Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1739: Tiên Phần Lĩnh



- Em biết, nhưng em cũng không có hứng thú với thứ này.

Diệp Mặc không để ý nói.

Nói xong hắn nhìn Kế Khôn cười nói:

- Cho nên em kêu Hi Nguyệt tỷ đến còn có một việc, chính là đem Đế Đạo Tinh này cho tỷ.

- Cậu nói đem Đế đạo tinh cho chị?

Kế Khôn sững sờ nhìn chằm chằm Diệp Mặc, thậm chí vành mắt có chút ửng đỏ. Cô là thật tâm coi Diệp Mặc như em trai, còn Diệp Mặc trong lòng như thế nào cô cũng không rõ ràng lắm. Nhưng bây giờ cô đã hiểu, Diệp Mặc cũng giống cô, thật sự coi cô là chị gái rồi.

Nếu không phải như vậy, hắn sẽ không tiết lộ ra chuyện lấy được truyền thừa của Hạo Thiên, càng không có khả năng đem Đế Đạo Tinh đưa cho cô.

Diệp Mặc gật gật đầu nói,

- Đúng vậy, Hi Nguyệt tỷ, em không có hứng thú với thứ này.

- Cảm ơn cậu.

Kế Khôn bỗng nhiên cảm giác mình không phải là một mình ở Tiên Giới nữa rồi, ít nhất cô còn có một thân nhân, ít nhất còn có một cậu em trai

Sau khi Kế Khôn nói xong, lập tức liền chặn tay của Diệp Mặc lại, nói tiếp:

- Cậunói cho chị biết xem vì sao em không lấy? Bộ em không biết là có được thứ này rồi, có thể vấn đạo Tiên Giới đỉnh phong, là vị trí mà người vấn đạo ai ai cũng muốn sao? Tiên đế của ba mươi ba Thiên Vực cũng chẳng có bao nhiêu, chính là vì thành Tiên đế rất khó.

Nói xong, Kế Khôn càng không chớp mắt, mắt nhìn chằm chằm Diệp Mặc, nếu như cô không lấy được đáp án chắc chắn, cô tuyệt đối sẽ không để cho Diệp Mặc tùy tiện lãng phí mất Đế Đạo Tinh.

Diệp Mặc mỉm cười, cực kỳ tự tin nói:

- Đạo của em do em tự mình đi chứng, em tuyệt đối sẽ không chứng đạo mà người khác đã đi qua rồi. Nếu không có lòng tin, em càng không cần dùng đồ của người khác để vấn đỉnh đế vị.

Hạo Thiên Đại Đế chỉ là một tiên đế mà thôi, Đế Đạo Tinh của ông ta nhiều nhất có thể khiến cho Tiên Tôn thăng cấp Tiên đế. Mà đối thủ hắn đang đối mặt lại là chứng đạo Thánh đế, nếu như hắn ngay cả Tiên Đế cũng không thể thành tựu, hắn còn đi làm đối thủ của Thánh đế gì chứ? Dứt khoát luân hồi luôn cho rồi.

- Được.

Kế Khôn kích động hẳn lên nói:

- Cậu đã có được bản lĩnh thần thông của mình. Chị biết cậu muốn chứng đạo của chính mình. Tâm cảnh của cậu cao hơn chị rất nhiều, chị còn đang suy nghĩ sẽ làm thế nào khi đạt được Đế Đạo Tinh thành tựu tiên đế, thì cậu đã đem mục tiêu của mình xác định trên chứng đạo Thánh đế rồi.

Diệp Mặc cười nói:

- Hi Nguyệt tỷ, chị cũng đừng khen em nữa. Bây giờ đệ vẫn còn là một Đại Chí Tiên sơ kỳ, cách Tiên vương còn rất xa vời, lại càng khỏi cần phải nói chứng đạo. Em chỉ ước vọng một chút mà thôi, nhưng Đế Đạo Tinh kia, em đúng là lấy cũng chẳng ích gì.

- Chị muốn lấy cậu làm gương, chị cũng phải đi con đường của chính mình. Nếu như chị dùng Đế Đạo Tinh, vậy thì đồng nghĩa với đoạn tuyệt với Đạo của chính mình. Có lẽ là thành tựu cao nhất của chị sẽ không thể đạt đến tiên đế, nhưng giống như cậu nói vậy, ít nhất chị phải có dũng khí đi tìm kiếm đạo của mình.

Nói xong. Kế Khôn nhìn Diệp Mặc thận trọng nói:

- Đồ thì cậu tự mình giữ lại đi, không nên tùy tiện cho bất kỳ người nào, cũng không nên tùy tiện nói cho bất cứ kẻ nào biết. Cho dù là cậu không dùng, tương lai cũng có tác dụng khác.

- Được.

Nếu Kế Khôn đã muốn chứng đạo của chính mình, Diệp Mặc cũng không miễn cưỡng nữa. Kế Khôn tư chất nghịch thiên, nếu như thêm một ít cơ duyên nữa, cô chưa hẳn sẽ không thể thành tựu Tiên đế

- Chị tới đây là đang muốn nói một chuyện với cậu.

Kế Côn khơi ra một chủ đề.

- Chị nói đi.

Lần này sau khi hai người gặp nhau, Diệp Mặc dự định đi Cấm Thượng Thiên tìm một nơi bế quan. Nếu như không gì ngoài ý muốn xảy ra, đã có tài nguyên trong tay, lần này hắn bế quan sẽ nâng cao thực lực của mình lên Đại La Tiên.

- Cậu nói cậu là đại sư Tiên đan lục phẩm đỉnh. Nếu muốn thăng cấp lên tông sư Tiên đan thất phẩm, cần bao lâu?

Kế Khôn hỏi.

Diệp Mặc trầm ngâm một lát nói:

- Nếu có tiên linh thảo cấp bảy, em đoán chừng cần thời gian khoảng mười mấy năm. Nhưng truyền thừa luyện đan của em không giống như của người khác, có lẽ một hai năm thăng cấp tông sư tiên đan thất phẩm cũng không phải là không có khả năng.

Những lời này của Diệp Mặc có chút bảo thủ. Nếu như có Tiên linh thảo, chưa đến một năm hắn đã có thể thăng cấp lên Tông sư tiên đan thất phẩm rồi. Nhưng luyện đan, cái này, nếu như xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn gì thì ai cũng không biết rõ. Ngộ nhỡ hắn nói quá, làm lỡ chuyện của Kế Khôn, thì không dễ xử lý rồi. Hơn nữa hắn phát hiện dùng trận bàn Thời gian đúng là tốt, nhưng nếu không dùng trận bàn Thời gian, lĩnh ngộ đối với luyện đan và luyện khí sẽ càng tốt hơn một chút.

-....

Kế Khôn một lần nữa lại sững sờ nhìn chằm chằm Diệp Mặc, suy nghĩ trong lòng cô là, nếu Diệp Mặc có thể nội trong trăm năm thăng cấp lên Tông sư Tiên đan thất phẩm, kế hoạch của cô có thể thực hiện rồi. Nhưng Diệp Mặc nói hắn chỉ cần mười mấy năm, thậm chí trong một hai năm là có thể rồi. Cho dù là cô có tin tưởng Diệp Mặc hơn nữa, cũng bắt đầu không cho là Diệp Mặc có thể thăng cấp tông sư Tiên đan thất phẩm nhanh như vậy.

Diệp Mặc vừa thấy biểu lộ của Kế Khôn, đã biết cô đang hoài nghi mình. Diệp Mặc cũng không nói gì, trực tiếp phóng Thần Nông Lô ra.

Kế Khôn trông thấy Thần Nông lô của Diệp Mặc, ánh mắt lập tức liền chăm chăm, không ngờ cô lại nhìn không ra đẳng cấp của cái lò luyện đan này của Diệp Mặc, hoặc là nói cái lò này của Diệp Mặc căn bản là không có đẳng cấp?

Giác Hồn Tảo? Kế Khôn không thể tưởng được Diệp Mặc lại lấy ra Giác Hồn Tảo. Cô càng ngày càng cảm giác thấy người cậu em này của mình không hề tầm thường, cầm tới tay đều là những thứ người khác không có.

Mới chưa tới nửa nén nhang, khi một lò 'Song thần đan' hạng nhất liền đã để ở trước mặt cô, cô mới hiểu được Diệp Mặc không hề khoác lác

- Bây giờ chị đã tin rồi chứ.

Diệp Mặc thu hồi lò đan vừa cười vừa nói.

Kế Khôn thở ra một hơi, một hồi lâu mới lên tiếng:

- Chị thật đúng là chiếm được món hời lớn rồi, không ngờ lại tìm được một cậu em nghịch thiên như vậy. Số Giác Hồn Tảo này của cậu là từ đâu mà có? Thứ này cậu nhất định không thể tiết lộ, aih, những thứ không thể tiết lộ trên người cậu thật sự là quá nhiều đấy.

Nói đến phần sau, chính Kế Khôn cũng lắc đầu không còn gì để nói.

Diệp Mặc lại lờ đi, lại lấy ra mấy bình 'Song thần đan' và hơn mười miếng Ám tảo đưa cho Kế Khôn nói:

- Những thứ này chị giữ lại đi.

- Cậu còn có Ám tảo?

Kế Khôn mặc dù chưa từng dùng qua Giác Hồn Tảo, nhưng không có nghĩa là cô không biết. Cũng may cô đối với sự nghịch thiên của Diệp Mặc đã có một ít miễn dịch, gật gật đầu, thu hồi mấy thứ Diệp Mặc cho.

Kế Khôn thu hồi những vật này xong, cũng lấy ra một cái nhẫn đưa cho Diệp Mặc nói:

- Trong này đều là một ít tiên linh thảo cấp bảy, là chị hỏi xin sư phụ đấy, cầm đi.

Diệp Mặc trong lòng đại hỉ, cái hắn thiếu thốn nhất đúng là tiên linh thảo cao cấp, những tiên linh thảo này nhất định là Kế Khôn có lòng lấy cho hắn. Đã có những tiên linh thảo này, hắn tin tưởng mình có thể thăng cấp đến tông sư tiên đan thất phẩm trong một thời gian ngắn.

- Có phải là cậu muốn tìm một nơi để bế quan không?

Kế Khôn nhìn ra được suy nghĩ của Diệp Mặc.

Diệp Mặc không có giấu diếm,

- Đúng, đúng là em muốn tìm nơi bế quan, lần này em sẽ rời khỏi Thường Dung Thiên, có khả năng sẽ đi Cấm Thượng Thiên.

- Vậy năm năm sau chúng ta sẽ gặp lại ở đây nha, năm năm sau chị sẽ chuẩn bị đi tìm ‘Bồng Việt Tiên quả’. Nếu năm năm sau cậu đã thăng cấp lên tông sư tiên đan thất phẩm, cậu hãy đi cùng chị. Dù sao cậu cũng cần thứ này, nếu không chị tìm được 'Bồng Việt Tiên Quả' rồi, cầm đi cho người khác, cũng không nhất định có thể đổi được một viên 'Y Vương Đan'.

Kế Khôn vừa cười vừa nói

Lúc này cô đã hoàn toàn tin tưởng Diệp Mặc có thể thăng cấp lên tông sư Tiên đan thất phẩm trong thời gian ngắn, niềm vui sướng mà Diệp Mặc cho cô thật sự là rất nhiều rồi.

- Hi Nguyệt tỷ, chị có thể tìm thấy 'Bồng Việt Tiên Quả'?

Diệp Mặc lập tức mừng rỡ không thôi nói, hắn đối với việc mình thăng cấp Đại La Tiên căn bản là không có áp lực. Nhưng muốn từ Đại La Tiên thăng cấp lên Tiên vương, cũng không phải là chuyện dễ dàng, chủ yếu là không có 'Bồng Việt Tiên Quả' thôi.

'Bồng Việt Tiên Quả' là tiên linh quả cấp 7. Lại là tiên linh quả cấp bảy cao cấp cực kỳ hiếm hoi. 'Bồng Việt Tiên Quả' có thể luyện chế ra ‘Y Vương Đan’, là một trong những tiên đan nhất định phải có để thăng cấp Tiên vương.

- Chắc là có thể, nhưng chúng ta phải cùng đi.

Kế Khôn khẳng định nhẹ gật đầu nói.

- Được, năm năm sau, em nhất định sẽ là tông sư tiên đan thất phẩm. Hi Nguyệt tỷ không cần lo lắng.

Diệp Mặc đứng lên nói.

Nếu như năm năm sau hắn có thể lấy được Y Vương Đan, vậy hắn có thể thăng cấp Tiên vương. Đối với Diệp Mặc mà nói, sau khi thăng cấp đến Tiên vương, hắn phải lập tức trở về Cung Hoa Thiên. Chân Thánh Đế phải chăng có thể khôi phục trước tiên cứ gác qua một bên không nói, Lục Chính Quần của Cung Hoa Thiên hắn nhất định phải nhanh chóng giải quyết, nếu không đừng nói người của thành Mặc Nguyệt thăng thiên lên, cho dù là người của Đại Lục Lạc Nguyệt thăng thiên lên, cũng sẽ không thể sống yên ổn

Chuyện của hắn ở Đại Lục Lạc Nguyệt, Lục Chính Quần chỉ cần tùacute; tìm mấy tiên nhân thăng thiên thì có thể hỏi ra rồi, căn bản là không cần phí sức quanh co.

- Trên người cậu còn tiên tinh không?

Kế Khôn lại lấy ra một chiếc nhẫn muốn đưa cho Diệp Mặc.

Diệp Mặc xua xua tay nói:

- Không cần, em giết Đại La Tiên kia, đã lấy được hơn một tỷ tiên tinh, bây giờ tiên tinh vô cùng đầy đủ.

Nói xong, Diệp Mặc lấy ra một miếng ngọc giản mới khắc đưa cho Kế Khôn nói:

- Hi Nguyệt tỷ, đây là em ngẫu nhiên lấy được. Chị giữ lại tu luyện đi, em phải đi rồi.

Nhìn theo bóng dáng Diệp Mặc biến mất ở Phi Hà tiên lâu, lại biến mất ở Phi Hà tiên thành, Kế Khôn cũng cảm giác trong lòng trống rỗng. Cô rất muốn dẫn Diệp Mặc về Lộng Nguyệt Đế Tông tu luyện, nhưng cô lại mơ hồ hơi hơi hiểu rõ, người em trai này của mình trên người có quá nhiều bí mật. Tu luyện ở Lộng Nguyệt Đế Tông, chưa chắc đã là chuyện tốt.

Cho nên Diệp Mặc rời đi, cô chỉ có thể đưa mắt nhìn theo tiễn hắn rời đi. Chỉ hy vọng năm năm sau, mình có thể lấy được 'Bồng Việt Tiên Quả’, sau đó thành tựu Tiên vương, có thể bảo vệ hắn.

Khi bóng dáng của Diệp Mặc đã hoàn toàn biến mất không thấy nữa, Kế Khôn mới nhớ tới ngọc giản trong tay.

- công pháp luyện thần thượng cổ, thần niệm cửu chuyển?

Kế Khôn thiếu chút nữa kêu lên sợ hãi, cô không thể tưởng được cái Diệp Mặc cho cô lại là thứ quý giá nhường này. Cô suy đoán Diệp Mặc có công pháp thần thức, nhưng không nghĩ tới lại là 'Thần niệm cửu chuyển’, người em trai này của mình cũng quá hào phóng rồi, cái gì cũng sẵn lòng cho cả

Thần niện cửu chuyển trong tay này hình như chỉ có tứ chuyển đầu, nhưng đối với cô mà nói, hiện giờ đã hoàn toàn đủ rồi.

Đã có loại công pháp thần thức cao cấp này rồi, cô sẽ có thêm rất nhiều cơ hội đáp trả lại số mệnh.

...

Tiên Phần Lĩnh.

Chạy dài mấy tỉ dặm, khắp nơi đều là mồ mả mọc lên san sát như rừng và âm phong ào ào.

Tương truyền mấy chục triệu năm trước, ở đây đã xảy ra đại chiến Thiên Vực, tiên quân của mấy Thiên Vực lớn đồng loạt công kích Cấm Thượng Thiên, cuối cùng quyết chiến tại Tiên Phần Lĩnh. Sau trận chiến ấy màu sắc khoảng không trên Tiên Phần Lĩnh đều là màu đỏ sậm, vài trăm tỷ tiên nhân đã chết ở đây, đồi núi ở nơi này cũng đều là hài cốt chồng chất mà thành.

Về sau, tuy linh khí ở đây không tệ, cũng có rất nhiều tiên linh thảo, nhưng tiên nhân đến nơi này lại rất ít. Bởi vì Tiên Phần Lĩnh âm khí quá nặng, cho dù là tiên nhân cũng vô pháp ngăn trở loại âm khí đáng sợ này, đại bộ phận người tới đây, cho dù là vận khí không tệ, có thể hái được một ít tiên linh thảo cao cấp, cuối cùng cũng sẽ bị âm khí thấm vào thân thể, trong khi đang tu luyện sẽ nhập ma mà chết.

Cho nên Tiên Phần Lĩnh tuy chưa tính là khu vực cấm của Cấm Thượng Thiên, nhưng tiên nhân tới đây lại là con số rất ít ỏi.

Diệp Mặc đứng ở bên ngoài Tiên Phần Lĩnh, lúc cảm nhận được từng trận âm phong tập kích lên thân thể, thì đã biết được tình hình ở đây. Hắn vừa đến Cấm Thượng Thiên, thì đã hỏi về Tiên Phần Lĩnh.

Hắn sở dĩ tới nơi này, là vì cái địa đồ cũ nát mà Tiên đế Khải Phong cho hắn kia chính là Tiên Phần Lĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.