Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương

Chương 77: Thủ Đoạn ( 3 )



Sáng hôm sau dậy nó rời khỏi căn nhà luôn .

Bây giờ mới chỉ hơn 5h sáng , đi từ đây cho sớm

Dù sao cũng mất hơn 1 tiếng mới đến nơi nên đi muộn thì trời sẽ rất nắng .

_________________________

Thật ra mọi chuyện nó không muốn phải chấp nhận nhanh như vậy .

Ban đầu nó đã thử nghĩ liệu đó có phải là 1 cái bẫy để dụ nó đến hay không ?

Nó đã không định đến khi nghĩ về điều đó nhưng không hiểu thứ gì đã làm cho phải tin rằng lời đe dọa đó là thật

Và bước chân nó lại cất lên tiếng đi

Đi và tìm 1 thứ gì đó chưa rõ ràng

_______________________________________________Tập đoàn JK

phòng chủ tịch

Ngồi trong phòng làm việc ba nó có cảm giác thấp thỏm không yên .

Chợt ông nhớ đến lời cảnh báo của Lâm Tuyết Phi

''Ông nghĩ rằng ông gây phiền phức và nỗi đau cho tôi thì tôi sẽ bỏ qua dễ dàng như vậy sao ? Ông nhầm rồi , ông biết lí do tôi quay lại đây là gì không ? Là để trả thù cho những người đã gây ra khổ đau cho tôi , nếu không phải ông thì sẽ là người khác''

Lời nói đó xuất hiện lên trong đầu ông .

Bất chợt ông cầm lấy chiếc điện thoại ấn số máy cho Trường Minh .

Tút tút ....

'' alo ba , con nghe ''

'' cái Xuân còn ở nhà chứ ? ''

'' bà à , ba không nhớ sao . Công ty cử con ra nước ngoài mấy hôm để lo 1 số chuyện mà . Mà sao tự dưng ba hỏi vậy , Xuân xảy ra chuyện gì sao ? ''

Giọng nói có vẻ lo lắng Truongwf Minh hối hả hỏi ông .

'' không có gì , chỉ là ba thái quá lên thôi ''

Nói rồi cúp máy luôn

'' rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vơi con bé ??? Mình phải làm sao đây ''

Thật ra hôm qua Trường chủ tịch cũng đã liên lạc với nó nhưng lại chẳng thấy lời phản hồi nào .

Ông đã bắt đầu lo lắng từ lúc đó .

Hôm nay thì ông lại vuognws vào các cuộc tiếp đại khách hàng lớn nên lại càng không thể để tâm tới chuyện của con gái .

Vì vậy bây giờ mới có lí trí để nhớ đến con gái mình đang ở nhà Trường Minh thì mới gọi cho anh

nhưng ông đâu thể ngờ điều ông đang lo lắng đang dần trở thành sự thật .

_____________________________________________

Đồng thời lúc đó tiểu Mễ cũng chính vì thấy hôm trước nó không đi học nên đến nhà nó xem sao .

Thì thấy trong nhà chẳng có ai .

Gọi điện thoại thì nó lại không nghe máy .

Thì bất chợt trong đầu xuất hiện 1 ý nghĩ

Liệu có phải là nó đã xảy ra chuyện gì rồi không .

Chúa ơi !!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.