Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1122: Nhu tình tự thủy



- Chị của tôi đi rồi, chị ấy nói ba ngày sau sẽ đến đan hội tìm anh.

Cảnh Anh Ly không có ở đó, Cảnh Anh Mộng có chút không thoải mái nhìn Diệp Mặc và Ninh Khinh Tuyết nói.

Diệp Mặc có chút thất vọng, hắn vốn dĩ còn định gọi Cảnh Anh Ly cùng về, bây giờ Cảnh Anh Ly đã biết rõ mình muốn đến tìm cô ấy, lại rời đi rồi. Rõ ràng sẽ không quay về tiểu viện của Cận Chỉ Hằng, Diệp Mặc muốn hỏi thăm một chút về Cố Mân Tiềm và Cận Chỉ Hằng, lại phát hiện ra hai người sớm đã bị một đám đông bao quanh.

Cố Mân Tiềm bây giờ gió xuân đắc ý, lại càng cảm thấy cách làm của mình sáng suốt. Nếu như lúc trước gã không bái Diệp Mặc làm thầy, bây giờ muốn bái sư e rằng không đến lượt gã? Hiện nay người muốn bái Diệp Mặc làm thầy quá nhiều rồi, nhưng chỉ mỗi gã thành công thôi

Sắc mặt kích động của Cận Chỉ Hằng đang đứng cạnh Cố Mân Tiềm lại càng đỏ bừng, từ lúc nào những đan sư đan vương trên cao vời vợi kia, còn rất nhiều tu sĩ cao cấp lại để ý đến một tu sĩ Trúc Cơ như cô? Bây giờ vì sư phụ đã thành Đan vương rồi, cho nên tất cả mọi người đều tới.



Diệp Mặc không gọi hai người Cố Mân Tiềm và Cận Chỉ Hằng, dẫn Ninh Khinh Tuyết trở về tiểu viện

Sau khi đến phòng ngủ, Diệp Mặc mới ôm Khinh Tuyết áy náy nói:

- Thật xin lỗi, Khinh Tuyết. Anh vì đắc tội với Lôi Vân tông và Vô Cực tông cho nên không dám liên lạc với bọn em, anh sợ…

- Em biết…

Ninh Khinh Tuyết căn bản cũng không để Diệp Mặc nói tiếp ý của mình, tự mình dùng miệng ngăn bờ môi Diệp Mặc lại. Cô sớm đã nghĩ thông rồi, Diệp Mặc không đến tìm cô và chị Lạc Ảnh, chắc chắn là vì có nguyên nhân gì đó. Trong nháy mắt trước khi Diệp Mặc ôm cô cô đã hiểu rồi, cô có thể cảm nhận được nỗi nhớ thương và lo lắng của Diệp Mặc dành cho cô, cô căn bản cũng không cần hỏi nữa.

Diệp Mặc bị Khinh Tuyết hôn chặn lại, làm gì còn có tâm trí nào mà giải thích nữa, lại càng không do dự ôm chặt cô hơn. Nhiệt độ trong phòng bắt đầu tăng lên, Ninh Khinh Tuyết sớm đã say đắm trong vòng tay của Diệp Mặc rồi.

Tính cách của cô cực đoan, đối với Diệp Mặc là mối tình sinh tử, sau bao ngày cách xa hôm nay mới gặp lại, tâm trạng kích động, lại càng u mê quên hết mọi thứ. Cả người run rẩy trong vòng tay của Diệp Mặc, rên rỉ.

Tấm thân hương vị ngọt ngào mềm mại của Ninh Khinh Tuyết, lại càng khiến cho Diệp Mặc khó cầm lòng được.

Nhu tình tự thủy, tương phùng như mộng, lúc này thế giới bên ngoài đều yên tĩnh, giữa hai người không có bất kỳ câu đối thoại nào, nhưng nó lại thắng được mọi ngôn từ



Ninh Khinh Tuyết chưa có hôm nào được ngủ khoan khoái như ngày hôm nay, lúc trước ngoại trừ việc nhớ nhung Diệp Mặc và cha mẹ ra, thì chỉ có tu luyện. Buổi sáng khi cô thức dậy, thấy Diệp Mặc đang ngó nhìn cô, phát hiện ra quần áo của mình cũng đã bị xé tan tành, lúc này mới có chút xấu hổ thẹn thùng.

Đợi sau khi cô thay quần áo cùng Diệp Mặc ra ngoài, Cố Mân Tiềm và Cận Chỉ Hằng sớm đã đợi sẵn để chào hỏi vị sư nương mới về này

Thấy Diệp Mặc Cố Mân Tiềm có thể nói là hơi bị già làm đệ tử, Ninh Khinh Tuyết dở khó dở cười, nhưng lại rất thích thú với Cận Chỉ Hằng.

Mấy ngày nay, Diệp Mặc ngoại trừ đi cùng Ninh Khinh Tuyết, cũng bắt đầu dạy Cố Mân Tiềm đan quyết thần thức và Toàn đan pháp đơn giản

Mặc dù Toàn đan pháp được sinh ra từ Huyễn Vân đao pháp, nhưng Diệp Mặc cảm thấy dạy Cố Mân Tiềm Huyễn Vân đao pháp căn bản không thực tế lắm. Hắn dứt khoát tách Toàn đan pháp từ Huyễn Vân đao pháp ra, đơn độc hình thành một hệ thống luyện đan, sau đó dạy Toàn đan pháp mới này cho Cố Mân Tiềm.

Còn Ninh Khinh Tuyết tu luyện công pháp, Diệp Mặc chuẩn bị đợi cô sau khi tu luyện đến Nguyên Anh hoàn toàn vứt bỏ, đổi dùng Tam Sinh quyết của hắn diễn sinh ra công pháp Tam Sinh thần thủy quyết mới.

Ninh Khinh Tuyết mặc dù là linh căn thuần thủy, nhưng vì tu luyện muộn, không sánh được với những tu sĩ thuần linh căn khác. Nhưng những thứ này vào tay Diệp Mặc thì không có vấn đề gì, Tam Sinh thần thủy quyết mặc dù không phải là công pháp tu thần, nhưng Diệp Mặc đã từng xem qua tu thần công pháp “Thanh Hà tu thần quyết” của Hứa Xương Cát xong, lại có hiểu biết rõ hơn về pháp quyết tu chân.

Diệp Mặc tin rằng Ninh Khinh Tuyết với thuần thủy linh căn mà tu luyện Tam sinh thần thủy quyết, tốc độ chắc là sẽ không chậm hơn Tô Tĩnh Văn.

Lúc trước khi chưa gặp Diệp Mặc, Ninh Khinh Tuyết mặc dù cố gắng tu luyện, nhưng vẫn thiếu chút gì đó, bây giờ ở cùng Diệp Mặc rồi, Ninh Khinh Tuyết lại cũng không có cái tâm trạng như hồi trước nữa, tiến độ tu luyện lại tiến triển nhanh chóng.

Mặc dù Diệp Mặc không có nội đan “Đề hoa thú”, nhưng “Thanh uẩn đan” hạng nhất trong tay hắn là nhiều vô số kể, đưa cho Ninh Khinh Tuyết tu luyện cũng đủ.

Đáng tiếc duy nhất chính là, từ miệng Ninh Khinh Tuyết hắn biết được Lạc Ảnh đang bế quan, nếu không nói không chừng hắn chờ giải quyết chuyện của Đan thành xong, lập tức liền muốn đến Huyền Băng phái đón Lạc Ảnh về. Cho dù là như vậy, Diệp Mặc vẫn định khi đến đan hội gặp người của Huyền Băng phái, rồi hỏi một chút tình hình của Lạc Ảnh.

Ngày thứ hai sau khi đại hội đan vương kết thúc, Diệp Mặc đang khuyên Ninh Khinh Tuyết đổi nhẫn trữ vật, vì cô bây giờ dùng nhẫn trữ vật vẫn là nhẫn trữ vật thông thường mà ngày trước mình ở thành Mặc Nguyệt luyện chế ra, Cố Mân Tiềm lại đi vào nói, người của Lôi Khí tông tới hỏi thăm.

Diệp Mặc cũng có chút sững sờ, hắn không có hẹn với Lôi Khí tông, hơn nữa địa vị của hắn bây giờ, những tông môn bình thường không thể dễ dàng tùy tiện đến hỏi thăm trước được.

Nhưng Diệp Mặc cũng không nghĩ nhiều, hắn không giống những người khác, đối với hắn mà nói mục đích của nổi danh là vì tìm kiếm sự bảo vệ, chứ không phải dùng cái này để diễu võ dương oai. Hơn nữa bây giờ hắn quen biết nhiều người một chút, cũng không phải là chuyện xấu.

Sau khi Cố Mân Tiềm dẫn hai tên tu sĩ bước vào, Diệp Mặc lập tức nhớ ra Lôi Khí tông. Đồng thời cũng hiểu ra đối phương tại sao lại đến thăm hỏi hắn, chắc là sợ mình gây phiền phức cho bọn họ. Tu sĩ Kim Đan viên mãn đi sau cùng rõ ràng chính là Hoàng Ngọc Sơn, chính là người mà Diệp Mặc quen biết khi ở Sa Nguyên dược cốc. Lúc trước Diệp Mặc còn thu lộ phí dược liệu của y, khiến Diệp Mặc động lòng nhất chính là Ngũ Thải Liên. Lúc trước Hoàng Ngọc Sơn lấy được ba gốc Ngũ Thải Liên đã đưa cho hắn hai gốc rồi.

Quả thực đúng là y, địa vị của mình bây giờ, muốn tìm phiền phức ở một tông môn sáu sao, thậm chí không cần mình động tay, chỉ cần nói một câu là xong.

Đừng nói Diệp Mặc căn bản không nghĩ đến việc gây chuyện với Lôi Khí tông, cho dù là có nghĩ qua, cũng chỉ có thể tìm Hoàng Ngọc Sơn, mà không phải là tìm Lôi Khí tông. Huống chi, hắn sớm đã quên mất chuyện này rồi, lại càng không có khả năng đi tìm Hoàng Ngọc Sơn.

Chưởng môn của Lôi Khí tông là một tu sĩ mặt đỏ, đã là tu vi Hư Thần đỉnh rồi, gã vừa nhìn thấy Diệp Mặc, lập tức chắp tay hành lễ nói:

- Đổng Huyễn Minh của Lôi Khí tông gặp qua Diệp đan vương, cố ý dẫn đệ tử kém cỏi của môn hạ là Hoàng Ngọc Sơn đến đây tạ tội.

Diệp Mặc khua tay định nói chuyện này hắn căn bản cũng không còn để ý nữa rồi, Đổng Huyễn Minh liền lấy ta một gốc hoa sen ngũ sắc đưa đến trước mặt Diệp Mặc nói:

- Không có thứ gì đáng giá, nghe nói Diệp đan vương đang sưu tập hoa sen, cố ý tặng một gốc Ngũ Thải Liên, mong Diệp đan vương đừng từ chối.

- Đây là Ngũ Thải Liên…

Cố Mân Tiềm kinh ngạc nói, Ngũ Thải Liên mặc dù chỉ là một linh thảo cấp năm, nhưng là một đan vương như Cố Mân Tiềm cũng đương nhiên hiểu giá trị của nó. Cho dù là linh thảo cấp sáu cấp bảy cũng không quý giá bằng Ngũ Thải Liền, y không ngờ Lôi Khí tông lại có Ngũ Thải Liên.

Diệp Mặc sau khi khua tay, căn bản cũng không định nhận đồ của Đổng Huyễn Minh, nhưng nhìn thấy Ngũ Thải Liên hắn lại chặt đứt đi ý nghĩ của mình.

Chỉ có hắn mới biết được giá trị thực sự của Ngũ Thải Liên, đừng xem đến sự ngạc nhiên của Cố Mân Tiềm, thực ra cũng không chắc biết được giá trị của Ngũ Thải Liên. Cho nên sau khi thấy Ngũ Thải Liên, Diệp Mặc lại không chút do dự mà nhận lấy Ngũ Thải Liên.

Lúc này mới chắp tay hành lễ với Đổng Huyễn Minh nói:

- Đổng môn chủ, Ngũ Thải Liên quả thực là thứ mà tôi đang cần, cảm ơn Đổng môn chủ. Nhưng tôi nhận Ngũ Thải Liên không liên quan gì đến việc của anh Hoàng, chuyện Sa Nguyên dược cốc tôi sớm đã quên rồi, Đổng môn chủ không cần phải để tâm nữa. Tôi chẳng mấy nữa lại quay trở về Mặc Nguyệt Chi Thành, nếu như Lôi Khí tông có chuyện gì cần đến sự giúp đỡ của tôi, thì xin đến Mặc Nguyệt Chi Thành dặn dò, Diệp mỗ nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ.

Đổng Huyễn Minh lập tức mừng rỡ, gã đến đây, một là muốn Diệp Mặc bỏ qua cho, đương nhiên càng muốn kết giao với một đan vương như Diệp Mặc, nếu như không có lý do gì, chỉ là một tông môn sáu sao thì cũng chẳng có tư cách gì kết giao với Đan vương thất phẩm. Bây giờ Diệp Mặc nếu đã nói như vậy, rõ ràng là chấp nhận môn phái của bọn họ kết giao với Mặc Nguyệt Chi Thành. Kết quả như vậy, gã sao có thể không vui mừng được?

Lôi Khí tông mặc dù chỉ là một tông môn sáu sao, nhưng trong môn phái cũng có hai trưởng lão Ngưng Thể đỉnh, chỉ có điều vẫn không có “Đỉnh Thừa đan” đột phá tu vi Thừa đỉnh mà thôi, một khi có “Đỉnh thừa đan” rồi, Lôi Khí tông nói không chừng có thể thăng cấp lên tông môn bảy sao, mà lời của Diệp Mặc thì chính là sự bảo đảm cực lớn

Sau khi hiểu được đạo lý này, Đổng Huyễn Minh lại càng không dám trì hoãn nữa, sau khi cảm ơn Diệp Mặc, liền dẫn Hoàng Ngọc Sơn rời khỏi. Gã cần phải quay về môn phái, chuẩn bị linh thảo đến Mặc Nguyệt Chi Thành thỉnh cầu Diệp Mặc giúp luyện chế “Đỉnh thừa đan”.

Cũng may sau Đổng Huyễn Minh của Lôi Khí tông, thì cũng không có ai đến thăm hỏi Diệp Mặc, chắc là biết Diệp Mặc và vợ lâu ngày gặp lại, không muốn quấy rầy, để tránh Diệp Mặc phản cảm. Hoặc là biết sau ba ngày, Diệp Mặc sẽ xuất hiện ở đan hội.

Thời gian ba ngày thấm thoắt trôi đi, Diệp Mặc dẫn Cố Mân Tiềm đến đan hội, bọn họ đều là nằm Top 50, cần phải miễn phí giúp người luyện đan trong ba ngày. Còn Ninh Khinh Tuyết và Cận Chỉ Hằng ở lại nhà tu luyện, Ninh Khinh Tuyết vì xung kích Nguyên Anh, bây giờ dưới sự tích lũy tài nguyên của Diệp Mặc, nắm chắc thời gian tu luyện.

- Diệp Mặc.

Diệp Mặc và Cố Mân Tiềm vừa mới đi đến cổng đan hội, đã bị người khác ngăn lại, hơn nữa ngăn hắn lại là một đạo cô vô cùng xinh đẹp. Diệp Mặc chắc rằng hắn chưa bao giờ gặp được đạo cô nào xinh đẹp như này, cho dù là Lăng Hiểu Sương cũng không đẹp bằng đạo cô này.

Không đợi Diệp Mặc nói, đạo cô xinh đẹp này lại nói tiếp:

- Tôi tên Thiện Băng Lam, cậu có lẽ là không biết tôi, nhưng đệ tử của tôi cậu chắc là đã từng nghe qua, nó tên Lăng Hiểu Sương.

Lăng Hiểu Sương thì Diệp Mặc cũng đã nghe nói qua, là người đẹp thứ hai trong mười mĩ nhân, vẫn còn trên Khinh Tuyết, thậm chí mình và cô ấy còn có một số chuyện liên quan. Hắn không biết sư phụ của Lăng Hiểu Sương tìm hắn có chuyện gì, nhưng bất luận là chuyện gì, bây giờ hắn cũng không phải lo lắng nữa.

- Tôi muốn nói chuyện riêng với cậu.

Thiện Băng Lam thấy Diệp Mặc không nói gì, cười nhạt nói lại lần nữa.

Diệp Mặc gật đầu nói với Cố Mân Tiềm:

- Anh vào trước đi, tôi và Thiện tiền bối nói chuyện chút, một lát nữa sẽ vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.