Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 853



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 853: CỨNG DỄ BỊ ĐỨT GÃY

Những tên bảo vệ kia đều biết người đàn ông mặc đồ tây này chính là con trai của ông chủ của Huy Hoàng KTV, đối phương nói một câu, gần như có thể quyết định sống chết của bọn họ.

Bọn họ giật mình, sắc mặt lập tức tái mét, đồng thời bọn họ cũng lạnh lùng nhìn Lý Phàm, cho rằng đối phương mới là kẻ đầu sỏ.

Nếu như không phải đối phương gây chuyện ở đây, bọn họ cũng sẽ không bị cảnh cáo một lần.

Tóm lại, bọn họ đều biết đây là lần cảnh cáo cuối cùng, bọn họ hận không thể ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.

Người đàn ông mặc đồ tây đột nhiên giơ tay lên: “Trước khi đuổi anh ta đi, để anh ta xin lỗi tôi trước.”

Sau khi mọi người nghe thấy lời nói của người đàn ông mặc đồ tây, đều nặn ra biểu cảm đồng tình với Lý Phàm, thầm nghĩ, anh chặn ai không chặn lại đi chặn vị cậu chủ này, sự may mắn này không khác gì vận may cứt chó.

Lúc nãy Lý Phàm còn cho rằng bối cảnh người đàn ông mặc đồ tây này là đến từ đâu, lại có tư cách khiến bảo vệ của Huy Hoàng KTV bị sa thải, bây giờ nghe thấy thái độ của tất cả mọi người, lập tức hiểu ra.

Chả trách lại ngang ngược như vậy, hóa ra là con của ông chủ KTV này, sau khi nghĩ đến đây, Lý Phàm cũng biết tính tình của đối phương tại sao nóng nảy như vậy.

Nếu như là một người bình thường, có thân phận như vậy, trong mắt không có ai cũng là điều rất bình thường.

Người đàn ông mặc đồ tây kiêu ngạo ngẩng đầu lên, giống như đang đợi Lý Phàm xin lỗi anh ta, dường như anh ta đã nhìn thấy cảnh tượng Lý Phàm quỳ xuống cầu xin, sau khi nghĩ đến đây, khóe miệng anh ta không khỏi nhếch lên.

Những tên bảo vệ kia cũng nhìn ra cậu chủ đang nhắm vào Lý Phàm, khuôn mặt bọn họ tràn đầy sự dữ tợn nhìn Lý Phàm, lúc nãy vì đối phương mà bọn họ suýt bị mất việc.

Vì để biểu hiện tốt trước mặt một lần, bọn họ quyết định phải đuổi Lý Phàm đi, yêu cầu Lý Phàm xin lỗi cậu chủ.

“Anh còn không mau xin lỗi cậu chủ nhà chúng tôi, không muốn sống nữa sao?” Những tên bảo vệ kia lạnh lùng hét lên, nếu như đối phương không xin lỗi, bọn họ sẽ đến đến khi đối phương chịu xin lỗi.

Bọn họ biết rất rõ, một khi Lý Phàm không xin lỗi, vậy người xui xẻo chính là bọn họ.

Lý Phàm dửng dưng, bình tĩnh nói: “Tôi không sai, tại sao tôi phải xin lỗi, hơn nữa anh ta chủ động va vào người tôi, người mù mắt có lẽ là anh ta mới đúng.”

Sau khi mọi người nghe thấy vậy, mãnh mẽ hít một hơi, bọn họ âm thầm bật ngón tay cái cho Lý Phàm, lá gan này cũng quá lớn rồi, hoàn toàn không có chút EQ.

Bọn họ lắc đầu, cho rằng Lý Phàm hoàn toàn đang tìm cái chết, rõ ràng chuyện là chuyện xin lỗi, bây giờ lại bị Lý Phàm làm cho lớn như vậy, bọn họ cho rằng Lý Phàm không có đầu óc.

Mặc dù bọn họ nhìn thấy là người đàn ông mặc đồ tây cố ý đâm vào Lý Phàm, nhưng người đàn ông mặc đồ tây là con trai của ông chủ KTV này, thân phận cao quý, địa vị cũng không đơn giản, là người Lý Phàm có thể so được sao?

Bọn họ cho rằng Lý Phàm quá ngây thơ, bọn họ dường như đã nhìn thấy dáng vẻ chết rất thê thảm của Lý Phàm.

Người đàn ông mặc đồ tây nghe thấy vô cùng rõ ràng, khuôn mặt anh ta dần dần trở nên u ám, lời nói của anh ta chính là chân lý, ở trên địa bàn của anh ta, anh ta nói gì thì là cái đó, cho dù là sai, mọi người cũng cho là đúng.

Nhưng anh ta không ngờ, trên địa bàn của mình lại có người dám khiêu khích quyền uy của anh ta, đây không phải khiến anh ta rất mất mặt sao?

Anh ta quyết tâm phải cho Lý Phàm biết tay, nếu không, cái thể diện này của anh ta đặt ở đâu? Hơn nữa, bao nhiêu người ở đây đang nhìn anh ta như vậy, anh ta nhất định phải lấy lại thể diện.

“Rất tốt, anh không xin lỗi đúng không? Thật đáng tiếc, vậy sẽ đánh gãy hai chân của anh.” Đôi mắt người đàn ông mặc đồ tây hơi nheo lại, giọng điệu dần dần lạnh xuống.

Những tên bảo vệ kia cũng không ngốc, bọn họ biết cậu chủ đang ra lệnh cho bọn họ, bọn họ nghĩ đến Lý Phàm chỉ là một người bình thường, cho dù phế hai chân của đối phương, chuyện này cũng sẽ không quá ồn ào.

Sau khi nghĩ đến đây, bọn họ quả quyết ra tay với Lý Phàm, người đàn ông mặc đồ tây khẽ cười một tiếng: “Đây chính là kết cục của việc chống đối tôi.”

Người phụ nữ trang điểm đậm dựa vào lòng người anh ta nhân cơ hội nịnh hót: “Cậu chủ, cậu quá có khí phách nam nhân rồi, em rất thích.”

Sau khi người đàn ông mặc đồ tây nghe thấy, lập tức cười haha, cảm thấy rất có thể diện, nhưng mọi người lại cảm thấy buồn nôn, trong lòng vô cùng xem thường.

Bọn họ cho rằng người đàn ông mặc đồ tây chính là dựa vào mình là con trai của ông chủ KTV này, vì vậy mới mạnh mẽ như vậy, nếu như ngược lại anh ta không phải là con trai của ông chủ KTV này, dựa vào bản lĩnh ăn chơi đàng điếm này của anh ta, có lẽ không là gì cả, ngược lại sẽ trở thành loại phá gia chi tử.

Đúng lúc này, Bưu đúng lúc đi qua đây, anh ta thấy náo nhiệt như vậy, châm một điếu xì gà, không thèm quan tâm, sau khi người đàn ông mặc đồ tây nhìn thấy Bưu, mắt sáng lên, vội vàng chào hỏi Bưu: “Aiya, anh Bưu, đã lâu không gặp, sao anh lại đến đây.”

Mặc dù anh ta là con trai của ông chủ KTV, cho dù đây là địa bàn của anh ta, anh ta cũng không dám bất kính với Bưu, đối phương là trợ thủ đắc lực của ngài Thiên, nếu như xu nịnh, nói không chừng tiền đồ rất lớn.

Nghĩ đến đây, nên người đàn ông mặc đồ tây mới ra sức nịnh bợ Bưu, Bưu quen biết không ít nhân vật lớn, sau khi anh ta nhìn thấy đối phương, không có nhiều biểu cảm, chỉ gật đầu giống như lấy lệ.

“Anh Bưu, anh đến chơi sao? Như này đi, lần này tôi sẽ miễn phí, đôi đặc biệt chọn cho anh mấy cô gái xinh đẹp.” Người đàn ông mặc đồ tây cười haha, muốn thử móc lối quan hệ với Bưu.

Ngược lại Bưu không vui liếc nhìn, rất thẳng thắn nói: “Lần nào tôi đến mà không được miễn phí? Hơn nữa tôi xem duyên phận, không cần anh chọn cho tôi.”

Vẻ mặt của người đàn ông mặc đồ tây vô cùng ngượng ngùng, những điều tốt nên nghĩ đến đều đã bị ba của anh ta hứa với người ta rồi, anh ta đột nhiên không biết nên nói gì.

bị đám người vây quanh rất quen thuộc, dường như đã gặp ở đâu rồi.

Người đàn ông mặc đồ tây bắt đầu mong đợi, vừa nghĩ đến Lý Phàm bị đánh thảm như vậy, cả người anh ta đừng nhắc đến có bao nhiêu vui sướng, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến anh ta hoàn toàn kinh ngạc.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, anh ta không dám tin tất cả những gì nhìn thấy trước mắt là sự thật, điều khiến anh ta bất ngờ là, Lý Phàm vẫn bình an vô sự đứng ở giữa đám đông, hơn nữa không hề bị làm sao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.