Cuối cùng dưới sự sắp xếp của ông cụ Triệu, mười phút sau thì Tiêu Sách đã thấy được Trường Xuân công" mà nhà họ Triệu tu luyện.
Thứ được gọi là "Trường Xuân công" thực chất chính là một miếng da thú có khắc một vài hình vẽ cách thức luyện công cùng bí quyết tu luyện.
Chỉ đơn giản là thế thôi, nhưng mà tấm da thú này được nhà họ Triệu đóng khung lại, thoạt nhìn thấy vô cùng nghiêm túc trang trọng.
Lúc nhìn thấy chiêu thức luyện khí công đơn giản như này, Tiêu Sách suýt đã cười phì ra thành tiếng.
Mấy thứ này quả thực chênh lệch quá lớn so với vô danh khí công của anh, vốn dĩ là một cái trên trời, một cái ở dưới đất.
Nên biết rằng vô danh khí công của anh chính là bí quyết tu luyện mà người sư phụ thuận tiện đó truyền đạt lại cho anh, nhưng mà phải mất mười phút truyền đạt thì Tiêu Sách mới có thể đọc xong được.
Mà bây giờ... Anh chỉ mới liếc mắt một cái, còn chưa tới một phút đã đọc
xong.
Nhưng mà loại "Trường Xuân công" này là loại công pháp thứ hai trong Tiên Thiên Công mà Tiêu Sách đã luyện qua.
Lúc anh quét mắt nhìn tới hình vẽ trên miếng da thú, theo bản năng lại vận dụng nội công bày theo đường dạy của công pháp đó, một nguồn năng lượng ngay lập tức tràn ra bên ngoài khiến Tiêu Sách có hơi kinh ngạc.
Nguồn năng lượng đó dù yếu ớt, nhỏ bé nhưng Tiêu Sách vẫn có thể cảm nhận được.
Là năng lượng sản sinh từ bên trong cơ thể, dường như nguồn năng lượng đó có tác dụng rất lớn trong việc chữa trị, có thể khiến cơ thể người tập luyện
trong một ngưỡng mức độ vô cùng sung sức, kể cả khi cơ thể có bị thương thì cũng có thể chữa trị hết được trước tiên.
"Đây không phải là y thuật lưu truyền lại của một bậc thầy trong giới y học nào đó chứ?" Tiêu Sách cảm nhận được nguồn năng lượng nhỏ xíu trong cơ thể mình, trong lòng lại có chút nghi ngờ.
"Trường Xuân công" này cũng không phải là luyện để chiến đấu, mà là luyện để dưỡng sinh.
Mặc dù cùng là một loại khí công, nhưng mà lại có tác dụng hoàn toàn khác nhau.
Nhưng mà lúc Tiêu Sách luyện Trường Xuân công, cảm giác công pháp Trường Xuân này có chút không được hoàn thiện, hình ảnh trên miếng da thú trước mặt chỉ có một phần nhỏ, chỉ là công pháp dẫn nhập mà thôi.
Sau khi cảm nhận được tình huống đó, trong đầu Tiêu Sách lại tự động hình dung ra chiêu thức của Trường Xuân công.
Ngay lập tức, vô số cách thực hiện ra trong đầu của Tiêu Sách, nhưng mà đều bị anh từ chối hết. Mà lý do anh từ chối hết chính là từ vô danh khí công đang vận chuyển trong cơ thể của anh.
Lần trước lúc ở nhà họ Lâm, sau khi có được Tiên Thiên Công cũng là dựa vào vô danh khí công làm tiền đề dẫn dắt, từ đó tiến hành hình dung ra phần thứ ba của Tiên Thiên Công.
Lúc này, Tiêu Sách dùng lại chiêu cũ, chỉ trong chốc lát đã hình dung ra được những phần tiếp theo của Trường Xuân công rồi.
Chỉ là, Tiêu Sách cũng không có bất kỳ sự hào hứng nào.
Trường Xuân công này dù không phải là công pháp chiến đấu, nhưng nghĩ xa ra thì nó còn quý giá hơn công pháp chiến đấu gấp trăm lần nữa cơ.
Chỉ là phần hình ảnh mà nhà họ Triệu có được từ miếng da thú này thật sự là quá ít. Kể cả khi Tiêu Sách tự mình hình dung ra một phần nhỏ nữa chỉ e là còn chưa hết được một nửa của Trường Xuân công hoàn chỉnh.
Nếu như thật sự luyện được Trường Xuân công ở cảnh giới hoàn thiện nhất thì sẽ có thể mang tới cho Tiêu Sách lợi ích rất to lớn, chỉ mà muốn luyện tới cảnh giới hoàn thiện đó, nói nghe thì dễ...
Nhưng với vô danh khí công hiện tại của Tiêu Sách tu luyện được, vẫn chưa thể làm được tới mức đó.
Dĩ nhiên, chiếu theo tiến độ tu luyện của mình thì Tiêu Sách cũng có thể cảm nhận được kể cả khi anh có vô danh khí công thì cũng không đủ, còn có bộ pháp tu luyện ở cảnh giới cao hơn, chỉ tiếc là ông sư phụ tiện lợi đó của anh bây giờ không biết đã nhàn rỗi du lịch ở đâu rồi nữa.