Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1852: Phi thăng điện sát nhân



Tô Tĩnh Văn nhìn cái pháp bảo kiểm tra tư chất trước mắt, nhưng cũng không đưa tay vào để kiểm tra. Bản thân cô đương nhiên là rõ tư chất của mình ra sao. Tại toàn bộ Đại lục Lạc Nguyệt thì đoán chừng là không có người nào có tư chất tốt hơn cô. Nếu không thì cô cũng sẽ không thể là người đầu tiên phi thăng lên Tiên Giới chỉ trong một thời gian ngắn như vậy.

Mà những người này ở đây kiểm tra tư chất của tu sĩ mới phi thăng, thì hiển nhiên là vì muốn thu đệ tử cho tông môn của mình. Một khi họ phát hiện ra tư chất của cô rất tốt, thì tuyệt đối là họ sẽ không tùy tiện mà buông tha cho cô được.

- Đặt tay của cô vào trong Tiên khí kiểm tra đi. Cái Tiên khí này có thể căn cứ tư chất và cả cốt linh của cô để tính toán ra tư chất của cô thuộc vào cấp nào.

Tên tiên nhân mập kia cười híp mắt nói với Tô Tĩnh Văn.

Cái Tiên khí kiểm tra này kém xa so với Khảo thí môn của Diệp Mặc. Khảo thí môn mà Diệp Mặc luyện chế có thể căn cứ qua cốt cách, linh căn, nghị lực, ngộ tính các loại nhân tố kết hợp lại để tính toán ra tư chất của tiên nhân. Còn cái Tiên khí kiểm tra này thì chỉ có thể căn cứ vào Tiên linh căn cùng với cốt linh để tính toán mà thôi.

- Thật xin lỗi, tôi không muốn gia nhập vào môn phái khác. Chồng của tôi ở Cung Hoa Thiên, tôi chỉ muốn đi tìm chồng của tôi thôi.

Tô Tĩnh Văn khẽ cắn răng rồi nói. Cô không biết mình nói như vậy liệu có chọc giận đối phương hay không nữa.

Tên mập kia còn chưa lên tiếng, thì một tên khác đã cười hắc hắc rồi nói:

- Tìm đạo lữ à, ở đây khắp nơi đều có mà, cần gì phải chạy tới Cung Hoa Thiên...

Tô Tĩnh Văn trợn mắt mà nhìn. Tên kia vừa thấy ánh mắt bất thiện này của Tô Tĩnh Văn thì liền nói không chút sợ sệt nào:

- Vừa rồi chính là ta nói đấy, sao nào? Còn muốn giết ta sao? Ta ngược lại thật sự muốn nhìn xem một Hư Tiên vừa mới phi thăng như cô làm sao để giết được một Kim Tiên ta đây, ha ha...

Tô Tĩnh Văn xoay người rời đi. Cô biết rằng mình vừa mới phi thăng, căn bản là không thể đánh lại người nơi này. Huống chi cô cũng hiểu rằng, ở chỗ này không thể nào động thủ được.

- Ha ha...

Tên vừa mỉa mai Tô Tĩnh Văn liền cười ha hả rồi nói tiếp:

- Cần gì phải đi tìm chồng của cô chứ. Hắn nhỏ như con châu chấu vậy, nói không chừng là đã sớm chết đến không thể chết lại rồi. Ở đây đã có sẵn rồi, thì cũng giúp cô bớt phải chạy đi mấy bước.

Sắc mặt tên mập kia cũng sầm lại vì Tô Tĩnh Văn thật sự không tiến đến kiểm tra tư chất. Bất quá không đợi cho y quát lên với Tô Tĩnh Văn, thì Tô Tĩnh Văn đã lấy ra Song Nguyệt Băng Đao rồi. Tên kia dám nguyền rủa Diệp Mặc chết đến không thể chết lại, thì đã xúc phạm tới điểm mấu chốt rồi, cô đâu thể nghĩ tới điều gì khác nữa.

Song Nguyệt Băng Đao mang theo hai luồng sáng lạnh băng đâm về phía tên tiên nhân kia với tốc độ nhanh như thiểm điện.

Người xung quanh thấy Tô Tĩnh Văn chủ động ra tay, thì liền lắc đầu. Quy củ nơi này là không cho phép tiên nhân có tu vi cao động thủ trước đối với tu sĩ vừa phi thăng, hơn nữa ở 'Phi thăng điện' cũng không được phép động thủ. Nhưng nếu là tu sĩ vừa phi thăng dám động thủ trước đối với tiên nhân, thì tiên nhân kia cũng sẽ không cần phải khách khí và có thể tùy ý xử trí tu sĩ vừa phi thăng.

Tô Tĩnh Văn bị tên kia đả kích khiến cho phải chủ động ra tay trước, thì đã đồng nghĩa với việc đối phương có thể tùy ý xử trí Tô Tĩnh Văn rồi.

Răng rắc...

Hai tiếng động vang lên. Tên Kim Tiên kia chỉ tùy ý phát ra pháp bảo công kích của mình, thì Song Nguyệt Băng Đao của Tô Tĩnh Văn đã bị bẻ gẫy rơi xuống một bên. Y là một tiên nhân tu vi Kim Tiên, đối với loại công kích cấp thấp như của Tô Tĩnh Văn thì đâu có thèm để vào trong mắt.

Tô Tĩnh Văn thấy Song Nguyệt Băng Đao của mình đã bị gẫy, thì trong lòng liền trở nên khẩn trương. Đôi Song Nguyệt Băng Đao này là do Diệp Mặc cho cô, là pháp bảo có ý nghĩa kỉ niệm lớn giữa cô và Diệp Mặc. Bây giờ nó đã bị gẫy rồi, thì cô sao có thể bình tĩnh được.

Tô Tĩnh Văn vừa muốn xông lên cướp lại Song Nguyệt Băng Đao, thì liền nghe thấy một ai đó truyền âm với cô:

- Cô chỉ là một tu sĩ vừa phi thăng còn không mau trốn đi. Dám ở chỗ này mạo phạm tới tiên nhân thì quả thực là muốn chết rồi.

Vừa nghe thấy thế, thì Tô Tĩnh Văn liền giật mình cảnh giác. Ở đây đã không còn là Tu Chân Giới, mà là Tiên Giới rồi. Cô căn bản không có chút tư cách nói chuyện nào. Hiện tại chỉ có thể tìm được Diệp Mặc trước rồi tính sau. Nghĩ tới đây, thì Tô Tĩnh Văn liền cưỡng ép thân hình, thay đổi một phương hướng khác chạy ra khỏi 'Phi thăng điện'.

Tên Kim Tiên kia một chiêu đã khiến pháp bảo của Tô Tĩnh Văn gẫy rời, lại thấy cử động của Tô Tĩnh Văn nên biết rằng cô sẽ tiến lên để cướp lại pháp bảo. Y vốn đang định đợi Tô Tĩnh Văn lao lên đoạt lại pháp bảo thì sẽ động thủ với cô.

Chỉ là y lại không ngờ rằng Tô Tĩnh Văn vừa mới lao lên, thì lại lập tức đổi thành một phương hướng khác, vọt thẳng ra khỏi 'Phi thăng điện'.

Tên Kim Tiên này sau khi sửng sốt một lúc, thì liền lao lên đuổi theo. Tên tiên nhân mập của Ngọc Tiên phái thấy như vậy thì cũng lập tức đuổi ra ngoài. Những người khác ở trong 'Phi thăng điện' thấy có náo nhiệt thì cũng nhao nhao cùng ra theo.

Tô Tĩnh Văn lúc này sao có thể không biết mình đã gây ra đại họa rồi chứ? Lúc này cái tên Kim Tiên mà cô công kích đã đưa tay đến để bắt lấy cô. Nhưng chính lúc này, cô lại ngẩng đầu nhìn thấy được phía ngoài 'Phi thăng điện' có một cái bảng hiệu thật lớn, trên bảng viết “Mặc Nguyệt Tiên tông nghênh đón tu sĩ phi thăng từ Đại lục Lạc Nguyệt”.

Tô Tĩnh Văn liền không suy nghĩ gì mà lập tức vọt tới nắm lấy một góc của tấm bảng rồi lớn tiếng nói:

- Ta chính là tu sĩ của Mặc Nguyệt Tiên tông...

Tên Kim Tiên kia đuổi tới, thấy được Tô Tĩnh Văn nắm lấy bảng hiệu của Mặc Nguyệt Tiên tông thì cũng không đưa tay ra bắt lấy cô nữa, chỉ cười lạnh rồi nói:

- Mặc Nguyệt Tiên tông nghênh tiếp chỉ là tu sĩ phi thăng từ Đại lục Lạc Nguyệt, một tu sĩ phi thăng từ Đại Lục Thần Khung như cô thì có quan hệ gì chứ? Hơn nữa cô dám động thủ với ta ở 'Phi thăng điện', thì ta nhất định phải mang cô đi.

Lúc này thì tên tiên nhân trung niên lúc trước hỏi thăm Tô Tĩnh Văn liền nghi hoặc mà nhìn cô:

- Lúc trước không phải cô nói rằng mình từ Đại Lục Thần Khung phi thăng lên hay sao? Tại sao bây giờ lại nói rằng mình phi thăng từ Đại lục Lạc Nguyệt?

Tô Tĩnh Văn nghẹn lời, không còn gì để nói cả.

Người tiên nhân này lắc đầu. Y khẳng định là Tô Tĩnh Văn vì muốn tránh thoát khỏi độc thủ của tên Kim Tiên kia, cho nên mới cứng rắn nói rằng mình là tu sĩ phi thăng từ Đại lục Lạc Nguyệt. Tuy Mặc Nguyệt Tiên tông cường thế, nhưng thực sự cũng sẽ không vì loại chuyện này mà ra mặt thay. Huống chi chuyện như vậy ở Tiên Giới đâu phải là ít.

Thấy tiên nhân của Mặc Nguyệt Tiên tông đã lắc đầu, thì Tô Tĩnh Văn liền khẩn trương lên. Cô thấy cái tên Mặc Nguyệt Tiên tông này đã có thể đoán được rằng nó là do Diệp Mặc thành lập rồi. Bây giờ người của Diệp Mặc lại không nhận cô, thì cô sao có thể không vội được. Cô lập tức nói:

- Chồng của tôi tên là Diệp Mặc, ngài tới từ Mặc Nguyệt Tiên tông nên hẳn là phải biết anh ấy chứ.

Nhưng điều khiến cho Tô Tĩnh Văn nghi hoặc là tên tiên nhân của Mặc Nguyệt Tiên tông kia lại nhìn Tô Tĩnh Văn rồi lắc đầu nói:

- Thật xin lỗi, tôi thật sự không biết ai là Diệp Mặc.

Tô Tĩnh Văn cũng không biết rằng tư cách tông chủ Mặc Nguyệt Tiên tông của Diệp Mặc cũng không có mấy người biết cả. Cho dù là Lô Phượng thì cũng là sau này mới biết. Còn những người khác thì càng không biết chút nào.Bạn đang đọc truyện copy tại TruyệnFULL.vn

- Ha ha, cứ tiếp tục khoác lác đi...

Tên Kim Tiên kia lúc đầu thật sự cũng nghi rằng Tô Tĩnh Văn là người của Mặc Nguyệt Tiên tông, cho nên lúc mới đầu Tô Tĩnh Văn nói thì cũng kinh ngạc một chút. Bây giờ lại nghe được người của Mặc Nguyệt Tiên tông nói cũng không biết Diệp Mặc là ai, thì y còn phải cố kỵ điều gì nữa?

- Ồ, cô là vợ của anh Diệp sao?

Một giọng nói kinh hỉ bỗng nhiên vang lên.

Tô Tĩnh Văn lập tức nói:

- Vâng thưa tiền bối, vãn bối chính là vợ của Diệp Mặc. Anh ấy nói rằng vãn bối phi thăng Tiên Giới thì hãy tới Cung Hoa Thiên chờ anh ấy.

Tô Tĩnh Văn căn bản cũng không thấy rõ được tu vi của đối phương, nhưng cô biết rõ rằng gọi đối phương là tiền bối cũng không hề sai. Vì tu vi của đối phương khẳng định là cao hơn cô rất nhiều.

- Cô có gì làm bằng chứng không?

Theo giọng nói này, thì liền xuất hiện một người thanh niên có khuôn mặt vuông vức đã xuất hiện trước mặt mọi người. Sau khi người này hạ xuống, thì cũng không có bất kỳ ai có thể nhìn ra tu vi của y.

- Tiền bối, cô gái này vừa mới phi thăng lại dám động thủ với tiên nhân trong phi thăng điện. Hơn nữa vừa rồi cô ta nói không phải là sự thật.

Tên Kim Tiên kia thấy người thanh niên này có ý định giúp đỡ Tô Tĩnh Văn, liền vội vàng tiếp lời.

- Cút.

Nam tử này nhìn tên Kim Tiên kia rồi quát lạnh một tiếng.

Tô Tĩnh Văn lập tức lấy ra Thủy tinh cầu hình ảnh đưa cho đối phương, nói:

- Tiền bối, đây là hình ảnh của chồng tôi.

Tên thanh niên kia căn bản cũng không nhận lấy Thủy tinh cầu mà chỉ tùy tiện dùng thần thức quét qua một chút rồi cười ha hả nói:

- Quả nhiên là thật. Cô thu lại Thủy tinh cầu của cô đi. Ha ha, anh Diệp, tôi cuối cùng cũng có thể giúp đỡ được cho anh một chút.

Nói xong thì người thanh niên này liền nói tiếp với Tô Tĩnh Văn:

- Tôi là Ân Hồn, về sau cô cứ trực tiếp gọi tên tôi là được rồi. Tôi cùng Diệp Mặc là bạn bè, hơn nữa hắn vẫn luôn giúp đỡ tôi. Lần này tôi vừa vặn là tới để nương tựa hắn, không ngờ lại có thể giúp hắn rồi, thật sự là quá tốt.

Trong tất cả những bạn bè của Diệp Mặc, thì lai lịch của Ân Hồn là thần bí nhất. Bất quá người tên Ân Hồn này thực sự là rất nghĩa khí, cho nên khi Diệp Mặc tặng 'Y vương đan' cho Kế Khôn thì cũng tặng cho Ân Hồn một viên.

Ân Hồn lần này tấn cấp lên Tiên Vương, đi tới Hạ Thiên Vực dĩ nhiên không phải là vì tìm Diệp Mặc nương tựa, mà là vì báo đáp Diệp Mặc. Nếu Diệp Mặc thành lập tông môn tại Hạ Thiên Vực, thì y sẽ tới giúp Diệp Mặc tăng thêm danh tiếng. Nhưng không ngờ là y vừa tới Ngọc Hoàn Thiên, thì đã gặp được vợ của Diệp Mặc là Tô Tĩnh Văn rồi. Điều này làm cho y vô cùng cao hứng. Ở trong mắt y, thì tuy đây không tính là một cái ân tình lớn, nhưng trợ giúp cho Tô Tĩnh Văn một chút, thì cũng là giúp đỡ được cho Diệp Mặc.

- Vâng, Ân đại ca.

Tô Tĩnh Văn vội vàng gọi. Cô đương nhiên sẽ không gọi trực tiếp là Ân Hồn rồi, vì cô biết được tu vi của Ân Hồn rất cao, thậm chí phải đạt tới cảnh giới mà cô không ngờ tới.

- Vừa rồi chính là con kiến hôi kia muốn ra tay với cô sao?

Ân Hồn chỉ vào tên Kim Tiên vừa rồi muốn động thủ với Tô Tĩnh Văn hỏi một câu.

Tô Tĩnh Văn nhẹ gật đầu, vẫn không nói gì. Nhưng tên Kim Tiên kia thì đã run rẩy nói:

- Tiền bối, vãn bối...

- Dám lừa gạt bổn vương, đi chết đi...

Ân Hồn đưa tay phát ra một đạo kiếm khí. Tên Kim Tiên kia chỉ nói được bốn chữ vừa rồi, đã lập tức bị Ân Hồn giết chết.

Vốn là ở 'Phi thăng điện' không cho phép giết người, nhưng một Tiên Vương giết một tên Kim Tiên ở đây, thì căn bản cũng không có kẻ nào dám nói ra nửa chữ.

Tên mập của Ngọc Tiên phái vốn muốn đem danh tiếng của tông môn ra để thị uy, nhưng nghe thấy Ân Hồn tự xung hai chữ Bổn Vương thì cũng không dám nói nhảm nửa câu nữa mà chỉ muốn lập tức quay trở lại 'Phi thăng điện' mà thôi.

Tô Tĩnh Văn thấy tên Kim Tiên kia đã bị Ân Hồn giết, thì cô liền nhanh chóng tiến lên lấy lại Song Nguyệt Băng Đao.

- Hừ, Tiên Vương thì sao nào? Tiên Vương có thể tùy tiện giết người tại 'Phi thăng điện' của Ngọc Hoàn Thiên chúng ta sao?

Một giọng nói lạnh lẽo vang lên ngay khi Tô Tĩnh Văn vừa nhặt lấy Song Nguyệt Băng Đao của mình.

Lập tức là một đạo uy áp cường hãn tới cực điểm hạ xuống. Ngay cả Ân Hồn cũng không tự chủ được mà lùi về phiá sau mấy bước dưới loại uy áp này.

Một lão già mặc áo bào xanh đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người. Ân Hồn vừa thấy lão già này thì đã biết người này ít nhất là một Tiên Vương đỉnh, thậm chí còn có thể là tu vi bán bộ Tiên Tôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.