- Xem ra Thát tử binh thật sự tính liều mạng rồi, lập tức thông tri bọn người Ma Can, Hà Ma Tử, Vương Hồ Tử, lệnh cho bọn họ chú ý tiết kiệm đạn dược, cố hết sức thả cho Thát tử binh đến gần rồi mới đánh! Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, nếu không tiết kiệm một chút, chiếu theo đấu pháp hôm nay như vậy, không đến hai ngày toàn bộ đạn dược đã tiêu hao hết, đến lúc đó các huynh đệ cũng chỉ có thể dùng lưỡi lê cùng với Thát tử binh thịt bác rồi.
Lính liên lạc lĩnh mệnh mà đi.
Đúng như Mặt Sẹo lo lắng, Ma Can, Hà Ma Tử và Vương Hồ Tử một chút ý tứ tiết kiệm đạn dược cũng không có, Thát tử binh mới vừa tiến vào cự ly hai trăm bộ, Hỏa thương đội trên đầu thành liền bắt đầu nổ súng rồi, kết quả bởi vì chiến đến hăng hái, đạn dược tiêu hao càng nhiều, Thát tử binh bị sát thương cộng lại cũng không đến hai ngàn người.
Đến buổi chiều, Mặt Sẹo bị buộc phải phá nổ ba mươi công thành xa.
Bởi vì Thát tử binh đã có kinh nghiệm, một bên phái người từ công thành xa tấn công, một bên lại dựng lên thang mây thô sơ áp thành, Trung Ương Quân chú ý được bên này không cố được bên kia, tâm phân làm hai suýt nữa đã để cho Thát tử binh xông lên đầu thành, cuối cùng bất đắc dĩ Mặt Sẹo chỉ có thể hạ lệnh dùng Long Vương pháo oanh tạc công thành xa.
- Nói cách khác, trong một ngày hôm nay chúng ta đã tiêu hao hết năm vạn phát đạn và hai ngàn khỏa Long Vương pháo? Chiếu theo tốc độ tiêu hao như vậy, ba ngày sau chúng ta sẽ phải cùng Thát tử binh công kích bằng lưỡi lê thôi!
Ma Can nói:
- Đâm lê công kích thì đâm lê công kích, Trung Ương Quân chúng ta chẳng lẽ sẽ bại bởi Thát tử binh hay sao?
Mặt Sẹo nói:
- Thát tử binh đương nhiên không coi vào đâu, bọn chúng cùng lắm cũng chỉ là dân chăn nuôi trên thảo nguyên thôi, nuôi thả ngựa chăn dê thì bọn chúng lành nghề, chứ nói đến đánh trận giết người bọn chúng hãy còn kém xa, nhưng các ngươi có nghĩ tới không, đây chỉ mới là Thát tử binh, Kiến Nô một quân cũng đều không xuất hiện!
Bọn người Ma Can không nói lời nào.
So sánh với Thát tử Mông Cổ, Kiến Nô lợi hại hơn đâu chỉ gấp đôi? Thát tử Mông Cổ đều là dân chăn nuôi, nhưng Kiến Nô đều là những lão binh thân kinh bách chiến, Trung Ương Quân công kích bằng lưỡi lê với Kiến Nô căn bản là chiếm không được bất luận thượng phong gì, một khi thực sự tiêu hao sạch đạn dược trên người Thát tử Mông Cổ, sau đó Kiến Nô thừa dịp đến công thành, như vậy thành Tế Ninh nhất định sẽ thất thủ!
- Đám Thát tử Mông Cổ này cũng đủ ngu ngốc, lại tình nguyện bị Kiến Nô sai khiến như gia súc.
- Được rồi, đừng nói nữa.
Mặt Sẹo trầm giọng nói:
- Lập tức từ trong kho đạn tồn hiện có phân ra một nửa, mấy người các ngươi nghe cho kỹ lời của lão tử, phân nửa số đạn dược này là đặc biệt để lại đối phó Kiến Nô, Kiến Nô nếu vẫn không xuất hiện, thì dù cho Thát tử binh xông lên đến đầu thành cũng không cho sử dụng, đều nghe rõ ràng cả chưa?
- Nghe rõ ràng!
- Lão Đại ngài cứ yên tâm đi, cho dù không có Hỏa thương và Long Vương pháo, Thát tử binh vẫn sẽ như cũ không lên đến được đầu thành.