Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1662: Đối chiến chính diện



Tuy rằng tu vi của Diệp Mặc so với hai người phía trước đều có sự chênh lệch, nhưng thần thức của hắn so với hai Đại Chí Tiên phía trước thì mạnh hơn. Vị nữ tiên áo xanh kia có tu vi Đại Chí Tiên sơ kỳ, còn người theo dõi cô có tu vi Đại Chí Tiên trung kỳ. Thần thức của Diệp Mặc hiện giờ thì đã tương đương với Đại Chí Tiên hậu kỳ rồi, hơn nữa công pháp mà hắn tu luyện vốn chính là vạn vật diễn hóa, nên càng có lợi cho việc ẩn nấp. Lúc này khi hắn đi theo hai người kia, thì căn bản là cả hai đều không hề phát giác được.

Tên Đại Chí Tiên áo xám kia có bản lĩnh theo dõi cũng không kém, vì vị nữ tiên trước mặt dường như rất cẩn thận, nhưng vẫn không hề phát hiện rằng mình bị theo dõi.

Hai canh giờ sau, thì tên Đại Chí Tiên áo xám bỗng nhiên tăng tốc độ. Hiện tại vị nữ tiên áo xanh cũng đã phát hiện mình bị theo dõi, cũng đồng thời tăng tốc độ nhưng lúc này đã không kịp nữa rồi, chỉ trong chớp mắt thì tên Đại Chí Tiên áo xám kia đã ngăn cản trước mặt cô rồi.

Diệp Mặc lúc này đã ẩn nấp ở một bên. Lúc trước vị nữ tiên áo xanh kia đã giúp hắn một lần, nên nếu như có thể, thì hắn cũng sẽ giúp đối phương lại một lần. Chỉ là lúc này hắn lại thấy vị nữ tiên áo xanh kia ngừng hẳn lại, dường như cũng không hề sợ tên Đại Chí Tiên áo xám kia, mà ngược lại cô còn dùng thần thức xem xét xung quanh, dường như là sợ tên Đại Chí Tiên này có đồng bọn nữa.

- Người vì sao lại theo dõi ta?

Vị nữ tiên áo xanh kia đứng trên pháp bảo phi hành của mình, lạnh lẽo nhìn tên Đại Chí Tiên áo xám đã theo dõi cô.

- Thanh Phong Ma Kiếm mà cô lấy được tại hội đấu giá là của bạn tôi, cô hãy ra cái giá đi, tôi muốn thu hồi lại nó.

Tên Đại Chí Tiên áo xám kia lạnh nhạt nói một câu, đồng thời lấy ra pháp bảo Tam Xoa Kích của mình.

Vị nữ tiên áo xanh kia cười nhạt:

- Ngươi đã có mặt tại hội đấu giá, vậy thì Phong Ma Kiếm kia có giá bao nhiêu Tiên tinh chẳng lẽ ngươi lại không biết? Nếu ngươi nhất định muốn, vậy thì cứ dựa theo giá mà ta đã mua mà trao đổi là được rồi.

- Điều đó không có khả năng. Đó là đồ vật của bạn tôi, cô không thể để tôi dùng giá trên hội đấu giá mà thu hồi lại được.

Giọng nói của tên Đại Chí Tiên áo xám liền trở nên lạnh lẽo.

- Đồ của bạn ngươi thì liên quan gì tới ta? Ngươi muốn thu hồi giúp bạn mình, thì cứ trực tiếp giao Tiên tinh cho ta.

Vị nữ tiên áo xanh kia hừ lạnh một tiếng rồi nói, không hề có ý định chịu thiệt mà nhường lại thứ đồ kia.

- Vậy thì đừng trách tôi không khách khí.

Chiếc Tam Xoa Kích trong tay tên Đại Chí Tiên áo xám kia run lên, lập tức biến ảo thành một vòng kích ảnh đầy trời, trực tiếp bao phủ lấy vị nữ tiên kia.

Vị nữ tiên kia căn bản là cũng không sợ hãi, hai tay cô liền tung ra vô số viên ngọc, ngay cả Diệp Mặc cũng không nhìn rõ ràng pháp bảo của cô là thứ gì. Sau khi vô số viên ngọc được ném ra, thì vị nữ tiên kia liền cười lạnh rồi nói:

- Ngươi muốn Phong Ma Kiếm sao? Đừng cho là ta không biết tâm tư của ngươi, thứ mà ngươi muốn chỉ là 'Tam điệp già lam' của ta mà thôi…

Mặc dù miệng vẫn đang nói, nhưng những viên ngọc trong tay cũng càng lúc càng được cô ném ra nhiều hơn, căn bản là không có dấu hiệu dừng lại, chỉ trong chốc lát, thì những viên ngọc kia đã ngăn chặn lại vòng kích ảnh đầy trời rồi. Không gian xung quanh lúc này lập tức sôi trào lên, núi đá và cây cối phía dưới dường như là đang bị một trận cuồng phong thổi qua vậy, bụi đá bay tứ phía, uy thế thực sự là kinh người.

Nghe được bốn chữ 'Tam diệp già lam', thì trong lòng Diệp Mặc liền hiểu được là có chuyện gì xẩy ra rồi. 'Tam diệp già lam' là tiên linh thảo cấp sáu, dùng để luyện chế 'Chí già đan’. Mà 'Chí già đan’ chính là đan dược chủ yếu dùng để Đại Chí Tiên thăng cấp lên Đại La Tiên, có thể giúp nâng cao tỷ lệ thành công cho Đại Chí Tiên khi thăng cấp lên Đại La Tiên.

Cả vị nữ tiên và tên Đại Chí Tiên áo xám kia đều là Đại Chí Tiên, cho nên tầm quan trọng của 'Tam diệp già lam' hoàn toàn có thể thấy rõ được. Trước đó khi hắn nghe tên Đại Chí Tiên kia nói, thì vốn đã hiểu là y bịa chuyện rồi, nhưng nguyên nhân hóa ra là vì 'Tam diệp già lam'.

Nhìn thấy uy thế khi hai người đánh nhau, thì Diệp Mặc cũng kinh hãi không thôi. Hắn có thể giết được Đại Ất Tiên, nhưng loại uy thế đối chiến của hai Đại Chí Tiên này thì với tu vi hiện tại hắn khẳng định không phải là đối thủ. Cho dù là muốn giúp đỡ, thì hiện tại hắn cũng không dám ra tay. Nếu như vị nữ tiên kia kém quá nhiều so với tên Đại Chí Tiên kia, thì hắn thà rằng không giúp còn hơn.

Ầm ầm…

Những tiếng nổ mạnh vang lên xen lẫn với âm thanh không khí bị xé rách, khiến cho diện tích mấy ngàn dặm xung quanh trở thành một vòng xoáy của các vụ nổ.

Cũng may không gian của Tiên Giới vững chắc, bằng không thì với cuộc chiến đấu như thế này, Diệp Mặc cũng phải nghĩ tới liệu không gian ở đây có thể bị sụp đổ hay không?

Tuy Diệp Mặc không dám ra tay, nhưng quá trình hai người này đánh nhau thì hắn vẫn miễn cưỡng thấy rõ được. Vốn hắn còn tưởng rằng tu vi nữ tiên kia còn kém một chút, chứ không kém quá nhiều so với tên Đại Chí Tiên kia. Nhưng sau khi hai ngời đánh nhau, thì Diệp Mặc phát hiện thực lực của hai người lại ngang bằng nhau, không có người nào chiếm được thế thượng phong cả.

Tên Đại Chí Tiên kia cũng nhíu mày, hiển nhiên là không ngờ vị nữ tiên trước mặt chỉ có tu vi Đại Chí Tiên sơ kỳ, lại có thể cùng y bất phân thắng bại.

Vị nữ tiên kia dường như cũng không ngờ rằng đối phương sẽ ngang tay với mình, cho nên trong mắt lúc này đã hiện ra một chút lo lắng.

Diệp Mặc đoán chừng lúc này nếu như hắn bắt đầu đi ra hỗ trợ, thì tên Đại Chí Tiên kia chắc chắn sẽ không chiếm được chỗ tốt. Nhưng hiện giờ hắn tuyệt đối sẽ không ra mặt, vì tuy rằng vị nữ tiên kia đã giúp hắn một lần, nhưng hắn cũng chưa biết rõ cô là người như thế nào? Một khi cô ta là loại người luôn giết người diệt khẩu, thì chính mình cố sức giúp đỡ cũng không tốt.

Ngay khi Diệp Mặc còn đang suy nghĩ, thì vị nữ tiên kia đột nhiên ném ra một đạo bùa. Cái đạo bùa kia lập tức bộc phát ra một uy thế kinh khủng, ngay cả Diệp Mặc đang ở cách hai người chừng mười dặm, cũng có thể cảm giác được đạo bùa chú kia có thể uy hiếp tới tính mạng của hắn.

Không đợi Diệp Mặc kịp phản ứng, thì một vụ nổ kinh khủng đã phát ra. Chờ tới khi Diệp Mặc tỉnh lại với một thân đầy bụi đất, thì vị nữ tiên kia đã sớm biến mất không thấy đâu rồi.

Thật là một đạo bùa chú kinh khủng. Trong lòng Diệp Mặc lúc này lại đang nghĩ, nếu như hắn gặp phải cái đạo bùa chú này, thì hắn phải làm gì đây? Cho dù hắn đã có tu vi luyện thể Tiên niết thể, thì chắc cũng cũng phải trọng thương dưới vụ nổ kinh khủng vừa rồi.

Tên Đại Chí Tiên kia cũng biến mất không thấy đâu, chẳng lẽ y đã chết rồi sao? Diệp Mặc vừa nghĩ tới đây, thì đã cảm giác được một sự nguy hiểm cực lớn đang đánh tới từ phía sau hắn. Hắn cũng không kịp suy nghĩ gì mà lập tức lấy Tử đao ra đánh về phía sau.

Ầm…

Một thanh Tam Xoa Kích va chạm với Tử đao, Diệp Mặc bay ngược ra xa vài trăm thước mới có thể miễn cưỡng mà ngừng lại.

- Vậy mà không chết?

Diệp Mặc nhíu mày nhìn chằm chằm vào tên Đại Chí Tiên vừa đánh lén mình. Hắn cho rằng sau khi vị nữ tiên ném ra cái đạo bùa chú kia, thì tên này hẳn là đã chết rồi.

Không ngờ rằng tên Đại Chí Tiên này chẳng những không chết, mà còn phát hiện ra tung tích của mình. Thậm chí y còn thừa cơ đánh lén mình nữa. Nếu như không phải là tên Đại Chí Tiên này đã bị trọng thương, chính mình phản ứng cũng rất nhanh, thì có lẽ hiện tại mình xong đời rồi.

Nhưng lúc này Diệp Mặc cũng không sợ hãi gì nhiều, vì khí tức của tên Đại Chí Tiên lúc này đang rất hỗn loạn, hẳn là thương thế không hề nhẹ, đoán chừng là tu vi của y hiện tại đã hạ xuống chỉ còn ngang ngửa với Đại Ất Tiên mà thôi.

Tên Đại Chí Tiên lúc này kinh ngạc ‘Ồ’ lên một tiếng. Y giật mình vì Diệp Mặc chẳng những có thể phát hiện ra y đánh lén, hơn nữa còn liều mạng phản kích lại y một chiêu mà không hề bị thương.

Y bị thương rất nặng, nhưng cho dù là vậy thì cũng phải tương đương với một Đại Ất Tiên hậu kỳ. Đối phương của y chỉ là một Huyền Tiên trung kỳ, nhưng dưới một chiêu đánh lén của y lại không hề bị giết, điều này sao có thể được chứ?

Diệp Mặc biết rõ rằng khi vụ nổ kia xảy ra, thì trong lòng mình đã dao động nên bị tên Đại Chí Tiên này phát hiện được. Xem ra tâm tình của mình vẫn kém một chút, bằng không thì cho dù có vụ nổ kia, thì tên Đại Chí Tiên này cũng không thể nào phát hiện ra hắn được.

- Anh có ý gì vậy? Vì sao vô duyên vô cớ lại đánh lén tôi?

Diệp Mặc cầm lấy Tử đao rồi lạnh giọng hỏi.

- Đánh lén mày? Mày dám theo dõi tao, nên tao đương nhiên phải giết mày rồi.

Tên Đại Chí Tiên kia không dám khẳng định là Diệp Mặc có phải thực sự đã theo dõi y hay không, vì nếu một Huyền Tiên trung kỳ có thể theo dõi được một Đại Chí Tiên như y, mà y lại không hề phát hiện được, thì y thật sự là không dám tin.

Diệp Mặc nhíu mày:

- Tôi theo dõi anh? Tu vi của anh rõ ràng cao hơn tôi, vậy mà tôi theo dõi anh anh lại có thể không phát hiện ra sao? Tôi chỉ là thấy bên này có người đánh nhau, nên mới tới xem một chút, không ngờ là còn chưa tới, đã xảy ra một vụ nổ rồi.

Lúc này thì Diệp Mặc tuyệt đối sẽ không thừa nhận là chính mình đã theo dõi đối phương, vì dù đối phương đang bị trọng thương, thì cũng là một Đại Chí Tiên hàng thật giá thật.

Tên Đại Chí Tiên kia thấy Diệp Mặc nhíu mày phủ nhận, thì cũng thấy nghi hoặc. Y cũng nghĩ rằng, nếu một tên Huyền Tiên theo dõi y, thì y không thể nào mà không phát hiện ra được.

Nhưng dù Diệp Mặc có nói thật hay không, thì y cũng đều muốn giết Diệp Mặc. Một tên Huyền Tiên mà thôi, muốn giết thì cứ tùy tiện ra tay là được.

Diệp Mặc cảm nhận được sát ý của tên Đại Chí Tiên này, thì đã lập tức biết đối phương muốn giết mình rồi, nên hắn lập tức lấy ra một thanh trường đao rồi nói:

- Vãn bối vô ý quấy rầy tiền bối, nên xin lấy thanh trường đao này để bồi thường…

- Tiên khí thất phẩm?

Tên Đại Chí Tiên kia lập tức khiếp sợ kêu lên, y không thể tưởng tượng được là tên Huyền Tiên trước mặt này lại có được cả Tiên khí thất phẩm. Đây chính là Tiên khí thượng phẩm rồi, cho dù là Tam Xoa Kích của y cũng chỉ là ngụy thất phẩm mà thôi.

Diệp Mặc cần chính là sự ngây người trong chớp mắt này. Ngay khi tên Đại Chí Tiên còn đang kinh ngạc, thì Hắc Thạch Cân của Diệp Mặc liền được ném ra, đồng thời mấy chục đạo thần thức đao cũng được hắn phóng ra.

Cho dù là tên Đại Chí Tiên kia vốn vẫn có đề phòng với Diệp Mặc, nhưng cũng không ngờ rằng một tên Huyền Tiên trung kỳ như Diệp Mặc lại dám đột nhiên ra tay với mình.

Ầm…

Tên Đại Chí Tiên này còn chưa kịp tức giận, thì Hắc Thạch Cân đã biến thành một ngọn núi mà đập xuống. Tên Đại Chí Tiên trong lúc này chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng Tam Xoa Kích để ngăn trở Hắc Thạch Cân của Diệp Mặc, nhưng hết lần này tới lần khác thần thức của y vẫn bị trì hoàn khiến động tác chậm lại một chút, không có cách nào kịp phóng Tam Xoa Kích ra cả.

Răng rắc…

Tam Xoa Kích còn chưa được kích phát ra hoàn toàn, thì đã bị Hắc Thạch Cân đánh vào rồi, lập tức một tiếng ‘Răng rắc’ liền phát ra. Tuy chiếc Tam Xoa Kích đã bị rạn nứt, nhưng vẫn kịp chặn lại Hắc Thạch Cân của Diệp Mặc, giúp cho tên Đại Chí Tiên kia không bị Diệp Mặc đập cho nát bét.

- Tao muốn xé…

Bị Diệp Mặc đánh lén, thì tên Đại Chí Tiên kia điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng cực độ tức giận. Chỉ là câu nói của y còn chưa nói hết, thì Tử đao của Diệp Mặc đã lại tới rồi.

- 'Vô ảnh', lên…

Cùng lúc với Tử đao, thì 'Vô ảnh' cũng được Diệp Mặc gọi ra. Cho dù là một Đại Chí Tiên đã bị trọng thương, thì nếu hắn không thể giết đối phương ngay lập tức, thì tiếp đó hắn sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa.

Phập…

Khi 'Vô ảnh' tập kích tên Đại Chí Tiên này, thì đồng thời Tử đao của hắn cũng đã đánh trúng tên Đại Chí Tiên.

Từ khi Diệp Mặc lấy ra Tiên khí thất phẩm khiến tên Đại Chí Tiên này ngây người tới giờ, thì Diệp Mặc đã liên tiếp ném ra Hắc Thạch Cân, phóng ra Tử đao, đồng thời còn tung cả 'Vô ảnh' ra nữa, trước sau căn bản không hề có chút trì hoãn nào.

Nhưng cho dù là như vậy, thì vốn Tử đao có thể chém tên Đại Chí Tiên kia thành hai mảnh cũng chỉ có thể để lại trên người tên Đại Chí Tiên kia một vết thương sâu hoắm mà thôi. Đây là còn nhờ cả vào tác dụng của thần thức đao nữa, nếu không thì còn không đạt được cả cái hiệu quả này rồi.

- Chết đi cho tao…

Tên Đại Chí Tiên kia đánh ra một quyền. Dưới những đòn đánh lén liên tiếp của Diệp Mặc, thì y vốn đã trọng thương giờ càng trở nên nghiêm trọng hơn. Nhưng với thương thế như vậy, thì tên Đại Chí Tiên này vẫn có năng lực đề phản kích lại, đánh một quyền trúng vào trước ngực của Diệp Mặc.

Diệp Mặc cũng phun ra một ngụm máu tươi, lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài. May là có tu vi luyện thể Tiên niết thể bảo vệ, cho nên hắn còn không bị đánh tới mức bạo thể tại chỗ, nhưng tiên nguyên lực trong cơ thể của hắn cũng quay cuồng không thôi, khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

- Tiên niết thể?

Tên Đại Chí Tiên lúc này cả người đầy máu, lại phải khiếp sợ kêu lên một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.