Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 1: 1: Tôi Là Vương Ngãi Giai




Căn hộ 105 ở New York người đàn ông trung niên vẻ mặt lo lắng cùng với âu phục quần tây đen cứ không ngừng lo lắng đi qua đi lại không ngừng, người phụ nữ đứng gần đấy cũng thấy khó chịu liền lên tiếng
“ Nguyên Ân cậu đừng có đi qua đi lại trước mặt tớ nữa có được không, cậu làm tớ chống hết cả mặt”
Người đàn ông nghe thế liền quay lại nói nhưng sắc mặt vẫn không thể nào thả lõng
“ tớ là đang lo lắng vụ kiện này chúng ta sẽ thua mất ”Vừa dứt lời, một người đàn ông tầm khoảng 40 tuổi bước vào
“ Cậu là Nguyên Ân sao?”
“ Phải là tôi ”
“ Xin chào tôi là John là luật sư đại diện của công ty CAI thân chủ của tôi nói lại với anh là ông ấy thay đổi quyết định không muốn đàm phán tiếp về điều kiện mà công ty của bên các anh đưa ra “
“ Tại sao điều kiện công ty chúng tôi chưa đủ tốt với ông ấy sao?”
Người đàn ông chỉ cười nhẹ rồi đáp lại anh” Tôi hiểu ông ấy đã làm khó dễ cho anh nhưng đây là quyết định của ông ấy tôi cũng không giúp được gì cho anh thành thật xin lỗi “
“ làm phiền anh nói lại với ông ấy cho tôi thêm một cơ hội để vào đàm phán lại điều kiện một lần nữa có được không”

Vị luật sư kia chỉ biết nhìn anh cười rồi quay lưng bước vào phòng họp xem ra vị luật sư này coi như giúp anh một việc đi , sắc mặt anh lúc này cũng đỡ căng thẳng hơn ban nãy người phụ nữ cầm chai nước tiếng tới nghe thấy hết mọi chuyện liền bực tức lớn tiếng
“ tớ không hiểu tại sao ông ta một hai lại không chịu hợp tác xác nhập mặt hàng với chúng ta lại phải làm ầm lên dẫn đến sự kiện như bây giờ nhỉ”
“ Cậu nh ỏ tiếng một chút được không Đàm Sương tớ đang đau hết cả đầu rồi đây này, tớ nghĩ ông ta chỉ đang muốn làm khó dễ chúng ta thôi tớ không tin vụ này chúng ta thua đâu”
Tại một thành phố khác tại New York
“ Bên phía Nguyên Ân sao rồi”
“ Em nghe nói bên phía công ty CAI không muốn đàm phán nữa ông ấy không chấp nhận điều kiện bên phía của anh Ân “ nói xong liền đưa sấp tài liệu sang cho người phụ nữ ngồi đối diện mình
“ Tên Alex này năm 99 đã xây dựng cho riêng mình một trang web mua sắm công nghệ mới đã kiếm được một khoảng tiền không lớn,năm 2001 ông ta cho lên sàn chứng khoáng ở New York hai năm sau ông ta lại giúp công ty khác lên sàn chứng khoáng ở Hongkong xem ra ông ta không thiếu tiền” người phụ nữ vừa lật đi lật lại những sấp tài liệu miệng cười nói với người đang đứng đối diện mình
“ Vậy tại sao ông ta lại không đồng ý với điều kiện bên công ty của Nguyên Ân chứ điều kiện của anh ấy quá tốt còn gì em thật sự không hiểu nổi ”
Người phụ nữ lập tức bật cười tay gấp tập tài liệu liền giải thích” là do em chưa hiểu được ông ta đang muốn gì đấy” nói dứt lời điện thoại trên bàn liền reng lên liên hồi
“ Alo em nghe đây “ người đàn ông phía bên kia điện thoại nghe được giọng của đối phương liền gấp gáp trả lời
“ Ngãi Giai em mau nghĩ cách giúp anh vụ kiện lần này anh chỉ có nửa tiếng để đàm phán lại điều kiện với ông ấy thôi nếu thua anh không biết ăn nói với bố anh như thế nào “
“ em biết rồi” nói rồi cô cúp máy đứng dậy thu dọn tài liệu dặn dò thư ký của mình chuẩn bị một ít để đến khách sạn The Plaza
Cô vừa bước xuống xe chiếc xe thể thao Ferrari 488 lái xe với tốc độ giống như không nhìn thấy ai mà chấn ngang xe cô làm Ngãi Giai suýt chút nữa là đứng không vững.

Người đàn ông trên xe bước xuống nhìn cái thái độ của anh ta thật ngão nghễ hóng hách , anh ta cỡ chừng nhỏ hơn cô cỡ 1-2 tuổi gì đó thôi anh ta đi qua ngang qua người cô liếc cô một cái rồi đi đến khoác vai cô gái ăn mặc không mấy kính đáo đứng gần đấy.

Cô tự hỏi trên đời này có loại người công tử như thế sao dẹp bỏ cái suy nghĩ đó cô cũng đi vào trong
“ Sao bây giờ em mới tới” anh lập tức thấy cô liền thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không quên trách mắng cô

“ xin lỗi do đường kẹt xe quá”
“ Nào chúng ta vừa đi vừa nói ông ấy ở trong đó” Nguyên Ân đi cùng với cô tới phòng họp
” Tôi là luật sư của công ty bên ông Ân tôi cần khiếu nại một chuyện với ông Alex có thể cho tôi gặp ông ấy một chút có được không?” Cô nói với tên vệ sĩ ở trước cửa phòng họp
“ xin chờ một lát “ cô chỉ gật đầu nhẹ nhìn về phía tên vệ sĩ bước vào phòng họp được một lúc thì anh ta quay trở lại
“ ông ấy mời cô vào “ tên vệ sĩ lịch sự mở của cho cô vào
“ Cảm ơn” Ngãi Giai bước vào lại gặp phải ánh mắt lạnh bắn về phía cô
“ xin hỏi cô là ai mà dám tới New York muốn khiếu nại với tôi thế “ ông ta vừa nói vừa cầm ly rượu xoay xoay ánh mắt nghi ngờ cứ dán chặt vào người cô
“ Xin tự giới thiệu với ông tôi là Vương Ngãi Giai luật sư đại diện của công ty BNJ đến để đàm phán với ông về điều kiện mà công ty của thân chủ tôi đưa ra”vừa nói vừa đưa danh thiếp đến chỗ của ông ta
Nhận được danh thiếp từ tay cô ông ta chỉ cầm lật qua lật lại rồi hỏi ngược lại “ Luật sư Vương à , cô không nghe luật sư bên tôi đã nói rõ rồi sao , tôi không muốn thoả thuận điều kiện công ty của thân chủ cô nữa mời cô về cho“
Cô chỉ cười “ ông không muốn nghe cũng không sao cả hay vậy đi nhé chúng ta không nói chuyện thoả thuận nữa hay là ông nghe tôi khiếu nại nhé “
Nói chuyện cũng đã hơn nửa tiếng sắc mặt Nguyên Ân bên ngoài lúc này càng khó coi trong lòng thấp thỏm cứ ngồi một tí lại đứng lên đi qua đi lại.

Đàm Sương lúc này cũng bất lực với anh mà mở miệng lên tiếng

“ Cậu đừng có đi qua đi lại nữa có được không mọi chuyện đã có cô ấy lo rồi “
“ Đã hơn nửa tiếng rồi còn chưa thấy ra sót ruột muốn chết đây này” vừa nói dứt câu cánh cửa phòng họp liền có tiếng cười nói và tiếng giày cao gót xen lẫn nhau làm cho Nguyên Ân giật mình mà quay lại
“Hợp tác vui vẻ” Alex đưa tay về phía anh mọi người lúc này đều thở phào nhẹ nhõm chính anh cũng thế
“ Rất vui khi được xác nhập công ty ông “ anh có hơi bất ngờ sau đó cũng điều chỉnh lại trạng thái ,vui vẻ đưa tay bắt lại với ông ấy
Alex quay đầu nhìn về phía cô mà nói” Luật sư Vương tôi nhớ tên cô rồi đấy nhé “
Cô bật cười “ mong rằng sau này chúng ta không phải là nhớ vì thu hận “ Ông ta cũng cười rồi nói vài câu với luật sư của mình một lúc thì cũng tạm biệt rời khỏi
“ Vương Ngãi Giai lần này là nhờ có em mọi chuyện mới giải quyết ổn thoả anh mời em đi ăn tối nhé xem như là lời cảm ơn”
“ Anh có lòng tốt như thế sao nỡ từ chối đây”
“ Vậy mau đi thôi “.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.