Vừa lúc phía trước có một cái đèn đỏ dừng hẳn năm mươi giây, Hàn Thất Lục chậm rãi ngừng xe lại. Bên cạnh là An Sơ Hạ đang ngồi hậm hực, dáng vẻ khó chịu, anh nhún nhún vai, vạn phần bất đắc dĩ: "Cô ta không nói cô giết người..."
Đôi mắt hiện lên tâm tình phức tạp, nghiêng đầu nhìn Hàn Thất Lục, An Sơ Hạ cắn chặt môi dưới, phun ra mấy chữ: "Anh tại sao không nghe lời tôi? hay là bị mấy cô gái kia quyến rũ rồi? Nhìn không ra Hàn Thất Lục anh lại có tầm nhìn hạn hẹp như vậy, thật không thể hiểu được anh! Tôi ghét anh!"
Liếc nhìn lên đèn đỏ,thời gian còn có mười giây, Hàn Thất Lục đột nhiên buông tay lái ra, bất ngờ đem hai tay đặt trên vai cô, hôn lên cánh môi có chút khô ráo của An Sơ Hạ, bá đạo ra sức gặm cắn. Cô bây giờ là đang ghen sao?
Nhận ra chuyện này khiến anh cực kỳ sung sướng... Thực ra ban đầu chỉ muốn trả thù, để cô ngậm miệng, không suy nghĩ bậy bạ, kết quả vừa hôn liền hôn không dứt được, đầu lưỡi không kiềm chế được mà tự động len vào miệng cô tìm kiếm...
"Xe phía trước lái đi!!" "Không nghe thấy sao!" "Xe phía trước đang làm gì! Muốn chết à?!" "Này có nghe thấy không hả?!!!" Tiếng chửi mắng cùng tiếng còi xe làm cho An Sơ Hạ giật mình tỉnh lại, thấy Hàn Thất Lục bất tri bất giác đã cởi bỏ nút áo trước ngực,một mảng xuân sắc hiện ra, khiến cho tay của cô cũng nóng bỏng theo.
Chết tiệt, dục hỏa của anh sao lại kích động như vậy..."Buông!" Thừa dịp anh rời khỏi môi cô, di chuyển xuống dưới, An Sơ Hạ hô to, ở trong ngực tên kia mà đánh đấm.
Giờ khắc này cô đột nhiên nhớ đến, hồi trước Mạnh Tiểu Nam có mang đến mấy cuốn phim đen bắt cô cùng xem... Nữ chính e thẹn nằm trên giường, sắc mặt hồng hồng: Đừng mà, không muốn...
Trời ạ! Loại chuyện này không nên phát sinh! Lần đầu tiên không thể ở trên xe... Quá trớn rồi! Hàn Thất Lục một đường hôn nồng nhiệt, hôn cổ của cô, rồi xương quai xanh, sau đó...
"Cốc cốc cốc..!" có người gõ cửa xe.
"Buông ra, Hàn Thất Lục! Anh thật biến thái! Tôi muốn tố anh cuồng dâm!" Hàn Thất Lục từ đầu tới cuối không hề để ý đến tiếng gõ cửa kia, mà ngược lại lại hôn mạnh lên cánh môi của cô, không cho cô nói chuyện. Đúng là ngoài cửa sổ có người, Không ý tứ mà gõ cửa, cửa kính xe rất cao cấp, từ bên ngoài nhìn vào bên trong chỉ toàn là một màu đen, nhưng từ bên trong có thể thấy rõ bên ngoài.
An Sơ Hạ mặt đỏ lên, đánh vào lưng của Hàn Thất Lục.
Âm thanh từ cửa sổ càng lúc càng lớn, Hàn Thất Lục chau mày, rốt cuộc cũng buông An Sơ Hạ ra. Hơn nữa vẫn rất cẩn thận mà giúp cô chỉnh lại tóc cùng trang phục, toàn bộ đều đã khôi phục lại ban đầu,Hàn Thất Lục mối từ từ mở cửa sổ xe.
Người gõ cửa sổ xe không ai khác là cảnh sát giao thông,vừa mở cửa liền thấy ánh mắt của Hàn Thất Lục, nhất thời giật mình, động tác đang gõ cửa cũng lập tức cứng đờ, tiến thoái lữơng nan, rốt cuộc là Hàn Thất Lục băng lãnh nói hắn dừng lại.
"Hàn, Hàn thiếu gia..." Cảnh sát giao thông run rẩy nói. Mỗi một cảnh sát giao thông khi làm việc đều đã được xem trước xem một xấp ảnh chụp, trên ảnh chụp đều là những nhân vật dù là một chút cũng không thể đắc tội, trong đó người được đặt đầu tiên là Hàn Thất Lục. Thật xui xẻo, sao lại gặp đúng Hàn Thất Lục chứ, mặc kệ có phạm sai lầm lớn hay không, thì vẫn phải lập tức cung kính thả đi, nếu không chỉ có thể chờ chết thôi.