-Lấy cho tôi xem bộ lễ phục Mẫu tử thâm tình-giọng Hạo Vũ vang lên.(Pule bật mí: e hèm đọc từ đầu đến giờ các bạn có biết nhân vật "anh" mà mình vẫn nói đến là ai không?Nếu biết rồi thì thôi còn nếu chưa biết thì mình sẽ bật mí nhé.Nhân vật anh ở đây tên là Trần Hạo Vũ-người thừa kế Trần thị.Còn về những cái khác thì..........đọc đi rồi biết).
-Dạ.........-chị nhân viên ngơ ngác.Người gì mà đẹp vậy trời ăn mặc còn lịch lãm nữa chớ
-Tôi nói tôi muốn xem bộ lễ phục Mẫu tử thâm tình.-Hạo Vũ muốn tức lên với cái cô nhân viên này
- Dạ...dạ dạ dạ-chị nhân viên dạ một tràng rồi chạy vào trong lấy.
-Của quý khách đây ạ
Hạo Vũ nhìn bộ lễ phục trước mắt có vẻ hài lòng.Quả nhiên Kin luôn làm việc xuất sắc.
-Ừm.Được cô gói cho tôi bộ lễ phục này vào đi
Đúng lúc đó
Hân vừa ăn kem vừa xem mấy bộ quần áo trước mắt mình.Đẹp thì đẹp nhưng lại không vừa ý nhỏ cho lắm.
Đang xem chăm chú nên không để ý đường.Nhỏ vấp phải thanh sắt treo đồ rồi ngã về phía trước
-Áaaaaa....-tiếng thất thanh của Bảo Hân vang lên
Hạo Vũ và cả cô nhân viên bán hàng giật mình và rồi Bảo Hân nhà ta ngã sượt qua bộ lễ phục.
-Ôi tiểu thư có sao không-chị nhân viên ân cần hỏi
-Không không sao đâu-Hân lúc này này mới lồm cồm bò dậy
-Vậy thì tốt rồi....
-Áaaaaaaaaa......-lần này không phải tiếng hét của Bảo Hân nữa mà là của chị nhân viên bán hàng
-Có chuyện gì vậy-Hân và Hạo Vũ đồng thanh hỏi
-Kem....kem..kem ở đâu ra thế này-chị nhân viên cà lăm chỉ vào bộ lễ phục
-Kem?-Vũ ngạc nhiên nhìn vào bộ lễ phục quả nhiên một đường ken dài rồi nhìn sang Hân.
Hân đang cầm cây kem nghe chị nhân viên nói vậy thì nhìn bộ lễ phục rồi nhìn vào cây ken nát nhoét trên tay mình thì lập tức hiểu ra nguồn gốc của vệt kem kia
-Ách...cái đó....cái đó cho tôi xin lỗi.Tôi tôi không cố ý.Chỉ tại tôi...không may bị vấp nên...........Anh yên tâm bộ lễ phục này bao nhiêu tiền tôi trả cho anh-Hân áy náy
-Tiền?Cô nghĩ tiền có thể trả.Bộ lễ phục này tôi đã cất công chọn mà cô nói tiền có thể trả-Vũ gầm lên
-Gì chứ?Có phải tôi cố ý trét kem vào bộ lễ phục này đâu.Tôi có ý tốt muốn xin lỗi mà anh không biết điều gì cả
-Được tôi không biết điều vậy cô tìm ngay bộ lễ phục khác giống y trang thế này đi
-Tìm thì tìm chứ sợ gì nhau.Chị lấy cho tôi bộ lễ phục giống thế này đi-Hân quay sang chị nhân viên
-Thật xin lỗi tiểu thư bộ lễ phục này độc nhất vô nhị.Cho nên không thể tìm bộ khác-chị nhân viên sợ hãi nói
-Cái gì?Ai làm ra nó gọi người đó đến đây gặp tôi
-Dạ người làm ra nó là Ethan Wang.Ông ấy giờ đang ở Mỹ ạ
-Shit.
-Sao giờ cô nghĩ sao-Vũ nghênh mặt nhùn Hân
-Vậy anh muốn gì tôi sẽ lấy cho anh
-Thứ tôi cần là một bộ lễ phục
-Tặng ai
-Mẹ tôi
-Chị lấy cho tôi bộ Mẫu kim sa hoàng
-Dạ-nghe Hân nói chị phục vụ lập tức quay đi lấy
Một lúc sau
-May quá còn duy nhất bộ này
-Anh thấy sao-Hân nhìn qua chỗ Vũ
Tuy rằng nó không đẹp như bộ trước nhưng nó có sự lộng lẫy riêng.Màu vàng hoàng kim làm tôn lên bộ lễ phục chứ không làm mấy đi vẻ thang cao của nó.
-Nó không bằng bộ lễ phục trước của tôi.
-Tôi tặng anh bộ này
-Tôi không thiếu tiền
-Hừ vậy nói đi con mẹ nó anh cần gì-Hân thật không thể chịu nổi với thằng cha này nữa mà
-Được.Tùy vào duyên phận và số kiếp của cô vậy.Nếu như chúng ta không gặp nhau thì thôi còn nếu gặp nhau thì cô phải làm cho tôi ba việc.Thấy sao
-OK.Tôi hy vọng sẽ không bao giờ gặp lại anh
-Tôi cũng hy vọng vậy.Bất quá nếu gặp cô tôi cũng không bất lợi cho lắm.Còn cô thì có vẻ hơi có lời khi được làm việc cho tôi đó.See you again.Bye-Vũ cầm bộ lễ phục đã được gói trong tay xoay người rời đi
-Con mẹ nó.Tốt nhất đừng để tôi thấy anh-Hân tức giận hét ầm lên nhưng người đã biến mất rối
Salon oto
Lúc này ba đứa nó vừa gặp đã tuôn cùng một câu
-Fuck
-Mẹ nó hôm nay ra đường tao quên cúng hay sao mà gặp phải Thiên sát cô tinh-nó
-Hôm nay là ngày sao chổi sáng hay sao vậy mày-Hân
-Có ai nói cho tao biết có phải hôm nay là thứ sáu ngày 13 không vậy-Linh
Ba đứa nó tức giận kể lại sự tích sao chổi của mình.
-OK.Đi bar xả xui đi bọn mày-Linh đề nghị
-Ok
Họp ý xong Ba đứa sách xe về biệt thự để để chuẩn bị đi "xả xui".