Nói xong, sắc mặt người trung niên trở nên nghiêm túc, hai chân sải bước ra ngoài.
Ngay tức khắc, cơ thể của ông ta phồng lên, quần áo trên người trực tiếp rách toạc ra, lộ ra cơ bắp cường tráng như kim loại màu đồng cổ...
“Hôm nay, nhân danh thầy Lâm Kiệt, tôi sẽ phể Tiên Thiên Công của anh!”
Người trung niên nói xong thì sắc mặt Hàn Tô nhất thời thay đổi.
Không chỉ Hàn Tô mà sắc mặt của Lâm Bán Thanh và Lâm Vân cũng trở nên vô cùng khó coi.
Trong mắt họ, thân thể của người trung niên này như được thổi phồng lên, lập tức trở nên cường tráng giống như gấu vậy.
Người đàn ông da đen trước đó, mặc dù cũng thay đổi như vậy, nhưng mức độ nhỏ hơn rất nhiều, giống như cơ bắp từ mềm mại trở nên phồng lên, nếu như mức độ thay đổi phồng lên của người đàn ông da đen là một thì lúc đó
mức độ thay đổi phồng lên của người trung niên ít nhất cũng là ba, gấp ba lần người đàn ông da đen.
Mà đây không phải là nguyên nhân khiến Lâm Bán Thanh và Lâm Vân kinh ngạc, nguyên nhân thật sự khiến họ kinh ngạc chính là thông tin được tiết lộ ra qua lời nói của người trung niên.
Bất luận là người trung niên này hay là Hàn Tô, họ thực sự đều biết một loại khí công gọi là Tiên Thiên Công.
Mà nguồn gốc của Tiên Thiên Công lại là do Lâm Kiệt truyền dạy, người đàn ông da đen là học trò của Lâm Kiệt, người trung niên cũng là học trò của Lâm Kiệt, ngay cả Tiên Thiên Công của Hàn Tô cũng bắt nguồn từ Lâm Kiệt!
“Xem ra, năm đó ông cố của con quả thực biết khí công, nhưng không truyền dạy lại cho ông nội của con, mà là truyền dạy cho ông hai Lâm Kiệt...”
Lâm Vân cay đắng nói.
“Ông hai Lâm Kiệt của con không có con nối dõi, nhưng ông ấy đã truyền dạy Tiên Thiên Công cho một số người ngoài, lại quay về đối phó với nhà họ Lâm chúng ta.”
Lâm Vân cảm thấy trong lòng đang nén lại cơn tức giận, năm đó Lâm Kiệt chủ trương rằng nhà họ Lâm tiếp tục đi trên con đường hắc đạo, Lâm Sơn thì chủ trương rằng phải tẩy trắng, xem kiếm tiền là việc chính.
Cuối cùng, chủ trương của Lâm Kiệt không được phần đông đồng ý, cuối cùng cuộc cạnh tranh chủ nhân nhà họ Lâm thất bại, ông ấy chỉ có thể dẫn theo một bộ phận người nhà họ Lâm ra khỏi nhà họ Lâm.
Những năm này, dưới sự điều hành của hai thế hệ Lâm Sơn và Lâm Vân, mặc dù nhà họ Lâm kiếm được rất nhiều tiền, cũng tẩy trắng thành công, từ một thế lực hắc đạo đã trở thành tập đoàn tài chính hết sức quan trọng của thành phố Giang Lăng, xét về khả năng kinh tế, thậm chí có thể nói là đứng thứ nhất tuyệt đối, cho dù là toàn bộ Giang Nam thì cũng được xem là thế lực lớn.
Nhưng trên thực tế, nhà họ Lâm không nhận được địa vị tương ứng với khả năng kinh tế của mình.
Với khả năng kinh tế của nhà họ Lâm, đủ để gia nhập vào Thương Minh Hoa Quốc, cho dù không có cách nào trở thành hội viên cấp cao nhất của Thương Minh thì cũng đủ để trở thành hội viên cấp trên rồi.
Nhưng nhà họ Lâm không chỉ không trở thành hội viên cấp trên của Thương Minh, thậm chí còn không phải là một hội viên bình thường!
Thương Minh ghét bỏ nhà họ Lâm không có lại lịch, không chơi với nhà họ Lâm!
Điều này dẫn đến việc mặc dù nhà họ Lâm có tiền, nhưng phạm vi thể lực chỉ giới hạn ở thành phố Giang Lăng nhỏ bé, căn bản không có cách nào mở rộng ra bên ngoài, một khi mở rộng ra thì sẽ bị Thương Minh khổng lồ đánh lén.
Mặc dù nhà họ Lâm có tiền, nhưng trong Thương Minh cũng có không ít người có nhiều tiền hơn nhà họ Lâm, bất kể thế nào thì nhà họ Lâm cũng không có khả năng đá chọi đá với toàn bộ Thương Minh.
Vì vậy, cho đến nay, nhà họ Lâm chỉ có thể co đầu rút cổ ở thành phố Giang Lăng làm một vua núi.
Thương Minh ghét bỏ nhà họ Lâm không có “lai lịch”, nhưng cái gọi là lại lịch rốt cuộc là gì thì nhà họ Lâm vốn không biết được, chỉ là nghe nói loáng thoáng, muốn gia nhập vào Thương Minh, ngoài việc một nửa số hội viên cấp cao hàng đầu của Thương Minh đồng ý, còn phải được một tổ chức của “Hiệp hội người luyện khí đồng ý.