Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2104: Đạo Nguyên lớn lối



- Ở đây thật sự là quá thê thảm rồi.

Mục Tiểu Vận đứng ở bên trên Thời Không Thoa thở dài một câu nói, khắp nơi cô đi qua đều là khe sâu đan xen ngang dọc, khắp nơi đều là vết nứt không gian.

- Bởi vì bọn họ quá ích kỷ.

Diệp Mặc nhìn nơi bên dưới Thời Không Thoa, căn bản không còn hình dáng lắc đầu nói. Hắn từ cách làm việc của Thần nữ Thánh môn và Đại nhật Thần sơn cũng có thể thấy được, mấy Thánh đế này đều là những kẻ cực kỳ ích kỷ.

Nếu như là hắn sắp đại chiến, tuyệt đối sẽ không lựa chọn đánh tại Thánh đạo giới. Cho dù là muốn đánh, cũng phải tránh đi Thánh đạo giới, vào trong hư không đại chiến. Nếu không cho dù là quy tắc của Thánh đạo giới có chắc chắn, không gian có chắc chắn, cũng sẽ bị Hỗn nguyên Thánh đế đánh vỡ.

Cho đến khi đến gần thành Trường Phí Thánh Đạo, tâm tình Mục Tiểu Vận mới khá hơn một chút. Không gian và mặt đất ở đây tình trạng dù sao cũng là bình thường, không còn là bộ dàng núi sông cuốn ngược, đỉnh núi sụp đổ.

- Tường công, bên trong thế giới kia chúng ta phải đem vài tiên thú vào mới náo nhiệt.

Mục Tiểu Vận lại nghĩ tới Thế giới trang vàng, so sánh với bên ngoài này, bên trong Thế giới trang vàng quả thức chính là Thiên đường.

Diệp Mặc nhớ tới mấy đứa Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm, vừa cười vừa nói:

- Ở đây có mấy con, nhưng bọn nó rất biết điều, biết em đến, trốn đến một nơi khác rồi. Trong này tiên thú rất nhiều, chỉ có điều là anh tạm thời không đem ra mà thôi.

Diệp Mặc nói rất đúng hắn lấy được từ người áo bào tím kia một thế giới, thế giới kia gần với thế giới ngũ hành, hơn nữa bên trong còn có đủ loại tiên thú và tiên linh thảo. Thế giới đó và Thế giới trang vàng của hắn có một chỗ nối, vốn là nơi Tiểu Băng Sâm thường xuyên phải đi qua để tìm kiếm một ít tiên linh thảo cất rượu.

Chỉ có điều là vì Tiểu Băng Sâm tốc độ mặc dù nhanh, năng lực lại không mạnh, bị tiên thú trong này đuổi chạy loạn khắp nơi. Kết quả chọc giận Vô Ảnh. Vô Ảnh đi vào lại giáo huấn cho một trận. Bây giờ ba đứa ở nơi này đều là lão đại rồi. Diệp Mặc mỗi lần dẫn người vào. Ba đứa này đều rất biết điều, biết tránh đi là chuyện tốt.

- Em muốn đi xem thử đi.

Mục Tiểu Vận vội vàng nói. Rất nhiều chuyện, cô tuy không nói, nhưng trong lòng lại rất rõ ràng. Cô biết tu vi mình quá kém, về sau chắc chắn phải thường xuyên ở lại bên trong Thế giới trang vàng, giữ quan hệ tốt với mấy tên kia là cần thiết mà.

Diệp Mặc chỉ phía trước vừa cười vừa nói:

- Đã đến thành Trường Phí Thánh Đạo, chúng ta đi thành Trường Phí Thánh Đạo trước. Sau này em bất cứ lúc nào cũng có thể vào xem. Nguồn tại http://Truyện FULL

- Diệp tiền bối …

- Diệp huynh …

Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận rơi xuống từ Thời Không Thoa, những người ở cửa thành nhìn thấy nhao nhao tới chào hỏi, lúc này ở thành Trường Phí Thánh Đạo, Diệp Mặc đã là một nhân sĩ nổi danh.

- Diệp huynh, tại hạ là Tư Mậu của Chúc Long thần các …

Một gã đàn ông mặt mũi đầy râu vàng mang nụ cười dúm díu chen ra phía trước, còn chưa tới trước mặt Diệp Mặc, trước hết đã lớn tiếng ân cần thăm hỏi.

- Chúc Long thần các? Ta hình như có nghe qua, nghe nói tại thành Trường Phí Thánh Đạo có một con rồng do Chúc Long thần các nuôi thả, kết quả con rồng hoang kia hình như bị ta mang đi. Đúng rồi, Chúc Long thần các còn phái người tìm ta tính sổ ấy nhỉ. Nhưng bị ta làm thịt rồi.

Diệp Mặc ngữ khí lạnh như băng nói, hắn còn chưa đi tìm Chúc Long thần các tính sổ. Chúc Long thần các này lại tới trước rồi.

Người đàn ông mặt mũi đầy râu vàng này của Chúc Long thần các sắc mặt lập tức bắt đầu trở nên trắng bẹch, gã mới chỉ là một Tố đạo Thánh đế, so với Dục đạo Thánh đế Oanh Hoài của Thần nữ Thánh môn, không biết phải kém hơn bao nhiêu lần. Diệp Mặc ngay cả Thần nữ Thánh môn cũng không hề kiêng kỵ, muốn đánh thì đánh, muốn tiêu diệt một Chúc Long thần các của gã, quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay.

- Tiền bố, đây, đây là một hiểu lầm, không có chuyện vậy đâu… Tôi lần này là đặc biệt đến nói lời xin lỗi tiền bối. Đây là chút thành ý, nếu như tiền bối còn có gì sai bảo, xin hãy cho chỉ thị…

Tư Mậu lúc này sợ nhất là Diệp Mặc quay về tính sổ.

Mục Tiểu Vận biết mình là do Diệp Mặc từ Thần nữ Thánh môn cứu ra, nếu như là người khác nhất định sẽ hoài nghi, nhưng Mục Tiểu Vận tuyệt đối không hoài nghi năng lực của tướng công mình. Bây giờ thái độ Tư Mậu như thế, cô lại cảm thấy bình thường. Cô vẫn luôn cho rằng bản lãnh của tướng công lợi hại hơn cô, cho dù là cô đã đến Tiên giới, nhưng vẫn cho là như vậy. Cho dù biết là Diệp Mặc không đi ra từ Tiểu thế giới, cô cũng cho rằng chỉ cần Diệp Mặc đến được Tu Chân giới, thì tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh vượt qua cô.

Diệp Mặc vừa định bảo Cừu Nhưỡng ra tìm tên này tính sổ một chút, liền cảm giác được một luồng thần thức mạnh mẽ quét trên người hắn một lượt, thậm chí còn có một tiếng hừ lạnh.

Diệp Mặc trong lòng cả kinh, loại thần thức mạnh mẽ này lúc trước hắn đã gặp qua ở Thần nữ Thánh môn, đồng thời đã từng gặp qua trên người Tư Không Xán và Công Dương An, chỉ có Đạo nguyên Thánh đế mới có loại thần thức này. Hơn nữa luồng thần thức so với Đạo nguyên Thánh đế trước kia hắn đã từng gặp còn mạnh mẽ hơn, chẳng lẽ Đạo nguyên Thánh đế đã đến thành Trường Phí Thánh Đạo?

Luồng thần thức kia hình như để chứng minh suy đoán của Diệp Mặc, đã lại rơi vào thân mình Diệp Mặc, tỏ ra rất là khinh thường.

Diệp Mặc thu hồi chiếc nhẫn của Tư Mậu, khoát tay một cái nói:

- Tránh ra.

- Vâng.

Tư Mậu trông thấy Diệp Mặc thu hồi chiếc nhẫn, một trái tim lơ lững cuối cùng cũng chậm rãi thả xuống một chút, căn bản là không dám hỏi gì nữa, vội vàng lui sang một bên.

Sau khi mang theo Mục Tiểu Vận tiến vào thành Trường Phí Thánh Đạo, thần thức của Diệp Mặc lập tức liền quét đến Lôi Nguyệt Hà và Chư Ôn Mậu. Sau một khắc hắn đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặt đen ngồi cạnh hai người, trong nháy mắt khi Diệp Mặc trông thấy người đàn ông mặt vuông da đen này, là hắn đã biết, người này chính là Đạo nguyên Thánh đế vừa rồi dùng thần thức đảo qua hắn kia.



- Là ngươi muốn trùng kiến Húc nguyệt Thánh đạo?

Trông thấy Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận đi tới, người Đạo nguyên Thánh đế mặt vuông da đen này hừ lạnh một tiếng nói với Diệp Mặc, khí thế dũng mãnh trực tiếp đánh về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc biến sắc, thần thức vựa và lĩnh vực Thánh đế không chút do dự trong nháy mắt đánh ra.

Bành…

Khí thế mạnh mẽ nổ tung lên, loại khí thế cường đại này làm cho tòa Tiên tức lâu này hoàn toàn bị đánh thành nát vụn, Diệp Mặc mang theo Mục Tiểu Vận rút lui ra hơn mười trượng, mới dừng lại.

- Các hạ đây là ý gì?

Diệp Mặc lửa giận trong nháy mắt liền vọt lên, nếu như là một mình hắn, hắn cũng không sao cả, vừa rồi nếu không phải hắn dùng thần thức vực bảo vệ Tiểu Vận, loại khí thế cường đại này trực diện đánh xuống Tiểu Vận lập tức sẽ bị xé thành mảnh vụn.

- Cũng không tồi, lại có thể ngăn cản khí thế tấn công của lĩnh vực của ta, coi như là có chút bản lãnh. Ngươi nói ngươi là bạn của Cữu Cách tổ sư?

Nói đến câu nói sau cùng, người đàn ông Đạo nguyên mặt đen này đã là ngữ khí nghiêm khắc.

Nếu như là một mình, Diệp Mặc đã sớm nổi cáu. Nhưng có Tiểu Vận ở đây, hắn vẫn không thể động thủ. Hắn biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Đạo nguyên Thánh đế này, hơn nữa cho dù là Na di chạy khỏi sự truy sát của đối phương, cũng cần mạo hiểm một chút. Đạo nguyên Thánh đế thoạt nhìn chỉ chênh lệch một chút so với Hóa đạo Thánh đế mà thôi, nhưng một chút này là khác biệt một trời một vực.

Đây chính là sự khác nhau giữa chứng đạo bước thứ hai và chứng đạo bước thứ nhất sao?

- Ta hỏi ngươi, không nghe thấy hả?

Đạo nguyên Thánh đế này ngữ khí càng thêm nghiêm nghị, mang theo thanh âm lạnh lẽo, khí thế lại điên cuồng tăng lên một bậc.

Diệp Mặc thở dài một cái, hắn không cách nào đưa Tiểu Vận vào trong Thế giới trang vàng ngay ở chỗ này được, trừ phi hắn muốn lộ ra Thế giới trang vàng của mình.

Miễn cưỡng là dịu cơn giận của mình, Diệp Mặc mới chậm rãi nói:

- Không sai, ta lấy được một mảnh ngọc giản của Đoan Mộc Cữu Cách, ngọc giản nói nếu như ta có thể trùng kiến Húc nguyệt Thánh đạo, sau khi xây dựng xong sẽ đạt được may lớn cực lớn.

Đạo nguyên Thánh đế này nổi lên kim quang, lập tức vội vàng hỏi:

- Ngươi có lấy được một hạt châu hay không? Gọi là Ô Đình Châu?

- Không có.

Diệp Mặc dứt khoát trả lời. Ô Đình Châu hắn đã lấy được, vốn hắn định khi kiến tạo sơn môn Húc nguyệt Thánh đạo xong, sẽ đưa viên Ô Đình Châu này cho Chư Ôn Mậu của Húc nguyệt Thánh đạo. Nhưng hiện giờ hắn đã bỏ đi ý nghĩ này, nếu như Tiểu Vận không ở đây, hắn lập tức liền động thủ với tên này. Cho dù không phải là đối thủ của Đạo nguyên Thánh đế, hắn cũng muốn đánh một trận xem sao.

- Hừ, ngươi dám lừa ta, ta lập tức muốn ngươi hồn phi phách tán, không có cơ hội tiếp tục luân hồi.

Giọng nói của Đạo nguyên Thánh đế này càng nghiêm nghị.

Diệp Mặc cười ha ha một tiếng nói:

- Khiến ta không có cơ hội tiếp tục luân hồi, vậy thử một chút xem sao, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một Đạo nguyên mà thôi.

- Muốn chết…

Đạo nguyên Thánh đế này lập tức muốn động thủ.

Chư Ôn Mậu vội vàng ngăn ở phía trước, lại khom người nói:

- Tông thượng, Diệp đại ca có ân cứu mạng với chúng tôi, hơn nữa vẫn luôn chuyên tâm hỗ trợ cho Húc nguyệt Thánh đạo ta, kinh xin tông thượng bớt giận.

Đạo nguyên Thánh đế này hừ lạnh một tiếng:

- Nể tình ngươi giúp Húc nguyệt Thánh đạo ta lập nên sơn môn, trước cứ tha cho ngươi lần này bất kính. Đợi sơn môn xây xong, tìm ngươi tính sổ tiếp.

- Thật có lỗi, ta đã không có ý định tiếp tục kiến tạo cái sơn môn này nữa rồi. Ôn Mậu, Nguyệt Hà, sau này còn gặp lại.

Diệp Mặc nói xong căn bản là không thèm nhìn Đạo nguyên Thánh đế này, mang theo Mục Tiểu Vận quay người liền biến mất ở bên ngoài tòa Tiên tức lâu tàn tạ đổ nát này.

Đaọ nguyên Thánh đế này tức đến xanh mặt, y đang muốn tiếp tục đuổi theo giết Diệp Mặc, Chư Ôn Mậu liền vội vàng ở bên cạnh nói:

- Tông thượng, chuyện kiến lập sơn môn cứ do con phụ trách vậy, con nhất định sẽ kiến lập nên sơn môn Húc nguyệt Thánh đạo nguyên vẹn, khiến cho tông thượng vừa ý.

- Hừ… Coi như số ngươi gặp may.

Đạo nguyên Thánh đế này nhìn phương hướng Diệp Mặc biến mất hừ lạnh một tiếng, nhịn lại ý muốn động thủ.

Diệp Mặc vừa ra khỏi Thánh Đạo thành, liền đưa Mục Tiểu Vận vào Thế giới trang vàng, đồng thời đã chuẩn bị cùng Đạo nguyên Thánh đế vô cùng hung hăng càn quấy này đánh một trận. Lại không ngờ Đạo nguyên Thánh đế này lại không có đuổi theo đến, hắn nghĩ lại, liền biết hẳn là Chư Ôn Mậu và Lôi Nguyệt Hà cầu xin cho mình.

Hắn cũng không có nghĩa vụ đi trợ giúp lập nên sơn môn Húc nguyệt Thánh đạo, lúc trước sở dĩ hắn chủ động lập nên sơn môn Húc nguyệt Thánh đạo, đó là bởi vì Đoan Mộc Cữu Cách giúp hắn một lần, hắn hỗ trợ vì tình bạn, cũng không có thề thốt câu nào. Hiện tại hắn muốn đi thì đi, không ai có thể quản hắn.

Hôm nay một Đạo nguyên Thánh đế lớn lối như thế, khiến cho Diệp Mặc càng thêm bức thiết phải gia tăng tốc độ vấn đạo, ít nhất phải nhanh chóng thành tựu Dục đạo Thánh đế.

Đạo nguyên Thánh đế của Húc nguyệt Thánh đạo trở về, Đại nhật Thần sơn và Thần nữ Thánh môn đồng thời đều đã nhận được tin tức, Đại nhật Thần sơn vốn muốn đánh lên Thần nữ Thánh môn lập tức liền ngừng lại. Mà Thần nữ Thánh môn biết được tin tức Húc nguyệt Thánh đạo có Đạo nguyên Thánh đế trở về, cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm. Các cô biết, Đại nhật Thần sơn tạm thời chắc chắn sẽ không động thủ với Thần nữ Thánh môn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.