Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1840: Thế giới tan biến



Đinh Giới lập tức vỗ tay nói:

- Được, vốn tôi căn bản là không thể tin tưởng, nhưng hiện tại tôi lại tin tưởng anh rồi. Diệp Mặc, anh tuyệt đối là đệ nhất nhân của Phong Vị Tháp này, mà chúng tôi được anh mang theo, tương lai cũng được làm người thứ hai và thứ ba. Thánh nữ Y Y, Diệp Mặc là nể tình tôi mới để cho cô đi cùng lên đấy, cho nên lát nữa vị trí thứ hai cô phải nhường tôi đấy, cô miễn cưỡng làm người thứ ba đi.

Theo sự hiểu biết của Đinh Giới về tính tình của Thánh nữ Y Y này, thì sau khi y nói câu này cô nàng nhất định sẽ khinh thường mà phản kích lại, bởi vì từ trước tới nay cô không bao giờ cho rằng mình kém cỏi hơn so với người khác.

Nhưng khiến cho Đinh Giới không ngờ là Thánh nữ Y Y lại lập tức đáp lại lời Đinh Giới:

- Vậy liền theo lời Đinh sư huynh đi. Tôi đi theo phía sau lên là được rồi, còn về vị trí thứ mấy, thì tùy vào cơ duyên của Y Y thôi.

Thánh nữ Y Y hiểu rõ rằng lời Đinh Giới nói không sai. Diệp Mặc căn bản là nể mặt Đinh Giới, xem Đinh Giới là bằng hữu. Còn đối với cô thì Diệp Mặc vẫn luôn có chút cảnh giác. Đây là một loại trực giác, căn bản cũng không cần bất kỳ lý do gì. Với tính cách liều lĩnh dám diệt cả phủ Thiên Chủ của hắn, thì đoán chừng là chẳng hề để một vị Thánh nữ như cô vào trong mắt đâu.

- Ồ, Thánh nữ Y Y, cô có vẻ hơi khác lạ thì phải?

Sau khi Đinh Giới nghe Thánh nữ Y Y trả lời, thì ngược lại liền kinh ngạc nhìn về phía cô. Thánh nữ Y Y chẳng những không phản bác lại lời của y, mà còn đổi giọng gọi y là Đinh sư huynh nữa chứ.

- Ha ha, tốt. Tôi cuối cùng cũng khiến cho cô phải tình nguyện xếp hạng ba rồi. Diệp Mặc, anh mang bọn tôi lên đi, tôi muốn đi tới tầng 74.

Sau khi Đinh Giới hỏi xong, thì căn bản cũng không đợi Y Y trả lời, liền trực tiếp cười nói.

Diệp Mặc cũng rất dứt khoát. Nếu hai người đã muốn đi lên, thì cũng không cần phải tiếp tục tán dóc tốn thời gian nữa. Hắn lập tức vung tay lên rồi nói:

- Vậy thì chúng ta đi lên thôi.

Ba người liền từ tầng 73 đi lên tầng 74, tiếp đó lại lên tầng 75...

Tại tầng 75 của Phong Vị Tháp, Đinh Giới lĩnh ngộ được thêm một tầng nữa, thi triển ra được một chiêu thương pháp thần thông Vũ Mạc của mình.

Tại tầng 76, Thánh nữ Y Y cũng thi triển ra được thần thông đầu tiên của mình là Vân sát kiếm...

Tầng 79, Diệp Mặc lại lần nữa cảm ngộ được thần thông 'Lãng sát', thi triển thành công 'Ngũ điệp lãng'.

Tầng thứ 80, Đinh Giới cùng Thánh nữ Y Y tiến thêm được một bước nữa trong sự lĩnh ngộ về đạo vận Tiên Vương.

Khi Đinh Giới cùng Thánh nữ Y Y tỉnh táo lại từ sự dung hợp giữa những lĩnh ngộ vô cùng vô tận kia với tu vi của mình, thì lại phát hiện ra ba người đã lên tới tầng 81 rồi.

- Chúng ta đã lên tới tầng cao nhất rồi sao?

Thánh nữ Y Y bỗng nhiên bừng tỉnh thốt lên.

Đinh Giới đồng dạng khiếp sợ nhìn ba chữ lớn Tám mươi mốt lơ lửng trong hư không kia. Y cũng đang giống như Thánh nữ Y Y, vẫn còn nghĩ rằng mình đang nằm mơ.

Từ trước tới nay, tại Phong Vị Tháp này, ngay cả người lên tới tầng 73 cũng rất ít. Nhưng ngày hôm nay, bọn họ lại lên được tới tận tầng 81. Đây chính là tầng cao nhất đấy. Bọn họ là những người đầu tiên lên tới tầng cao nhất của Phong Vị Tháp này. Cái thành tích này rất có thể sẽ không bao giờ bị phá vỡ.

Mặc dù chỉ là nhiều hơn vài tầng trên Phong Vị Tháp, nhưng là sự tu luyện và đốn ngộ cả đời bọn họ cộng lại cũng không có cảm ngộ khắc sâu bằng bậc thang mấy tầng này.

- Tôi hiểu rồi.

Đinh Giới thì thào nói.

Thánh nữ Y Y không trả lời, vì cô cũng đã hiểu được rồi.

Phong Vương trong Phong Vị Tháp không phải là dựa vào sự cảm ngộ khi ở trong các gian phòng kia, mà là ở trên cầu thang. Thu hoạch lớn nhất cũng không phải là những bậc thang mầu vàng kim nhạt từ tầng 72 trở về trước, mà là bắt đầu từ tầng 73 trở lên.

Thánh nữ Y Y cùng Đinh Giới đều xuất thân từ danh môn, đương nhiên biết rõ bên trong gian phòng của Phong Vị Tháp có thể cảm ngộ được cái gì. Chính là vì vậy, cho nên bọn họ mới biết được đạo của họ cảm ngộ được là thứ gì. Đừng nói là ngây ngốc một năm trong một gian phòng nào đó của Phong Vị Tháp, mà cho dù có ngây ngốc cả ngàn năm cũng không thể nào cảm ngộ được gì cả. Đây không phải là trực giác, mà là kết luận từ những bậc thang mầu vàng trong Phong Vị Tháp này mà ra.

Không lên tầng 73 của Phong Vị Tháp, thì vĩnh viễn cũng không thể nào lấy được thành tựu cao. Hoặc có thể nói là tương lai không thể nào Chứng đạo. Trong lòng hai người đồng thời đều vô cùng cảm kích Diệp Mặc. Chính là Diệp Mặc đã dẫn theo bọn họ từ tầng 72 đi lên tầng 81 này. Là Diệp Mặc tác thành cho họ việc cảm ngộ đạo vận và dung hợp thần thông.

Diệp Mặc đứng ở tầng 81 không hề cử động. Tuy hắn từ tầng thứ nhất đi lên tới tầng 81. Nhưng hắn cũng không hề có cảm ngộ giống như của Thánh nữ Y Y cùng Đinh Giới.

Nếu như nhất định phải nói về cảm ngộ của hắn, thì đó chính là hắn đã hoàn thiện mấy cái thần thông của mình, đồng thời cảm ngộ được thần thông đao pháp mới là 'Liệt ngân' ở tầng 73.

Diệp Mặc không hề động, thì Đinh Giới cùng với Y Y cũng không hề động.

Sau nửa ngày, thì Diệp Mặc bỗng nhiên quay đầu lại nhìn hai người rồi hỏi:

- Hai người có cảm ngộ được gì nhiều ở trong Phong Vị Tháp này không?

Thánh nữ Y Y cùng Đinh Giới đồng thời gật đầu. Y Y lập tức nói:

- Rất nhiều. Tôi chẳng những lĩnh ngộ được thần thông, hơn nữa còn dung hợp được đạo vận với tu vi của mình, đồng thời đối với đạo vận của Tiên Vương cũng đã hiểu sâu thêm rất nhiều. Loại cảm ngộ này cũng không phải là thứ mà người nào khác có thể nói cho mình biết, thậm chí không thể chỉ dạy gì cho mình được.

Đinh Giới không nói gì, nhưng lại gật đầu đồng ý với ý tứ của Thánh nữ Y Y.

Thấy Diệp Mặc không nói lời nào, thì Thánh nữ Y Y bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Diệp sư huynh, thu hoạch của anh có lẽ là càng lớn hơn so với chúng tôi chứ?

Ngay cả Đinh Giới cũng mong đợi mà nhìn Diệp Mặc. Diệp Mặc thì lại trầm ngâm một lát rồi mới nói:

- Tôi ngoại trừ việc lĩnh ngộ ra mấy loại thần thông, thì không hề có bất cứ cảm ngộ gì về tu vi và đạo vận của Tiên Vương cả.

- Điều này sao có thể?

Thánh nữ Y Y và Đinh Giới cùng nhau thốt lên. Bọn họ có thể lên được tới tầng 81 này, hoàn toàn là do Diệp Mặc dẫn lên. Không có Diệp Mặc, thì bọn họ ngay cả tầng 73 cũng không thể nào đi lên được, chứ đừng nói là tầng 81 này.

Hiện tại bọn họ đều cảm ngộ được thần thông, đồng thời dung hợp được với tu vi của mình, cũng có được cảm ngộ nhất định với đạo vận Tiên Vương. Vậy thì Diệp Mặc sao có thể không cảm ngộ được gì cả chứ?

Diệp Mặc lại trầm giọng nói tiếp:

- Đinh Giới, tôi xem anh là huynh đệ, nên mới nói như vậy. Tôi cũng biết anh là một người đáng để kết giao. Còn Thánh nữ Y Y, tôi tin tưởng cách làm người của cô, cho nên lời tôi nói hôm nay ở chỗ này, mong mọi người đừng truyền ra ngoài.

- Diệp Mặc, anh yên tâm, Đinh Giới tôi tuy điên điên khùng khùng, nhưng bằng hữu mà tôi đã quyết định kết giao, thì tuyệt đối sẽ không ba mặt hai đao (không bán rẻ bạn bè). Tiên Vương tôi cũng đã gặp qua nhiều, nhưng có thể khiến Đinh Giới tôi bội phục chỉ có một mình anh thôi. Ngoài ra thì những người khác tôi căn bản là không để vào trong mắt.

Đinh Giới nói không chút do dự nào.

Thánh nữ Y Y cũng lập tức nói theo:

- Diệp đại ca, Đạm Thái Y tôi lúc này xin thề, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất cứ bí mật gì của Diệp đại ca cả. Nếu như làm trái lời thề, thì sẽ bỏ mình dưới Lôi Kiếp.

Diệp Mặc gật đầu:

- Cô họ Đạm Thái sao?

- Vâng, tôi từ nhỏ đã được sư môn thu dưỡng, họ của tôi cũng là chưởng môn nói cho tôi biết.

Thánh nữ Y Y đáp.

Đạm Thái Y đã đổi lại gọi Diệp Mặc là Diệp đại ca, hiển nhiên là muốn thể hiện sự kính trọng của cô, cũng có một cái ý tứ khác chính là cô tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra bất cứ bí mật nào của Diệp Mặc cả. Còn Đinh Giới không thề thốt gì, nhưng Diệp Mặc lại cảm thấy như vậy mới bình thường. Với tính cách của loại người như Đinh Giới, thì như vậy mới thực sự xem mình là bằng hữu. Nếu như thốt ra lời thề, thì chắc chắn chưa coi mình là bằng hữu rồi.

- Diệp Mặc, anh nói đi, đến cùng là anh đã phát hiện ra cái gì?

Đinh Giới đã có chút chờ không được nữa rồi. Y ở trên những bậc thang màu vàng kia cảm ngộ được đạo vận Tiên Vương chân chính, cũng cảm ngộ được công pháp thần thông chân chính, hiện tại muốn y tiến vào một gian phòng trong tầng 81 này thì y cũng chẳng có hứng thú gì cả.

Diệp Mặc gật đầu:

- Y Y tiên tử, cô và Đinh Giới đều đến từ những Đế tông, vậy xin hỏi sau khi đại chiến Thánh Đế năm đó kết thúc, còn có ai Chứng đạo thành công, thành tựu Thánh Đế hay không?

Thánh nữ Y Y vội vàng nói:

- Diệp đại ca, nếu như anh coi trọng Đạm Thái Y, thì cứ trực tiếp gọi Y Y là được rồi.

- Được, Y Y, cô nói cho tôi biết, cô đã từng nghe qua rằng có người nào thành tựu Thánh Đế hay chưa?

Diệp Mặc cũng không chần chờ. Với hắn mà nói, thì Thánh nữ hay người bình thường cũng không khác bao nhiêu.

Vấn đề này thì Y Y cùng Đinh Giới căn bản đều trả lời không chút do dự nào:

- Không có. Nghe nói sau khi đại chiến Thánh Đế kết thúc, thì không còn có thêm Thánh Đế nào được sinh ra nữa. Người lợi hại nhất thì tối đa cũng chỉ là Bán Thánh Đế mà thôi.

Thánh nữ Y Y chờ một chút rồi lại bổ sung:

- Nghe nói mấy người tiếp cận tới gần tu vi Thánh Đế nhất, đến cuối cùng cũng không Chứng đạo thành công. Họ có ba người, bao gồm Nghiêm Vô Đạo thông qua 'Ba mươi ba Thiên Vực' để Chứng đạo, Bành Dục Đại Đế thông qua Hạt giống Chứng đạo, còn một người bình thường nhất là Hà Lâm Cô nữa. Nhưng đến cuối cùng thì cả ba người này đều không Chứng đạo thành công.

Diệp Mặc thở dài rồi nói:

- Tiên Giới có thể đã không còn là Tiên Giới nữa rồi. Khi chúng ta cùng nhau đi lên trên Phong Vị Tháp này, thì tôi lại có một loại cảm giác. Đó là quy tắc của Tiên Giới không được đầy đủ. Cho dù là bất kỳ nơi nào trong ba đại Thiên Vực, thì quy tắc Tiên Giới cũng không được trọn vẹn. Cho nên việc tu luyện dưới quy tắc không trọn vẹn này, cho dù là tư chất có nghịch thiên tới đâu, cũng không thể nào Chứng đạo Thánh Đế được. Nhiều nhất cũng chỉ là Tiên Đế mà thôi.

Thực tế thì cái cảm giác này cũng không phải là Diệp Mặc tự mình cảm ngộ ra được, mà là do hắn thông qua quy tắc của Thế giới trang vàng mà kết luận ra. Quy tắc của Thế giới trang vàng không được trọn vẹn, nhưng tốt xấu gì cũng là một thế giới hoàn chỉnh. Còn Tiên Giới thì lại là dạng bị phân chia thành ba mươi ba phần.

- Diệp Mặc, ý của anh là cho dù chúng ta có cố gắng như thế nào, thì tối đa cũng chỉ có thể thành tựu tu vi Tiên Đế thôi sao? Không thể nào Chứng đạo thành công được?

Đinh Giới khiếp sợ thốt lên.

Diệp Mặc gật đầu:

- Nếu như tôi đoán không sai, thì chính là như vậy.

Trên thực tế, Diệp Mặc biết rằng nếu như quy tắc của Thế giới trang vàng đầy đủ, thì hắn hoàn toàn có thể không cần Chứng đạo tại Tiên Giới, trực tiếp Chứng đạo trong Thế giới hỗn độn của mình. Nhưng đây chẳng qua là đối sách cho riêng hắn, còn đối với người khác thì lại không thể dùng được.

- Tôi tin tưởng anh.

Sắc mặt của Đinh Giới cũng trở nên trầm trọng. Y là một người kinh tài diễm diễm, là một trong những người có hi vọng Chứng đạo Thánh Đế nhất trong tương lai. Hơn nữa y có một trái tim mạnh mẽ không hề sợ hãi. Trong việc tu luyện thì nếu mục đích của y là có thể đi ba bước, y tuyệt đối sẽ không chỉ đi hai bước rưỡi.

Thánh nữ Y Y cũng giống như Đinh Giới, sắc mặt cũng có chút trầm trọng. Là một thiên tài đỉnh cấp, cô đương nhiên cũng hi vọng tương lai mình có thể Chứng đạo. Nhưng cô có trực giác rằng, Diệp Mặc là một người vô cùng bản lĩnh, cho nên hắn sẽ không dối gạt cô những chuyện như thế này.

- Diệp Mặc, anh có phải là còn lời gì chưa nói không?

Đinh Giới tuy rất tùy tiện, nhưng cũng không hề đần. Nói cách khác, y còn là người rất cẩn trọng.

Diệp Mặc cũng không hề dấu diếm mà nói thẳng:

- Có khả năng là có quan hệ với công pháp tu luyện của tôi. Tôi đã cảm ngộ được một khung cảnh chính tại trên chín bậc thang mầu vàng cuối cùng. Khung cảnh đó là một mảnh Thiên Vực rộng lớn vô biên vô hạn, một vầng Thái dương mầu đỏ dần dần ngả về phía tây, mà theo vầng Thái dương ngả về phía tây này, thì cái Đại Lục Thiên Vực vô biên vô tận kia cũng chậm rãi bị hòa tan. Đến cuối cùng thì một vài tiên nhân cũng tuyệt vọng mà nhìn vầng Thái dương kia lặn đi mất mà không có bất cứ biện pháp gì, chỉ có thể theo sau mà tan biến dần cùng thời gian.

- Thế giới tan biến, Tiên Vực hoàng hôn?

Thánh nữ Y Y và Đinh Giới cùng cả kinh thốt lên.

Diệp Mặc trầm giọng nói:

- Tôi không biết, nhưng sau khi tỉnh ra khỏi khung cảnh kia, thì tôi lại có thêm một loại trực giác. Nếu như ở lại trong Phong Vị Tháp này, thì vĩnh viễn cũng không thể nào Chứng đạo. Giống như là bị trói buộc trong một cái lồng sắt không dấu vết vậy. Một ngày nào đó sẽ biến mất vô ảnh vô tung giống như cái thế giới kia.

- Vậy thì phải làm sao bây giờ?

Thánh nữ Y Y liền theo bản năng mà hỏi. Sau đó thì cô cũng lập tức biết được rằng mình nói nhảm rồi. Diệp Mặc sao có thể biết phải làm như thế nào chứ?

Nhưng vượt ra ngoài dự liệu của cô, chính là Diệp Mặc cũng không nói là có cách nào hay không, mà lại ngưng trọng nói một câu:

- Lên tầng 82.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.