Thiếu Gia, Cậu Coi Chừng

Chương 13: Những tháng ngày học tại Hán Vũ (tt)



Tối hôm đó, sau khi về đến chỗ ở. Cô Hà có ghé qua hỏi thăm tình hình ngày nhập học đầu tiên của ba đứa như thế nào? Bốn cô cháu ngồi trò chuyện một lúc, cô Hà mang rất nhiều bánh và thức ăn đến cho ba đứa. Nói chuyện khoảng hai tiếng. Cô dặn dò ba đứa học chung lớp thì cố gắng giúp đỡ nhau trong học tập và các việc khác. Nên tránh đụng chạm với các bạn khác trong lớp. Vì đa số bọn họ đều là con, cháu của những gia đình thế phiệt, danh gia vọng tộc, có cha, mẹ, ông bà làm trong những chức vụ lớn trong ban lãnh đạo quốc gia. Cái nào yên phận được thì yên phận. Đừng nên chuốc họa vào bản thân. Cả ba đứa đều đồng thanh dạ vâng. Sau đó cô Hà về nhà. Tối hôm đó Bối Y ngủ rất ngon. Vì ngày mai chính thức vào buổi học đầu tiên ở trường. Cô phải giữ tinh thần thật tốt để học tập. Trường học cứ mỗi tháng sẽ có một kì kiểm tra năng lực của học sinh. Vì thế những giờ lên lớp cần phải thật chăm chú lắng nghe thầy cô giảng bài mới có kiến thức để học tập.

Sáng hôm sau, cả ba đứa đều dậy sớm. Tuy trời mùa đông rất lạnh nhưng Tiểu Thảo và Tiểu Trang đều rất siêng đánh tennis. Còn Y Y thì chạy bộ. Không khí rất trong lành nên việc chạy bộ buổi sáng rất tốt. Nó còn giúp ích cho cơ thể rất nhiều. Sau khi kết thúc vận động cơ thể buổi sáng, ba đứa về phòng ăn sáng và chuẩn bị đến trường. Ngày hôm nay, cả ba đều đón xe buýt đến trường. Không thể phiền cô Hà mỗi buổi sáng đều lái xe qua chở các bạn đi học được. Tuy phải đi xe buýt nhưng cả ba đứa đều rất hào hứng.

Ngày đầu tiên đi học, Y Y cảm thấy rất háo hức, háo hức vì được học ở một ngôi trường danh tiếng, háo hức vì có hai người bạn nhiệt tình, thẳng thắn. Dù cả hai đều là tiểu thư nhưng họ đều chân thật, không khinh người nghèo, có lòng tốt giúp đỡ người khác.  Hôm trước khi đi mua đồ xong mọi người đi ăn gặp một cụ già rất lớn tuổi nhưng lại ngồi giữa cái nắng chói chang ấy bán bánh cam. Tiểu Thảo không cầm được, mua một hơi cả 50 cái bánh, còn Tiểu Trang thì mua một phần cơm, nước uống biếu cho ông. Chiều hôm đó, cả ba đứa đều không ăn cơm mà phải ăn bánh cam trừ vào, thậm chí còn cho các bạn ở các phòng khác. Tuy bề ngoài nhìn hai bạn ấy rất hung dữ nhưng con người rất tốt. Cuộc sống khi học ở trường Hán Vũ này Bối Y có được hai người bạn tuyệt vời như vậy cũng cảm thấy vui vẻ và chắc rằng sẽ có nhiều kỉ niệm đáng nhớ ở đây.

Bước vào lớp học, hôm nay đã bắt buộc các học sinh đến trường phải mặc đồng phục nên nhìn chung các tiểu thư, thiếu gia ít nhiều cũng ra dáng một học sinh cấp ba. Đồng phục của trường Hán Vũ rất đẹp. Đồng phục nữ là áo sơ mi màu trắng kết hợp cổ, viền tay áo màu nâu nhạt, thêm cái nơ to màu nâu đất trước cổ áo. Váy xòe cùng màu với cái nơ cổ áo, nhưng nó hơi ngắn; may mà bên trong là dạng váy quần nên cũng đỡ lo. Con trai thì mặc áo sơ mi trắng, tay dài, quần tây màu nâu nhạt, đi học phải thắt cà vạt, thêm cái áo vest cùng màu với cái quần tây bên ngoài. Nhìn các thiếu gia ấy phảng phất hình dáng chỉn chu hơn so với ngày hôm qua đến trường họp lớp. Tuy nhiên, phần lớn họ đều chăm chú vào những người nổi tiếng, hay khoe nhau về trang sức, nước hoa, ví, quần áo của những hãng thời trang lớn. Vì hôm qua, Tiểu Trang xung phong làm lớp trưởng nên ít nhiều không có thiện cảm với các thiên kim tiểu thư ấy. 

Ba đứa đồng bước vào lớp thì nhận được ánh mắt khinh thường của mọi người ở đây. Bối Y vuốt nhẹ ngực mình may mà các bạn ấy chưa bày trò gì tổn hại đến Tiểu Trang. Nhận được ánh mắt khinh thường của mọi người nhưng Tiểu Trang vẫn hiên ngang bước đến chỗ ngồi của mình. Bối Y và Tiểu Thảo theo sau cũng lần lượt về chỗ ngồi. Vì lo cho bạn, Bối Y quay sang Tiểu Trang nói:

- Tiểu Trang bắt đầu từ hôm nay cậu nhớ cẩn thận mọi việc đấy. Nhìn những ánh mắt ấy không biết lát sau các bạn ấy giở trò gì không. Cậu cố gắng bình tĩnh và đừng nóng nảy nghe. Tiểu Thảo cũng gật đầu phụ họa.

Hôm nay tiết đầu tiên là học văn học. Khi ngồi vào chỗ, Bối Y đã lấy sách văn học ra xem. Lúc học từ tiểu học lên cấp hai, văn học luôn là môn Bối Y thích nhất. Qua các tác phẩm văn học Bối Y rút ra được nhiều bài học cho bản thân. Những truyện ngụ ngôn, hồi ký, truyện cổ tích, thần thoại, điển tích, điển cố, thành ngữ,... mỗi cái đều có những màu sắc riêng của nó. Quan trọng là người đọc có thể cảm nhận được gì qua mỗi thể loại ấy. Chương trình học ở trường Hán Vũ cũng không nặng lắm. Chủ yếu là học sinh sẽ học hiểu, nắm bắt được những kiến thức gì, giúp các học sinh mở mang nhiều kiến thức về xã hội, tự nhiên,...tạo tiền đề cho các bạn học đại học tương lai. Chỉ có các môn học như toán, hóa, lý là phải học theo công thức, khuôn khổ nguyên tắc. Còn các môn như văn, sinh, văn hóa vùng miền, lịch sử đại cương, anh văn,... là học theo kiểu hiểu kiến thức rồi vận dụng. Dù là học ở ngôi trường lắm thiếu gia, tiểu thư này nhưng nó hoàn toàn không ảnh hưởng đến sự ham học hỏi của Bối Y. Cô rất phấn khởi, tố chất trong người Y Y là thế. Cũng cám ơn tạo hóa, dù cô sinh ra trong một gia đình nghèo, thiếu thốn mọi bề nhưng bù lại trí óc của cô có thể giúp cô thay đổi được số phận của mình. Cô sẽ phấn đấu để mai này có thể đem lại hạnh phúc cho người mà cô thương yêu nhất, làm sao để mẹ và ngoại cô có cuộc sống tốt đẹp hơn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.