Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 15: 15: Chu Tịnh Y




“ Tôi ăn xong rồi chúng ta mau về thôi”
Hắn nhìn đồng hồ trên điện thoại “ bây giờ còn sớm cô nôn nóng về công ty làm gì không biết”
“ Lục Tổng à tôi còn rất nhiều việc cần tôi xử lý”
“ được được cô muốn về thì về Tử Hàn tôi chưa bao giờ bắt ép phụ nữ”
Từ cổng biệt thự có chiếc xe màu trắng porches chạy thẳng vào bãi cỏ của biệt thự Chu Gia người phụ nữ trong xe đẩy cửa bước xuống, trên người cô ta trên dưới toàn hàng hiệu nổi tiếng quản gia từ trong nhà thấy có tiếng xe đến nhanh chóng lật đật chạy ra xem
“ Ai cha Tịnh Y cháu về rồi mau xoay một vòng cho ta nhìn cháu một chút nào”
Người phụ nữ tên Tịnh Y nhìn bác quản gia bất giác mỉm cười “ Bác Trần bệnh bao tử của bác dạo này đã đỡ hơn chút nào chưa”
“ Tôi đỡ hơn nhiều rồi cảm ơn tiểu thư đã quan tâm người già này”

“ Bác à cháu đã dặn bác bao nhiêu lần rồi bác cứ gọi cháu là Y Y hoặc là Tịnh Y bác chăm sóc cháu từ bé đến bây giờ có xa lạ gì đâu”
“ Được được Y Y chung ta mau vào nhà thôi bố mẹ cháu rất mong cháu tới đấy”
Cô gật đầu quay sang đỡ Bác Trần đi vào trong Chu Viên , người đàn ông đeo kính ngồi gần phòng bếp mãi mê đọc báo chẳng màn đến xung quanh liền bị giọng Tịnh Y làm cho giật mình
“ Bố con về rồi”
Người phụ nữ từ trong bếp cũng vừa đúng lúc bưng đồ ăn ra ngoài “ Tịnh Y con về đấy à nào về đúng lúc lắm mẹ có làm canh gà hầm mà con thích ăn mau ngồi xuống ăn mau lên”
“ toàn là món con thích ăn thôi”
Người đàn ông ngồi ghế gần đó im lặng nãy giờ mới chịu lên tiếng “ Tịnh Y à con đã nghe nói chuyện của anh con hay chưa”
Cô gấp thức ăn bỏ vào miệng nghe ông hỏi liền gật đầu “ Con nghe Hạo Thiên nói rồi ạ”
“ Bố đã cho người làm nó ém xuống rồi nhưng thế diện của Chu Gia chúng ta đã mất hết mặt mũi vơiz mấy cổ đông”
“ Bố chỉ là anh ấy bị mấy nhà báo vớ vẩn chụp hình lại thôi chứ anh ấy có làm gì đâu bố đừng lo lắng nữa mắc công bố lại đỗ bệnh”
“ Gì mà không làm gì tin đồn đó bị người ta lan truyền khắp nơi chẳng phải chúng ta biến thành trò cười của người khác rồi sao” ông tực giận hơi lớn tiếng với cô, mẹ cô lúc này thấy con gái mình bị mắng lập tức lên tiếng can ngăn
“ Bạch Thiển à hôm nay con gái chúng ta mới về ông đừng có nhắc lại chuyện không vui nữa có được không? Ông xem ông con trai làm ông mất mặt không phải còn có đứa con gài này làm ông nở mặt sao” Bà vừa nói vừa gắp thức ăn trên bàn bỏ vào chén ông “ nào nào mau ông mau ăn thử cá chiên này đi tôi vừa mới học được từ bác Trần đấy”
“ Bố bố đừng có mặt mài ủ rũ nữa con kính bố một ly nhé”
Ông thấy đứa con gái của mình vẻ mặt không được vui liền miễn cưỡng cầm ly rượu cụng về phía cô

“ Kiện đàm phán của con tới đâu rồi” Chủ Tịch Lục ngồi trong phòng làm việc gọi điện cho Tử Hàn
“ Con đang ngồi xem tài liệu mà cơ quan luật sư vừa mới đưa đây ngày mai chuẩn bị bắt đầu mở cuộc họp chiến lược , ở bên bố bây giờ là trời tối rồi sao bố vẫn còn chưa ngủ”
“ Dạo này công ty nhiều việc bố và Tử Minh làm không xuể nên hay thức đêm hôm nay được một ngày rảnh rỗi làm xong việc sớm bố gọi để hỏi thăm con một chút”
“ Bố đừng làm việc quá sức đấy coi chừng lại đỗ bệnh”
“ Cái thằng nhóc này hôm nay sao lại quan tâm đ ến lão già này chứ”
“ Không còn sớm nữa bố nghỉ ngơi đi con cúp máy đây” chẳng đợi ông trả lời hắn liền bấm nút tắt hắn thầm nghĩ cái gì đó một lúc liền mở sang ứng dụng khác
“ Vương Ngãi Giai cái tên này cũng chẳng tệ nhưng tiếc là cô chẳng phải là hình mẫu của tôi” Hắn nói xong liền tắt ipad quăng lên sofa đứng dậy đi thẳng ra ngoài bãi xe
Người làm từ trong bếp đi ra trên tay còn cầm thêm một khay bánh đến “ Ông chủ cô chủ mời hai người ăn bánh ạ”
Cô ra hiệu cho người làm đặt bánh xuống bàn quơ tay bảo ý muốn cô ta lui xuống , cô ta hiểu ý liền nhanh chóng ra ngoài đóng cửa
“ Bố mau ăn thử bánh này xem con đặt biệt tự mình đi mua đấy” Cô đưa dĩa bánh đã đựo cắt sẵn đến cho ông

“ Tịnh Y lần này con gặp được bác Hải con đã nói được gì với ông ấy rồi”
“ Dạ cũng khá bác ấy rất thích quà mà con tặng”
“ Con đã gặp Tử Hàn chưa”
“ Vẫn chưa ạ, dạo này công việc của con nhiều quá vẫn chưa hẹn gặp anh ấy”
“ Bố nhớ lúc nhỏ con hay bám theo cậu nhóc đó mãi chẳng chịu về nhà ăn cơm thật là”
Cô bật cười khi ông nhắc đến “ Bố tự nhiên bố nhắc đến chuyện này làm gì chuyện cũng đã qua lâu rồi”
“ Con xem con kìa nhắc đến cậu ta liền đỏ mặt thôi bố không chọc con nữa con chắc đã nghe Hạo Thiên nói qua chuyện công ty , bác Hải muốn công ty chúng ta sát nhập với nhau bố muốn hạng mục lần này do con đại diện”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.