Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1178: Quay về Mặc Nguyệt



Ninh Khinh Tuyết cũng tán thành lời nói của Từ Đồng, lập tức hỏi Diệp Mặc:

- Ông xã, hai vị Đan Vương Ngân Nguyệt và Đan Vương Nghiễn Điền có địa vị vô cùng cao, hơn nữa em nghĩ các môn phái chín sao cũng rất kính nể Đan Thành, chắc sẽ không có ai dám ra tay với Đan Thành đâu.

Diệp Mặc lắc đầu:

- Anh cũng không dám khẳng định, thế nhưng thái độ làm người của Đan Vương Nghiễn Điền vô cùng chính trực, tuyệt đối sẽ không lừa gạt anh. Phi kiềm truyền tin của ông ấy, cũng không có nhắc đến Đan Vương Ngân Nguyệt, anh hoài nghi Đan Vương Ngân Nguyệt đã xảy ra chuyện rồi.

Hắn cũng biết địa vị của Đan Vương Ngân Nguyệt và Đan Vương Nghiễn Điền ở Đan Thành vô cùng cao thượng, thế nhưng lại không phải là rất quan tâm đến sự vụ của Đan Thành. Vạn nhất có người của Đan Thành cố tình lợi dụng việc xung đột của mình và tông môn chín sao, để lôi kéo hai đại môn phái chín sao nhắm vào nhị vị thành chủ thì phải làm thế nào?

Tuy rằng Diệp Mặc không có nói ra, nhưng Lạc Ảnh cũng đã nhìn ra cách suy nghĩ của Diệp Mặc, cô liền nghi hoặc nhìn Diệp Mặc hỏi:

- Anh là nói Đan Thành có nội chiến phải không? Nhưng Đan Thành thì em cũng nghe nói rồi, ngoại trừ có hai vị thành chủ là Đan Vương thất phẩm ra thì cũng chỉ có một Đan Vương lục phẩm nữa thôi, cho dù là có nội chiến thì cũng không ai có thể thay thế địa vị của hai vị thành chủ cả.

- Chúng ta cứ quay về trước rồi nói sau.

Diệp Mặc nói, hiện tại hắn đã có 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt', cho dù là gặp tu sĩ Thừa Đỉnh hậu kỳ, cũng có thể chạy thoát được. Hắn cũng không tin vận khí mình kém đến nỗi gặp phải tu sĩ Kiếp Biến hoặc thậm chí là tu sĩ Hóa Chân.

Kỳ thực hắn cũng có suy nghĩ giống như Lạc Ảnh, với địa vị của hai vị thành chủ Đan Thành, hoàn toàn không có người có khả năng vượt lên trên bọn họ. Cho dù là bọn họ không quan tâm nhiều đến sự vụ của Đan Thành, nhưng người khác muốn ở Đan Thành đoạt quyền, thì cũng tuyệt đối là không có khả năng.

Càng làm cho hắn nghi hoặc chính là Đan Vương Nghiễn Điền đến Mặc Nguyệt Chi Thành làm gì? Người như Đan Vương Nghiễn Điền có quan hệ rộng khắp thiên hạ, cho dù là cần tìm người giúp đỡ thì cũng sẽ không đến Mặc Nguyệt Chi Thành tìm mình mới phải chứ? Bởi vì lúc trước ở đại hội Đan Vương, tu vi mới chỉ là Nguyên Anh, tuy rằng là không phải không phải loại yếu đuối gì, nhưng cũng là người có thực lực thấp nhất trong số những người dự thi mà.

Không tiếp tục trò truyện với mọi người nữa, Diệp Mặc giao 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt' cho Từ Đồng điều khiển, đồng thời lấy ra ‘Đông chí’ đặt ở phía trước 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt', còn bản thân thì quay vào trong khoang thuyền luyện chế 'Quý Dương đan'.

'Quý Dương đan' Diệp Mặc đã từng luyện chế qua một lần, bây giờ luyện chế lần thứ hai, hơn nữa tu vi của hắn cũng đã đề thăng rất nhiều. Cho nên chỉ tốn thời gian hai nén hương, thì một lò 'Quý Dương đan' đã được luyện chế hoàn thành.

Sau khi Lâm Dị Bán nuốt 'Quý Dương đan' vào, chỉ cần dùng một canh giờ thì đã hoàn toàn chữa trị được đan điền đã bị hủy trước đó. Lâm Dị Bán sau khi bị hủy đan điền đã từng có ý niệm tự tử ở trong đầu. Y đã là một phế nhân, không mơ tưởng gì đến chuyện có thể được khôi phục. Thế nhưng y căn bản là không ngờ rằng Diệp Mặc có thể chữa trị được cho đan điền của y.

Lúc này y mới cảm nhận được quyết định ngày trước của y chính xác cỡ nào. Theo một Đan Vương như Diệp Mặc, sợ rằng chỉ cần không có mất đi Nguyên Thần, thì y cũng có thể được hắn cứu trở về.

Từ Đồng càng vui mừng hơn gấp bội, nước mắt cứ thế trào ra. Diệp Mặc cứu Lâm Dị Bán thì cũng chẳng khác nào đã cứu cô một mạng.

Lâm Dị Bán tuy rằng không nói gì, nhưng nội tâm đã cực kỳ không bình tĩnh. Diệp Mặc có thể cứu y quay trở về, đó là vì Diệp Mặc là một Đan Vương thất phẩm. Nhưng Diệp Mặc lại có thể trong vòng chưa đến nửa năm đã từ Hư Thần tầng một tấn cấp đến Ngưng Thể tầng hai, điều này đã không thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung nữa rồi, đây quả thực chính là một kỳ tích.

Tốc độ cảu 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt' càng lúc càng nhanh. Đám người Diệp Mặc rất nhanh đã băng qua ngoại vi cấm địa Băng Thần, dọc theo nơi có tượng của các thị nữ bị đóng băng. Dọc theo đường đi bọn họ nhìn thấy rất nhiều pháp bảo phi hành bay vào trong cấm địa Băng Thần, nhưng vì tốc độ của 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt' quá nhanh nên những người đó tuy rất muốn hỏi đám người Diệp Mặc một chút về tình huống bên trong thì căn bản cũng không có cơ hội.

Hơn một tháng sau mọi người đã hoàn toàn rời khỏi cực nam của Nam An Châu, qua hai tháng Diệp Mặc lại thành công tấn cấp Ngưng Thể tầng ba, mà khoảng cách giữa bọn họ và Mặc Nguyệt Chi Thành đã rất gần rồi.

Diệp Mặc ngừng việc tu luyện lại, đồng thời thu hồi lại 'Đông chí', 'Đông chí' lúc này đã trở nên vô cùng băng hàn. Hình thành một đám mây mù màu trắng xung quanh giống như là cái kén vậy. Diệp Mặc liền thu 'Đông chí' vào trong Thế giới trang vàng, tuy hiện tại mức độ băng hàn của 'Đông chí' còn chưa thể giúp gì được cho hắn, nhưng Diệp Mặc biết chỉ cần có một đột biến thì 'Đông chí' sẽ cho hắn một kinh hỉ.

Hai ngày sau, khi 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt' đã tiến sát đến Mặc Nguyệt Chi Thành. Diệp Mặc bỗng nhiên nói với Từ Đồng đang điều khiển 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt':

- Chị Từ, chị dừng lại một chút.

Chờ Từ Đồng dừng 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt' lại, Diệp Mặc nói với mấy người Lạc Ảnh ở lại trên thuyền đợi một chút, sau đó bay ra ngoài.

Diệp Mặc cũng không có đi xa, thần thức của mấy người Lạc Ảnh vẫn có thể nhìn thấy hắn. Nhưng lại phát hiện nơi hắn tiến đến đang có ba tu sĩ đánh nhau. Thế nhưng tu vi của ba tu sĩ kia cũng rất thấp, chỉ là ba tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi, mà một đôi nam nữ trong ba người đang vây công cô gái mặt sẹo còn lại.

Đây là lần thứ hai Diệp Mặc thấy cô gái mặt sẹo này, lần đầu tiên là ở trấn Mãng Sơn, lúc đó Đoàn Diệc Thái dẫn hắn đi đến Linh Tức lâu của trấn Mãng Sơn, đã thấy cô cùng bàn luận với mấy tên tu sĩ có mặt ở đó về mình. Lúc đó không ngờ là cô đang hỏi thăm chính mình, thần thái dường như có chút kích động. Vốn Diệp Mặc muốn hỏi cô một chút, thì đáng tiếc là ngay sau đó đã không còn tìm được cô nữa. Giờ Diệp Mặc cũng không ngờ được là sau hơn một năm trôi qua, hắn lại có thể gặp lại cô gái này ở đây.

Cô gái mặt sẹo vốn đã không phải là đối thủ của hai người kia, trên người lại còn có vết thương nữa, chỉ là vài lần cô muốn bỏ chạy thì đều bị hai người kia ngăn cản.

Diệp Mặc sau khi đi đến ngoại vi tranh đấu của ba người, thì ba tu sĩ Trúc Cơ này mới phát hiện ra hắn, cũng đều nhanh chóng ngừng lại. Bởi vì ba người đều nhìn ra tu vi của Diệp Mặc hơn xa so với họ.

- Anh chính là Diệp Đan Vương…

Cô gái mặt sẹo kia lập tức nhận ra Diệp Mặc, liền kinh hỉ kêu lên.

Diệp Mặc gật đầu:

- Không sai, chính là tôi, cô dường như có quen biết tôi.

Hai tu sĩ còn lại khi nghe nói đến người trước mặt chính là Diệp Đan Vương, lập tức hiểu rõ Diệp Đan Vương là ai rồi, sắc mặt của cả hai liền đại biến, liền suy nghĩ đến việc rời khỏi.

Với danh tiếng của Diệp Mặc ở bên ngoài, không ai là không nhận ra hắn. cho dù là không nhận ra, thì chỉ cần nghe tên của hắn cũng đều có thể đoán ra được.

- Diệp Đan Vương, nhanh giết hai người kia đi, bọn họ không những đã cướp đồ của chúng tôi, còn đả thương đệ tử ký danh của ngài, còn truy sát tôi tới tận nơi này.

Cô gái mặt sẹo vội vàng nói.

Diệp Mặc liền cau mày:

- Đệ tử ký danh của tôi?

Cô gái mặt sẹo vội vàng nói:

- Đúng thế, chính là Thạch Thiết, từ Thần Châu tới, anh ấy nói ngài chính là sư phụ của anh ấy. Sau đó tôi lại nghe được tin tức ngài ở Đan Thành từ trấn Mãng Sơn, liền muốn cùng Thạch Thiết đến Đan Thành tìm ngài. Nhưng lại nghe nói ngài đã về Mặc Nguyệt Chi Thành. Chúng tôi đã tìm ngài suốt hơn một năm, mới đến được Mặc Nguyệt Chi Thành. Hiện tại Thạch Thiết đang ở ngay Mặc Nguyệt Chi Thành này.

Diệp Mặc lập tức đã nhớ ra, chị của Thạch Thiết là Thạch Tĩnh Cầm, cũng chính là Lạc Nguyệt. Thi thể của Lạc Nguyệt hiện còn đang ở trong Thế giới trang vàng của hắn, không ngờ em trai của Lạc Nguyệt cũng đã đi tới Nam An Châu rồi. Tư chất của Thạch Thiết cũng rất nghịch thiên, chính là dị linh căn Phong hệ. Ngày đó mình truyền thụ cho nó công pháp ‘Hồng mông tạo hóa quyết’ chỉ có đến Trúc cơ, cho nên chắc hiện giờ nó cũng chưa kết thành Kim Đan được.

Diệp Mặc có chút xấu hổ, một thiên tài dị linh căn phong hệ đã bị hắn hủy hoại mất rồi.

- Tu vi của Thạch Thiết hiện giờ là gì?

Tuy rằng hắn suy đoán tu vi của Thạch Thiết hẳn là Trúc cơ, nhưng mà vẫn nên hỏi một chút.

Cô gái mặt sẹo lập tức buồn bã:

- Anh ấy là dị linh căn phong hệ tinh khiết, chỉ là không có được công pháp truyền thừa, cho nên vẫn dừng chân ở Trúc cơ. Khi một số môn phái muốn tuyển đệ tử, tôi muốn anh ấy đi xem, nhưng anh ấy nói đã có sư phụ rồi, cho nên đến giờ vẫn chưa thể tấn cấp lên Kim Đan.

Diệp Mặc thấy biểu tình của cô gái này, thì chắc là quan hệ của cô với Thạch Thiết cũng rất tốt, liền gật đầu:

- Trước tiên cô cùng tôi quay về Mặc Nguyệt Chi Thành đã, để tôi gặp Thạch Thiết rồi sẽ tính tiếp.

- Vậy hai người kia…

Cô gái mặt sẹo còn muốn nói đến hai tu sĩ Trúc Cơ kia, thì đã thấy Diệp Mặc tiện tay đánh ra hai tia sét giải quyết xong rồi.

Diệp Mặc cũng không có hứng thú thu lại món đồ của bọn họ, trực tiếp kéo cô gái mặt sẹo lên 'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt'.

Cô gái mặt sẹo quay đầu lại nhìn vài cái, hiển nhiên là có chút tiếc nuối mấy chiếc nhẫn trữ vật, nhưng hiện đang có mặt Diệp Mặc nên cũng đành từ bỏ.

Mấy người Lạc Ảnh nhìn thấy Diệp Mặc mang về một cô gái mặt sẹo, đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Sau khi Diệp Mặc giải thích qua một lượt, liền để cho cô gái mặt sẹo tự mình kể lại nốt.

Qua câu chuyện cô gái mặt sẹo kể lại, mọi người cũng biết được tên cô là Vân Thư Lôi, mấy năm trước cô đã quen biết Thạch Thiết trong một tổ đội tu sĩ Trúc Cơ ở Nam An Châu, đồng thời cũng trở thành bạn tốt của Thạch Thiết. Tuy cô không nói gì, nhưng đám người Diệp Mặc cũng đoán được quan hệ giữa cô và Thạch Thiết hẳn là một đôi vợ chồng rồi.

Thạch Thiết mặc dù là linh căn Phong hệ, nhưng vì không có công pháp truyền thừa, nên vẫn dừng lại ở tu vi Trúc cơ. Mà bản thân cô vì Thạch Thiết, đã đi khắp nơi để tìm kiếm sư phụ của y, cũng chính là Diệp Mặc. Cho nên khi nghe được tin tức về Diệp Mặc ở trấn Mãng Sơn, đã vô cùng vui mừng, lập tức tìm kiếm Diệp Mặc, đuổi theo tới tận Mặc Nguyệt Chi Thành này.

Hai tên tu sĩ vừa nãy đã cướp của Vân Thư Lôi một chiếc nhẫn trữ vật, vẫn truy sát cô đến tận Mặc Nguyệt Chi Thành này. Sau khi Thạch Thiết bị thương, Vân Thư Lôi đã đưa y đến Mặc Nguyệt Chi Thành này để nghỉ ngơi. Bản thân cô thì ra ngoài để tìm kiếm một ít linh thảo, không ngờ lại bị hai tên tu sĩ kia bắt gặp và bao vây. Nếu như không phải đúng lúc Diệp Mặc xuất hiện, cho dù là cô không ngã xuống thì kết cục cũng phải bị trọng thương.



'Ô Vân Trùy - Thanh Nguyệt' rất nhanh đã tiến nhập vào Mặc Nguyệt Chi Thành. Khi Diệp Mặc biết được việc Mặc Nguyệt Chi Thành không ngờ lại không có tu sĩ thủ vệ, chỉ có một ít binh lính thủ vệ căn bản là không thể ngăn cản tu sĩ ra vào, nhất thời nhíu chặt mày lại.

- Thật là một nơi xinh đẹp.

Mấy người Đường Bắc Vi và Ninh Khinh Tuyết thấy Mặc Nguyệt Chi Thành thì đã có một loại cảm giác rất thân thiết. Thành thị ở đây có chút giống với ở địa cầu, chí ít bố cục kiến trúc trong thành cũng đã rất giống. Chỉ là diện tích khổng lồ hơn nhiều, hơn nữa nơi nơi đều làm một mầu xanh tươi. Các loại quy hoạch ngay ngắn rõ ràng, làm cho các cô vừa nhìn thấy thì đã có cảm giác vô cùng thoải mái. Các khu phố còn có vẻ rộng rãi hơn cả Đan Thành đến mấy lần.

Khi toàn bộ nhóm Diệp Mặc gồm mười một người xuống khỏi pháp bảo phi hành, cũng không có ai đi tới hỏi han gì, điều này làm cho Diệp Mặc cực kỳ bất mãn. Ở Đan Thành, cho dù là không có ai thủ vệ ở cửa, thế nhưng luôn có người âm thầm theo dõi, còn ở đây thì không chỉ không có người nào âm thầm theo dõi, hơn nữa cũng chỉ có vài tên vệ binh đứng nói chuyện phiếm ở cửa thành mà thôi.

Khi Diệp Mặc rời khỏi đây, đã đem toàn bộ sự vụ giao lại cho Diệp Vô Tài, nhưng hiện tại căn bản là không thấy mặt mũi của Diệp Vô Tài đâu, cũng may thần thức của Diệp Mặc đã thấy được Hứa Xương Cát và Đan Vương Nghiễn Điền - Thẩm Nghiễn Thanh ở trong phủ thành chủ.

Thẩm Nghiễn Thanh cũng đã thấy được Diệp Mặc, lập tức đã đứng lên, nhưng Diệp Mặc cũng không chờ Thẩm Nghiễn Thanh đi ra ngoài này, mà nhanh chóng mang theo mấy người Lạc Ảnh đi vào phủ thành chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.