Tại trong khoảng chớp này, y không muốn né tránh. Y hiểu rõ hơn bất kỳ ai, sự đáng sợ của Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung. Đối mặt với Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung nếu như lựa chọn chạy trốn, đó là hành động ngu ngốc.
Chân Thánh Đế toàn thân rét run, lại cũng không cho là mình sẽ thua. Thứ nhất trong mắt y, Diệp Mặc chỉ là một Tiên Đế, một Tiên Đế cho dù là có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, cũng không cách nào phát huy ra phần lớn uy lực. Thứ hai, cho dù là Diệp Mặc có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, cũng không cách nào xác định là có mấy cây Cốt Tiễn.
Chân Thánh Đế không nói gì, lĩnh vực của y điên cuồng mở rộng ra, y muốn dùng lĩnh vực của mình chèn ép lĩnh vực của Diệp Mặc, sau đó mới đi đối phó Cốt Tiễn của Diệp Mặc.
Nhưng Chân Thánh Đế rất nhanh liền phát hiện không đúng, lĩnh vực của y đâm vào lĩnh vực của đối phương, giống như bùn nhập biển cả vậy. Mà lĩnh vực của đối phuơng chợt uy thế tăng nhiều, từng luồng lĩnh vực dũng mãnh cực kỳ xung kích, khiến cho lĩnh vực của y trong nháy mắt liền lay động.
Chân Thánh Đế trong lòng lập tức kinh hãi, lúc này y đã hiểu vô cùng rõ, Diệp Mặc chẳng những không phải là Tiên Đế, mà còn là một Thánh Đế tu vi không hề thua kém y chút nào. Nhưng lúc này tinh thần của y toàn bộ đặt dưới áp lực từ lĩnh vực của Diệp Mặc chèn ép, và sát thế của Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, không cách nào nói ra một chữ.
Một dấu vết màu vàng kim nhàn nhạt trong chớp mắt phá vỡ lĩnh vực tương giao giữa hai người, đánh về phía Chân Thánh Đế. Cả vùng hư không này đều trở nên u ám, trở nên không hề có súc sống, hư không trực tiếp bị một mũi tên này gây ra một vết rách đáng sợ. Từng lưỡi đao gió trong hư không từ chính giữa rết rách này lao ra, chỉ có điều là những mũi đao gió không gian này đánh vào lĩnh vực Thánh Đế của hai người, lập tức liền biến thành hư vô.
Phập …
Tại trong chớp mắt này huyết vụ tung tóe, Chân Thánh Đế ngăn trở Cốt Tiễn màu vàng kim một cánh tay hoàn toàn bị nổ tung, hóa thành bột mịn.
Mà Chân Thánh Đế lại bắt được cơ hội trong chớp nhoáng này, vọt vào chính giữa khe hở hư không bị Cốt Tiễn màu vàng kim này vạch ra. Cái y dựa vào là kinh nghiệm dày dặn hơn Diệp Mặc của mình, y sau khi cảm nhận được tu vi của Diệp Mặc, lập tức liền biết, cho dù là Diệp Mặc không có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, y cũng chưa chắc có thể chắc thắng.
Ngay khi biết rõ không thắng nổi Diệp Mặc, y liền suy nghĩ làm thế nào để đào tẩu. Mà khe hở hư không mà Cốt Tiễn màu vàng kim gây ra, đúng là nơi y muốn trốn chạy.
Diệp Mặc sau khi chứng đạo, vẫn luôn ở Thần Phần Vực chiến đấu, không gian của Thần Phần Vực kiên cố vững chắc, cho dù là Hóa Đạo Thánh Đế toàn lực ra tay, cũng không cách nào kích phát ra khe hở hư không. Hiện tại hắn cũng thật không ngờ tại Tu Chân giới ra hư không chiến đấu, một mũi tên có thể bắn ra nhiều khe hở hư không như vậy. Càng không ngờ tới, Chân Thánh Đế vậy mà nhân cơ hội này bỏ đi một cánh tay đào tẩu.
Trong nháy mắt khi Chân Thánh Đế đào tẩu, Diệp Mặc đã biết rõ kinh nghiệm của hắn không bằng đối phương. Hơn nữa hắn cũng đã biết sự đáng sợ của Chân Thánh Đế. Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của hắn luyện hóa đã đến tầng cấm chế thứ 99, mà Chân Thánh Đế lại có thể sử dụng cánh tay của mình ngăn trở một mũi tên, nếu Chân Thánh Đế hội tụ đầy đủ pháp bảo của y, sáu cây Kim Cốt Tiễn chưa hoàn toàn luyện hóa xong, vẫn chưa chắc có thể giết được y.
Đối mặt với áp chế của Tuyệt Thánh Kiem Cốt Tiễn, tuyệt đối không thể trốn, nhưng khi mũi tên đầu tiên bắn ra, mũi tên thứ hai còn chưa lên dây cung, ngươi có thể chạy trốn tới một cái giao diện khác, coi như là có bản lãnh. Bây giờ Chân Thánh Đế chính là làm như vậy.
Những ý niệm này chỉ là trong nháy mắt thôi, Diệp Mặc ngay khi Chân Thánh Đế đào tẩu, đồng thời liền vươn tay đã nắm Cốt Tiễn của hắn, đuổi theo vào trong khe hở còn chưa khép lại.
Chân Thánh Đế biết rõ Diệp Mặc đuổi theo, nhưng đáng tiếc là y không có cách nào, trong lòng y nổi lên một loại tuyệt vọng. Y biết rõ y quá sơ suất, một kẻ có thể lấy được Cây Hỗn Độn há có thể đơn giản sao? Cho dù là người kia tại Tu Chân giới, cũng không thể đơn giản rồi. Lúc trước đối phương đào tẩu, nói không chừng cũng là bởi bị thương.
Bây giờ y có thể làm chỉ có thể là thừa dịp trước khi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của Diệp Mặc khóa chặt y, không ngừng xé rách không gian, lần lượt bỏ chạy qua từng giao diện. Nếu không một khi bị Cốt Tiễn của đối phương khóa lại, cho dù y đã Hóa Đạo rồi, cũng chạy không thoát. Chớ đừng nói chi là bây giờ y tay không tấc sắt, không có một món pháp bảo nào.
Diệp Mặc ngay cả Thời Không Thoa cũng không phóng ra, lúc nào cũng đi sát nút Chân Thánh Đế, hắn tuyệt đối không cho phép Chân Thánh Đế chạy thoát. Một khi để Chân Thánh Đế chạy thoát, Ức Mặc sẽ nguy hiểm. Bây giờ Chân Thánh Đế không ngừng xé rách hư không đào tẩu, dùng Thời Không Thoa căn bản là vô dụng, hắn nhất định phải nhơ hư không Chân Thánh Đế xe rách để đuổi theo. Nếu không hắn rất có thể cùng Chân Thánh Đế xê dịch hư không, tiến vào một cái giao diện hư không khác.
Chân Thánh Đế rất muốn hỏi Diệp Mặc một chút tại sao phải điên cuồng đuổi giết y như thế, cho dù là sợ để lộ tin tức về Cây Hỗn Độn, cũng không nên truy đuổi y, bởi vì lúc này đã để lộ rồi. Y khẳng định, không chỉ một mình y cảm giác được Cây Hỗn Độn. Lúc này y đã hoàn toàn quên lúc trước y truy đuổi Diệp Mặc đuổi tới thời gian một năm.
Giữa hư không đến hư không, khắp nơi đều là vết rách hư không, gió bão hư không và đao gió hư không, nhưng hai người Chân Thánh Đế và Diệp Mặc đối với những thứ này caă bản là coi thường. Chút đao gió không gian này đánh trên người của bọn họ, chẳng khác gì gãi ngứa là mấy. Bạn đang xem tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Khi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của Diệp Mặc lại phong tỏa Chân Thánh Đế, Chân Thánh Đế chỉ có thể một lần nữa ngừng lại.
Ba luồng sáng màu vàng kim bắn ra, chung quanh Diệp Mặc và Chân Thánh Đế đã bị ba cây Cốt Tiễn màu vàng này hoàn toàn hủy diệt, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh tĩnh mịch, đã không có bất kỳ tiếng động gì nữa, cũng không có bất cứ sức sống gì.
Mà ba luồng ánh sáng màu vàng này lại không còn tạo ra khe hở hư không chung quanh nữa, Chân Thánh Đế biết, Diệp Mặc đã có kinh nghiệm, lần thứ nhất hắn bắn ra khe hở hư không, đó là không có kinh nghiệm bố trí. Nếu như lần thứ hai còn bắn ra khe hở hư không, đó là hắn không có năng lực bố trí.
Có thể khống chế Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn không xé rách hư không chung quanh, Chân Thánh Đế biết rõ thực lục của đối phương thậm chí còn mơ hồ vượt qua cả y. Trong lòng y kinh hãi đồng thời cũng rất không hiểu, y biết tu vi của mình, trước khi Thánh đạo niết bàn, có lẽ còn không dám nói là vô địch trong đám cùng đẳng cấp, nhưng sau khi niết bàn, thân xác và tu vi của y đều đã nâng cao mấy lần so với trước đó. Với tu vi này của y, Diệp Mặc đều không kém y, y không rõ rốt cuộc Diệp Mặc tu luyện công pháp gì?
Một người tu vi so với y còn cao hơn, dùng Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn đối phó với một người không có bất kỳ pháp bảo phòng ngự gì như y, Chân Thánh Đế há có thể không biết hôm nay y đã cực kỳ nguy hiểm rồi sao? Cảm nhận được khí tức hủy diệt sực sống đáng sợ chung quanh, Chân Thánh Đế điên cuồng hét lên một tiếng, từng vòng từng vòng sáng thánh đạo màu vàng kim từ trong thân thể y khuếch tán ra, trong nháy mắt liền hình thành một gợn sóng, giống như một mặt hổ yên ả đột nhiên ném xuống một cục đá vậy. Từ chính giữa nơi cục đá này rơi xuống, gợn sóng khuếch tán ra chung quanh.
Mà cùng với mấy vệt sóng gợn này khuếch tán ra, dung nhan Chân Thánh Đế bắt đầu nhanh chóng già nua, giống như một quả bóng cao su tràn đầy khí, bị đâm tủng một cái lỗ lớn. Vào lúc này, y không thể không liều mạng.
Uỳnh …
Cây Cốt Tiễn thứ nhất đâm vào trên vệt gợn sóng thứ nhất, vệt sóng gợn kia trong nháy mắt nổ tung ra, mà khí tức hủy diệt Cốt Tiễn màu vàng kim mang tới, cũng tại thời khắc này hoàn toàn bị gợn sóng triệt tiêu.
Uỳnh, uỳnh.
Gần như là cùng một lúc, cây Cốt Tiễn màu vàng thứ hai và thứ ba đánh vào hai vệt sóng gợn tiếp theo. Hai vệt sóng gợn tiếp theo này cũng đống thời nổ tung ra, trong hư không khí tức hủy diệt cũng bị hai vệt sóng gợn này là nổ tung. Gợn sóng kia rõ ràng là vẫn còn dư lại một cái.
Còn không đợi Chân Thánh Đế thỏ ra, lại hai luồng sáng màu vàng nhạt bắn tới. Khí tức hủy diệt của hai luồng sáng nhạt này trong nháy mắt đã khóa chặt hư không có thể chạm tới chung quanh nơi này, Chân Thánh Đế tuyệt vọng nhìn chằm chằm luồng sáng màu vàng kim nhạt đâm vào cái gợn sóng kia nói:
- Sao ngươi có thể có sáu mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn thật?
Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn chỉ còn lại năm cây tiễn thật, hơn nữa sau khi một mũi tên bắn ra, nhất định phải qua thời gian khôi phục nhất định. Diệp Mặc lúc trước bắn ra một mũi tên, một cây Cốt Tiễn màu vàng kim kia cho dù bị Diệp Mặc thu về lại, cũng cần phải trải qua một thời gian nhất định, mới có thể tiếp tục bắn ra.
Nhưng bây giờ Diệp Mặc đã bắn ra sáu cây Cốt Tiễn, hơn nữa không một mũi tên nào có nửa phần giảm uy lực. Đây mới là chỗ Chân Thánh Đế không hiểu.
Nếu như y cũng đi qua Thánh đạo giới, có lẽ y sẽ tỉnh ngộ lại, nhưng đáng tiếc chính là bây giờ y vĩnh viễn không hiểu đạo lý này rồi.
Mũi tên thứ tư nổ tung một vệt sóng gơn cuối cùng trước người Chân Thánh Đế, mũi tên thứ năm trực tiếp đánh vào ngục Chân Thánh Đế đã già đến nỗi ngay cả gương mặt cũng không thấy rõ nữa rồi.
Một ít da xương nổ thành mảnh vụn, trên người Chân Thánh Đế đã không còn một giọt máu. Vì ngăn trở bốn cây Cốt Tiễn đầu tiên của Diệp Mặc, thọ nguyên và máu huyết đã toàn bộ thiêu đốt hết, ngay cả nguyên thần của mình cũng thiêu đốt luôn.
Đáng tiếc cho dù là như vậy, y cũng không có trốn thoát khỏi vận mệnh bị Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn bắn chết.
Khả năng chính y cũng vĩnh viễn không thể tưởng được, trong hư không đã nhẫn nhịn rất nhiều vạn năm, cuối cùng thông qua công pháp tuyệt thế Thánh đạo niết bàn tu luyện thành công, một lần nữa tạo nên thân thể.
Trải qua nhiều năm cố gắng như vậy, y xuất hiện cũng sống được không quá thời gian một năm ngắn ngủn, thì đã tan thành mây khói. Thậm chí trong một năm này, ngay cả một cái dáng dấp giống như pháp bảo y cũng không tìm được.
Có lẽ, y là Thánh Đế chết uất ức nhất thế giới này, có một không hai.
Diệp Mặc cảm giác tay mình có chút run rẩy, bắn liên tiếp năm mũi tên, cho dù là hắn cũng có chút chịu không nổi, Chân Thánh Đế đáng sợ và mạnh mẽ vượt xa dự liệu của hắn. Thánh Đế không có bất kỳ một pháp bảo nào, Thánh Đế mà ngay cả Tiên Nguyên cũng chưa chuyển hóa thành Thần Nguyên, vậy mà tay không tấc sắt chặn được năm mũi tên của hắn, chỉ có điều là mũi tên thứ sáu mới bắn chết được y.
Tính dẻo dai của loại tu vi này, Diệp Mặc cũng khâm phụckhông thôi. Nhưng cho dù hắn có khâm phục Chân Thánh Đế đi nữa, Diệp Mặc cũng biết hắn phải giết chết Chân Thánh Đế.
Nếu không đối phương sẽ giết mình, với trận bàn thời gian trong tay hắn, còn có Khổ Trúc, những vật này, bất luận một món nào cũng đều khiến cho Chân Thánh Đế giết hắn. Huống chi, Lục Tiên Tháp vẫn còn ở torng tay Ức Mặc.
Diệp Mặc đem cung tiễn ném vào Thế giới trang vàng, chậm rãi ngồi xuống trên một tảng thiên thạch, bắt đầu khôi phục nguyên khí.
Đồng thời trong lòng hắn nghĩ, nếu như pháp bảo của đối phương đều có trên người, Diệp Mặc hoài nghi hắnh giết không được Chân Thánh Đế. Hắn ngoại trừ mũi tên thứ nhất ra, còn lại năm mũi tên phát ra cùng một lúc, không dám giữ lại một cây nào. Sự giảo hoạt của Chân Thánh Đế hắn đã từng nếm qua một lần, hơn nữa biết rõ, một khi lần này để y đào tẩu, mình rất có thể cũng không tìm được người này nữa. Hắn cũng không sợ Chân Thánh Đế, nhưng hắn còn có Mặc Nguyệt tiên tông, còn có rất nhiều thân nhân.
Nếu như đổi thành người khác, cuối cùng nói không chừng Diệp Mặc sẽ chừa lại cho đối phương một cái mạng nhỏ, hỏi một chút làm thế nào để trở lại Tiên giới, làm thế nào tìm kiếm giao diện chính xác ở trong hư không. Nhưng đối với Chân Thánh Đế, hắn không dám đánh cược, với sự khôn khéo của người này, chỉ cần buông lỏng một chút, có lẽ hắn đã biến mất không còn dấu vết rồi. Đợi lúc Chân Thánh Đế trở lại, có thể Mặc Nguyệt tiên tông, thậm chí là Cung Hoa Thiên cũng sẽ hóa thành hư vô, Chân Thánh Đế giết chóc cũng không hề có điểm giới hạn.
Diệp Mặc sau khi nghĩ ngơi một lát, mới phát hiện, hắn căn bản không biết mình hiện đang ở nơi nào.