Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 901: Đệ nhất luyện đan danh nhân đường



Nghe nói vậy, Thành Dạ Quân cũng cả kinh trong lòng, chấn động nhìn Diệp Mặc, rốt cục thì y cũng hiểu tại sao Diệp Mặc lại đạt được danh đệ nhất. Đối phương cho Dẫn thần thảo vào đan, hơn nữa còn luyện chế ra Chức Thần đan, nếu như đây là sự thực, Khổng Diệp bảo Diệp Mặc khai sáng khơi dòng hoàn toàn không khoa trương chút nào, mà Khổng Diệp tiền bối sao có thể nói láo.

Hiện giờ Thành Dạ Quân thua tâm phục khẩu phục, mặc dù bản thân y luyện chế ra đan dược, hơn nữa còn là ba viên nhưng so sánh với Chức Thần đan thì đan dược của y chỉ sửa chữa chút dược liệu so với phương thuốc cơ sở mà thôi, có thể nói chỉ dùng để tranh tài, ngoài ra không còn công dụng nào khác.

Đan dược chữa trị thần thức có ý nghĩa như thế nào tất cả mọi người ngồi đây đều hiểu rõ, chẳng những là tài phú vô tận, còn mang ý nghĩa tu sĩ sẽ càng thêm an toàn!

Chẳng những Thành Dạ Quân hiểu được, chính những người khác cũng hiểu ngay lập tức, luyện chế ra đan dược chữa trị thần thức như Chức Thần đan, coi như là không tham gia vòng thứ ba, lập tức cho đối phương đứng nhất cũng không có ai nghi ngờ.

Ánh mắt mọi người nhìn Diệp Mặc trở nên nóng bỏng, không ai không muốn đi giao hảo với hắn!



Trên khán đài, bốn người của Thảo Đan môn, bao gồm cả Mộc Dịch Thanh đều ngẩn người. Mộc Dịch Thanh vĩnh viễn không ngờ tới một đan sư y tùy tiện tìm được lại trợ giúp Thảo Đan môn lấy được danh tiếng đệ nhất luyện đan danh nhân đường. Mặc dù còn có vòng thứ ba nhưng y cảm thấy điều này đã khó mà tưởng tượng được.

Nhưng sau đó y nghĩ tới chấn động do Chức Thần đan mang lại, da đầu liền tê dại. Coi như Diệp Mặc tùy tiện đưa một chút Chức Thần đan cho Thảo Đan môn, Thảo Đan môn cũng lập tức nhất phi trùng thiên, những đan dược khác tiêu thụ khẳng định cũng cháy hàng.

Chú Tảo mặc dù rất kích động, lại giống như biết suy nghĩa của Mộc Dịch Thanh, ho khan một tiếng nói:

- Chưởng môn, cây cao gió cả, đây cũng không phải việc tốt, ta nghĩ…

Mộc Dịch Thanh liền tỉnh táo, y đương nhiên hiểu được ý của chú Tảo, trầm ngâm suy nghĩ rồi nói:

- Tôi biết, thế nhưng Thảo Đan môn đã cận kề bị giải thể, nếu như lúc này không có đột biến gì, tôi nghĩ tiếp tục cũng không còn ý nghĩa. Nếu như kỳ ngộ tới, tôi tuyệt không thể bỏ qua, cho dù là đầu rơi máu chảy ta cũng phải thử.

Chú Tảo gật đầu, không nói gì thêm, lão biết Mộc Dịch Thanh nói rất đúng. Có lúc nhát gan sợ phiền phức sẽ chỉ khiến môn phái dần đi tới bờ vực diệt vong, thay vì như vậy còn không bằng tranh đấu một phen.

Đại quản gia Tiên Bảo lâu sắc mặt âm trầm muốn chảy nước, lão lạnh lùng nhìn Phong Tích Dục nói:

- Đây chính là tu sĩ luyện đan nhà ngươi nói? Đan sư đứng hạng thứ nhất, luyện chế ra Chức Thần đan, nào giống lời ngươi nói?

Phong Tích Dục không dám trả lời, trong lòng gã cũng hoảng sợ không thôi. Gã không ngờ tới Diệp Mặc đem Dẫn thần thảo nhập đan, luyện chế ra Chức Thần đan, đây quả thực là nghịch thiên. Gã đương nhiên hiểu cơn tức giận của Đại quản gia hiện giờ.

Coi như Diệp Mặc không thể tiến vào top mười, chỉ bằng Chức Thần đan cũng đủ khiến Tiên Bảo lâu vang danh khắp Bắc Vọng Châu, thậm chí là chiếm một chỗ ngồi trên đại lục Lạc Nguyệt.

Bởi vì nếu như Diệp Mặc đại biểu cho Tiên Bảo lâu dự thi, vậy Tiên Bảo lâu sẽ là phe đạt được lợi ích lớn nhất. Đáng tiếc một cơ hội như vậy bị gã đạp đi, Đại quản gia không tức giận mới là chuyện lạ.

- Đại quản gia, tôi nghĩ không phải là không còn chút cơ hội nào. Nhan Tranh quen biết với Diệp Mặc, hơn nữa Diệp Mặc từng trợ giúp Tiên Bảo lâu ở Hà châu luyện đan, ta nghĩ không bằng đợi sau khi cuộc thi kết thúc, bảo Nhan Tranh đi tiếp xúc với Diệp Mặc, để hắn trở lại Tiên Bảo lâu. Nội tình Tiên bảo lâu thâm hậu, ban đầu Nhan Tranh chỉ dùng mảnh đất mười ngàn mét vuông đã có thể khiến Diệp Mặc hỗ trợ, giờ chúng ta lấy ra thứ tốt hơn, không sợ hắn không đồng ý!

Hiện giờ Phong Tích Dục nào còn dám nói xấu Diệp Mặc.

Đại quản gia sắc mặt âm trầm, lại nhìn về phía Nhan Tranh cạnh đó.

Nhan Tranh biết anh ta nhất định phải trả lời, mặc dù trong lòng cười lạnh, nhưng vẫn khom người đáp:

- Đại quản gia, người này tính cách kiên nghị, mặc dù nhân tình rất nặng, nhưng ân oán rõ ràng. Nếu như Tiên bảo lâu đối tốt với hắn, lần dự thi này để hắn đại biểu cho Tiên bảo lâu tham gia, tôi nghĩ hắn nhất định sẽ không từ chối lời mời, thậm chí ủy thác Tiên bảo lâu làm đại lí độc quyền bán Chức Thần đan cũng rất có thể. Nhưng mà hiện tại, chúng ta đã cự tuyệt hắn, giờ chúng ta lại tới tìm, đoán chừng là khó mà thành công.

Đại quản gia hừ lạnh một tiếng, nhìn Nhan Tranh nói:

- Bất luận như thế nào nhà ngươi cũng phải thành công. Diệp Mặc tuyệt đối không thể hợp tác với Đan các khác, nhất định phải trở thành người của Tiên bảo lâu chúng ta.

Nói xong, lão lạnh lùng nhìn thoáng qua Nhan Quận một cái.

Nhan Quận dĩ nhiên hiểu ý của Đại quản gia, bất đắc dĩ nói:

- Tiểu Tranh, con chịu khó tốn chút công phu, chẳng phải Diệp Mặc có quan hệ không tồi với con sao, con cứ tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn là được.

- Nếu như nhà ngươi thành công, Tiên bảo lâu tuyệt sẽ không khiến nhà ngươi thất vọng.

Đại quản gia bổ sung một câu.

Nhan Tranh dù khinh thường trong lòng, nhưng không dám để lộ ra ngoài, chỉ có thể khúm núm gật đầu đáp ứng.



Cuồng nhiệt qua đi, cuối cùng mọi người cũng tỉnh táo trở lại, suy nghĩ bằng cách nào thiết lập mối quan hệ với Diệp Mặc, đạt được tư cách tiêu thụ Chức Thần đan. Một vài người rối rít tìm cách đạt được mấy viên Chức Thần đan, cho dù thần thức không bị thương nhưng dù sao loại đan dược này cũng có chút hiệu quả khôi phục thần thức.

Ông lão Khổng Diệp thấy mọi người đã tỉnh táo, lúc này mới nói tiếp:

- Ta đã thử qua Chức Thần đan, hiệu quả khôi phục thần thức quả thực không gì sánh được, thậm chí hiệu quả khôi phục thần thức cực tốt. Bởi vì Chức Thần đan xuất hiện, cho nên ta mới quyết đoán để Diệp Mặc đạt được vị trí đầu tiên!

Lần này lời Khổng Diệp được đông đảo tu sĩ đồng ý, hơn nữa còn có tu sĩ lớn tiếng nói:

- Diệp đan sư có thể luyện chế ra Chức Thần đan, ta cho là vòng thứ ba không cần so đấu, có thể trực tiếp tặng danh hiệu đệ nhất luyện đan danh nhân đường cho Diệp đan sư!

- Đúng vậy, nên để Diệp Mặc trở thành đệ nhất luyện đan danh nhân đường!

Tu sĩ này vừa dứt lời lập tức có nhiều tu sĩ khác phụ họa.

Khổng Diệp nhìn phản ứng của đông đảo tu sĩ, hài lòng gật đầu, mọi người có thể biết được tầm quan trong của Chức Thần đan khiến lão rất vui mừng.

- Nếu như vậy, ta tuyên bố về việc vòng thi đấu thứ ba. Như vừa rồi có người đã nói, vòng thi đấu thứ ba hoàn toàn không cần thiết. Một là bởi vì thành tích thi đấu vòng hai đã quá thuyết phục, thứ hạng luyện đan danh nhân đường dựa theo tổng điểm sau hai vòng để tính. Thứ hai là Sa nguyên dược cốc vốn một tháng sau mới mở ra sẽ mở ra trước…

Lời của Khổng Diệp lại một lần nữa khiến mọi người sinh nghi, bởi vì tin tức này trước đây không có ai biết.

Cuộc thi luyện đan danh nhân đường dù sao cũng chỉ mang tính chất tranh tài, đông đảo tu sĩ chỉ có thể quan sát thi đấu cùng kết giao với đan sư. Dù sao đối với một tu sĩ, có thể kết giao với một đan sư có thể nói là tiền lời vô tận, huống chi mỗi lần luyện đan danh nhân đường diễn ra cơ hồ đều tập trung toàn bộ đan sư nổi tiếng trên Bắc Vọng châu, cho nên muốn làm quen đan sư nổi tiếng tới đây là sự lựa chọn rất đúng đắn.

Nhưng Sa nguyên dược cốc thì khác, nơi này rất nhiều người đều có thể tiến vào, Sa nguyên dược cốc liên quan tới vấn đề con đường tu đạo của họ có thể đi được bao xa. Nếu như bởi vì xem luyện đan mà bỏ lỡ Sa nguyên dược cốc thì đúng là được không bằng mất. Dù sao Sa nguyên dược cốc năm mươi năm mới mở ra một lần, cơ hội rất khó kiếm.

Khổng Diệp tựa hồ biết mọi người tâm tình xao động, lập tức khoát tay nói:

- Mọi người không cần gấp gáp, mặc dù Sa nguyên dược cốc mở ra sớm hơn, nhưng cũng còn thời gian bốn ngày, hiện giờ vẫn không thể tiến vào. Ba ngày sau, thành Toái Diệp sẽ mở truyền tống trận tới Sa nguyên dược cốc, ta ở đây chúc mọi người may mắn. Hiện giờ xin mời thành chủ thành Toái Diệp ban bố huy chương cho đan sư tham gia luyện đan danh nhân đường, danh sách ngọc bài tiến vào Sa nguyên dược cốc cùng với ngọc bài mời ta xuất thủ luyện đan.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, trừ một bộ phận hâm mộ Thành Dạ Quân cảm thấy không công bình, tất cả mọi người đều cảm thấy rất hài lòng, nhưng những người không tin cũng không ai dám đứng ra lên tiếng. Dù sao hiện tại Diệp Mặc là người duy nhất có thể luyện chế Chức Thần đan, mà những người khác chỉ có thể mua, vì vậy không ai dám đắc tội, vạn nhất có ngày thần thức của họ bị thương, vậy thì xong đời rồi!

Thành Dạ Quân mặc dù biết nếu như tiến vào vòng thứ ba tranh tài chính mình nhất định sẽ đạt được vị trí đệ nhất, nhưng Khổng Diệp đã nói vậy, hơn nữa y đã liên tục đứng nhất ba năm, có thêm lần nữa cũng không có ý nghĩa gì. Dưới ánh mắt của y, Diệp Mặc có thể luyện chế Chức Thần đan, cầm chức đệ nhất cũng không có vấn đề gì.

Y cũng không biết, nếu như Diệp Mặc lấy ra Thần Nông đỉnh và Vụ Liên tâm hỏa thì đừng nói là đan dược Thiên cấp nhất phẩm, cho dù là đan dược Thiên cấp tam phẩm hắn cũng từng luyện chế qua. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Dĩ nhiên Diệp Mặc hài lòng với kết quả này, hắn ước gì thời gian tranh tài càng ngắn càng tốt. Vừa rồi luyện đan Diệp Mặc chỉ dùng chân hỏa bình thường, đan dược luyện chế ra khẳng định không đạt tới Thiên cấp, cho nên nếu như thi đấu vòng ba vậy đứng đầu khẳng định vẫn là Thành Dạ Quân.

- Khổng Diệp tiền bối…

Một trong những trưởng lão giám khảo sau khi nghe lời của Khổng Diệp lập tức kinh hãi, muốn nói điều gì. Lúc trước điều này chưa được quyết định, Sa nguyên dược cốc mở ra sớm hơn lão cũng biết, nhưng điều này không xung đột với thi đấu luyện đan. Thời gian thi đấu vòng ba nhiều nhất chỉ tốn thời gian nửa ngày, tại sao Khổng Diệp đột nhiên lại cho dừng thi đấu?

Không đợi vị trưởng lão kia nói xong, Khổng Diệp đã khoát tay nói:

- Cứ như vậy đi.

Sau khi nói xong, lão lại nhìn về phía Diệp Mặc nói:

- Diệp Mặc, ta ở tổng bộ đan hội, nếu như cậu có thời gian thì có thể tới tìm ta.

Nghe Khổng Diệp nói vậy, vô số người hâm mộ nhìn Diệp Mặc, hiển nhiên Khổng Diệp đối với Diệp Mặc rất không bình thường.

Diệp Mặc vội vàng cung kính đáp:

- Đa tạ Khổng Diệp tiền bối, vãn bối nhất định sẽ đến.

Hắn mơ hồ cảm thấy lão Khổng Diệp có hảo cảm với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.