Người hộ vệ trước đó được Dặc Nghiên tiên tử phái đi tìm Diệp Mặc đã trở về, lúc này anh ta đang đứng trước mặt Dặc Nghiên Tiên Tử sắc mặt có chút xấu hổ.
- Ngươi nói ngươi không tìm được tên tu sĩ đó?
Dặc Nghiên tiên tử nghi hoặc nhìn hộ vệ của mình, Bỉ Dực Tiên thành tuy là lớn, nhưng mà một tu sĩ Đại Ất Tiên tìm người mà tìm không được sao?
- Vâng.
Tên tu sĩ đó xấu hổ nói:
- Tôi biết tên hắn là Diệp Mặc, hắn và ba tu sĩ Hư Tiên đã ra khỏi thành.
Dặc Nghiên tiên tử nhíu mày nói rằng:
- Vậy ba tu sĩ đi cùng hắn ngươi cũng tìm không được? Lúc đó tuy Diệp Mặc không uống rượu, nhưng mà ba tu sĩ khác không phải uống qua Văn Phong Nhưỡng sao? Chỉ cần uống qua Văn Phong Nhưỡng, mùi rượu đặc biệt trong năm ngày đều không thể hoàn toàn biến mất, chỉ cần ngươi tìm được ba đồng bọn của hắn, chẳng phải tìm được Diệp Mặc rồi sao?
Tu sĩ Đại Ất Tiên đó càng thêm xấu hổ nói:
- Lúc đó tôi cũng nghĩ như vậy, sau khi rời khỏi quảng trường, tôi lập tức phái người canh ở cửa thành, không cho phép tu sĩ đã uống rượu ra ngoài, nhưng đã có một ít tu sĩ uống qua rượu ra ngoài rồi, tôi đã điều tra qua một số tu sĩ, đáng tiếc là không tìm được ba người đồng bọn của Diệp Mặc, mấy tu sĩ còn lại đi đầm lầy Mu Tức rồi, Tạng Thành Chủ đã phái người đến đầm lầy Mu Tức rồi, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức.
- Cuộc đấu giá sắp bắt đầu rồi, chúng ta mua hai miếng 'Giác Hồn Tảo' trước rồi nói sau.
Dặc Nghiên tiên tử trầm mặc chốc lát nói.
…
Lúc này trên địa bàn của đầm lầy Mu Tức dưới trận pháp ẩn nấp, Ly Hoành chủ động chắp tay nói với Diệp Mặc:
- Anh Diệp, không thì tôi vào trước vậy.
Diệp Mặc vẫy vẫy tay nói:
- Ở đây thần thức quét không vào, hiển nhiên còn có trận pháp, tôi vào trước, đợi sau khi tôi xác định bên trong không có vấn đề gì, mọi người cùng nhau vào.
- Được, dựa cả vào anh Diệp.
Ly Hoành không chút do dự gật đầu nói, Cao Noãn và Cao Hổ càng không có ý kiến.
Bất kể Ly Hoành nghĩ thế nào Diệp Mặc cũng không để ý, sau lần tìm kiếm di tích này, hắn sẽ tự động rời khỏi, lần trước đi vào đầm lầy Mu Tức, tu sĩ Kim Tiên đó ở Bỉ Dực Tiên thành làm hắn có dự cảm không hay, nếu không phải Ly Hoành nói ở đây có di tích, hắn sớm đã tự chạy trốn rồi, bây giờ đối với hắn mà nói, quan trọng nhất chính là tài nguyên tu luyện.
Diệp Mặc không đi vào trước, mà là tế ra mấy đạo thần thức đao, thần thức đao nháy mắt liền xé rách vách ngăn trận pháp thần thức thô ráp, một cái động phủ không lớn lắm hiện ở trước mặt Diệp Mặc, ở trên động phủ còn có một trận pháp chiếu sáng, đem mọi thứ trong động phủ chiếu rọi một cách rõ ràng, thậm chí đến thần thức cũng không cần dùng.
Trong động phủ không lớn, Diệp Mặc dùng thần thức quét một cái, bên trong không có bất kỳ sát trận nào, chỉ là ở ngay chính giữa có hai cái xác, Diệp Mặc quay đầu vẫy tay với Ly Hoành và mấy người khác nói:
- Bên trong không có nguy hiểm, mọi người cùng vào đi.
Ly Hoành ba người sửng sốt một chút, bọn họ thấy Diệp Mặc sở dĩ muốn vào trong động phủ trước, đó nhất định là muốn xem xem bên trong có thứ đồ tốt đặc biệt không, nếu có đồ tốt đặc biệt, hắn sẽ thu gom trước.
Thế nhưng trên thực tế, Diệp Mặc chỉ ở động phủ quan sát một chút, thì liền vẫy tay với bọn họ, dù đối với cử chỉ của Diệp Mặc có chút không hiểu, Ly Hoành ba người vẫn là trước tiên theo Diệp Mặc vào động phủ, đối với tu sĩ tu vi tầng thấp mà nói, di tích quý giá hơn bất kỳ thứ gì.
- Hai người Kim Tiên đã chết?
Cao Noãn nhìn hai thi thể trước mặt kinh hãi nói.
Ly Hoành lại lắc đầu nói rằng:
- Hai tu sĩ này không phải Kim Tiên, em xem màu vàng xương cốt trên người họ đã giảm đi, hiển nhiên là tu sĩ Huyền tiên rồi.
- Hai Huyền tiên bị giết ở đây?
Cao Noãn càng ngạc nhiên hỏi.
Ly Hoành đáp:
- Hai người họ không phải bị giết, mà là tàn sát lẫn nhau mà chết, em xem phương hướng công kích pháp bảo của hai người là biết, hơn nữa nhẫn của hai người vẫn còn.
- Bọn họ thật sự giết lẫn nhau mà chết, hai tu sĩ này còn là một nam một nữ.
Diệp Mặc đồng ý sự phán đoán của Ly Hoành.
Ly Hoành nhặt lên hai chiếc nhẫn, đặt ở một bên, Diệp Mặc lại nhặt lên một cái lò luyện đan, lò luyện đan đẳng cấp không cao, nhưng cũng không thấp, cũng là một tiên khí trung phẩm, nếu không phải tu vi của Diệp Mặc cao nhất, thì cái lò luyện đan này Ly Hoành nhặt lên trước rồi.
- Tôi hiểu sao bọn họ giết lẫn nhau rồi.
Ly Hoành thấy lò luyện đan Diệp Mặc để bên cạnh chiếc nhẫn, lập tức la lên.
- Nê Liên…
Cao Noãn thốt ra.
Ly Hoành khô khốc nói:
- Đúng, giữa cái lò luyện đan chính là một đài sen của Nê liên…
Y nghĩ không ra trước đó không lâu y còn nói chỉ cần tìm được một gốc Nê liên, thì tương đương với tài nguyên tu luyện mấy trăm năm, không ngờ rằng nhanh như vậy y thật sự tìm được một gốc Nê liên, dù là không phải Nê liên tươi nữa, nhưng Nê liên loại vật này cho dù là để nhiều năm, chỉ cần không hư, thì cũng đáng giá như nhau.
Diệp Mặc không biết tác dụng của Nê liên, lúc này hắn nghe thấy Nê liên, chìa tay một cách vô thức lấy cái đài sen đã khô kia trong lò đan ra.
- Đây chính là Nê liên?
Diệp Mặc nghi hoặc hỏi một câu.
- Đúng vậy, đây chính là Nê liên, Nê liên có thể luyện chế 'Thái Ất đan'. Mà Thái Ất đan là tiên đan tứ phẩm, là một trong những đan dược quan trọng của Huyền tiên tấn cấp Đại Ất Tiên nhân
Ly Hoành thu lại tâm tình của mình, cố nén kích động nói.
Sau khi nói xong dường như để chứng minh mình không có tư tâm, lại bổ sung:
- Đối với mười một hạ thiên vực mà nói, tấn cấp khó nhất không phải tấn cấp giữa đại tiên, mà là từ thiên tiên đến đại tiên, có người cả một đời cũng chỉ có thể kẹt ở Huyền tiên, trơ mắt nhìn tuổi thọ của mình chấm dứt, cũng không có cách tấn cấp đại tiên cho nên sự quý giá của 'Thái Ất đan' có thể biết được.
Diệp Mặc gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, chẳng trách Ly Hoành nói một cây Nê liên có thể để tấn cấp tu sĩ tu luyện đến mấy trăm năm không phải lo lắng, Nếu như 'Thái Ất đan' thật sự quý như vậy thì đừng nói đến tu luyện mấy trăm năm, hay tu luyện trên nghìn vạn năm, không chừng tài nguyên đều đủ rồi.
Ly Hoành tựa hồ như hiểu rõ ý của Diệp Mặc, nói tiếp:
- 'Thái Ất đan' tuy rằng quý, đáng tiếc là người có thể luyện tiên đan tứ phẩm quá ít, loại đan dược này ít nhất cần đại sư tiên đan tứ phẩm mới có thể luyện chế ra, mà đại sư tiên đan tứ phẩm cho dù là Văn Cử Thiên cũng không nhiều, càng không phải là người thường có thể mời được cho nên cho dù là chúng ta có được 'Nê liên’ cũng chỉ có thể bán ra ra giá một phần nghìn, thậm chí ít hơn.
Diệp Mặc mở đài sen trong tay ra, trong đó còn có sáu hạt sen.
Nhìn thấy sáu hạt sen trong đài sen, Cao Noãn bỗng nhiên nói:
- Em biết hai người này tại sao phải giết lẫn nhau rồi.
Thấy mọi người đều nhìn mình, Cao Noãn nói:
- Nhất định là hai người này có được một Nê liên, một người trong đó là tiên đan sư, cho nên định luyện chế 'Thái Ất đan'. Kết quả luyện chế mấy lò đều thất bại, người còn lại không cho phép anh ta tiếp tục lãng phí Nê liên, sau cùng xảy ra tranh chấp.
- Đài sen của 'Nê liên' đều là có hai mươi hạt sen, ở đây thiếu sáu hạt.
Nói xong Cao Noãn lại bổ sung một câu.
Ly Hoành gật đầu nói rằng:
- Hoặc là một trong hai người biết thời điểm của mình đã đến, cho nên bất chấp điên cuồng mà luyện chế 'Thái Ất đan’, đáng tiếc là trình độ luyện đan của anh ta có hạn… đúng rồi, tôi nghĩ ra rồi, ao khô cạn bên ngoài rất có thể chính là nơi sinh trưởng của Nê liên, hai người này nói không chừng là ở đây đợi rất lâu, không ngờ tới cuối cùng lại chết trong tay của đối phương…
Nói đến đây, Ly Hoành hình như nghĩ ra cái gì, không nói thêm gì nữa, mà là cúi đầu vô thức lui về sau một bước.
Diệp Mặc làm sao không biết Ly Hoành đang lo lắng mình sẽ vì Nê liên đột nhiên nổi lòng dạ ác độc, một mạch giết ba người họ.
Diệp Mặc trong lòng âm thầm lắc đầu, đừng nói hắn đối với Ly Hoành ba người có cảm tình tốt, cho dù là thực sự cùng tổ đội, hắn cũng sẽ không có tâm tư, ngoài trừ có người dám đối với hắn có loại tâm tư này.
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc cảm thấy có chút tẻ nhạt, hắn chủ động lấy đi hai hạt sen nói rằng:
- Mặc kệ Nê liên này là thế nào để lại, chúng ta chia ra trước, Nê liên có sáu hạt, tôi lấy hai hạt.
- Vậy tôi và anh mỗi người một hạt, còn lại cho anh Ly Hoành là được.
Cao Noãn vội vàng nói, nói xong cũng lấy hai hạt sen.
Ly Hoành sau khi lấy hai hạt sen nói:
- Hạt sen của Nê liên có thể chăm chút thành Nê liên mới, chỉ là cần thời gian rất dài mà thôi.
Diệp Mặc nghe xong lại giật mình, trong thế giới trang vàng có 'Ngũ Thải Liên’, lại trồng thêm một gốc Nê liên thì ngại gì? Thời gian dài thì đã sao, đợi sau khi hắn tìm về số lượng lớn tiên tinh, hắn sẽ sử dụng trận bàn thời gian để trồng.
Diệp Mặc lần nữa mở ra hai cái nhẫn, trong nhẫn có hai pháp bảo tiên khí hạ phẩm, còn có một pháp bảo công kích tiên khí trung phẩm, ngoài ra, tiên tnh hạ phẩm cộng lại năm mươi ngàn miếng, tiên tinh trung phẩm cộng lại mười ngàn miếng, mà tiên tinh thượng phẩm cộng lại cũng có tám nghìn mấy, còn có là một đống tiên linh thảo không có cấm chế phòng hư thối, cùng với phần lớn đan dược.
- Thật là người giàu có…
Cao Noãn hít một hơi nói, cô thì chưa thấy qua nhiều tiên tinh như vậy, còn có tám nghìn mấy tiên tinh thượng phẩm.
Ly Hoành từng trải hiển nhiên hơn Cao Noãn nhiều, anh ta lắc đầu nói:
- Hai tu sĩ chưa tính là giàu có đâu, sau khi bọn họ đem toàn bộ tiên tinh xài gần hết, mới đến được đây.
Diệp Mặc cũng hiểu được ý của Ly Hoành, hai người này có một người nhất định là tiên sư luyện đan, trước khi họ đến đây, đã dùng một lượng lớn tiên tinh mua tiên linh thảo rồi, có lẽ là đến đây chuẩn bị tấn cấp Đại Ất Tiên. Luyện đan sư, bất kể là Tu Chân giới, hay là Tiên giới, đều là số ít người giàu có, đáng tiếc là tiên linh thảo đó không đặt vào dược đỉnh, tự động mục nát mất rồi, mà Nê liên trong dược đỉnh, vì có cấm chế của dược đỉnh và linh khí tiên dược làm dịu, nên mới có thể giữ gìn.
Cao Noãn thoáng nghĩ một chút, liền gật đầu, hiểu rõ ý tứ của Ly Hoành.
Diệp Mặc nhặt một trong mấy miếng ngọc giản lên, phát hiện đều là giới thiệu một vài linh thảo, còn có một vài phương thuốc của Tiên giới, lập tức nói:
- Mấy miếng ngọc giản này là giới thiệu tiên linh thảo và ngọc giản luyện đan, tôi cất đi đây.