Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 376: Có lẽ ông sẽ rất vui nhỉ..”



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Động tác của Tiêu Sách rất chậm, điều này khiến cho thầy Vương càng hoảng sợ hơn, sự khủng hoảng khi đối mặt với cái chết khiến thần kinh và ý chí của ông ta bị phá hủy. 

Mà lúc này, lời nói của Tiêu Sách lại giống như ác mộng truyền đến... 

“Đồng bọn của ông thông minh hơn ông rất nhiều, bọn họ biết người chết rồi thì lòng trung thành ngu ngốc cũng không có tác dụng gì cả, giữ được tính mạng thì những thứ khác mới có giá trị mà ông, ngu ngốc hơn bọn họ nhiều, thà chết cũng không muốn phản bội Lâm Kiệt, tôi nghĩ đến lúc đó Lâm Kiệt nhất định sẽ rất biết ơn ông đấy.” 

“Hoặc là ông ta sẽ xây cho ông một phần một thật lớn? Có lẽ ông sẽ rất vui nhỉ..” 

Tiêu Sách cười nhạo, lời nói cuối cùng cũng đánh tan ý chí của thầy Vương, mắt thấy dao găm đã đến gần cổ ông ta rồi, trong mắt ông ta hiện lên vẻ tuyệt vọng. 

Ông ta lớn tiếng nói: “Đừng giết tôi! Tôi nói, tôi nói!” 

“Bây giờ mới chịu nói, đã quá muộn rồi... tôi đã lấy được Tiên Thiên Công thực sự rồi, trừ khi ông có thể nói cho tôi những chuyện có giá trị nếu không thì không có bất kỳ tác dụng gì đâu!” 

“Tao nói cho mày biết, tao sẽ nói cho mày tất cả những gì tao biết!” 

“Ha ha, tôi e là ông vẫn nói dối lừa gạt tôi, tôi thấy vẫn nên giế t chết ông, dù sao cho dù ông chết rồi thì hai tên đồng bọn của ông cũng sẽ nói cho tôi biết những nội dung tôi muốn biết.” 

“Đừng giết tôi! Tao biết rất nhiều thứ mà bọn họ không biết được, nếu tạo chết rồi, mày cũng không thể biết được!” 

“Hở? Thật sao? Vậy ông nói xem nào, sau đó tôi đánh giá xem, rốt cuộc có thể mua một mạng của ông hay không, nhưng mà lần này ông phải nghĩ cho kỹ đấy, còn nói dối nữa, tôi sẽ lập tức giế t chết ông.” 

Nói xong, Tiêu Sách dùng mặt nghiêng lạnh như băng của dao găm, VỖ VỖ trên mặt thầy Vương. 

Thầy Vương nuốt nước bọt, thấy Tiêu Sách cất dao găm đi, lui về sau mấy mét, không dễ gì mới khiến bản thân bình tĩnh lại, cúi đầu suy nghĩ. 

Tiêu Sách cũng không thúc giục ông ta, nhẫn nại chờ đợi. 

Cuối cùng thầy Vương mở lời: “Tao biết một vài bí mật của Lâm Kiệt, những bí mật này rất ít người biết được, một phần trong đó cũng là do tao tình cờ biết được.” 

“Nói xem xem.” 

“Thầy Lâm Kiệt, sở dĩ đến bây giờ Lâm Kiệt vẫn chưa quay lại Hoa Quốc lần nữa đoạt lại nhà họ Lâm, cũng không phải vì thực lực chưa đủ cũng không phải lo lắng Lâm An, thể lực vững chắc cao cấp ở Hoa Quốc của ông cụ Lâm, mà vì nguyên nhân khác, khiến ông ta tạm thời không thể rời đi được.” 

“Tiếp tục nói đi.” Tiêu Sách bình tĩnh nói. 

“Mặc dù Lâm Kiệt ở nước M, nhưng ông ấy vẫn luôn giữ thân phận Hoa Quốc, ông ta tham gia vào một tổ chức thần bí, gọi là Hiệp hội người luyện khí Hoa Quốc, tình hình cụ thể của hiệp hội này như thế nào, tao cũng không biết, Lâm Kiệt cũng chưa từng nói với bọn tao, trong đó có một vài tên rất mạnh, cho dù là Lâm Kiệt ở trong đó thực lực cũng chỉ có thể xem là bình thường mà thôi.” 

“Mà Lâm Kiệt, có thể dễ dàng dùng một tay đánh bại năm người bọn tao trong nháy mắt, Tiên Thiên Công của ông ta đã tu luyện đến mức độ nào rồi, tao cũng không thể tưởng tượng ra được, đoán chừng so với mày..” 

Nói xong, thầy Vương liếc nhìn Tiêu Sách, ý tứ rất rõ ràng, ông ta cảm thấy Lâm Kiệt còn mạnh hơn Tiêu Sách nhiều. 

Tiêu Sách mỉm cười, không tranh luận gì cả, rốt cuộc Lâm Kiệt mạnh thế nào, đương nhiên có cơ hội sẽ đi thăm dò, thầy Vương nghĩ thế nào không quan trọng. 

“Sở dĩ Lâm Kiệt không trở về Hoa Quốc bởi vì ông ta đã đắc tội với một người vô cùng lợi hại của Hiệp hội người luyện khí Hoa Quốc, hình như gọi là Tư Không Đồ, người này tuyên bố chỉ cần Lâm Kiệt trở về Hoa Quốc, ông ta chắc chắn sẽ giế t chết Lâm Kiệt, mấy năm gần đây Lâm Kiệt vẫn đang xử lý vấn đề này... mà bí mật tao biết được, liên quan đến chuyện này.” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.