Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1857: Tấn cấp Tiên thần thể



- Đời ta tu tiên sao có thể e ngại nguy hiểm? Nếu như gặp chuyện gì cũng sợ hãi nguy hiểm, thì còn không bằng trốn ở nhà không ra ngoài nữa còn hơn.

Lời của Đại Đế vừa dứt, thì ở phía dưới liền có tiên nhân nói phụ họa.

Có người đã đứng lên nói phụ họa, thì những người còn lại liền nhao nhao lên tiếng đồng tình.

Lập tức Táp Không Đại Đế lấy ra một Thủy tinh cầu cực lớn,được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y,y làm cho cái cánh cổng lốc xoáy kia hiện ra.

Nếu như Diệp Mặc ở đây, thì có thể phát hiện ra cái cánh cửa lốc xoáy này so với cái cánh cửa lốc xoáy trước kia hắn tiến vào thì lớn hơn rất nhiều. Nhưng nó cũng có vẻ yên ổn hơn nhiều lắm. Tuy vẫn là một cái hố sâu đen ngòm, nhưng tốc độ xoáy của cơn lốc thì kém xa so với cánh cửa lúc trước mà hắn đi vào.

Chờ khi những tiên nhân trên quảng trường đã nhìn rõ cánh cửa lốc xoáy đen ngòm kia, thì Táp Không Đại Đế mới nói tiếp:

- Đồng thời ta phải nhắc nhở mọi người, đó là căn cứ vào những gì chúng ta suy tính, thì cái lốc xoáy này phải tới thời gian mười hai năm sau mới đảo chiều lại, mở ra. Lúc đó thì mọi người mới có thể đi ra ngoài. Cho nên trước khi tiến vào, tất cả mọi người cần phải suy nghĩ cho kĩ càng mới được.

Cái Thiên ngoại tinh vực này vốn đã khiến lòng người ngứa ngáy rồi, cho nên ngoại trừ một số ít người ra, thì phần lớn đều chẳng có tâm tư nào mà cân nhắc lợi hại cả. Đối với người tu tiên mà nói, thì mười hai năm quả thực chỉ là một cái nháy mắt mà thôi, căn bản cũng không thể tính là thời gian dài được.

Phải làm sao có thể lợi dụng thời gian mười hai năm này để tìm kiếm được nhiều tài nguyên tu luyện nhất, đó mới là vấn đề trọng yếu.

Táp Không Đại Đế gật đầu, vì điều này đã sớm nằm trong dự đoán của y rồi. Cho dù là y nói rằng nó hung hiểm gấp trăm lần nữa, thì cũng vẫn sẽ có vô số người muốn lao vào.

- Nhưng có một điều ta phải nhắc nhở mọi người chú ý, đó là sau thời gian mười hai năm, nếu như vẫn không ra ngoài, thì cái cánh cửa lốc xoáy này sẽ biến mất không còn nữa. Còn lần xuất hiện tiếp theo là bao giờ, thì không có ai biết cả.

Táp Không Đại Đế nói xong, thì căn bản cũng không đợi cho người nào lên tiếng, mà lập tức nói tiếp:

- Sau khi tiến vào Thiên ngoại tinh vực, thì tất cả những Tiên linh vật từ cấp chín trở lên đều phải nộp lại, nếu không thì sẽ bị tru sát. Những người nộp Tiên linh vật cấp chín trở lên đều sẽ có phần thưởng lớn.

Tất cả mọi người nghe được lời nói này thì đều phải rùng mình một cái. Tứ Đại Tiên Đế nói ra hai chữ tru sát này, thì sẽ thật sự là tru sát đấy, không có một chút ý tứ dọa nạt nào đâu. Một số người đã hiểu rõ thì lại cảm thấy yên lòng. Nếu như mấy vị Đại Đế này nói rằng không cần bất kỳ thứ gì, thì đó mới là việc lạ. Lúc trước Tiểu Thiên Vực mở ra, thì không phải là mấy vị Đại Đế này cũng lấy đi vài thứ đồ tốt nhất sao?

...

Hà Lâm Cốc thuộc không gian xanh mờ ảo, bên trong một nhánh sông uốn lượn, Diệp Mặc đang ngồi ở trong đó. Lúc này nước sông xung quanh hắn đã tạo thành từng đợt sóng gợn rung động. Đó là số ít những tạp chất đã bị hắn đào thải ra khỏi cơ thể. Còn nhục thể cùng lực lượng của hắn vẫn đang không ngừng rèn luyện và tăng cường.

Theo thời gian trôi qua, nước sông quanh người hắn từ những đợt rung động đã dần trở nên quay cuồng. Nước sông quay cuồng càng lúc càng dữ dội, tới mức mà nước sông kia giống như tạo thành thực chất. Thời gian dần trôi qua, nước ở nhánh sông cũng bắt đầu bao quanh Diệp Mặc.

Cuối cùng toàn thân Diệp Mặc bị nước sông uốn lượn vây quanh, căn bản là không còn thấy thân hình của hắn nữa.

Ầm...

Một tiếng nổ lớn vang rền ở giữa vòng xoáy, đem toàn bộ nước sông đang bao quanh Diệp Mặc bắn tung ra ngoài.

Những đợt nước sông bắn tung ra ngoài này lập tức tiêu tán trong hư không. Sau khi nước sông xung quanh phát nổ, thì Diệp Mặc lập tức đứng dậy Giờ phút này Diệp Mặc hất mái tóc dài của mình lên. Bắt thịt toàn thân trông thật hoàn mỹ. Quần áo bên ngoài của hắn lúc này cũng không còn nữa.

Tinh Thú ở phía xa thấy bên này có vụ nổ lớn, thì lại càng không dám tới gần, mà liền nhao nhao tránh ra xa thêm. Sau khi Diệp Mặc dùng vài đạo Khứ trần quyết cho mình, thì liền lấy ra một bộ quần áo sạch để thay đổi, sau đó phi thân lên không trung hét dài một tiếng rồi mới đi ra ngoài.

Trải qua nhiều năm khổ luyện, đổi qua vô số nhánh sông. Rốt cuộc là ngày hôm nay hắn cũng đã tấn cấp lên Tiên Thần thể rồi.

Cho dù là ở trên Tiên Giới này, thì tu vi luyện thể Tiên Thần thể cũng rất ít người đạt được. Tuy trên lý luận, thì cường độ thân thể của Tiên Đế có thể so sánh với Tiên Thần thể. Nhưng trên thực tế thì năng lực khôi phục cùng đối kháng trực tiếp vẫn kém hơn so với Tiên Thần thể một chút.

Lúc này Diệp Mặc đã tấn cấp lên Tiên Thần thể, cũng đồng nghĩa với việc hắn đã có tiền vốn để đứng vững trên Tiên Giới rồi. Cho dù là phải đối mặt với Tiên Đế, thì hắn cũng không phải là tới cơ hội chạy trốn cũng không có.

Huống chi, thu hoạch của Diệp Mặc tại Hà Lâm Cốc này cũng không phải chỉ là tấn cấp lên Tiên Thần thể. Mà hắn còn lĩnh ngộ được một loại pháp tắc mới, đó chính là pháp tắc lực lượng.

Tại thời đại viễn cổ, pháp tắc lực lượng là pháp tắc cơ bản đơn giản nhất của Tiên Giới. Nhưng cũng chính là pháp tắc khó nhất nếu muốn đạt đến cảnh giới cao nhất. Trong tất cả các loại pháp tắc Chứng đạo, thì việc lấy lực lượng làm đạo chính là việc gian nan nhất từ xưa đến nay, và cũng chưa từng có người nào thành công cả.

Pháp tắc lực lượng lĩnh ngộ thì tương đối dễ dàng, nhưng muốn thành công thì lại rất khó. Cho nên dần dà trên Tiên Giới có rất ít người đi cảm ngộ về pháp tắc lực lượng. Kết quả là pháp tắc lực lượng cứ theo thời gian mà tan thành mây khói.

Cho tới hôm nay, Diệp Mặc mới lĩnh ngộ được pháp tắc lực lượng này trong không gian xanh mờ ảo. Điều này đối với Diệp Mặc tuyệt đối là một lợi thế to lớn.

Dù là tương lai hắn không lấy lực lượng làm đaọ. Nhưng pháp tắc lực lượng lại vô cùng trọng yếu.

- Lão đại, anh đã đạt tới Tiên Thần thể rồi à?

Vô Ảnh hấp tấp chạy tới. Nó cắn nuốt nhiều thứ tốt như vậy, sau đó lại tu luyện một thời gian dài trong những nhánh sông này, nhưng khoảng cách để đạt tới Tiên Thao vẫn kém một chút. Vốn lão đại cũng không có đột phá gì, cho nên nó cũng không quá lo lắng. Nhưng hiện giờ lão đại của nó đã đột phá tu vi luyện thể lên Tiên Thần thể rồi, còn nó thì vẫn không hề thăng cấp, cho nên lập tức có chút áp lực trong lòng.

Diệp Mặc biết rõ Vô Ảnh rất khó có thể tấn cấp, cho nên cũng không thật sự để ý, mà chỉ phất tay nói:

- Ta đã hiểu sơ qua về con đường pháp tắc lực lượng rồi, đồng thời cũng đã tấn cấp lên Tiên Thần thể. Tiếp tục ở lại đây cũng không có bao nhiêu tác dụng, cho nên chúng ta có thể đi rồi. Thuận tiên có thể tìm đường ra một chút.

Điều khiến cho Diệp Mặc cảm thấy đáng tiếc, đó là nước sông ở đây không có cách nào để mang đi được cả. Vì một khi mang đi, thì sẽ lập tức mất đi loại quy tắc lực lượng có công dụng luyện thể kia. Nếu không thì lúc này Diệp Mặc rời đi, ít nhất cũng phải thu đi một nửa số nhánh sông ở đây.

Vô Ảnh ở đây tu luyện mười mấy năm, sự ngỡ ngàng mới lạ lúc trước đã sớm trôi qua rồi. Hiện tại Diệp Mặc phải di, thì nó đâu có chút tiếc nuối gì, mà lập tức tranh thủ đi theo phía sau Diệp Mặc.

Diệp Mặc cùng Vô Ảnh rời khỏi Hà Lâm Cốc, thì đám Tinh Thú kia liền nhao nhao tránh đường. Đám Tinh Thú này đã biết rõ sự lợi hại của hai người rồi, cho nên cảm thấy không nên trêu chọc thì tốt hơn.

Diệp Mặc vừa đi vừa nghĩ tới lai lịch của đám Thực kim nghĩ kia. Ở nơi này lúc trước nhất định là không có đám Thực kim nghĩ kia, nhưng vì sao chúng lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn với số lượng nhiều như vậy. Không biết là chúng vốn đã trốn ở phía sau Hà Lâm Cốc, hay là từ một nơi nào khác mà bay tới đây?

Hà Lâm Cốc kia vốn không lớn, còn hắn và Vô Ảnh ở trong đó mười mấy năm, cũng đã sớm tìm khắp nơi rồi, nhưng quả thật là không hề tìm được tung tích của một con Thực kim nghĩ nào.

...

- Đây là nơi nào?

Mấy trăm tiên nhân đột ngột xuất hiện ở trong không gian xanh mờ ảo. Và đây là vấn đề đầu tiên mà phần lớn mọi người đều tự hỏi.

Không cần đợi có người trả lời, thì lập tức lại có thêm mấy trăm người liên tục được truyền tống vào. Số lượng tiên nhân ở đây rất nhanh đã vượt qua con số mười ngàn.

- Ở đây có vẻ không giống như lối vào Thiên ngoại Hỗn Độn Tinh Vực thì phải?

- Không nhất định. Vì khi vừa mới đi vào Hỗn Độn Tinh Vực cũng là một mảnh xanh xanh, không khác biệt là mấy so với ở đây.

- Đúng là không khác nhau lắm. Nhưng ở nơi này ánh sáng yếu ớt, căn bản là không nhìn rõ gì cả? Hơn nữa...

Câu cuối cùng của tên Tiên Vương này chưa nói hết, thì tất cả mọi người đều đã hiểu rõ. Nồng độ Tiên linh khí ở đây thấp đến mức gần như bằng không, mà như vậy có Tiên linh vật mới là chuyện lạ.

Những Tiên Vương cùng Đại La Tiên tiến vào đây đều là người có kinh nghiệm phong phú, cho nên sau khi tiến vào lập tức cảm giác được không khí nơi này có chút không đúng. Chủ yếu nhất là nơi này không có Tiên linh khí. Mà một nơi không có Tiên linh khí, thì liệu có thể có bao nhiêu Tiên linh vật cao cấp chứ? Nếu vẫn lạc quan thì căn bản chỉ là tự lừa mình dối người mà thôi.

Cho nên sau khi những người này đi vào, thì cũng không có ai rời đi trước cả. Phần lớn mọi người đều đoán ra rằng ở đây xác thực không phai là lối vào Thiên ngoại Hỗn Độn Tinh Vực, mà là một không gian đặc thù nào đó. Còn bên trong không gian này có cái gì, là nguy hiểm hay là yên bình, thì cũng không có ai nguyện ý đi trước nếm thử cả.

- Ồ, mọi người xem, đó là yêu thú gì?

Một tên Đại La Tiên viên mãn chỉ vào hai con Tinh Thú xuất hiện ở phía xa rồi hỏi.

Hai con Tinh Thú này đã cao gần mười trượng, tốc độ di chuyển cũng khá là nhanh.

- Đó là Tiên yêu thú cấp mấy?

Nhìn thì không cảm nhận rõ được. Một thân đều là lông xanh, thoạt nhìn thì dường như khí lực của chúng rất lớn.

- Tôi đi thử xem.

Sau khi vài tên Đại La Tiên bàn ra tán vào, thì một tên Đại La Tiên hậu kỳ liền bay ra ngoài, cẩn thận tiếp cận với hai con Tinh Thú kia. Sau khi tên Đại La Tiên này đi lên, thì hai tên Đại La Tiên khác cũng cẩn thận đi theo.

Nhìn thấy một tên Đại La Tiên đang tiến tới gần, thì hai con Tinh Thú kia lập tức xoay người rời đi. Chúng hiện giờ đã có một loại ý thức, đó là người đang tiến tới này không khác mấy so với Diệp Mặc, tuyệt đối không phải là thứ mà chúng có thể ngăn cản được.

Tên Đại La Tiên kia nhìn thấy hai con Tinh Thú xoay người bỏ chạy, thì lập tức lấy ra pháp bảo của mình rồi nói:

- Loại Tiên yêu thú này nhát gan thật, có lẽ là thực lực cũng không mạnh đâu. Ta thử giết một con trước để xem xem.

Tên Đại La Tiên này nói xong thì liền phóng pháp bảo của mình ra.

Vài tiếng động phát ra, pháp bảo của y căn bản là không hề sai lệch một chút nào, trực tiếp đánh vào thân mình một trong hai con Tinh Thú. Nhưng con Tinh Thú kia sau khi bị pháp bảo công kích trúng, thì nửa điểm tổn thương cũng không hề có. Hơn nữa con Tinh Thú này thấy có người chủ động công kích nó, thì lập tức gào lên một tiếng rồi giơ bàn tay khổng lồ của mình tát một cái.

Rầm...

Một âm thành huyết nhục bị nghiền nát lập tức vang lên. Tên Đại La Tiên kia đã trực tiếp bị đánh thành thịt vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.