chưa bao giờ ở bên ngoài chơi bời trăng hoa, vẫn luôn một lòng thích Đổng YY, thậm chí đã sớm quyết định kết hôn với cô ta nữa.

Nếu như không phải bố cậu đột ngột xảy ra chuyện, có thể cậu đã kết hôn với Đổng YY rồi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.