Úc Bội Hân nghe thấy, đột nhiên mặt tỏ vẻ vui mừng, bởi vì việc này đồng nghĩa với việc Tiêu Sách không chống cự, ít nhất là có thể nói chuyện.
Cô suy nghĩ một lúc, sau đó ngẩng đầu nói: “Gần như trong hợp đồng mà tất cả các đội xe ký với tay đua, tiền thưởng đều chia bốn sáu sau khi đạt được thành tích, cho dù là tay đua đỉnh nhất, thì nhiều nhất cũng chỉ chia năm năm, ít nhất là tôi chưa từng nhìn thấy ai được chia nhiều hơn!”
“Nhưng nếu anh gia nhập vào đội xe của chúng tôi, tiền thưởng của bất kỳ thành tích nào, tôi đều có thể chia bốn sáu cho anh! Anh sáu, đội xe bốn! Còn nếu anh có thể có được thành tích chung cuộc top 3 trong cuộc đua hằng năm.”
Úc Bội Hân hít sâu một hơi, nói: “Nếu anh có thể đạt được thành tích chung cuộc trong top 3 của cuộc đua hằng năm, tôi sẽ không lấy một đồng tiền thưởng! Thậm chí tôi sẽ cho anh một số tiền thưởng không nhỏ trên danh nghĩa cá nhân, chỉ cần anh có thể có được thành tích chung cuộc là top 3, tất cả đều không vấn đề!”
Úc Bội Hân nói xong, Tiêu Sách bỗng nhiên nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Anh thật sự không ngờ điều kiện Úc Bội Hân cho anh lại là thế này, chỉ cần có thể lấy được thành tích chung cuộc trong cuộc đua hằng năm là top 3, anh không chỉ có thể có thể nhận được tất cả tiền thưởng, mà ngoài ra còn có tiền thưởng cá nhân nữa?
Vậy thứ Úc Bội Hân muốn là gì?
Tiền thưởng của thành tích chung cuộc top 3 trong cuộc đua hằng năm, có thể nào cũng phải vài trăm triệu đô, có lẽ người giàu có thế nào cũng sẽ không cảm thấy đây là một con số nhỏ, có thể dễ dàng buông tay như vậy.
Nhưng Úc Bội Hân lại cứ như vậy mà buông tay!
Như vậy chỉ có thể chứng minh, đối với Úc Bội Hân, thứ hạng chung cuộc top 3 trong cuộc đua hằng năm càng có giá trị hơn số tiền thưởng mấy trăm triệu đô kia.
Đương nhiên, Tiêu Sách không hề muốn tìm hiểu tại sao cô lại muốn đạt được thành tích chung cuộc top 3 trong cuộc đua hằng năm như vậy.
Cách chia tiền thưởng mà Úc Bội Hân đưa ra khiến Tiêu Sách không thể nào tìm được lý do từ chối, vào được top 3 thì lấy hết, cho dù không vào được thì cũng có thể lấy được sáu mươi phần trăm tiền thưởng!
Con số này còn cao hơn mức mà những tay đua xe đỉnh nhất được chia!
Tiêu Sách nghiêm túc nhìn Úc Bội Hân, thấy trên gương mặt xinh đẹp của cô, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, còn mang theo chút mong chờ, đột nhiên anh nhịn không được mà bật cười.
Anh mở miệng nói: “Tôi quả thật không thể nào từ chối lời đề nghị của cô Úc, nhưng cô tin tưởng tôi như vậy sao? Nếu tôi đoán không sai, nếu tôi không lấy được vị trí top 3 chung cuộc, cô Úc sẽ bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng đúng không? Có lẽ không chỉ là tổn thất mấy trăm triệu đô.”
Úc Bội Hân nghe thấy thì ngây ra, sau đó nói: “Anh nói không sai, vị trí top 3 chung cuộc trong cuộc đua hằng năm rất quan trọng với tôi, liên quan đến tương lai của tôi! Vì vậy, tôi mới tìm đến anh, còn về sự tín nhiệm của tôi với anh hoàn toàn là vì cuộc thi lúc nãy của anh Với Á Ma Đề.”
Thấy Tiêu Sách không nói gì, Úc Bội Hân nói tiếp: “Có lẽ anh không biết, giới đua xe ngầm là do mấy cậu ấm giàu có bậc nhất của Thương Minh và mấy người thừa kế các Tập đoàn tài chính lớn cùng nhau sáng lập! Vì vậy nói ra thì giới đua xe ngầm chính là một tổ chức thuộc sở hữu của Thương Minh!”
“Thương Minh vô cùng lớn mạnh, gần như nắm một phần ba tài nguyên của nước Hoa trong tay, có thể dễ dàng làm sụp đổ nền kinh tế của một nước nhỏ. Làm ăn ở nước Hoa, nếu gây thù kết oán với Thương Minh thì gần như không có cơ hội nào để thành công. Cho dù là những chính sách mà quốc gia khống chế, nhưng nếu những nhân vật tai to mặt lớn của Thương Minh không đồng ý, chính sách đó cũng không thể nào thông qua thực thi.”
“Nhưng mà, nơi có lợi ích thì chắc chắn sẽ có tranh chấp! Bên trong Thương Minh không hề bền chắc như thép, cũng đang tranh đấu rất dữ dội, có lúc còn đấu đến hai bên đều tổn thất, thậm chí là ám sát lẫn nhau, sẽ khiến rất nhiều người chết, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự đoàn kết của Thương Minh. Vì vậy nội bộ Thương Minh đã thoả thuận với nhau, đó là để tranh đấu trên thương nghiệp ở một nơi khác.”
“Ví dụ như trên đường đua, ví dụ trên sàn đấm bốc, ví dụ như trên sân đá banh vâng vâng.”
“Tóm lại, dưới sự chủ trì của Thương Minh, hai bên hoặc những bên xảy ra xung đột đã hẹn đấu một trò có thể chấp nhận được, ai thắng cuộc thi thì sẽ thắng được kinh tế và lợi ích!”