Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1084: Quyết định dự thi



Diệp Mặc còn tưởng rằng mấy tên tu sĩ Kim Đan bị mình đánh đuổi sẽ quay lại gây phiền phức cho hắn, bởi vì bọn chúng quen thuộc Đan thành hơn Diệp Mặc. Thế nhưng Diệp Mặc đã đợi gần một tuần, cũng không thấy có ai tìm đến.

Trong khoảng thời gian này, Diệp Mặc bố trí một trận pháp phòng ngự cấp năm trong tiểu viện, nhưng không có ý muốn bố trí Tụ linh trận, vì ở đây đã có hai gốc 'Dẫn linh thụ' rồi. Nếu như lại bố trí thêm Tụ linh trận nữa, thì nói không chừng sẽ khiến những tu sĩ ở xung quanh khó chiu.

Những ngày kế tiếp, Diệp Mặc vừa tu luyện, vừa chỉ giáo cho Cận Chỉ Hằng luyện đan, đồng thời đem toàn bộ công pháp của cô chỉnh sửa lại.

Khi chưa đợi được Cảnh Anh Ly tới, Diệp Mặc không tùy ý đi loạn ra bên ngoài thành. Thực lực của hắn bây giờ vẫn còn quá thấp, nếu như vô tình gặp phải cái tên Mạc Hữu Thâm kia, nói không chừng hắn còn không thể ra khỏi Đan thành này.

Thời gian hai tháng nhanh chóng trôi qua, Cận Chỉ Hằng đã có thể tự mình luyện chế những đan dược đơn giản rồi, bởi vì có Diệp Mặc sửa chữa lại công pháp tu chân, còn có lượng lớn đan dược cũng với linh thạch phụ trợ, cô cũng thành công tấn cấp tới tu vi Trúc Cơ tầng tám.

Mà trong hai tháng này, tu vi của Diệp Mặc vốn đang ở đỉnh Nguyên Anh tầng bốn, với sự hỗ trợ của 'Anh Nguyên đan' vả 'Khổ trúc', cũng thành công tấn cấp tới Nguyên Anh tầng năm.

Còn một tháng nữa là tới đại hội Đan Vương. Diệp Mặc nhận được tin tức của Cảnh Anh Ly, cô đã tới Đan thành.

Khi Cảnh Anh Ly tới tiểu viện của Cận Chí Hắng, Diệp Mặc mang Cận Chỉ Hằng ra giới thiệu cho Cảnh Anh Ly, đồng thời nói cho Cảnh Anh Ly biết Cận Chỉ Hằng là đồ đệ mà hắn mới thu nhận.

Cận Chỉ Hằng có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Cảnh Anh Ly, trong suy nghĩ của cô, Cảnh Anh Ly được sư phụ coi trọng hẳn sẽ không phải là một cô gái bình thường. Thậm chí có thể là hồng nhan tri kỷ của sư phụ. Thế nhưng khi thấy tướng mạo bình thường của Cảnh Anh Ly lúc này, làm cho cô bé thật không dám khen tặng, thậm chí còn không bằng chính cô.

Cận Chỉ Hằng biết bản thân nhiều nhất chỉ có thể coi là không khó nhìn mà thôi, cho dù là những cô gái tiếp chuyện khách hàng ở điện các của Đan thành cô cũng kém xa, cô nghĩ không ra Cảnh Anh Ly so ra còn không bằng cả bọn họ.

Cảnh Anh Ly cũng rất kinh ngạc, tư chất của Cận Chỉ Hằng cũng rất bình thường, không ngờ có thể được Diệp Mặc ưu ái, thật sự là làm cho nàng có chút khó hiểu. Cô biết Diệp Mặc có rất nhiều bản lĩnh, không chỉ là một đại sư trận pháp, hắn còn là một Đan Vương cấp bốn, người như thế muốn thu đồ đệ, có thể nói là những thiên tài ở đại lục Lạc Nguyêt này đều ước gì được vào làm môn hạ của hắn.

Huống chi tất cả các tu sĩ đối với viêc truyền thừa của bản thân đều rất coi trọng, coi như là cần thu đệ tử, cũng là cái kiểu nhìn rồi lại nhìn, chọn rồi lại chọn (cực kỳ kén chọn). Mà không ngờ Diệp Mặc lại thu nhận một người có tướng mạo và tư chất đều thuộc vào loại bình thường như những đệ tử phổ thông như Cận Chỉ Hằng, điều này làm cho cô có chút khó hiểu. Không nói gì đến người khác, ngay bản thân cô cũng sẽ mặt dày mà chạy theo Diệp Mặc nếu Diệp Mặc muốn thu cô làm đệ tử.

Tuy rằng không nghĩ ra, thế nhưng Cảnh Anh Ly cũng chỉ có thể âm thầm cảm thán vận khí của Cận Chỉ Hằng, tu sĩ đúng là vẫn cần có may mắn mà, có tu sĩ thiên tài không có một sư phụ tốt, cuối cùng cũng là mất đi tất cả.

Diệp Mặc thu nhận Cận Chỉ Hằng cũng không phải suy nghĩ nhiều như Cảnh Anh Ly tưởng tượng, hắn cảm giác Cận Chỉ Hằng thích hợp làm đệ tử của hắn. Hơn nữa còn là vì có chút tưởng niệm về con gái Ức Mặc, nên mới tùy ý thu nhận, cũng không có khảo cứu truyền thừa gì gì đó.

Cảnh Anh Ly rất thông minh, cho nên Diệp Mặc không có giấu diếm cô, đem chuyện thù hận của mình và Mạc Hữu Thâm kể cho cô nghe, hắn muốn hỏi một chút về cách nhìn của Cảnh Anh Ly.

- Cái gì, anh còn đắc tội cả với Mạc Hữu Thâm đệ tử của Trường Thuận Đan Vương nữa ư?

Cảnh Anh Ly nghe được Diệp Mặc còn đắc tội với cả thân truyền đệ tử của Trường Thuận Đan Vương, trong lòng cảm thấy thật hết chỗ nói.

Tên này thật đúng là họa tinh (ngôi sao tai họa). Không chỉ đắc tội với Lôi Vân Tòng rồi đến Vô Cực Tông, hiện tại lại đến Đan Vương trưởng lão của Đan thành nữa. nguồn TruyenFull.vn

Cũng may là những người bị hắn đắc tội còn chưa biết những việc này là do hắn làm. Bằng không, coi như hắn nghịch thiên, nhưng cũng khó mà thoát đi được.

- Ý của tôi là, thật sự không có cách nào để tham gia đại hội tỉ thí Đan Vương, thì tôi sẽ mang theo Chỉ Hằng trở về Mặc Nguyệt Chi Thành.

Diệp Mặc thấy Cảnh Anh Ly mãi vẫn không nói gì, liền chủ động nói chuyện.

Cảnh Anh Ly trầm ngâm một hồi rồi nói:

- Tên Mạc Hữu Thâm kia tôi biết, hắn là đệ tử thân truyền của nhị trưởng lão Trường Thuận - Đan Vương Đan thành. Nghe nói hắn tới Đan thành chưa được bốn năm, tư chất cũng rất tốt, thế nhưng chẳng có gì đặc biệt. Tư chất của hắn cho dù là có tốt hơn, cũng sẽ không hơn được tôi, cho dù là tôi cũng không có cách nào trong vòng bốn năm tu luyện đến Kim Đan tầng chín.

Diệp Mặc gật đầu, hắn đương nhiên biết, Mạc Hữu Thâm trong vòng bốn năm đã đạt đến Kim Đan tầng chín, hiển nhiên là được một dược liệu nghịch thiên sửa đổi qua.

- Hơn nữa...

Cảnh Anh Ly dừng một chút rồi nói tiếp:

- Số người có tư chất tốt hơn Mạc Hữu Thâm ở Nam An Châu nhiều lắm, nhưng chính bọn họ cũng không có tốc độ tu luyện nhanh như Mạc Hữu Thâm kia.

- Vì sao tên Mạc Hữu Thâm kia tu luyện nhanh như vậy, Anh Ly tỷ tỷ?

Chỉ Hằng nghi hoặc hỏi.

Cảnh Anh Ly trầm giọng nói:

- Bởi vì hắn căn bản là không lo về căn cơ của chính mình, có lẽ hắn có biện pháp khác để giải quyết việc căn cơ bất ổn. Thời gian Mạc Hữu Thâm bắt đầu tu luyện thì đã không ít tuổi rồi, hắn nhất định là bời vì đan dược nghich thiên nào đó mới cưỡng chế lên Trúc Cơ, sau đó lại cưỡng chế Kết Đan. Như vậy thì tốc độ tu luyện mặc dù nhanh, thế nhưng căn cơ không vững chắc, căn bản là sau này sẽ không có tiền đồ.

Diệp Mặc hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Cảnh Anh Ly, hắn vì thế mà sau khi lấy được 'Khổ trúc' đã cực kỳ vui mừng, vì khi ấy việc bức thiết nhất của hắn là vấn đề căn cơ và tâm cảnh bất ổn. Mà cái hắn cần là dùng tốc độ nhanh nhất để tấn cấp, mà tu đạo thì cốt yếu là dục tốc bất đạt, căn bản là trái ngược với mong muốn của hắn.

Thế nhưng có một trong mười thượng cổ linh căn là 'Khổ trúc' rồi, coi như là hắn có tu luyện với tốc độ nhanh hơn nữa, thì ở bên cạnh 'Khổ trúc' tâm cảnh của hắn vẫn vững như bàn thạch. Lúc trước hắn động tâm với 'Dược Vương Linh Mạch' ở Đại Chú sơn mà Cận Chỉ Hằng nói đến cũng là vì 'Khổ trúc'.

Diệp Mặc tin tưởng rằng theo như lời Cảnh Anh Ly nói, nếu tu luyện nhanh hơn sẽ có nhiều ảnh hưởng hơn, bởi vì hắn có 'Khổ trúc' để đảm bảo cho vấn đề tâm cảnh khi tu luyện nên không lo. Nhưng hắn không tin Mạc Hữu Thâm cũng có 'Khổ trúc', vì vậy Mạc Hữu Thâm khẳng định không có cách nào để giải quyết vấn đề của căn cơ bất ổn. Đừng nhìn y hiện tại là Kim Đan tầng chín, thế nhưng nếu như Mạc Hữu Thâm muốn tấn cấp lên cao hơn, nhất định phải đợi một trăm năm sau mới có thể kết Anh. Bẳng không coi như là y mạnh mẽ kết Anh, tiền đồ sau này cũng sẽ dừng lại.

Qua lời nhắc nhở của Cảnh Anh Ly, Diệp Mặc cũng có chút nghi hoặc, Trường Thuận Đan Vương khẳng đinh cũng hiểu rõ vấn đề này, nhưng nếu hiểu rõ rồi, vì sao còn coi trọng Mạc Hữu Thâm như vậy? Thậm chí còn giúp y cưỡng chế tu luyện tới Kim Đan tầng chín?

Hắn không tin Mạc Hữu Thâm cũng có 'Khổ trúc', là bởi vì 'Khổ trúc' là một trong mười thượng cổ linh căn, ở trong Tu Chân Giới cũng chỉ là lời đồn đại, tuy rằng Diệp Mặc không biết Tiên giới có hay không, thế nhưng dựa theo hắn phán đoán, loại đồ vật nghịch thiên này, phong chửng là Tiên giới cũng không có được. Huống chi tương truyền rằng thập đại linh căn mỗi loại đều chỉ có một cái, nếu hắn chiếm được 'Khổ trúc' rồi thì chắc chắn sẽ không có cái thứ hai.

Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly hiểu rõ vấn đề của căn cơ khi tu luyện, thế nhưng Cận Chỉ Hằng thì không hiểu.

Tu vi của Cận Chỉ Hằng bây giờ mới chỉ là Trúc Cơ, đối với vấn đề căn cơ sau khi tu luyện không có hiểu rõ lắm, Cảnh Anh Ly biết là cô không hiểu, nhưng cô lại là đệ tử của Diệp Mặc nên lại giải thích thêm:

- Loại linh dược dùng để cưỡng chế đề thăng tu vi này vô cùng trân quý, coi như là môn phái chín sao cũng rất khó có được. Môn phái chín sao, hoặc tám sao, chỉ cần cấp cho đệ tử nòng cốt loại dược liệu này, bất cứ ai cũng có thể tấn cấp tới Nguyên Anh trong thời gian ngắn. Thế nhưng không có một môn phái nào làm như vậy, chính là vì không muốn môn hạ đệ tử của mình không có căn cơ tốt sau khi tu luyện.

Diệp Mặc đã mơ hồ hiểu được vì sao Cảnh Anh Ly cần nói tới việc Mạc Hữu Thâm có căn cơ bất ổn rồi, có khả năng là cô muốn mình đi dự thi.

Cảnh Anh Ly sau khi giải thích đầy đủ, lại quay sang nói với Diệp Mặc:

- Anh Diệp, Mạc Hữu Thâm chỉ là một kẻ đến từ bên ngoài, tuy rằng có tư chất tốt, thế nhưng Trường Thuận Đan Vương đã thu hắn làm đệ tử, thì vì sao còn cấp cho hắn dùng loại đan dược nghịch thiên như thế? Lẽ nào Trường Thuận Đan Vương không biết chuyện căn cơ bất ổn? Giải thích duy nhất chỉ có hai khả năng, một là Mạc Hữu Thâm và Trường Thuận Đan Vương có quan hệ rất sâu, Trường Thuận Đan Vương thậm chí có biện pháp để giúp hắn ổn định căn cơ, còn thứ hai...

Cảnh Anh Ly cũng không nói tiếp nữa, thế nhưng Diệp Mặc hiểu rõ, lý do thứ hai chính là Trường Thuận Đan Vương cưỡng chế đề thăng tu vi của Mạc Hữu Thâm khẳng định là vì một mục đích khác.

Cảnh Anh Ly tựa hồ biết Diệp Mặc đã hiểu ý của mình, cũng không có tiếp tục giải thích mà nói:

- Chính vì thế, đã nói rõ Mạc Hữu Thâm ở Đan thành chỉ là nhờ có Trường Thuận Đan Vương nên mới nổi danh, còn lại những Đan Vương khác, chấp sự và thành chủ không nhất định sẽ coi trọng Mạc Hữu Thâm, mà tại cuộc tỉ thí Đan Vương của Đan thành, thì Trường Thuận Đan Vương nhiều nhất cũng chỉ có thể là một người giám khảo mà thôi. Coi như là ở Đan thành, những người có danh tiếng hơn Trường Thuận Đan Vương cũng gần mười người.

Diệp Mặc gật đầu, đã hoàn toàn hiểu rõ ý của Cảnh Anh Ly rồi, những Đan Vương khác ở Đan thành đối với Mạc Hữu Thâm không coi trọng mấy. Hơn nữa bản thân đi tham gia cuộc tỉ thí Đan Vương, thì dù cho Mạc Hữu Thâm có nhận ra mình chăng nữa, y cũng không nhất định có thể gây khó dễ cho mình. Cho dù là Trường Thuận Đan Vương cũng không nhất định có thể can thiệp vào cuộc tỉ thí Đan Vương, càng không cần phải nói đến Mạc Hữu Thâm.

Đương nhiên còn có một việc mà Cảnh Anh Ly không nói ra, chính là Diệp Mặc hắn phải đạt được thứ hạng cao, bằng không thì hắn đi tham gia ngược lại sẽ là hại hắn. Thế nhưng Diệp Mặc cũng hiểu rõ đạo lý này.

- Được, đa tạ Anh Ly sư tỷ đã khiến tôi hiểu ra.

Diệp Mặc là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, có sự phân tích của người quen thuộc Đan thành như Cảnh Anh Ly, thì hắn liền hiểu rõ những vấn đề then chốt trong đó rồi.

Cảnh Anh Ly mỉm cười nói:

- Hơn nữa Mạc Hữu Thâm hiện không có mặt ở Đan thành, khi tôi đến Đan thành nghe người ta nói Trường Thuận Đan Vương cùng Mạc Hữu Thâm đã đến tông môn tám sao là Kim Kiếm Môn rồi, hình như là muốn hướng Tiêu Thi Nhân của Kim Kiếm Môn cầu hôn thì phải?

Diệp Mặc trầm mặc, cũng không phải vì Mạc Hữu Thâm muốn cầu hôn Tiêu Thi Nhân mà trầm mặc, trên thực tế Diệp Mặc chỉ biết Tiêu Thi Nhân là người đứng thứ năm trong Thập mỹ Nam An, còn đối với Tiêu Thi Nhân thì hắn không có quen thuộc. Hắn là bởi vì sự coi trọng của Trường Thuận Đan Vương đối với Mạc Hữu Thâm mới thế, có thể cùng với Mạc Hữu Thâm đi Kim Kiếm Môn để cầu hôn, có thể thấy được Trường Thuận Đan Vương cũng rất chiếu cố Mạc Hữu Thâm rồi.

Thế nhưng hắn rất nhanh đứng lên nói với Cảnh Anh Ly:

- Anh Ly sư tỷ, vậy thì làm phiền cô dẫn tôi đi báo danh thôi.

Cảnh Anh Ly gật đầu, hiện Mạc Hữu Thâm không có mặt tại Đan thành, cô và Diệp Mặc đi báo danh là tốt nhất rồi. Tuy rằng cô có thể đến giúp Diệp Mặc, nhưng nếu bị Mạc Hữu Thâm phát hiện thì việc động thủ ở nơi báo danh là không dễ dàng.

Cảnh Anh Ly cũng đứng lên nói:

- Việc báo danh cuộc tỉ thí Đan Vương cũng đơn giản, anh hẳn là còn chưa có danh hiệu Đan Vương, hiện tại tôi mang anh đi gặp một vị tiền bối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.