Thiếu Gia Bá Đạo! Anh Cần Gì?

Chương 3: Trong bóng tối thì trong bóng tối



Ngồi trong cô một tiếng cũng không phát ra,cho đến khi vào phòng khách,người đàn ông trung niên trên xe ban nãy nhìn cô rồi mỉm cười dịu dàng:

"Chắc con đang hiểu lầm có phải không?Yên tâm đi,ta có vợ rồi,cũng có 2 đứa con rồi!"

"Thật?"-cô nhíu mày nghi hoặc,nếu ông ấy không phải chồng cô thì là ai chứ

"Ừ!Chồng hợp pháp của con là nó!"-ông nói rồi đưa tay chỉ vào gương mặt không biểu lộ chút khác thường gì của nam nhân mà cô đã hiểu lầm là con riêng của chồng mình

"Anh...anh là Tiêu Đình Hạo?"

"Đúng!Có gì không vừa ý!"-tên nam nhân lộ rõ vẻ ngông cuồng của một vị thiếu gia đang nói chuyện với người hầu mà đáp lại cô

"Không,không có!Vậy tại sao ba của tôi lại?"

"Có thể là do chủ tịch Lâm nhầm lẫn gì đó!Do hôm đó con trai ta đang đi dự tiệc tại Pháp nên không thể về ký hợp đồng với công ty cha con nên ta mới đến thay mà thôi!Thuận tiện ta cũng biết nhà họ Lâm có hai cô con gái,nhưng ông ấy chỉ giới thiệu mỗi con cho ta,nhìn thấy con ta đã rất vừa ý!"

"Thì ra là do con không hiểu chuyện!"-cô mỉm cười ái ngại,nào ngờ chồng cô lại là một nam nhân soái ca như vậy,còn đẹp trai đến thế,lần này Lâm Gia Giai mới chính là người chịu thiệt thòi.Nghĩ đến vậy lòng dạ cô đã vui vẻ ra hẳn,từ ngày mai cô có thể danh chính ngôn thuận nói ra ngoài rằng Lâm Mặc Hinh cô đã có chồng,còn là cực phẩm trong cực phẩm nữa nha!Đến lúc cô định hình lại thì đã thấy ba của chồng mình ngồi xuống ghế sopha uống trà:

"Từ ngày mai con có thể bước chân vào Tiêu gia rồi!"

"Dạ!Đây không phải là Tiêu gia sao ạ?"

"Ý ta là nhà chính Tiêu gia,con vẫn chưa bước qua,cũng chưa từng gặp mặt ai,ngày mai nên đến rồi!"

"Tại sao lại phải gấp gáp thế chứ?Cô ta xứng đáng để con mở miệng gọi một tiếng vợ à?"-Tiêu Đình Hạo đưa ánh mắt chán ghét lên người cô,cho dù anh ta nghĩ cô đến với anh ta vì tiền thì cũng nên suy nghĩ chứ?Nếu người ba kia của cô không đồng ý thì cô sẽ thuận thế lên làm đại thiếu phu nhân Tiêu gia à?Đáp lại ánh mắt của hắn,Mặc Hinh chỉ"nhẹ nhàng"trừng mắt lại.

"Theo con thì muốn thế nào?"

"Con cho rằng cứ để cô ta trong bóng tối cái đã,vợ cũng là vợ con,đem ra cho nam nhân khác nhòm ngó à?"

"Được,trong bóng tối thì trong bóng tối.Nhưng không lẽ tôi cứ phải ở nhà như vậy hoài sao?"-cô lên tiếng,nếu như làm vợ trong bóng tối cô cũng dễ dàng làm việc hơn,tuy sẽ không thể khoe khoang chồng con ra ngoài nhưng nếu hắn đã muốn thì cô cũng không ép buộc,cưỡng cầu làm gì cho mệt.

"Cô muốn đi làm?"

"Đúng vậy!"-cô gật đầu chắc nịch,cô muốn đi làm.Hắn nhíu mày nhìn cô một lúc rồi lên tiếng

"Ha!Tiêu gia không đủ nuôi cô sao Lâm tiểu thư,à không là Tiêu thiếu phu nhân mới đúng"

"Tôi biết Tiêu gia đặc biệt rất giàu có,nhưng tôi cũng không phải vật nuôi mà suốt ngày cứ ăn không ngồi rồi,dù sao chúng ta cũng đã kết hôn,tiền có thể sẽ cạn kiệt,con cháu đời sau của anh tôi không quan tâm,nhưng tôi muốn con cháu tôi sống sung túc một chút"-cô lạnh nhạt mở miệng đáp lại.Từ lâu đối với cô cái khái niệm về gia đình là rất mơ hồ,cô muốn sau này mình kết hôn có thể được chút lợi lộc từ chồng,tích góp để dành cho con cháu sau này được hạnh phúc và sung túc hơn.Còn ba hắn và hắn sau khi nghe được ý nghĩ của cô gái đối diện thì không khỏi bất ngờ,cô ấy quên mất mình là dâu nhà giàu sao?Còn nói muốn con cháu sung túc,tài sản Tiêu gia ăn thêm 10 đời nữa cũng chưa chắc hết nha.Ba hắn suy nghĩ một lúc rồi cũng nhận ra tính tình có chút ngay thẳng và đơn thuần của cô,thật là đáng yêu mà,cứ như vợ ông của mấy chục năm trước nhập vào ấy.Tiêu Đình Hạo suy nghĩ một hồi cuối cùng lên tiếng:

"Cũng được đi!Tôi sẽ cho cô đi làm,nhưng mà làm việc cho công ty tôi"

"Tại sao?"

"Nếu cô là tôi,cô sẽ mong vợ mình đi làm cho công ty đối tác à?"

"Nói cũng đúng!"-cô nghĩ lại cũng thấy bản thân thật là ngu ngốc,Tiêu thị là một tập đoàn lớn,đối tác làm ăn cả trong ngoài nước thì có thể nhận xét là rộng rãi,nếu không may cô đi làm cho một nơi khác mà để người ta biết cô là vợ hắn thì thật sự rất nhục,còn chưa nói đến cô sẽ bị tình nghi là mật báo,muốn sang đó cướp ý tưởng của họ cũng không chừng.

"Thế nào?Có làm không?"

"Làm!"-sau đó không lâu,Tiêu lão gia cũng đành đi về nhà ngủ với vợ mà để lại không gian riêng cho đôi trẻ.Trước khi đi ông vẫn ngoảnh đầu lại nhìn một cái rồi thở dài:

"Tuổi trẻ bây giờ thật là,chưa gì đã đuổi ta về nhà ngủ với vợ.Quản gia ông nghĩ xem bọn chúng định làm gì chứ?"-Tiêu lão gia mờ mờ ám ám mà suy nghĩ còn không chịu ngồi yên suốt trên đường về nhà vẫn cố ý gọi ông quản gia và cậu tài xế đang im lặng và tập trung lái xe của mình tham gia vào tư tưởng đen tối...

*Ha...ha...tối nay ta lại có ý tưởng dồi dào rồi các tình yêu ơi!~~~~~*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.