Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
‘’ cô đi đâu ? ‘’
‘’ cho tôi đến đường Kim …à không , cho tôi đến tỉnh Yul Yon ‘’
‘’ umk ‘’
Vốn dĩ ban đầu nó định nói với tài xế là đến đường Kim Su nhưng vì bây giờ chỉ còn 400 nghìn đồng nên cũng chỉ đành đi đến tỉnh Yul Yon thôi
Dù sao ở đó cũng gần với đường Kim Su nên có lẽ đi bộ gần 1 tiếng sẽ tới .
Ngồi trong xe nó nhìn qua từng hàng cây đang tụt lại phía sau mà lòng lại nghĩ đến hắn .
Giật mình nhớ ra là mình giờ đã chấm dứt với hắn thì nước mắt lại trưc trào ra .
Gạt tay lau đi để ngăn không cho những giọt nước mắt rơi xuống nó dần bình tĩnh lại .
Điều nó cần để ý bây giờ không phải là hắn mà là nó cần phải đi gặp ba ngay bây giờ .
Mặc dù ba nó đã làm nó cảm thấy rất thất vọng nhưng...nó không thể nào bỏ mặc ba mình như vậy được .
1 lúc sau đó chiếc xe dừng lại tại tỉnh Yul Yon .
Cũng chỉ mất có 300.000.000 đồng vậy là còn dư 100.000.000 đồng .
Định đi tiếp nhưng nhìn trời cũng đã tối nên chắc nó sẽ ở lại đây 1 đêm .
Nhìn nhà trọ thì chắc 100 là chưa đủ nên nó chuyển sang căn nhà phía bên cạnh . dù sao thì ở đó chắc vẫn còn phòng
Pinh pong
'' RA ĐÂY ''
Cạch
Đứng trước mặt nó giờ là 1 người phụ nữ với mái tóc hoa râm nghe vẻ đã bạc màu .
'' cho cháu hỏi là ở đây còn phòng trọ không ạ ? ''
'' cô đến thuê phòng sao ? ''
'' dạ vâng ''
'' còn , cô vào đi , giá 50.000.000 đồng 1 đêm ''
'' vâng , cảm ơn bác ''
Mừng rỡ bước vào trong nhà nó cởi dép ra rồi vào trong .
'' bác sống ở đây 1 mình ạ ? ''
'' uk , tôi sống ở đây có 1 mình thôi , cô vào trong kia , cái căn phòng phía bên tay trái đó ''
Chỉ tay về phái cửa bên tay trái bà ta nói với nó .
'' vâng ''
Lúc đi đến căn phòng đó nó có đi lướt qua 1 căn phòng trong đó là ảnh của đứa con gái .
Chắc có lẽ đó là ảnh của con gái người phụ nữ kia .
Cạch
Mở căn phòng mà người phụ nữ đó chỉ ra thì nó thấy căn phòng trống trơn chỉ có đúng 1 chiếc giường đơn sơ cùng chiếc cửa sổ đang mở toang ra .
Ngọn gió đêm ngoài trời lùa vào làm người ta cảm thấy lạnh buốt xương sống .
Chiếc rèm cửa màu trắng dang tung lên trong màn đêm
Nó đi đến bên cái giường và nằm ườn xuống đó .
Định chợp mắt 1 lúc mà không được nó lại ngồi dậy nhìn ra ngoài bầu trời
Hôm nay trời không có sao , trăng cũng không sáng như mọi hôm .
Nhìn người đàn bà kia mà nó lại nhớ đến mẹ nó .
Giá như giờ mẹ nó còn sống thì thật tốt biết mấy
giá như tất cả những chuyện này không xảy ra thì nó sẽ không phải cực khổ suy nghĩ nhiều và rơi nhiều nước mắt như bây giờ .
Cốc Cốc
'' vào đi . ''
Cạch
'' cháu ra ăn cơm đi , bác có nấu 1 số thứ rồi đó .''
'' ơ ..cháu tưởng , cháu sẽ phải bỏ tiền ra mua đồ ăn chứ ? ''
'' bỏ rồi đó , 30.000.000 tiền phòng , 20.000.000 tiền đồ ăn ''
'' ơ...hi , cảm ơn cô ''
'' ra ăn thôi ''
'' vâng ''
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.