Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 348: Quả thật biết khí công!”



“Khí công!” 

Sắc mặt Lâm Vân đột nhiên trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm người đàn ông da đen kia, nói nhỏ. 

Nghe thấy lời bố nói, Lâm Bán Thanh lập tức sửng sốt, còn tưởng là mình đã nghe lầm. 

Cô ấy nhịn không được lên tiếng hỏi: “Khí công... Bố, bố là nói người kia biết khí công? Không phải khí công chỉ là truyền thuyết không có thật, đều là đồn đãi từ những thứ giả tạo sao.” 

Trong mắt Lâm Vân cũng lóe lên một tia không xác định, khẽ lắc đầu. 

Ông ta nhìn Lâm Bán Thanh một cái rồi nói: “Khí công, cũng không phải là truyền thuyết không có thật. Những khí công trong lời đồn đãi đó cũng không phải là khí công thật sự...” 

“Bố cũng chỉ là nghe ông nội và bác Hàn Tô của con nhắc đến. Trước kia người họ Lâm chúng ta cũng có người biết khí công, đó chính là ông cố của con... Có điều là khí công của ông cố con không hề truyền cho ông nội con, mà là truyền cho ông hai Lâm Kiệt. Còn về có phải là thật hay không, bố cũng không rõ 

“Nhưng bác Hàn Tô của con... quả thật biết khí công!” 

Lâm Vân đột nhiên tung ra một tin động trời, lập tức khiến cho Lâm Bán Thanh trợn mắt há hốc mồm. 

Trước giờ Hàn Tô luôn là đệ nhất cao thủ của nhà họ Lâm. Mặc dù ông ta không phải họ Lâm, nhưng rất được nhà họ Lâm tin tưởng. Trước kia ông ta là vệ sĩ của Lâm An, ông nội của Lâm Bán Thanh. Sau này Lâm Vân thay thế vị trí chủ gia tộc, thì Hàn Tô bắt đầu bảo vệ Lâm Vân. Có sự bảo vệ của ông ta, hai người rất ý khi xảy ra chuyện gì. 

Ngay cả lúc Lâm Kiệt cử Nick da trắng, Thiết Thành, Lâm Triệt đến nhà họ Lâm gây sự, cũng là thừa dịp Hàn Tô không có ở nhà họ Lâm mới dám ra tay. 

Từ đó có thể thấy, thực lực của Hàn Tô mạnh đến nhường nào. 

Cho dù là Long Ngũ và Long Thất cộng lại, cũng còn lâu mới là đối thủ của Hàn Tô. 

Lâm Bán Thanh cũng biết Hàn Tô rất mạnh, vô cùng mạnh. Nhưng cô ấy cũng chưa bao giờ nghĩ rằng, sở dĩ Hàn Tô mạnh như vậy, là vì ông ta biết khí công không có thật kia. 

Nếu như không phải chính miệng Lâm Vân, bố cô ấy nói ra, Lâm Bán Thanh tuyệt đối không tin. 

“Bố, bác Hàn Tô thật sự biết khí công sao?” 

Lâm Bán Thanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Cho dù là do Lâm Vân nói, cô ấy vẫn chỉ nửa tin nửa ngờ. Dù sao những năm qua khí công cũng bị đám lừa đảo lấy ra đùa nát rồi. 

Lâm Vân gật đầu, nói: “Biết! Có điều là rốt cuộc mạnh đến đâu, thì bố cũng không biết. Bởi vì trước giờ ông ấy chưa có cơ hội để thi triển. Cũng không biết so với người kia..” 

Lâm Vân nhìn người đàn ông da đen kia với vẻ mặt ngưng trọng. 

Thực lực của người đàn ông da đen đó vốn không chênh lệch với Long Ngũ bao nhiêu. Cho dù có lợi hại hơn Long Ngũ, cũng lợi hại hơn không nhiều. Muốn đánh bại Long Ngũ cũng vô cùng khó. 

Nhưng lúc này, cơ thể ông ta đột nhiên phồng lên, sau đó dùng một đòn đã đánh bại Long Ngũ! 

Lâm Vân rất nghi ngờ lúc nãy người đàn ông da đen đã sử dụng khí công, cho nên thực lực mới có thể tăng cao trong nháy mắt, triệt để phá vỡ sự cân bằng của trận đấu. 

“Trận thứ ba, nhà họ Lâm các người cứ ai ra? Nếu như không có ai ra, hoặc là không dám, vậy thì dứt khoát nhận thua được rồi.” 

Lúc này, Vưu Bằng lại lên tiếng chế nhạo, nhìn hai người Lâm Vân và Lâm Bán Thanh. Hai người rỉ tại thì thầm nói chuyện, giọng quá nhỏ nên hiển nhiên là anh ta không nghe được, cho rằng hai người đang bàn bạc. 

Lúc này, thấy hai người bàn bạc đã lâu, cuối cùng anh ta cũng không kiềm chế được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.