- Hết thảy liền ấn theo ý tứ của chủ tử xử lý, đánh tan Tế Ninh, chó gà không tha.
- Tốt!
Đa Đạc vỗ bàn, lớn tiếng nói:
- Mấy năm trước thời điểm Đại Thanh Quân vây công Tùng Sơn, Phạm Văn Trình từng nêu ý kiến với Nhiếp Chính Vương, nói rằng phàm là công thành thì nhất định phải vây tam mà khuyết nhất, lưu cho địch một con đường thoát thân thì có thể gây tan rã quân tâm, khiến cho bọn chúng không đến nỗi phải chó cùng rứt giậu, chẳng qua lần này bổn vương quyết định không lưu cho quân Minh bất luận con đường sống nào hết.
- Đúng, một tên Nam Minh mọi rợ cũng tuyệt không buông tha.
- Giết hết, một tên cũng đừng hòng chạy.
Ban Khắc Đồ, Sát Hãn đồng thanh phụ họa.
Ánh mắt Đa Đạc sáng quắc xẹt qua trên mặt bốn người Ban Khắc Đồ, trầm giọng nói:
- Ban Khắc Đồ công Đông môn, Tác Cát Nhĩ công Tây môn, Sát Hãn công Nam môn, bản vương cùng với Mãn Chu Tập Lễ công Bắc môn, mười vạn đại quân từ bốn môn đồng thời phát động tiến công, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh tấn công mãnh liệt Tế Ninh, bổn vương cũng muốn nhìn xem, mấy ngàn Nam Minh mọi rợ trong thành Tế Ninh dựa vào cái gì đến thủ thành!
Hoài An, trấn Mã Đầu.
Trấn Mã Đầu là miệng giao hội của Hồng Trạch Hồ và Vận Hà, cũng là miệng giao hội của Vận Hà và Hoàng Hà, từ xưa đến nay đường sông Hoàng Hà cực kỳ không ổn định, có khi dọc theo Sơn Đông rót vào Bột Hải, có khi đi qua Giang Tô rót vào Đông Hải, lúc này Hoàng Hà chính là đi qua Hoài An rót vào Hoàng Hải.
Dựa theo kế hoạch tác chiến của Liễu Như Thị, Thủy sư của Thi Lang nên cùng Trung Ương Quân tách ra rồi.
Sau khi chia ra, Vương Phác dẫn Trung Ương Quân tiếp tục Bắc thượng, thẳng đến Tế Ninh tiếp viện Mặt Sẹo, mà Thi Lang thì suất lĩnh năm ngàn Thủy sư bảo hộ Hỗn Thành Doanh của Đường Thắng vượt quan theo Hoàng Hà ra Hoàng Hải, sau đó dọc theo đường ven biển uốn khúc Bắc thượng, tới Đại Cô Khẩu ngược dòng Vệ Hà mà lên thẳng đến Thiên Tân! Binh lực Kiến Nô hữu hạn, không có khả năng lưu lại quá nhiều binh lực đóng ở Thiên Tân, Hỗn Thành Doanh của Đường Thắng có Thủy sư tương trợ, Thủy sư lại có mấy trăm khẩu Phật Lang cơ pháo, công chiếm Thiên Tân chỉ là chuyện nhỏ.
Đường Thắng, Thi Lang sau khi công chiếm Thiên Tân, ngay sau đó liền thừa dịp Bắc Kinh hư nhược mà Bắc thượng tiến công, cùng lúc đó, Hồng Nương Tử cũng đem bốn vạn kỵ binh chạy tới Bắc Kinh cùng Hỗn Thành Doanh của Đường Thắng, Thi Lang hội hợp, sau đó ở Bắc Kinh một đường thiết lập thiên la địa võng, chặn giết bại binh Mông Cổ, Kiến Nô, đương nhiên, hết thảy những điều này còn phụ thuộc vào một điều kiện tiên quyết, đó chính là kế ôn dịch ngựa của Lý lão cha có hiệu quả, mà Trung Ương Quân của Vương Phác nhất định phải kiên trì đến nơi Thi Lang công chiếm Bắc Kinh.
Gió đêm phơ phất, lạnh lẽo như nước.
Vương Phác chắp hai tay sau lưng đứng trang nghiêm bên cửa sổ, đang nhìn đến nơi xa trên mặt Hồng Trạch Hồ mênh mông, bên ngoài khoang thuyền chợt truyền lên tiếng bước chân nặng nề, bỗng nhiên vang lên thanh âm của Đường Thắng, Thi Lang:
- Báo cáo!
Vương Phác thu hồi ánh mắt, thản nhiên đáp:
- Tiến vào.
Đường Thắng, Thi Lang lên tiếng trả lời mà vào, cung kính hành quân lễ với Vương Phác.